HƯỚNG DẪN SƠ CỨU (FIRST AID)
KHI BỊ CÔN TRÙNG, ĐỘNG VẬT VÀ NGƯỜI CẮN TRONG LÚC SINH HOẠT NGOÀI TRỜI Lynn Ly phỏng dịch theo "The Everything First Aid"
Những hoạt động ngoài trời như làm việc, vui chơi, giải trí, du ngoạn ở trong một số hoàn cảnh , khí hậu , và thời tiết . Khí hậu nóng và lạnh đều có thể gây ra những hệ quả đối lập (adverse consequences), và những sinh vật (critters) sống bên ngoài thỉnh thoảng gây dị ứng (ngứa ngáy khó chịu) hoặc tổn thương . Cơ thể bị thiếu nước hoặc ở cao độ (thí dụ lên đỉnh núi) và ở trong một số điều kiện ngoài trời khác cũng có thể làm bạn cảm thấy suy yếu đi .
Cho dù không có vấn đề gì khi bạn hoạt động ngoài trời, nhưng thật quan trọng bạn biết làm gì để chăm sóc hoặc trợ giúp những người bị chấn thương, bị bệnh tật bất ngờ .
I) BỊ CÔN TRÙNG, LOÀI VẬT VÀ NGƯỜI CẮN
Nhiều loại côn trùng và các sinh vật khác, bao gồm cả con người, gây ra các vết cắn và vết châm chích có thể cho cảm giác không thoải mái hoặc đe dọa tính mạng từ nhẹ nhẹ đến trung bình. Điều quan trọng là biết làm gì, làm thế nào để trị liệu, và khi nào thì cần tìm kiếm đến trợ giúp từ chuyên gia y tế để trị liệu bất kỳ thương tổn tàng ẩn bên trong.
1) BÒ CẠP CẮN (SCORPION BITES)
Bò cạp là loại côn trùng nhiều chân có hình dạng giống tôm hùm (lobster-like arthoropods) nằm trong xếp loại côn trùng có nọc độc (arcahnid class, cùng loài nhền nhện = spider class), có một ngòi / kim xoăn ở phần cuối nơi đuôi, và chúng thường được tìm thấy ở vùng sa mạc phía Tây Nam của Mexico (nước Mễ Tây Cơ). Những vết chích / đốt của bọ cạp dường như không có khả năng gây tử vong và dễ dàng điều trị, nhưng lại nguy hiểm cho trẻ nhỏ và người già hơn . Những triệu chứng bao gồm đau nhức ngay lập tức (immediate pain), nóng rát (burning), sưng tấy chút chút (minor swelling) và cảm giác tê (numb) hoặc ngứa ran (tingling sensation).
Những buớc sau đây cần nên thực hiện để trị liệu vết bò cạp cắn:
1. Rửa vùng bị bò cạp cắn bằng xà phòng / xà bông và nước
2. Dùng túi trườm lạnh đặt lên vùng bị bò cạp cắn trong vòng 10 phút , nếu cần thiết thì lập đi lập lại việc trườm lạnh vùng bị cắn với khoảng cách giữa các lần trườm lạnh là 10 phút .
3. Gọi điện thoại đến trung tâm kiểm soát chất độc (the Poison Control Center), hay đi bệnh viện khi có bất kỳ triệu chứng nghiêm trọng gì
2) BỌ VE CẮN (TICK BITES)
Những người sống vùng rừng cây hay đồng cỏ, hay những người dành thời gian vui chơi giải trí ở những khu vực này thì dễ bị bọ ve cắn . Loài côn trùng nho nhỏ này sống bằng cách hút máu các loài động vật có vú (mammals) thí dụ như hươu nai (deer), loài gậm nhấm (rodents), thỏ (rabbits) và có thể truyền bệnh từ động vật sang người .
Việc sơ cứu (first aid) những vết bọ ve cắn bao gồm loại bỏ con bọ ve đang bu bám ngay lập tức để tránh những phản ứng từ vết cắn và giảm thiểu tối đa các loại bệnh nhiễm trùng do bọ ve gây ra thí dụ bệnh Lyme, bệnh nóng sốt Colorado bọ ve (Colorado tick fever), bệnh nóng sốt được phát hiện ở núi đá (Rocky Mountain Spotted fever)
Để tháo bỏ con bọ ve bu bám trên người , hãy làm như sau:
1. Dùng cây nhíp (tweezers) hay cây kẹp nhỏ nhỏ cong cong hay thẳng thẳng (small curl or flat forcepts) kẹp lấy đầu con bọ ve và càng cận sát nơi da đang bị con bọ ve cắn càng tốt, rồi nhẹ nhàng kéo ra, đừng bóp nát hay xoay vặn con bọ ve
2. Rửa vùng bị bọ ve cắn bằng xà phòng / xà bông và nước.
3. Bôi thuốc Antihistamine hoặc loại 1% hydrocortisone cream (loại kem chứa 1% chất hydrocortisone)
Cần phải có sự chăm sóc y tế chuyên nghiệp , nếu con bọ ve cắn quá sâu và bạn không thể tháo gỡ nó ra được, hoặc bạn đang ở trong khu vực được thông báo là có nhiều nguy cơ bị bệnh lyme, hoặc bạn có triệu chứng nóng sốt hay triệu chứng cảm cúm , hoặc bạn có trải nghiệm bắp thịt trở lên suy nhược, tê liệt (paralysis) , hoặc nổi vết tròn đỏ trên da gọi là "phát ban mắt bò" (the bull's eye rash) là đặc chưng của bệnh Lyme .
CẢNH BÁO !!!
Đừng bao giờ bôi petroleum jelly (vaseline), rượu cồn ( alcohol ) ahy ammonia lên con bọ ve - chúng sẽ cắn chặt sâu vào da hơn. Nếu bạn đang ở trong vùng cảnh báo có nhiều nguy cơ bệnh Lyme mà bị bọ ve cắn, bạn nhất định phải phone báo bác sĩ để được tư vấn và ngay lập tức được chăm sóc và điều tri bao gồm việc sử dụng thuốc kháng sinh
Đây là dịch từ chữ "Rice", chữ này là chữ viết tắt của bốn chữ Rest là nghỉ ngơi, Ice là chườm lạnh, Compression là băng ép và Elevation là nâng cao chi bị bong gân.
Sau khi bong gân dù nặng hay nhẹ cũng nên chườm lạnh ngay tức thì dù lúc này chườm lạnh làm bệnh nhân hơi khó chịu. Nhưng nếu chúng ta chườm nóng sẽ làm khớp sưng to hơn và rất lâu mới xẹp. Chườm lạnh bằng cách dùng nước đá đập thành cục nhỏ, cho vào túi nylon, đặt túi nước đá này lên vùng bong gân sau khi đã phủ lên da một lớp khăn mỏng. Mục tiêu là tránh không cho nước đá tiếp xúc trực tiếp lên da có thể gây bỏng lạnh. Tuyệt đối không xoa bóp bất kỳ thứ gì dù là mật gấu chính danh.
Băng ép bằng cách dùng băng thun băng nhẹ nhàng, không ép quá cũng không lỏng quá. Chỉ nên hơi căng nhẹ cuộn băng thun, băng theo kiểu lợp ngói nghĩa là lớp băng sau chồng lên 2/3 lớp băng trước.
Kê cao chi bằng cách nằm gác chân lên gối ôm khoảng 10cm là vừa, nếu ngồi thì chân kê cao ngang hông (khung chậu). Nếu tay thì treo tay vào cổ hay nếu nằm thì tay để trên bụng.
Hạn chế đi lại, chạy nhảy nếu bị bong gân vùng chân, nếu không sẽ làm máu dồn xuống chân làm sưng chân. Nên tư vấn bác sĩ chỉnh hình để dùng thuốc giảm đau, giảm sưng. Nếu bong gân độ 3 có thể phải phẫu thuật nối dây chằng tùy vào dây chằng nào bị và thời gian bị.
Phương pháp "Rice" nếu áp dụng sớm sẽ làm giảm biến chứng do bong gân, giúp khớp hồi phục nhanh.
! Kinh Nghiệm Quý Giá Của Một Người Đã Mắc Bệnh Ung Thư
Cancer! Kinh Nghiệm Quý Giá Của Một Người Đã Mắc Bệnh Ung Thư
Các bạn thân mến,
H xin viết ra những gì H biết để tất cả các bạn tham khảo, có ích cho chính mình, thân nhân và bằng hữu vì mầm Ung Thư hiện diện trong tất cả mọi người, chỉ đủ chance là nó bùng phát.
Hương đã kinh qua một thời gian bệnh Cancer: gồm 3 tháng dò tìm bệnh, 8 tháng trị chemotherapy, 1 tháng Radiotherapy, còn thử máu thì lia chia...vậy mà ròng rả 1.5 năm mới vượt qua khỏi.
Thời gian tìm bệnh cũng nhiêu khê vì có nhiều kỹ thuật đang dùng vẫn không đáng tin cậy như Ultra Sounds, Mammogram, Needle Biopsy: hễ họ nói có thì chắc có bệnh, nếu nói không thì phải xét lại, vì lấy sample sai chổ, vì xớ thịt quá condense...
Cũng tại bệnh Tiểu Đường, khiến ăn cơm rất ít; trời lạnh mau đói, lại thêm bạn chỉ cách làm Nem Chua (sau này mới biết bột làm Nem Chua có nhiều Hàn The), tự làm ăn thấy ngon, nên ăn lai rai...cộng thêm làm việc tối đa, lo toan nhiều việc, phiền não cũng bộn...Cuối cùng rước bệnh cũng là lẽ tất nhiên.
Cũng vì bệnh, sau khi mổ, bệnh viện dạy cách meditation (tỉnh tâm), làm theo họ chỉ; bỗng chợt nghĩ ra cái vụ Thiền này còn ai hơn Đức Phật, mình mang tiếng theo đạo Phật mà chả biết gì cũng thật uỗng, ngày xưa đi học, đeo đuổi riết con đường khoa cử, giờ đây xem ra cũng gần đất xa trời, cũng nên tìm hiễu đạo Phật xem sao...thế là con đường " Hướng về cõi Phật" bắt đầu từ đó.
Khi phát giác ra bệnh, phần chánh vẫn phải nhờ chiếu tia X (Radiotherapy), dùng thuốc tây rất mạnh một lúc cho vào vài loại, thuốc truyền vào gân máu (Chemtherapy), thuốc vào tới đâu là ớn người đến đấy.
Thường thì thuốc rất mạnh, chính nó cũng làm người bệnh suy yếu vì đặc tính của tế bào ung thư là cứ sinh sản lia chia, nên thuốc cứ tìm tế bào nào đang sinh sản là thanh toán. Tế bào bình thường của cơ thể cũng đang sanh sản, nhưng ít hơn tế bào Ung Thư, nên sau khi vào thuốc lần đầu sẽ bị lở màng bên trong miệng, sau cở 3 lần tóc rụng gần hết như bệnh ban, và chấm dứt kinh nguyệt (nếu người bệnh còn trẻ dưới 43 tuổi, sau khi chấm dứt trị liệu sẽ có kinh nguyệt trở lại).
Có người yếu hơn, có thể chết chỉ sau 3 lần vào thuốc (cứ 2 tuần vào thuốc 1 lần).
Bạch Huyết cầu và hồng cầu cũng bị tiêu diệt rất rất nhiều, do vậy người đang trị bệnh trở nên xanh xao, vàng vọt hơn vì hồng cầu xuống quá thấp, và người bệnh dễ mắc các chứng bệnh truyền nhiểm khác vì bạch cầu cũng xuống rất thấp, do vậy trước khi vào thuốc, phải đi thử máu để họ đo hồng cầu và Bạch Cầu có xuống quá tệ chăng, thì chờ thêm 1 tuần nữa cho lại sức để ready cho cuộc "hành quân" kế )
Nói chung khi thuốc vào, tức thì thấy bồn nôn, ói mửa liền tù tì...thuốc làm cho xiểng niểng, làm te tua còn hơn trước khi cho thuốc. Chỉ duy có 1 hy vọng là nó kill giùm các tế bào ác tính ấy.
Còn Radiotherapy, tuỳ theo bệnh nặng nhẹ, cũng phải làm hàng ngày kéo dài cả tháng , mỗi ngày họ chiếu tia X vào chỉ 4 phút, và da sẽ bị burn dần dần. Bác sĩ này phải tính toán rất hay để tia Xchỉ đến phần thịt mà không đến phần xương; bởi vì thân mình không thể phẵng, họ phải tính tia X đến phải dừng theo hình cong của cơ thể. Nếu không chính xác, tia X sẽ burn xương và làm dòn xương, có thể gẫy xương.
Tóm lại đối với người bệnh Cancer, có nhiều việc phải chú ý, phụ vào sự trị liệu của bác sĩ:
1/ Không cho thêm vào người những chất tạo Cancer nữa:
1/Hàn The (làm dòn, dai thức ăn biến chế) nên xem lại các món có nó như thịt Nem Chua, Nem Nướng...check lại xem trong nhiều thức ăn biến chế như bánh tráng, bánh phở, mì...họ có cho thêm chăng?
2/ Sau này hàng Trung Quốc bị các nước phát giác có rất nhiều chất gây hại sức khỏe, nhất là Ung Thư, có những nước tương chứa chất gây Cancer 5000 lần hơn bình thường! Có cả list nhiều hiệu nước tương không thể dùng! nếu kỷ nên dùng nước tương của Singapore , Nhật, Đức
3/Thịt nướng bị cháy không nên ăn, chất bị cháy cũng là nguyên nhân gây bệnh.
Tránh xa tia Microwave, khi xài oven nên đứng xa dù họ bảo window của nó không leaking các tia.
4/ Không ăn thịt đỏ như thịt bò, thịt heo, nên ăn thịt trắng như thịt gà, nhớ tránh ăn cánh gà, vì nơi đây người nuôi hay chích hormone cho gà mau lớn, mau bán...độc
Nói chung bớt thịt, thêm rau cải.
5/Tránh chất béo, tránh quá nhiều đường, 2 thứ này tế bào Ung Thư ưa thích.
6/Nắng gắt có nhiều tia tử ngoại UV cũng làm ung thư da, đừng tưởng xài cream chống nắng là OK, rồi ra phơi nắng (để thêm vitamin D) ( lớp ozone ( là phân tử có 3 nguyên tử Oxygen) trên bầu khí quyển bị trống 1 lổ to, do khí thải của các nước phát triển kinh tế, quá nhiều nhà máy phun ì xèo khói, có nhiều carbonic bay lên làm phá dần lớp Ozone che chở ấy!)
Thức uống trong siêu thị cũng bỏ nhiều chất chống hư = chất bảo quản (preservatives), cũng không tốt, ăn và uống các thứ trái cây rau cải tự nhiên không qua biến chế, để dành lâu vẫn tốt hơn.
(chuyện đến đây là hết mức của mình, nếu nói xa hơn, trái cây rau cải, người trồng cũng bỏ phân bón hoá học, thuốc trừ sâu bọ...để cho ra hoa quả tươi tốt, được mùa, giữ lâu không hư khi bán...). [Hồi đó thấy dân tây phương tự trồng rau trái, lấy làm lạ sao họ chịu khó đến thế! thì ra là vậy: sợ Ung Thư quá chừng chừng!]
7/ Có những người làm trong phòng thí nghiệm, cũng nên lưu ý có nhiều hoá chất gây ung thư gọi là Carcinogen.
8/ Thứ mà mình ít lưu ý là tránh mua nhà gần các vùng điện cao thế, nơi đó nhà rẻ hơn, VN ta thích rẻ, không để ý việc nguy hiễm vô hình, âm thầm!
9/ Một thứ không ai biết là có những vùng, phía dưới có chất phóng xạ (tia phóng xạ vào người sẽ bắn tứ tung hết tế bào này qua tế bào khác), từ đất chất phóng xạ lúc nào cũng phát ra nào ai biết được! chuyện này đành xí cho trời đất thôi, nói cho đủ vậy mà.
(Thật ra sinh viên đi học, có bài vật lý cũng học về chất phóng xạ, có khi chưa học lý thuyết đã cho thực tập, họ đã dặn dùng kẹp gấp nó, mà rớt tới rớt lui, có khá nhiều sinh viên cũng thò tay bóc nó mà không biết trực tiếp tiếp xúc càng nguy cơ Ung thư!)
Có nhiều phương pháp tìm bệnh phải nhờ chất phóng xạ để biết chổ nào tim nghẹt, chổ nào đang bị Ung Thư...như là làm MRI, họ chích 1 lượng rất ít chất phóng xạ, sau đó cho nằm dài trong 1 máy to, giữ im lìm như khúc gỗ trong suốt thời gian máy rà từ đầu đến chân để tìm xem có Ung Thư chổ nào! Khi bị Ung Thư mà nghe cho thêm phóng xạ vào là lo lắm, nhưng họ bảo đảm là lượng rất nhỏ không gây bệnh! đành vậy thôi!!)
2/ Dùng các dược liệu:
Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống 3 vitamin cần kết hợp là (A+C+E) để chống các gốc tự do ấy.
a/ Tỏi có khả năng chống Ung Thư và kháng trùng, tạo thêm kháng thể ,vì trị Ung Thư nên dùng liều khá hơn bình thường, có thể dùng rượu Tỏi (2 củ tỏi xay cho vào 200 ml rượu), mỗi ngày 3 lần, mỗi lần 1 muỗng canh.
b/ Cabbage = Cải bắp: dùng máy Extractor, sẽ rút nước, bỏ xác, mỗi bắp cải có thể rút ra 500ml, mua vài bắp rút ra được nhiều hơn, mổi ngày uống 250 ml hay 1 ly.
c/ Măng Tây, broccoli
d/ Chống Ung Thư là chống các gốc tự do, free radical, uống 3 vitamin cần kết hợp là (A+C+E) để chống các gốc tự do ấy, các vitamin này có thể mua ở dạng tablet hay mình có thể xây sinh tố uống rất hiệu quả, có lần xem TV thấy 2 ông bà uống 3 tháng hết bệnh: họ xây cam, bôm, cà chua, cabbage, cà rốt...
e/ Có thể xây Lô Hội và bỏ thêm 1 muỗng Mật Ong để cơ thể khoẻ hơn, thêm kháng thể.
Giữ thân khoẻ mạnh, tâm an vui:
1/ Tập thể dục, massage cho máu chạy đều hoà, cho các chất ăn uống trên phân phối đầy đủ cơ thể.
Kèm theo thở theo kiểu thở bụng để thêm tối đa oxygen và thải toàn vẹn carbonic.
Thở bụng là bắt đầu thở ra trước, khi thở bụng hóp từ từ, cách mô sẽ kéo lên, khí sẽ lùa ra hết, sau đó hít vào từ từ, cách mô kéo xuống, buồng phổi sẽ to ra, chứa nhiều không khí hơn, đến khi hết hít vào thêm được, ngưng 1 chút để áp lục này sẽ làm sự trao đổi khí hiệu quả, oxy vào máu, carbonic thải ra phổi, và sau đó thở ra, cứ thế mà làm.
Thở bụng có thể thực hiện lúc nào cũng nên, ngay cả trước khi ngủ cũng sẽ cho giấc ngủ sảng khoái không mộng mỵ
2/ Tâm an vui: Người bệnh Ung thư, thường không là người èo ọt, rất active, nên đôi khi làm quá sức của mình, và lắm khi cũng rơi vào stress...khi bệnh không làm gì được lại xuống tinh thần, buồn rầu, lo âu...: những thứ này sẽ làm bệnh tệ ra; cho nên phải giữ tinh thần vững chãi, chấp nhận việc gì đến cứ đến, nếu cần tập Thiền cũng là cái lợi không những cho sức khoẻ mà còn cho tinh thần, và xa hơn nữa là cho tâm linh.
Chính cái thở sẽ là trung gian giữa thân và tâm linh, khi biết điều hoà hơi thở đến nhẹ nhàng, cũng là làm cho tâm thanh thản, sẽ điều hoà hai hệ thần kinh Trực Giao Cảm và Đối giao Cảm sẽ làm mạch máu mở rộng để máu đến nuôi tế bào thần kinh đầy đủ, rồi làm tâm yên bình và sẽ có thêm đạo lực, khiến tâm không chao đảo trước nhiều tình huống, và khi gần với đạo, sự chết nếu đến sẽ không còn gì đáng sợ, nhưng cũng trong cái không còn sợ chết ấy cũng là chổ có thể còn sống.
Nói chung bệnh Ung Thư phát giác càng sớm càng có cơ hội sống sót, chờ nó phát tát (di căn) qua chổ mới là không thuốc trị cho nên từ lúc không bệnh, nên biết để sinh sống hầu ngăn ngừa.
H viết 1 lèo và gởi nên khó đầy đủ như ý, nhưng cũng tạm đủ cho người cần nó.
Viết dài, thường sau khi gởi đi mới phát giác trật vài lỗi chính tả, vậy xin các bạn miễn chấp nhé.
Các bạn có thể chuyển cho bất cứ ai cũng là điều nên làm, vì may ra có thể giúp những người chưa bệnh sẽ không bệnh.
Chánh niệm là nhớ nghĩ sáng suốt để có thái độ đúng đắn trong mọi hành vi của mình. Là con người, có nghĩa phải sống trong quá trình sinh, lão, bệnh, tử. Muốn sinh tồn, con người phải có bốn điều kiện cơ bản, đó là cơm ăn, áo mặc, nhà ở, thuốc trị bệnh. Người tu học theo đạo Phật, cũng như bao người khác, cũng phải đáp ứng bốn nhu cầu thiết yếu ấy để duy trì đời sống tu hành của mình. Đức Phật đã dạy các học trò của mình phải thọ dụng các nhu yếu như y áo, thức ăn khất thực, chỗ cư trú, dược phẩm (người xuất gia gọi là «tứ sự cúng dường») trong chánh niệm tỉnh giác.
Riêng với dược phẩm, Ngài nêu rõ với các học trò: «Các dược phẩm và thuốc trị bệnh mà Ta cho phép các ngươi dùng, như vậy vừa đủ để ngăn chận các cảm thọ đau ốm khởi lên và giữ gìn sức khỏe» (kinh Thanh Tịnh, Trường Bộ). Đức Phật đã chỉ rõ việc thọ dụng các nhu yếu không chính đáng sẽ phát sinh đau khổ hiện tại và tương lai. Về dược phẩm, Ngài nhấn mạnh : «… thọ dụng dược phẩm trị bệnh, chỉ để ngăn ngừa các cảm giác thống khổ đã sanh, để được ly khổ hoàn toàn. Này các Tỳ kheo, nếu các vị ấy không thọ dụng như vậy, các lậu (tức phiền não) hoặc tàn hại và nhiệt não có thể khởi lên. Nếu vị ấy thọ dụng như vậy, các lậu hay tàn hại và nhiệt não ấy không còn nữa… » (kinh Tất Cả Lậu Hoặc, Trung Bộ).
Như vậy, từ xa xưa Đức Phật đã tỏ ngộ nguy hại của dùng thuốc không chánh niệm, tức nói theo ngày nay dùng thuốc không hợp lý và không an toàn. Xin nói rõ thêm về chánh niệm trong dùng thuốc như thế nào.
Thuốc là gì ?
Muốn dùng thuốc đúng, ta cần biết thuốc là gì. Xin nêu định nghĩa về thuốc được ghi trong Luật Dược 2005 của Việt Nam : « Thuốc là chất hoặc hỗn hợp các chất dùng cho người nhằm mục đích phòng bệnh, chữa bệnh, chẩn đoán bệnh hoặc điều chỉnh chức năng sinh lý cơ thể bao gồm thuốc thành phẩm, nguyên liệu làm thuốc, vắc xin, sinh phẩm y tế, trừ thực phẩm chức năng ».
Thuốc cần được định nghĩa bao hàm tất cả những gì liên quan đến thuốc để sự tuân thủ dùng thuốc không có sự mù mờ đưa đến nguy hại. Thí dụ, thuốc tránh thai là thuốc không dùng để phòng bệnh, chữa bệnh, chẩn đoán bệnh mà chỉ làm nhiệm vụ điều chỉnh chức năng sinh lý của người là thay đổi sự thụ thai (chức năng sinh lý bình thường của người nữ có chồng hoặc bạn tình khi giao hợp với người nam) thành không thụ thai. Nếu định nghĩa về thuốc không nêu: « điều chỉnh chức năng sinh lý cơ thể » thì thuốc ngừa thai không được xem là thuốc, và như vậy thuốc ngừa thai muốn bán ở đâu cũng được (là thuốc phải được bán trong nhà thuốc) và dùng sao cũng được (là thuốc phải dùng theo sự chỉ định của bác sĩ, hướng dẫn của dược sĩ hoặc theo bản hướng dẫn sử dụng thuốc, nếu dùng sai là nguy hiểm).
Vì sao phải chánh niệm trong dùng thuốc ?
Cần chánh niệm trong dùng thuốc vì thuốc như con dao hai lưỡi mà lưỡi nào cũng rất sắc. Thuốc có một lưỡi rất sắc giúp ta tiêu trừ bệnh hoạn nhưng cũng có lưỡi thứ hai sắc không kém là gây hại cho sức khỏe tậm chí là tính mạng ta.
Ta cần biết, bất cứ thuốc nào, kể cả vitamin được cho là thuốc bổ đều có khả năng gây tai biến cho người sử dụng nó nếu không được dùng đúng cách, đúng liều, và đặc biệt khi cả dùng đúng cách đúng liều. Những bất lợi do dùng thuốc gây ra được gọi chung là “Phản ứng có hại của thuốc” (người nước ngoài gọi ADR do chữ viết tắt của Adverse Drug Reactions). ADR còn được gọi bằng tên khác như tác dụng phụ, tác dụng ngoại ý, tác dụng không mong muốn… nhưng ngay cả người không thuộc giới chuyên môn cũng nên làm quen, dùng ADR vì là chữ quốc tế thông dụng trên toàn thế giới hiện nay.
ADR được Tổ chức Y tế thế giới (WHO) định nghĩa như sau “ADR là tác dụng có hại xảy ra ngoài ý muốn khi dùng một thứ thuốc đúng liều, đúng đường dùng nhằm chữa bệnh, phòng bệnh hoặc chẩn đoán”. Ta nên lưu ý, nếu bị tai biến do dùng quá liều thuốc thì không gọi bị ADR mà là bị ngộ độc thuốc.
ADR lại được chia làm 2 loại: ADR loại A là loại thường xảy ra hơn, chiếm 80-90% (của toàn bộ ADR), có liên quan đến tác dụng dược lý đã biết của thuốc, như warfarin có tác dụng chống đông máu có thể gây ADR làm xuất huyết ở người bệnh. ADR loại A có thể dự đoán và phòng ngừa, như thuốc kháng histamin thế hệ 1 là promethazin gây ADR buồn ngủ, người dùng thuốc nếu dùng promethazin do buồn ngủ không nên lái xe, vận hành máy móc. Còn ADR loại B là loại xảy ra hiếm hơn, chiếm 10-20%, không liên quan đến tác dụng dược lý, như kháng sinh nhóm fluoroquinolon kháng khuẩn nhưng lại gây ADR là làm co giật hoặc xói mòn sụn khớp ở súc vật còn non. ADR loại B gần như không thể dự đoán trước là xảy ra hay không xảy ra. Đặc biệt, dị ứng thuốc là ADR loại B có thể gây tử vong không tiên lượng được thường xảy ra cho nhiều loại thuốc, trong đó có các vaccine tức thuốc chủng ngừa.
Nên lưu ý, nhiều thuốc được lưu hành trên thị trường dược phẩm vẫn được các viện bào chế dược phẩm theo dõi ADR (được gọi là theo dõi thử nghiệm lâm sàng giai đoạn 4) để nếu thuốc xuất hiện ADR quá nghiêm trọng sẽ tự ý ngưng lưu hành hoặc bị chính quyền cấm lưu hành thuốc đó. Trước đây, vào cuối thế kỷ trước, có thuốc giảm đau glafenin (biệt dược Glifanan) đã bị cấm lưu hành do gây di ứng quá nặng nề. Cách đây không lâu, thuốc chống viêm trị đau xương khớp rofecoxib (Vioxx) đã được nhà sản xuất chủ động rút ra khỏi thị trường dược phẩm vì có nguy cơ gây biến cố tim mạch trầm trọng. Nhiều thuốc phải bán theo đơn bác sĩ, tức là chỉ khi bác sĩ khám bệnh ghi đơn thuốc nhà thuốc mới có quyền bán thuốc theo đơn đó, là vì chỉ có bác sĩ biết cách chỉ định thuốc, ghi cách dùng thế nào để phát huy tác dụng điều trị của thuốc đồng thời hạn chế mức thấp nhất hoặc không để xảy ra ADR.
Ngoại trừ một số ADR thuộc loại nhẹ chỉ gây khó chịu (như ADR gây buồn ngủ của thuốc kháng histamin trị dị ứng) có thể xảy ra thường xuyên (hễ dùng thuốc là bị), đa số ADR, đặc biệt ADR gây rối loạn nghiêm trọng (như suy thận cấp, hoặc bị tai biến do vaccine) rất hiếm khi xảy ra và chỉ xảy ra khi dùng liều cao hoặc dùng lâu ngày. Có loại ADR thuộc loại thường gặp (trong sách chuyên môn dược thường ghi ADR >1/100, tức 100 người dùng thuốc sẽ có hơn 1 người có nguy cơ bị ADR), có loại ADR thuộc loại ít gặp (1/1000< ADR <1/100, tức 1000 người dùng thuốc sẽ có hơn 1 người có nguy cơ bị TDP), và có loại ADR thuộc loại hiếm gặp (ADR<1/1000, tức hơn 1000 người dùng thuốc sẽ có 1 người có nguy cơ bị ADR). ADR thường gặp là loại phải cảnh giác nhiều hơn. Như vậy khi biết một thuốc có ADR, ta sẽ cảnh giác, thận trọng dùng thuốc cho thật đúng liều, đúng cách, chứ không nên chối bỏ việc dùng thuốc. Đặc biệt khi được bác sĩ khám bệnh và ghi đơn chỉ định thuốc, ta nên yên tâm sử dụng thuốc. Bởi vì, chắc chắn bác sĩ đã rõ về ADR của thuốc và đã có sự cân nhắc trong chỉ định thuốc cho người bệnh dùng.
Có hiện tượng ngược đời là thay vì dùng thuốc, chính sự ngưng dùng thuốc, đặc biệt là ngưng đột ngột lại gây ra ADR, thậm chí ADR nghiêm trọng làm khốn khổ người bệnh. ADR đặc biệt đó gọi là ADR do ngưng dùng thuốc (ADRNDT). ADRNDT được định nghĩa là biến cố xảy ra với các triệu chứng rối loạn do đang dùng một thứ thuốc nào đó mà lại đột ngột ngưng không dùng thuốc đó nữa.
Thuốc gây ra ADRNDT đầu tiên cần phải kể là các thuốc gây nghiện (kể cả ma túy). Các thuốc gây nghiện gây ADRNDT có thể kể: thuốc giảm đau có nguồn gốc thuốc phiện, gọi chung là opioid (như morphin, pethidin, fentanyl), thuốc an thần gây ngủ nhóm benzodiazepin (như diazepam), thuốc giảm cân kích thích là các dẫn chất amphetamine (thuốc lắc, ma túy đá thuộc ở đây)… Các thuốc này khi đã quen dùng trong thời gian dài sẽ làm thay đổi chuyển hóa cơ bản của các tế bào thuộc hệ thần kinh trung ương và hệ thần kinh thực vật (điều khiển cơ trơn và các cơ quan nội tạng). Những tế bào này lệ thuộc vào thuốc, nghĩa là chúng hoạt động một cách bất thường theo tác dụng của thuốc, nếu đột ngột ngưng dùng thuốc, chúng sẽ phản ứng bằng ADRNDT, được gọi là “Hội chứng cai thuốc“, bao gồm mất ngủ, vật vã, đau nhức, ói mửa, toát mồ hôi, nước mắt chảy ràn rụa, tiêu chảy liên tục v.v..
Các thuốc gây ADRNDT còn phải kể: thuốc trị bệnh tăng huyết áp (clonidin, propranolol) nếu đột ngột ngưng dùng sẽ làm huyết áp tăng vọt rất nguy hiểm; thuốc chống trầm cảm loại 3 vòng (nortryptilin, clomipramin) nếu đột ngột ngưng dùng sẽ làm trạng thái tâm thần của người bệnh xấu đi, thậm chí có người còn tìm cách tự tử); thuốc trị bệnh động kinh (carbamazepin) nếu đột ngột ngưng dùng bệnh nhân ngay lập tức sẽ lên cơn động kinh, thuốc glucocorticoid (prednisolon, dexamethason) nếu ngưng đột ngột bệnh nhân sẽ khốn khổ vì thiếu corticoid nội sinh do chính tuyến vỏ thượng thận tiết ra.
Đối với loại ADRNDT vừa kể này, có một biện pháp giúp khắc phục là dùng thuốc giảm liều từ từ trước khi dứt hẳn để giúp cơ thể người dùng thuốc thích ứng dần trước khi ngưng thuốc hoàn toàn, chứ không được đột ngột ngưng thuốc.
Chánh niệm trong dùng thuốc cần như thế nào?
- Chỉ thật cần thiết mới mới dùng thuốc. Hoàn toàn không nên lạm dụng dù chỉ là vitamin.
- Nếu được bác sĩ khám ghi đơn thuốc, phải dùng đúng, dùng đủ (không dư không thiếu) các thuốc ghi trong đơn và thực hiện tốt các lời chỉ dẫn.
- Đừng nghe lời mách bảo của người không thuộc giới chuyên môn mà dùng thuốc nào đó kéo dài từ tháng này sang tháng kia.
- Trước khi dùng một thuốc, cần đọc kỹ bản hướng dẫn hoặc hỏi dược sĩ tại nhà thuốc về những điều cần biết, trong đó có: tác dụng phụ tức ADR, những thận trọng khi dùng thuốc, chống chỉ định (tức những trường hợp không được dùng thuốc).
- Khi đang dùng thuốc nếu bị phản ứng bất thường (có thể bị ADR) nên ngưng ngay thuốc và đi tái khám báo cho bác sĩ biết để bác sĩ cho hướng xử trí.
- Khi đọc trên báo chí thông tin về ADR của một thuốc), thì đó là thông tin để tham khảo và cảnh giác chứ người đang dùng thuốc đó hoàn toàn không nên quá lo lắng tìm cách ngưng dùng thuốc khi chưa có ý kiến của bác sĩ trực tiếp điều trị chỉ định dùng.
- Khi bác sĩ chỉ định giảm liều từ từ, phải theo đúng các thức giảm liều đó trước khi ngưng dùng thuốc.
- Sau khi ngưng dùng thuốc, nếu xuất hiện những rối loạn, những phản ứng bất thường trong cơ thể, cần đến bác sĩ tái khám ngay.
Tìm Hiểu Vấn Đề Lọc Máu - Bác Sĩ Vũ Quí Đài - Bác Sĩ Nguyễn Văn Đức
Tìm Hiểu Vấn Đề Lọc Máu - Bác Sĩ Vũ Quí Đài - Bác Sĩ Nguyễn Văn Đức
Khi thận bị hư mà thuốc men kiêng cữ không còn kiến hiệu nữa, tức là hai quả thận hoàn toàn hết xài, thì chỉ còn hai cách: một là xin một quả thận của người khác để ghép vào mình, hai là cứ tuần vài lần đi đến trung tâm chuyên môn để lọc máu, mục đích là để thải những chất độc và nước dư thừa ra ngoài.
Có hai kiểu lọc máu. Nếu hút máu từ cơ thể cho chạy ra một cái máy để lọc hết chất độc, rồi lại truyền máu trở lại thì gọi là lọc máu bằng thận nhân tạo (hemodialysis). Nếu dùng một dung dịch đường glucose và muối bơm vào trong bụng để hút các chất độc từ cơ thể qua màng bụng, rồi rút ra ngoài, thì gọi là lọc máu qua màng bụng (peritoneal dialysis).
Khi nào cần lọc máu?
Bác sĩ quyết định cho lọc máu khi thận bị hư nặng đến độ ảnh hưởng tới óc, làm viêm tim, bại tim, làm độ acid hay nồng độ Kali trong máu lên cao. Cũng có khi cho lọc máu ngừa trước, từ lúc mới thử nghiệm thấy các chất độc bị ứ đọng mà chưa có triệu chứng gì nhiều.
Trường hợp bại thận kinh niên, có thể lọc máu suốt đời, hoặc là tiếp tục lọc máu cho tới khi nào kiếm được thận để mổ ghép thận. Như có nói trong bài "Ghép tim, ghép thận", có thể xin thận của anh chị em bà con, hoặc là ghi tên đợi xin thận từ những trung tâm lấy được thận của những người khỏe mạnh bị chết vì tai nạn rồi phân phối đi khắp nước Mỹ. Dĩ nhiên là người ta phải thử, để coi thận của người cho có hợp với bệnh nhân hay không.
Trường hợp bại thận cấp tính, như là bị phỏng nặng chẳng hạn, thì chỉ cần lọc máu trong ít ngày hay một vài tuần, để đợi cho thận trở lại được như thường.
Cũng có những trường hợp ngộ độc nặng vào phòng cấp cứu, người ta phải lo cấp cứu về hô hấp và tuần hoàn, đồng thời lọc máu để thải chất độc ra ngoài.
Lọc máu bằng thận nhân tạo
Lọc máu bằng "thận nhân tạo", là lấy máu từ cơ thể cho chạy qua một cái máy lọc, gọi là dialyzer. Vì cứ mỗi tuần mấy lần, phải chích kim vào mạch máu (tĩnh mạch) để hút máu cho chạy vào máy lọc, cho nên phải kiếm cách làm cho gân máu lớn ra để chích lấy máu cho dễ.
Ở chỗ cánh tay thường chích lấy máu, người ta mổ nối động mạch với tĩnh mạch (gọi là artery-vein fistula, có khi chỉ nói gọn là fistula). Giòng máu ở động mạch từ tim vọt ra cho nên chảy rất mạnh, còn máu ở tĩnh mạch chạy về tim thì chậm chạp nhẹ nhàng. Nay máu phùn phụt từ động mạch qua bên tĩnh mạch cho nên làm cho tĩnh mạch phồng to lên, thành ra chỗ lấy máu để chuyển qua thận nhân tạo rất dễ dàng. Nếu nối động mạch với tĩnh mạch bằng một cái ống nhỏ đặt bên trong da, thì chỗ lấy máu phồng lên không gọi là fistula, mà gọi là graft. Từ lúc mổ để tạo fistula cho đến lúc dùng được, thì mất vài ba tuần lễ, còn graft thì phải đợi mấy tháng mới dùng được. Cái chỗ phồng lên để lấy máu, nếu để tay lên sờ, thì cảm thấy máu chạy "rà rà". Mới đầu thì thấy hơi kỳ kỳ, nhưng lâu dần rồi quen đi, cánh tay vẫn làm việc được như thường, kể cả chơi thể thao như bóng bàn, quần vợt.
Muốn lọc máu, người ta lấy máu ra bơm vào máy lọc, có pha một chút thuốc kháng đông cho máu khỏi đông. Về căn bản, máy lọc (thận nhân tạo) có một cái màng phân chia máu với một chất lỏng có thành phần hóa học tương tự như chất lỏng trong cơ thể người ta. Áp suất bên phía chất lỏng thấp hơn phía có máu. Cái màng có những lỗ nhỏ li ti, cho nên các chất cặn bã, chất độc cũng như nước thừa ở bên máu thấm qua màng sang bên kia và được lọc bỏ đi. Còn những huyết cầu và chất đạm trong máu, vì lớn hơn nên được giữ lại. Máu đã lọc sạch sẽ rồi được bơm trở lại cơ thể. Mỗi lần lọc như vậy cũng mất mấy tiếng đồng hồ. Những máy tân tiến gần đây thì nhanh hơn nhưng cũng phải vài giờ một lần. Như đã nói trên, phần lớn người bị bại thận kinh niên mà chưa mổ ghép thận mới, thì cần lọc máu mỗi tuần chừng ba lần. Vì có thuốc kháng đông, nên sau khi lọc máu trong vòng mấy tiếng đồng hồ, nếu để bị chảy máu thì sẽ bị chảy nhiều và lâu hơn thường. Vì vậy bệnh nhân phải hết sức tránh rủi ro chảy máu, như là không được cạo râu, dùng dao để cắt, gọt,... Nếu đi xe, thì hết sức cẩn thận để khỏi bị tai nạn.
Lọc máu qua màng bụng
Ở trong bụng người ta, có một cái màng bao bọc các bộ phận trong bụng. Cái màng này có tính chất như một cái màng lọc, diện tích khá lớn lại có một mạng lưới mạch máu phong phú. Vì vậy có thể lọc máu bằng cách bơm chất lỏng (như đã nói ở phần thận nhân tạo) vào trong bụng, để yên một thời gian cho các chất độc và nước thừa ngấm từ máu qua, rồi rút chất lỏng có chứa cặn bã ra khỏi bụng. Vì cái màng bụng tên là peritomeum, nên cách lọc này gọi là peritoneal dialysis. Lọc máu cách này thì có thể luyện cho bệnh nhân hoặc thân nhân làm lấy tại nhà sau khi bác sĩ đã mổ gắn cho một cái ống thông vào trong màng bụng ló đầu ống ra ngoài, có một cái "nắp", khi dùng thì mở ra, xong rồi đóng lại.
Lọc máu qua màng bụng không phải mất thời gian chờ đợi làm cái fistula hay cái graft như trường hợp thận nhân tạo.
Có nhiều kiểu lọc qua màng bụng. Kiểu đơn giản nhất, không cần máy móc gì. Mới đầu hâm bịch nước lỏng trong microwave cho ấm lên. Treo cái bịch cao lên, rồi truyền từ từ vào bụng qua đầu ống ở bụng. Khi chất lỏng yên vị trong bụng rồi, thì đậy nắp ống lại, và có thể đi lại hoạt động như thường (hay gần gần như thường). Đợi năm sáu tiếng đồng hồ cho máu lọc xong, thì từ từ tháo nước ra.
Kiểu khác, thì dùng một cái máy bơm tự động, có định giờ (timer), tự động bơm chất lỏng vào bụng, rồi tới giờ thì tự động rút ra. Những máy mới rất gọn nhỏ, chỉ bằng một cái va li nhỏ, và có thể cho máy làm việc ban đêm trong khi bệnh nhân ngủ. Cũng có những máy dùng cả ban ngày và ban đêm, chu kỳ dài ngắn khác nhau có thể thay đổi cho hợp với sinh hoạt của bệnh nhân.
Bài viết này được "take away" from Quán Ven Đường của GS Hùynh Chiếu Đẳng. Do đó xin để nguyên màu mực original. Cám ơn sư phụ HCĐ.
Kính gởi các bạn vài chuyện đời thường
1. Nhôm kim loại độc? Sao chúng ta xài giấy nhôm, nồi nhôm, muổng nhôm, đủa nhôm....Câu hỏi cổ điển lâu năm và lập lại nhiều lần.
From: Phuoc Son Nguyen
Date: May 31, 2014 at 12:20:01 AM PDT
To: HCD
Subject: Tr : Fwd: Aluminium : Danger !
Thân chuyên Anh Đăng , mong đợi ý kiến của anh về việc này .
Thân kính
HCD: Thưa anh Nguyễn Phước Sơn nhận được email tiếng tay nói rằng nhôm là thứ rất nguy hiểm cho sức khỏe nên gởi email tới hỏi tôi đúng hay sai, tin hay không? bài viết dài trích dẫn từ nhiều nguồn tin được. Vậy thì các bạn trả lời sao? Chuyện nầy với tôi rất dễ lý do là từ mấy mươi năm nay tôi được lịnh trên là theo dõi mọi thứ thực phẩm và đố dùng cho gia đình, tuy tôi không đi chợ nấu ăn, nhưng món nào có chất gì trong đó ăn vào có thụt lưởi hay không tôi rành hơn tay ngang nhiều lắm. Chuyện nồi niêu son chảo gạo mắm dưa cà trong bếp tôi rành tới 5 câu rưởi.
Trước đây cũng có một bằng hữu hỏi thế nầy: (bắt đầu trích -- >)
Anh Hai xem cái này như thế nào?
forward: Giấy Nhôm và Bệnh hoại xương, Bệnh Mất Trí Nhớ - Stop Using Aluminum Foil.
Lưu ý ..!!!
Giấy nhôm thường dùng trong nhà bếp để gói thịt sau khi nướng ! bây giờ lại tìm thấy chất độc hại trong loại giấy nầy ! mấy chợ vn thường dùng gói chả lụa khi còn nóng ! theo bản nghiên cứu thì không nên xài cho thức ăn nóng ! ....
Giấy nhôm khi dùng gói thức ăn để nướng hoặc để nấu (như chã lụa), hoặc gói hay đựng thức ăn nóng - với độ nóng chất nhôm sẽ tiết ra, thấm vào thức ăn và xâm nhập vào cơ thể và ảnh hưởng xương & não bộ - nghiên cứu cho thấy liên quan đến chứng hoại xương osteoporosis (rỗng xương) và bệnh lãng trí Alzheimer (mất trí nhớ) !
HCD: Cô Bé Mytho ơi, cái vụ giấy nhôm nầy tôi nói mấy lần rồi mà sao cô còn hỏi.
Số là thế nầy đây, người viết bài về vụ nầy (tiếng Mỹ) chỉ biết có một mà không biết hai. Nhôm là chất gây rắc rối cho óc… nhưng tôi hỏi cô dân Việt Nam ta dùng phèn chua (muối nhôm) lóng nước có khùng hết không. Tôi biết vài món ăn ngâm phèn chua nữa, eo ơi Ông Địa !!! Vậy mà từ sáu bảy chục năm nay vẫn tháy bà con vẫn sáng suốt và đủ minh mẫn chế tạo được những thức ăn “kiến không bu ruồi không đậu”, ai nói ăn kim loại nhôm vào mất trí nhớ đưa tay coi.
Tôi nói đùa, bây giờ nói theo khoa học nghe: Kim loại bất cứ kim loại nào hầu như đều độc cho con người. Nhôm cũng vậy, sắt đồng kẽm chi chi cũng vậy. Nhưng kim loại thể rắn thì vào cơ thể chẳng chết ai (thí dụ người được vặn bù lon kim loại khi giải phẩu xương, thí dụ người trám răng, bịt răng).
Kim loại chỉ vào cơ thể được dưới dạng muối kim loại. Thí dụ nói sắt bỗ máu, cứ uống ít gram sulfat sắt vào bụng thì biết đá biết vàng, còn nuốt hòn bi bằng sắt vào bụng chẳng chết con vịt nào hết. Kim loại chỉ vào máu vào cơ thể dưới dạng muối kim loại.
Trở lại giấy nhôm, nồi nhôm (ròng, không kể nồi nhôm China) dùng nấu nướng thức ăn chẳng chết ai hết. Ngày xưa Việt Nam ta dùng nối nhôm chớ đâu có nồi Inox, cô thấy người dân bây giờ có kém chi ai về mặt mánh mung.
Và đây là hình tôi lấy về huyền thoại nhôm.
Nói thêm tí xíu rằng thì là nhôm là kim loại không bền, nước cũng làm nó tan ra thành hợp chất khác, nhưng may mắn là nhôm được che bằng lớp oxit nhôm (tên alumin, còn nhôm là aluminum. Lớp alumin nầy tuy rất mõng nhưng bền lắm, không chất gì thông thường trong thực phẩm ăn được nó. Lấy cọng giây nhôm như chiếc đủa đưa vào lửa, nhôm chảy lỏng ra nằm trong cái túi alumin bên ngoài không chảy. Tui “có lần dạy hóa học trong đời” nghe quí bạn.
Thôi thì cứ mạnh dạn xài giấy nhôm cho tiện lợi.
(< -- hết trích)
From: Huu Lam
Date: Wed, Apr 10, 2013 at 4:44 PM
Subject: Fw: [bp70] Fwd: .Stop Using Aluminum Foil. To:
Độc thì có độc thật đấy. Đọc cả bài nghiên cứu dài dằng dặc, trình độ lớp 3 trường làng, khả năng Anh ngữ ESL chỉ lõm bõm hiểu rằng tính độc hại tùy thuộc vào cả loạt những thông số(parameter) nên nhắm mắt kết luận : Chớ lo bò trắng răng do vậy cứ tới luôn đi bác tài.
Ai nghe chết ráng chịu !
Già Gân
From: Hieu/Nghi Pham Date: April 9, 2013, 7:38:23 AM PDTSubject: FW: [bp70] Fwd: .Stop Using Aluminum Foil. [2 Attachments]
Giấy Nhôm và Bệnh rổng xương, Bệnh Mất Trí Nhớ - Stop Using Aluminum Foil.
Giấy nhôm thường dùng trong nhà bếp để gói thịt sau khi nướng !
Bây giờ lại tìm thấy chất độc hại trong loại giấy nầy ! mấy chợ vn
thường dùng gói chả lụa khi còn nóng ! theo bản nghiên cứu thì
không nên xài cho thức ăn nóng !
Giấy nhôm khi dùng gói thức ăn để nướng hoặc để nấu (như chã lụa), hoặc gói hay đựng thức ăn nóng - với độ nóng chất nhôm sẽ tiết ra, thấm vào thức ăn và xâm nhập vào cơ thể và ảnh hưởng xương & não bộ - nghiên cứu cho thấy liên quan đến chứng hoại xương osteoporosis(rỗng xương) và bệnh lãng trí Alzheimer (mất trí nhớ) !
HCD: Kính thưa quí bạn tôi nhốt con vịt nầy hai lần rồi, nay tôi không thèm lý tới nó nữa. Ai tin vịt thì cứ tin, nhưng nếu còn tỉnh táo thì hãy hỏi tại sao Mỹ cho xài, thế giới cho xài. Không hỏi tại sao California là tiểu bang gắt nhất thế giới không cấm.
Tại sao nước Mỹ lọc nước uống cho xài phèn chua (chứa nhiều nhôm) Thế tại sao tin là bỏ phèn chua vào trái khóm nướng lên uống tan sỏi thận. Vịt cả bầy.
Tóm một câu: Kim loại nói chung, trong đó có nhôm không tốt khi vào cơ thể các bạn với số lương nào đó. Nói sắt tốt bổ máu, uống muối sắt vào thì tiêu đời, nhôm được biết là gây bịnh trí óc…Nhưng nồi nhôm, bình nhôm lon nhôm, giấy nhôm … tất cả dụng cụ nhà bếp bằng nhôm đều an toàn, trong đó có cả giấy nhôm. Lý do là nhôm là kim loại không bền, nước cũng ăn mòn nó nhanh như là axit ăn mòn kim loại. Nhưng khi ra ngoài không khí, nhôm oxy hóa tức khắc, tạo lớp alumin (oxit nhôm) rất bền, không có chất gì bình thường gặp hàng ngày phá huỷ nó được (trừ thủy ngân). Do đó nhôm xài thường ngày rất an toàn, không tan vào thực phẩm.
Nhưng (lại nhưng nữa) nồi nhôm đang bán tại Mỹ trong các tiệm Việt Nam và nhiều tiệm Mỹ do Trung Quốc chế tạo thì không an toàn. Lý do nó không phải nhôm ròng, nó là hợp kim nhôm, (nhôm thu mua kiểu ve chai lông vịt) về dức thành hợp kim nhôm. Loại nồi nầy nấu ít ngày thấy đen ngòm, rồi rổ mặt, rồi tan nay một ít mai một ít vào thực phẩm. Đủ thứ kim loại tan vào thức ăn. Ăn hoài sẽ thục lưởi là cái chắc.
Nhôm nguyên chất, như giấy nhôm tại Mỹ, thì an toàn. Nồi nhôm Trung Quốc chế tạo thì không an toàn vì nó không phải là nhôm ròng. Phèn chua lóng nước là muối nhôm đó, nó tan trong nước chua chua,uống vào thì khùng khùng tin nhảm là cái chắc.
======
Kết luận: Bên trên là trích từ email trước đây, bây giờ thêm vài hàng
Vậy thì các bạn trả lời sao? Thưa không cần lý luận lôi thôi chi hết, không cần biết hóa học... chỉ thấy thế nầy, Mỹ không cho hút thuốc nơi công cộng, không cho hút thuốc ngoài bải biển (vài tiểu bang) thì tại sao nhôm độc như vậy mà không cấm xài cấm bán cấm dùng lon Cô Ca hay nước ngọt bằng nhôm.
Nhưng nhôm trong dạng được kể như là L’aluminium dans les vaccins như là L’aluminium dans les déodorants thì có khi nguy hiểm. Đa số kim loại đều độc khi vào cơ thể. Nó vào cơ thể dưới dạng họp chất hay dạng muối kim loại.
Xin quí bạn hiểu cho rằng bằng hữu tin cậy mà hỏi, tôi biết chi nói nấy, cũng giống như ngày xưa ngồi trước bàn cà phê lề đường tán chuyện trên trời dưới đất cùng bằng hữu.
HỘI CHỨNG RUỘT KÍCH THÍCH (HCRKT=Irritable Bowel Syndrome=IBS) là một rối loạn tiêu hoá chức năng đặc trưng bởi triệu chứng đau bụng và thay đổi thói quen đi tiêu mà không tìm thấy tổn thương thực thể nào. Osler đặt ra tên gọi “VIÊM ĐẠI TRÀNG NHẦY” vào năm 1892 khi ông viết về một rối loạn bao gồm đau bụng và tiêu phân nhày xảy ra với một tỷ lệ cao ở những bệnh nhân có bệnh tâm lý đi kèm. Kể từ đó, hội chứng này đã được gọi bằng nhiều thuật ngữ khác nhau như đại tràng co thắt, đại tràng kích thích, đại tràng thần kinh…
Một trong những bệnh lý đường ruột thường gặp nhất ở nước ta cũng như trên thế giới là HỘI CHỨNG RUỘT KÍCH THÍCH - IBS (Irritable bowel syndrome) (Viết tắc là HCRKT)
•Tỷ lệ mắc bệnh từ 5%- 20% dân số, tỷ lệ này thay đổi theo từng nghiên cứu, theo từng vùng dân cư. Tỷ lệ nữ mắc gấp hai lần nam giới, hoàn cảnh xã hội có ảnh hưởng tới sự phát sinh của HCKT.
•Ở Hoa Kỳ là khoảng 20% dân số mắc phải và chi phí điểu trị khoàng 8 tỷ đô la hàng năm .
•Ở Việt Nam chiếm tới 83,38% ở các người bệnh có vấn đề về tiêu hóa
•Các nước Âu Mỹ có tỷ lệ mắc IBS cao hơn ở châu Á và Trung Đông.
Bệnh không nguy hiểm đến tính mạng nhưng ảnh hưởng tới chất lượng cuộc sống, bệnh kéo dài làm người bệnh luôn lo lắng căng thẳng mất ngủ, luôn luôn lo sợ bị các bệnh hiểm nghèo khác của ruột.
1. HỘI CHỨNG RUỘT KÍCH THÍCH LÀ GÌ?
Có nhiều nghiên cứu trên thế giới đã chứng minh HCRKT là rối loạn chức năng của ống tiêu hóa nhưng biểu hiện chủ yếu là các triệu chứng của đại tràng theo Thomson W.D.(1990) đã định nghĩa: Các rối loạn chức năng của ruột tái đi tái lại nhiều lần mà không tìm thấy các tổn thương về giải phẫu, tổ chức học, sinh hóa ở ruột gọi là HCRKT (irritable bowel sydrome - IBS).
Hiện nay, nhờ các thăm dò hiện đại về hình thái và chức năng của ruột trên thực nghiệm và lâm sàng đã dần làm sáng tỏ cơ chế điều chỉnh ống tiêu hóa chủ yếu là sự tác động qua lại giữa hệ thống thần kinh trung ương với hệ thống thần kinh ruột ( trục não-ruột) - hệ thống mạng lưới thần kinh (plexuces) hoạt động cùng với nhau để thực hiện nhịp nhàng chức năng bình thường của ruột.
2. CƠ CHẾ SINH BỆNH CỦA HCRKT: GỒM 3 NỘI DUNG SAU.
•Sự cảm thụ bất thường chức năng ống tiêu hóa: Tăng tính nhậy cảm, nội tạng dễ kích thích.
•Thay đổi tính chịu đựng của ruột, giảm khả năng chịu áp lực của khối thức ăn ở một số đoạn ruột.
•Rối loạn vần động của ruột, tăng nhu động ruột gây ỉa chảy, giảm nhu động ruột gây táo bón.
3. CHẨN ĐOÁN HCRKT:
3.1. Triệu chứng lâm sàng:
•Rối loạn chức năng tiêu hóa có thể biểu hiện các triệu chứng lâm sàng trên toàn bộ ống tiêu hóa.
•Phần trên ống tiêu hóa: Hội chứng trào ngược dạ dày-thực quản, chứng khó tiêu, đầy tức bụng.
•Phần dưới ống tiêu hóa: Triệu chứng chủ yếu ở đại tràng (táo bón chức năng, ỉa chảy chức năng) được gọi là đại tràng co thắt, hoặc đại tràng bị kích thích, hoặc rối loạn chức năng đại tràng.
3.2. Tiêu chuẩn Rome III:
HCRKT được chẩn đoán dựa theo tiêu chuẩn Rome III. Năm 2006, hội nghị tiêu hóa quốc tế tại Rome đã đưa ra tiêu chuẩn chẩn đoán HCRKT như sau:
Đau bụng hoặc cảm giác khó chịu ở bụng kéo dài 12 tuần hoặc trong 12 tháng trước đó, không nhất thiết liên tục, kèm theo:
•Giảm đi sau đại tiện.
•Thay đổi hình dạng khuôn phân.
•Thay đổi số lần đi đại tiện.
Ngoài các triệu chứng trên có thể gặp thêm các triệu chứng không đặc hiệu nhưng gợi ý chẩn đoán HCRKT:
•Số lần đại tiện không bình thường (>3 lần/ngày hoặc <3lần/tuần).
•Phân không bình thường (lỏng, cứng, nhão).
•Đại tiện có lúc phải chạy vội vào nhà xí, hoặc phải rặn nhiều,hoặc cảm giác đi chưa hết phân.
•Bụng chướng hơi, cảm giác nặng tức bụng.
•Phân có nhầy mũi nhưng không bao giờ có máu.
•Các triệu chứng không đặc hiệu trên luôn thay đổi theo thời gian, phụ thuộc vào chế độ và thức ăn đồ uống
•Nếu ăn uống các thức ăn không thích hợp ngay lập tức xuất hiện các triệu chứng rối loạn; nếu ăn kiêng các triệu chứng có thể hết.
HCRKT gồm nhiều triệu chứng cơ năng, các triệu chứng thay đổi, trong các triệu chứng có thể phân thành 2 thể loại:
•Các triệu chứng về tiêu hóa biểu hiện chính là đau bụng, bụng chướng hơi, rối loạn đai tiện, rối loạn phân.
•Các triệu chứng ngoài ống tiêu hóa phụ thuộc vào thời gian bệnh kéo dài: Đau đầu, mất ngủ, các triệu chứng về rối loạn tâm lý (lo lắng, sợ bệnh hiểm nghèo...).
•Xét nghiệm phân, cấy phân tìm vi khuẩn bình thường.
•Sinh thiết, xét nghiệm mô bệnh học đại tràng bình thường.
•Chụp X.Q khung đại tràng, bình thường hoặc có rối loạn co bóp nhu động
•Nội soi đại-trực tràng bình thường.
•Qua thăm khám và xét nghiệm có thể giúp chúng ta phát hiện một số triệu chứng báo động về bệnh lý thực tổn để chẩn đoán phân biệt với HCRKT.
Các triệu chứng báo động:
•Chán ăn, sụt cân.
•Thiếu máu.
•Sốt, tăng BC, tốc độ máu lắng tăng.
•Đại tiện phân có nhầy máu.
•Phân nhỏ dẹt thường xuyên.
•Các triệu chứng rối loạn phân mới xảy ra ở người > 40 tuổi.
•Tiền sử gia đình có người bị ung thư đại tràng.
4. Chẩn đoán phân biệt: HCRKT với một số bệnh thường gặp.
4.1. HCRKT có ỉa chảy:
•Nhiễm trùng đường ruột.
•Suy giảm miễn dịch.
•Ung thư đại-trực tràng.
•U lympho ruột.
•Dị ứng thức ăn.
•Thiếu men lactase.
•Viêm loét đại trực tràng chảy máu.
•Viêm đại tràng vi thể.
•Hội chứng Crohn
4.2. HCRKT có táo bón - đau bụng nổi trội:
• U đại tràng.
•Bệnh to giãn đại tràng.
•U tụy.
•Ngộ độc chì.
•Thoát vị.
•Bệnh sỏi mật và viêm túi mật.
•Rối loạn chuyển hóa porphyrine.
5. ĐIỀU TRỊ:
Nhiều nghiên cứu trên thế giới cho thấy bệnh nhân bị HCRKT dễ tăng nhu động ruột so với người bình thường, các triệu chứng thường tái đi tái lại, kéo dài nhiều năm, bệnh nhân phải đi khám bệnh nhiều nơi, tâm lý luôn ngờ vực, lo lắng sợ bệnh nặng, bệnh ác tính. Bác sĩ điều trị cần thiết lập mối quan hệ tin cậy, chắc chắn, kiên định với người bệnh, cần giải thích cho bệnh nhân hiểu thấu đáo về HCRKT làm nhẹ đi sự lo lắng từ các triệu chứng của chính họ, hướng dẫn họ điều trị chi tiết, cẩn thận, tạo lòng tin cho người bệnh.
Một số lưu ý khi điều trị HCRKT:
•Điều trị theo triệu chứng nổi trội là hợp lý và hữu ích.
•Chưa có thuốc riêng biệt nào điều trị hết mọi triệu chứng của HCRKT.
•Điều trị có thể không làm dứt hẳn triệu chứng nhưng sẽ cải thiện tốt hơn chất lượng cuộc sống của người bệnh, các triệu chứng lâm sàng có thể giảm hoặc mất sau điều trị nhưng rất dễ tái phát.
•Không nên dùng thuốc kháng sinh, chỉ dùng kháng sinh khi có nhiễm khuẩn ruột.
ĐIỀU TRỊ CỤ THỂ:
5.1. Chế độ ăn rất quan trọng trong điều trị HCRKT:
•Khi đang có triệu chứng rối loạn tiêu hóa nên tránh ăn các thức ăn, nước uống không thích hợp.
•Thức ăn khó tiêu, dễ sinh hơi như: Khoai, sắn, bánh ngọt nhiều bơ, hoa quả có nhiều đường (cam, quýt, soài, mít...)
•Đồ uống nhiều đường và có gas, chất kích thích (rượu, cà fê, gia vị chua cay...)
•Những thức ăn để lâu, bảo quản không tốt
•Nếu có ỉa chảy tránh ăn qua nhiều thức ăn có nhiều chất xơ (rau muống, rau cải, dưa...).
5.2. Chế độ luyện tập rất cần thiết, phải kiên trì:
•Luyện tập chế độ đại tiện 1 lần trong ngày, xoa bụng buổi sáng khi ngủ dậy để gây cảm giác muốn đại tiện.
•Luyện tập thư giãn, khí công, tập thể dục, đi bộ thường xuyên.
5.3. Thuốc điều trị triệu chứng:
•Chống đau, giảm co thắt: Duspataline, No-spa, Spasfon...
•Chống táo bón: uống nhiều nước, ăn thức ăn nhiều chất xơ, thuốc nhuận tràng (Forlax, Tegaserod, Duphalac...)
•Chống ỉa chảy: Smecta, Actapulgite, Imodium....
•Chống sinh hơi: Meteospasmyl, pepsan, than hoạt...
•Thuốc an thần kinh: Rotunda, Seduxen, Dogmatyl...
XÁC ĐỊNH MỨC ĐỘ NẶNG CỦA HCRKT VÀ XỬ TRÍ (THEO GI-MIMS, 2005-2006):
A. Nhẹ:
•Triệu chứng không thường xuyên.
•Rối loạn tâm lý ít.
•Điều trị: Giáo dục về bệnh, ăn kiêng, chọn thức ăn thích hợp.
B. Trung bình:
•Triệu chứng thường xuyên, ảnh hưởng đến hoạt động bình thường.
•Suy giảm tâm lý.
•Triệu chứng nặng lên - tìm yếu tố thúc đẩy.
•Thay đổi nếp sinh hoạt, tâm lý liệu pháp, chế độ ăn kiêng.
•Dùng thuốc kiểm soát triệu chứng.
C. Nặng:
•Đau bụng thường xuyên.
•Suy giảm tâm thần tiềm ẩn.
•Điều trị như trên kết hợp với thuốc an thần hoặc thuốc tâm thần.
NỘI KHOA - NỘI TIẾT (ENDOCRINOLOGY)
12 Dấu Hiệu Chắc Chắn Của Bệnh Thận
(Theo Sina Health)
Làm thế nào để phát hiện sớm và điều trị kịp thời bệnh thận? Giáo sư Vương Bạo Khôi ở Trung Quốc đã đưa ra 12 dấu hiệu rõ ràng nhất. Vào thời kỳ đầu của bệnh thận, người bệnh ít cảm thấy đau đớn. Do đó, những dấu hiệu manh nha của những căn bệnh này thường dễ dàng bị bỏ qua. Mới đây, trang Sina Health đã phỏng vấn chuyên gia đầu ngành về thận – giáo sư Vương Bạo Khôi về vấn đề này.
Quote:
Sơ Lược Thông Tin về Giáo sư Vương Bạo Khôi:
Giáo Sư Vương Bạo Khôi được coi là nhân tài ưu tú của Y học Trung Quốc hiện tại, Ông hiện là Bác Sĩ và là Giám đốc bệnh viện thận Đông Phương trực thuộc Đại học Y Dược Bắc Kinh. Bên cạnh đó, ông còn đảm nhiệm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban nghiên cứu thận tại Bắc Kinh, nguyên là ủy viên ban thường vụ của Hiệp hội Y khoa nghiên cứu về bệnh thận trong nước.
Chia sẻ về những dấu hiệu đầu của các bệnh về thận, giáo sư Vương Bạo Khôi cho biết: "Nhiều người bị mắc các căn bệnh này chỉ tiến hành thăm khám khi cảm thấy cơ thể không khỏe mạnh. Do đó, phần lớn bệnh tình của họ đều được phát hiện khi đã vào giai đoạn nghiêm trọng, thậm chí có trường hợp nguy hiểm đến tình mạng, phải tiến hành lọc máu".
Dưới đây là danh sách 12 dấu hiệu báo trước những thay đổi về tình trạng của thận được đưa ra bởi giáo sư - bác sĩ đầu ngành Vương Bạo Khôi.
CƠ THỂ VÀ TINH THẦN BẤT THƯỜNG
Khi công năng thận có biểu hiện không tốt, nhiều chất cặn bã sẽ không được bài tiết qua đường nước tiểu. Sự ứ đọng của các chất này sẽ khiến tinh thần mệt mỏi, cơ thể bải hoải, cả người cảm thấy như không còn chút sức lực.
Nếu thận có bệnh, protein và các chất dinh dưỡng khác sẽ bị rò rỉ qua đường nước tiểu, làm cho cơ thể mất sức.
Tuy nhiên, dấu hiệu này có thể bị nhiều người nhầm lẫn với tình trạng lao lực quá độ hay một vài nguyên nhân khác. Cũng vì thế, sự bất thường về cơ thể và tinh thần này dễ bị các bệnh nhân bỏ qua.
CHÁN ĂN
Không có cảm giác thèm ăn, kén ăn, thậm chí nôn mửa cũng được coi là một số dấu hiệu sớm của bệnh thận.
Khi rơi vào tình trạng này, nhiều người thường chủ động xét nghiệm, khám về đường tiêu hóa hoặc chuyên khoa gan.
Nếu dạ dày và gan không phát hiện vấn đề khác lạ, không thể loại trừ khả năng các căn bệnh về thận là nguyên nhân gây nên những triệu chứng này.
NƯỚC TIỂU CÓ BỌT
Bọt xuất hiện trong nước tiểu có thể bắt nguồn từ nhiều nguyên nhân, trong đó có bệnh thận.
Khi công nặng thận gặp rối loạn, protein trong cơ thể sẽ bị thoát ra từ đường nước tiểu, tạo thành các bọt có thể phát hiện bằng mắt thường.
ĐAU THẮT LƯNG
Vị trí của thận nằm ở hai bên của cột sống. Khi thận mắc bệnh, cơ thể sẽ được báo hiệu bằng những cơn đau ở vùng thắt lưng.
LƯỢNG NƯỚC TIỂU BẤT THƯỜNG
Người khỏe mạnh thường đi tiểu từ 4 - 6 lần/ngày và thải ra khoảng 800 – 2000ml nước tiểu.
Tình trạng nước tiểu quá nhiều hoặc quá ít là một trong những dấu hiệu báo trước các chứng bệnh liên quan đến thận.
PHÙ NỀ
Uống quá nhiều nước hoặc ngủ nhiều là những nguyên nhân phổ biến gây ra tình trạng phù nề ở mặt, mí mắt, chân tay hoặc một số bộ phận khác.
Tuy nhiên, ít ai biết rằng, các bệnh về thận cũng là một trong số những nguyên nhân dẫn đến hiện tượng phù nề.
NƯỚC TIỂU ĐỤC NHƯ LÒNG TRẮNG TRỨNG HOẶC ĐI TIỂU RA MÁU
Đây được xem là hai dấu hiệu nổi bật giúp người bệnh có thể sớm phát hiện các bệnh về thận. Khi bắt gặp tình trạng này, chúng ta nên nhanh chóng tiến hành thăm khám.
Lưu ý: một số thầy thuốc không thuộc chuyên khoa thận thường bỏ qua hai dấu hiệu nguy hiểm này. Do đó, người bệnh cần thăm khám đúng chuyên khoa tại các bệnh viện uy tín để có được kết quả chính xác nhất và tiến hành điều trị kịp thời.
THIẾU MÁU
Một trong số những nguyên nhân phổ biến gây ra thiếu máu chính là do các vấn đề về thận.
Bên cạnh công năng bài tiết, thận còn có vai trò điều hòa nội tiết và các hormone trong máu. Do đó, khi cơ quan này rơi vào tình trạng rối loạn chức năng, người bệnh có thể bị chứng thiếu máu.
TIỂU ĐƯỜNG
Bệnh thận đái tháo đường là nguyên nhân chiếm vị trí thứ nhất của suy thận mạn ở các nước phương Tây. “Cầu thận đái tháo đường” là tên bệnh dùng để chỉ những tổn thương cầu thận thứ phát do tiểu đường gây nên.
Do đó, các bệnh nhân đái tháo đường nên điều trị kịp thời để tránh các biến chứng như urê huyết hay một số chứng bệnh về thận.
CAO HUYẾT ÁP
Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng chứng tăng huyết áp gây ra suy thận và ngược lại, suy thận có thể gây nên tăng huyết áp.
Do đó, vấn đề đặt ra là phải kiếm soát được huyết áp để tránh bị suy thận, và cần điều trị tốt suy thận mới có thể hạn chế được tăng huyết áp.
BỆNH GOUT VÀ TĂNG ACID URIC MÁU
Axit uric máu tăng cao sẽ gây ra tăng huyết áp và biến chứng suy thận.
Gout là một bệnh khớp do rối loạn chuyển hoá, gây ra bởi tình trạng lắng đọng các tinh thể urat ở các mô của cơ thể, do tăng acid uric trong máu.
Hàm lượng uric quá cao trong máu sẽ khiến acid uric gây ra chứng cao huyết áp hoặc lắng đọng ở thận, làm tổn thương chức năng của cơ quan này.
NHIỄM TRÙNG ĐƯỜNG TIẾT NIỆU
Người bệnh bị nhiễm trùng đường tiết niệu thường xuyên và kéo dài có thể dẫn đến chứng suy thận.
Giáo sư Vương Bạo Khôi cho biết, ông từng tiếp xúc với nhiều bệnh nhân bị nhiễm trùng đường tiết niệu. Đa số họ đều tiến hành điều trị muộn và không triệt để nên thường rơi vào tình trạng suy giảm chức năng thận.
Do những hoàn cảnh nhất định, một số người có biểu hiện sợ tuổi già một cách bất thường và dai dẳng, mà y văn gọi là CHỨNG SỢ TUỔI GIÀ (GERASCOPHOBIA). Những người này sợ một cách thái quá dù đang trong tình trạng khỏe mạnh và no đủ về vật chất. Họ lo lắng nhan sắc phai tàn đi kèm với bệnh tật triền miên. Họ sợ mình sẽ không còn được tự do đi lại, phải sống cuộc sống thụ động và phụ thuộc chẳng khác nào bị “giam lỏng” trong nhà sau khi về hưu. Những quan điểm tiến bộ của xã hội về sắc đẹp và tuổi già cũng không có tác dụng làm vơi đi nỗi sợ của họ. Thuật ngữ “GERASCOPHOBIA” có xuất xứ từ tiếng Hy Lạp, gồm “GERAS” nghĩa là tuổi già và “PHOBOS” là nỗi sợ. GERASCOPHOBIA là một chứng sợ lâm sàng thường được xếp vào nhóm các chứng sợ cụ thể, tức nỗi sợ được kích hoạt bởi một nhân tố, vật thể hoặc hoàn cảnh cụ thể nhất định.
Chứng sợ tuổi già thường khởi đầu bằng những nỗi lo sợ bị bỏ mặc, mất khả năng lao động và tự chăm lo cho bản thân. Phần lớn các đối tượng mắc chứng sợ này là những người còn trẻ và khỏe mạnh.
TRIỆU CHỨNG CỦA CHỨNG SỢ TUỔI GIÀ
Các triệu chứng bao gồm việc đánh mất vẻ đẹp ngoại hình, lo sợ tương lai, sợ phải phụ thuộc vào người khác trong sinh hoạt hằng ngày, và sợ mất đi vị trí xã hội khi về già.
Những biểu hiện cụ thể:
•Sống tách biệt với hiện thực;
•Thường xuyên lo âu, sợ hãi mà không rõ nguyên nhân;
•Khó thở;
•Đổ mồ hôi nhiều;
•Buồn nôn;
•Miệng khô;
•Cơ thể run rẩy;
•Tim đập nhanh;
•Không thể giao tiếp hoặc suy nghĩ một cách bình tĩnh, lưu loát;
•Sợ chết.
Đặc điểm chung của chứng sợ tuổi già
Những người mắc phải chứng sợ này luôn thường trực nỗi lo nhan sắc và sức khỏe giảm sút khi tuổi cao, từ đó dẫn đến e sợ tương lai. Nhờ khả năng tự lập mà con người có được sự tự tin, vì vậy càng lớn tuổi, họ càng cảm thấy mất dần sự tự tin đó khi phải thường xuyên nhờ sự hỗ trợ của người khác để thực hiện những sinh hoạt hằng ngày. Khi nỗi sợ này lớn dần, người bệnh có xu hướng tách biệt với cuộc sống hằng ngày và tự cô lập mình. Đây thực sự là một chứng sợ đáng quan tâm trong thời đại ngày nay, khi mà giá trị của sắc đẹp và sự trẻ trung luôn được truyền thông đề cao. Xã hội ca ngợi tuổi trẻ đến mức khiến cho người ta dễ đánh đồng tuổi già với sự vô dụng. Vì vậy, ở một góc độ nhất định, có thể thấy việc con người ngày nay trở nên nhạy cảm với tuổi già là một điều dễ hiểu, khi chính xã hội cũng góp phần tạo ra áp lực đó.
CHỨNG SỢ TUỔI GIÀ Ở PHỤ NỮ
Nhan sắc luôn là một trong những mối quan tâm hàng đầu của phụ nữ, nhất là trong thời đại ngày nay, với sự ra đời của những công nghệ làm đẹp như mỹ phẩm và phẫu thuật thẩm mỹ. Đồng thời, nỗi lo về tuổi tác và sự tàn phá của thời gian cũng tăng theo. Hầu hết phụ nữ thường bị ám ảnh bởi quan niệm già nua là xấu xí, mà một phần trong đó có sự tác động không nhỏ của xã hội.
Bên cạnh những đặc điểm chung đã đề cập ở phần trên, chứng sợ tuổi già ở phụ nữ còn có những nguyên nhân do đặc thù giới tính. Ngoài việc mất dần sức hấp dẫn bên ngoài do tuổi tác, phụ nữ càng lớn tuổi thì khả năng sinh con càng giảm sút và tiềm ẩn nhiều nguy cơ. Đối với phụ nữ còn độc thân, tuổi cao là một trở ngại lớn trong việc tìm kiếm bạn đời, chưa kể đến ảnh hưởng từ định kiến xã hội. Thực tế cũng chứng minh, ngay ở kinh đô điện ảnh Hollywood, trong khi tài tử George Clooney vẫn liên tục được xướng tên trong danh sách những người đàn ông hấp dẫn nhất hành tinh hằng năm dù nam diễn viên này đã 50 tuổi; thì nữ diễn viên Glenn Close – một biểu tượng tình dục trên màn bạc được các đấng mày râu ngưỡng mộ vào thập niên 80-90 – nay đã không còn được xem là hấp dẫn ở độ tuổi ngoài lục tuần.
Ngoài ra, các thống kê cho thấy phụ nữ càng lớn tuổi càng đối mặt với nhiều nguy cơ về bệnh tật, đặc biệt là ung thư, như ung thư vú, ung thư buồng trứng hay ung thư ruột kết. Về mặt xã hội, việc phải sống phụ thuộc cũng sẽ khiến cho phụ nữ khi về già có nhiều nguy cơ đối mặt với những khó khăn hoặc tranh chấp về mặt tài chính, gia đình hay nhà ở.
ĐIỀU TRỊ CHỨNG SỢ TUỔI GIÀ
Cũng như đối với những chứng rối loạn lo lắng khác, người mắc chứng sợ tuổi già cần phải đến bác sĩ và làm theo các chỉ dẫn để tìm ra phương pháp điều trị phù hợp nhất với mình. Bằng các phương pháp trị liệu và tham vấn, bệnh nhân được tạo điều kiện bày tỏ căn nguyên của nỗi sợ và những gì dẫn đến nỗi sợ đó. Các phương pháp điều trị thường gặp đối với chứng sợ tuổi già là dùng thuốc chống trầm cảm, áp dụng liệu pháp hành vi, tái hiện ký ức, các kĩ thuật thư giãn và các liệu pháp hồi phục tinh thần. Bệnh nhân thường sợ rằng họ sẽ mất dần vai trò chủ động và vị trí xã hội khi về già, còn các chuyên gia điều trị sẽ giúp họ nhận ra rằng về hưu không phải là dấu chấm hết, rằng có một cuộc sống thú vị khác sau khi nghỉ hưu.
Đối với những phụ nữ sợ tuổi già, chị em cần học cách chấp nhận tuổi già như một quy luật tất yếu và không thể tránh khỏi của cuộc sống. Thay vì để cho tâm trí bị ám ảnh bởi những nếp chân chim, hãy nghĩ về những việc có ích, những điều hay lẽ phải mình đã làm được trong cuộc sống và hãy tự hào vì điều đó. Thay vì để cho cảm giác nuối tiếc lấn át, chị em cần hình thành quan niệm rằng con người được sinh ra để làm những việc có ích phù hợp với mỗi giai đoạn của cuộc đời và tuổi già không đồng nghĩa với sự vô dụng. Hãy sống một cuộc sống năng động, làm những công việc ưa thích như đọc sách, xem phim, hoặc đi chơi, tham gia các hoạt động xã hội với bạn bè thuộc đủ mọi lứa tuổi.
Luôn gìn giữ một lối sống lành mạnh và chủ động, thì dù tuổi đã cao, chúng ta vẫn có thể sống ích cho gia đình và xã hội, bằng cách này hay cách khác.
Cuộc sống muôn màu muôn mặt nhưng rồi chung quy lại cũng chỉ gom về ba mối quan hệ chính: gia đình, đồng nghiệp và xã hội! Chẩn đoán hình ảnh cũng vậy, có rất nhiều mặt phẳng (plan) khác nhau, nhưng chung quy lại cũng chỉ có ba mặt cắt (slice) chính: axial, sagital và coronal!
Axial là mặt cắt ngang, mặt cắt quan trong nhất, mình ví nó như là mặt quan hệ về gia đình. Với cùng 1 bề dày như nhau thì axial sẽ cho ra nhiều lát cắt nhất, bác sĩ chẩn đoán hình ảnh luôn xem axial như là các lát cắt nền tảng, nền móng cho chẩn đoán ban đầu trước khi tiến hành tái tạo hoặc xem các mặt cắt khác. Thậm chí trong vài trường hợp sau khi dựng hình "hoành tráng" để nêu bật tổn thương, nhà hình ảnh học vẫn phải luôn luôn xem lại tổn thương đó có xuất hiện trên axial không, trước khi cho chẩn đoán cuối cùng! Axial là mặt cắt phân định "trên - dưới" và gia đình cũng tương tự vậy, là nơi mà sự tôn ti luôn là điều kiện tiên quyết, chuẩn mực, nên nếu ai biết xem đây là nền tảng, nền móng cho các cách ứng xử, nếu biết lấy sức mạnh từ gia đình làm gốc, có trên có dưới, cuộc sống của bạn sẽ tốt đẹp và vững chắc hơn rất nhiều!
Sagital là mặt phẳng đứng dọc, mặt cắt chia cơ thể ra thành hai bên: phải và trái, trong đó các lát cắt lệch bên trái sẽ bổ dọc trái tim từ trên xuống, không thương tiếc! Mình ví sagital là các mối quan hệ đồng nghiệp, nơi đó có những khi mình "phải" thì câu chuyện luôn thuận lợi và tương tác tốt, tuy nhiên có những môi trường làm việc, nhà nước lẫn tư nhân, luôn ẩn chứa những mối nguy hiểm khi mình làm "trái", trái ở đây có thể là sai trái, có thể là trái ý, có thể là trái chiều và thậm chí là trái khoáy! Trong trường hợp đó bạn rất có thể sẽ phải chịu những tình huống như chặt chém vào tim, dù rằng thì là mà vẫn trong bối cảnh đồng nghiệp gặp nhau anh em bạn bè mỗi ngày!
Coronal là mặt phẳng vành, hoặc có thể gọi là mặt phẳng trán vì nó song song với trán, chia cơ thể ra thành hai nửa "trước - sau". Mình ví coronal như là các mối quan hệ thuộc về xã hội, ngoài gia đình và ngoài công việc! Đây là những mối quan hệ để giao du, để hưởng thụ cuộc sống, để tìm kiếm những niềm vui chung, lập nhóm, lập hội, lập câu lạc bộ..., đại khái như vậy! Tương tự coronal, quan hệ xã hội cũng có những ưu tiên "trước - sau", có những lát cắt song song tim (vành), nhưng cũng có những lát cắt "chạm" được tim để đồng điệu được với nhau, và tất nhiên, nhờ vậy mà làm cuộc sống này trở nên phong phú, thú vị hơn....
Vậy đó, 3 mặt phẳng cơ bản với các lát cắt đa chiều khi kết hợp lại sẽ tạo nên bức tranh tổng thể đẹp và đầy màu sắc, cuộc sống cũng vậy, nếu dung hoà được các mối quan hệ sẽ tạo nên bức tranh đẹp và ý nghĩa! Còn vài phút nữa là đến sinh nhật thứ 38, bệnh ghiền cái nghiệp Chẩn đoán hình ảnh này nên suy nghĩ rồi kết nối lan man, cầu chúc cho mình và những người thân yêu luôn có được bức tranh đẹp trong cuộc sống, dù đôi khi để đạt được sự lung linh đó không phải là điều dễ dàng....
5 Biểu Hiện Báo Hiệu Ung Thư DạUng thư dạ dày thời kỳ đầu đa phần không có biểu hiện gì hoặc chỉ có những biểu hiện nhỏ.
Khi các triệu chứng lâm sàng biểu hiện ra thì bệnh đã đến thời kỳ cuối. 5 triệu chứng sau đây giúp chúng ta không bỏ lỡ cơ hội chữa trị.
Đau nhức phần bụng trên
Đây là triệu chứng phổ biến nhất của ung thư dạ dày. Bắt đầu đau âm ỉ liên tục, thường được chẩn đoán là viêm dạ dày hoặc loét dạ dày.
Khó chịu phần bụng trên
Chủ yếu là cảm giác no chướng bụng hoặc nóng bụng. Triệu chứng đó có thể hết tạm thời nhưng sẽ bộc phát lặp đi lặp lại.
Chán ăn, ợ hơi và triệu chứng khó tiêu khác
Có cảm giác là sau khi ăn bụng đầy, chướng, khó chịu và chủ động hạn chế đồ ăn uống, thường kèm theo triệu chứng ợ hơi.
Phân đen hoặc đại tiện kèm máu
Nếu trong trường hợp bạn không ăn đậu phụ huyết, hoặc uống các loại thuốc như bismuthum (Bi) mà xuất hiện phân đen khi đại tiện, cần sớm đến bệnh viện kiểm tra.
Mệt mỏi, giảm cân và thiếu máu
Đây là các triệu chứng ung thư dạ dày thông thường không có gì khác biệt. Bệnh nhân thường do chán ăn, mất máu đường tiêu hóa nên xuất hiện các triệu chứng suy nhược và mệt mỏi.
Khi dạ dày đau, khu vực dạ dày hay đường tiêu hóa khó chịu, chúng ta nên kịp thời đi đến bệnh viện để kiểm tra nội soi để tìm rõ nguyên nhân. Những người mà sinh hoạt không có quy luật, công việc căng thẳng, bận rộn, thời gian dài ăn thực phẩm muối, hun khói hoặc thực phẩm ẩm mốc thì càng nên kịp thời kiểm tra sức khỏe định kỳ.
Mặc dù có nhiều người khi đau dạ dày chỉ là viêm dạ dày thông thường, nhưng cuối cùng đã phát triển thành ung thư dạ dày, con số này cũng không phải ít. Loét dạ dày, viêm dạ dày thu co, thịt thừa dạ dày hoặc một số bệnh dạ dày mãn tính khác hiện tại đã được công nhận tiền ung thư.
Điều này khuyến cáo các gia đình có tiền sử về bệnh dạ dày, nếu xuất hiện các triệu chứng đau dạ dày nhiều lần, nên thận trọng vì có thể sẽ dẫn đến ung thư dạ dày.
Rất nhiều người hay hỏi Hương đã 63 tuổi rồi mà trông giống chỉ trên 40 tuổi, có bí quyết nào hay không? Chỉ vẻ cho chị em biết với.
Nghe hỏi vậy, đôi khi H cũng phải tự hỏi xem cái yếu tố nào thật sự giữ cho người ta chậm già đây?
Vậy thì hôm nay H xin chia sẻ kinh nghiệm của mình cho quý bà con chị em phụ nữ áp dụng, không lợi bề ngang cũng lợi bề dọc.( Thật ra cánh đàn ông vẫn có thể áp dụng được)
Già làm người ta cằn cổi đi, yếu đi, bệnh hoạn...là luật tạo hóa, chuyện của mình là có thể làm gì cho nó chậm 1 chút là quý rồi.
Những minh tinh tài tử, ngoài tài nghệ chuyên nghiệp họ cũng cần duy trì sắc đẹp, nếu cần tốn kém nhiều, đau đớn để giải phẫu họ vẫn làm để họ có thể duy trì cuộc sống nổi bật về danh vọng, tiền tài , bao gồm lòng ngưỡng mộ của quần chúng, cột chặt được trái tim của người họ yêu quý...
Nói chung, mạnh giỏi và trẻ đẹp là đỉnh cao trong đời mỗi người; chỉ vì chạy theo cuộc sống, khi nhìn lại mình tuổi đời chồng chất, nhan sắc cũng phai theo, cái gì mất đi mới thấy tiếc nuối!
Nói cho đúng ra, sắc đẹp phải quan niệm là “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” tức là cái xuân sắc toát ra từ một người khỏe mạnh, có đầy đủ sức sống, sinh lực vẫn hay hơn người xuống thần sắc rồi trông cậy vào son phấn.
Do vậy bài viết này chú trọng về cách giữ sức khỏe cho da, da trẻ, không khô, không mụn, không tàn nhang, không nhăn… là yếu tốt then chốt của nhan sắc.
Ở xứ lạnh, nóng, khô, gió… cũng phải xài cream dưỡng da (Moisturizing cream). Tùy người chọn cream nào hợp thì xài loại đó. H xài nhiều loại cream khác nhau, không kén, miễn không bị dị ứng gây ngứa, đỏ da, không làm tệ ra như là bị khô da, hay hở lổ chân lông hoặc có đường nhăn.
Còn trường hợp cá nhân H thì phải nói thêm:
Gia đình H ai cũng có da trắng và hồng hồng và ai cũng rất trẻ.
Như thế có thể suy diễn ra là yếu tố di truyền đã khiến cho hệ trực giao cảm mạnh hơn đối giao cảm nên mạch máu mở rộng thường xuyên và vì vậy sẽ đem chất bổ đến nuôi tế bào da và lấy chất bã đi một cách nhịp nhàng, hanh thông (là nguyên tắc của Phong Thủy)
Xét cho cùng, nơi nào máu huyết lưu thông đều hòa thì nơi đó sẽ tốt lành, healthy.
Muốn giữ da trẻ đẹp phải lưu ý:
1/ Máu huyết luân lưu điều hòa:
Do vậy H áp dụng phương pháp massage các muscle trên mặt nói riêng (và massage cả người nói chung) và ngoài ra còn có thể làm 1 thế của Khí Công để giúp máu huyết dồn lên mặt và đầu để da đẹp và trí não vẫn còn sáng suốt minh mẫn.
Thế tập đó cũng dễ thôi, H đặt cho nó cái tên là thế "Khiêng Đá". (Những ai bị Huyết Áp cao, không nên tập thế này, người bệnh Tiểu Đường có thể tập khi biết đường huyết lúc tập ở mức bình thường, tức là sau khi đo đường huyết thấy OK)
Tập như sau : đứng thẳng, 2 tay đưa thẳng lên cao và
hít vào. Rồi cuối xuống từ từ đồng thời thở ra từ từ, cho đến khi gập người, cuối đầu thấp nhất, ráng giữ nén 1 chút (lúc đó máu sẽ dồn lên mặt và đầu), cong 2 bàn tay như thể đang khiêng cục đá to, nặng, đứng lên và đồng thời hít vào từ từ , khi đứng thẳng lưng xong thì quăng mạnh 2 tay ta sau lưng và thở khì ra hết khí 1 lần bằng miệng.
Mỗi lần tập 5 cái là quá đủ, 1 ngày tập 1 cử sáng (hay luôn cả 1 cử chiều là quá tốt rồi).
Cũng theo nguyên tắc ấy, có thể mỗi ngày khi rảnh, massage muscle mặt, nhớ là apply lực của mấy ngón tay vào muscle dưới da (chứ không phải chà kéo, thô tháo khiến da bị chằng dản ra nhé) để máu đến nuôi những muscle trên mặt.
Chưa kể nên lấy đầu ngón tay ấn ấn quanh mắt để kích thích các huyệt của mắt cho mắt khỏe, không bị mõi mệt. Hai huyệt quan trọng ở mắt là 2 huyệt ở đầu mắt và đuôi mắt, còn vài huyệt còn lại là cứ ấn ấn quanh xương chân mày và khung xương quanh mắt.
Đó là làm để máu đến nuôi da, nhưng cũng nên thêm những chất bổ dưỡng để nó nuôi.
2/ Chất bổ nuôi da:
a/ Uống sữa pha với nước củ Dền (Beetroot):
Củ Dền gọt vỏ, xắt mỏng, luộc để ra nước màu đỏ, củ Dền có màu đỏ là do có nhiều chất Sắt nó giúp tạo bồi bổ thêm hồng huyết cầu nên làm da hồng hào, chưa kể là khiến sức khỏe gia tăng thêm, làm việc thấy dai sức hơn.
(Nên dùng loại sữa đã lấy bớt chất béo, ai đã dư chất sắt, nên cắt bớt củ Dền)
b/ Uống nước trái cây :
Khi H uống 5 loại nước trái cây pha nhau như Táo, Cam, Cà Rốt, Cà chua, 1 khúc Celery = Cây Cần ( giảm huyết áp).
Uống nước trái cây mang nhiều sinh tố cần thiết và cũng làm nhuận trường ( không bị táo bón).
H uống cở 1 tháng sau là da rất tốt, căng mọng, da dẻ mịn màng, tươi mát.
(Ai bị Cancer nhất là loại Cancer sensitive với Estrogen, không nên uống vì trong nước trái cây có ít nhiều Phytoestrogen)
3/Cách thở đúng:
Ai cũng tưởng mình biết thở nên mới còn sống, nhưng nếu thở không đúng cách thì đã làm giảm quality và quantity của đời sống mà không hay biết.
Khi suy nghĩ, não cần rất nhiều chất bổ và oxy, thế mà khi suy nghĩ, khi chú ý vì xem, nghe...khi lo rầu, nghĩ ngợi thay vì phải cung ứng nhiều Oxy hơn mình lại thở rất cạn, rất ít, lắm khi quên thở...chỉ có 1 phần khí lưu thông như ao tù nước đọng thì làm sao đủ số lượng oxy mình cần?
Cách thở thiếu ý thức này không cung cấp đủ oxy cho mình, không đủ cho não thì làm sao đủ cho da đầu và da mặt (chưa kể tất cả lục phủ ngũ tạng cũng thiếu hụt do vậy rất dễ sinh bệnh nhất là Ung Thư) . Cho nên người hay lo, hay buồn là mau tóc bạc, có thể rụng nhiều tóc, tóc khô không còn mướt như xưa. Còn da thì khô cằn và mau nhăn nheo, kẻ nào yếu gan thì bị mụn nhọt, xanh xao, vàng vọt...
Cách thở đúng theo Dưỡng Sinh như Yoga, Khí công là phải thở 3 Thì:
Thì 1 : Hít vào bằng mũi ( không bao giờ hít vào bằng miệng)
Cứ tưởng tượng khí sẽ dồn vào tận Đan Điền (là 1 điểm tưởng tượng dưới rúng 2 phân, nơi đây là trung tâm thần lực của con người). Khi hít khí vào phải phình bụng (khi phình bụng là kéo Cách Mô xuống làm cho lồng ngực có thêm khoảng trống chứa thêm không khí.
Thì 2: Nén khí ở đan Điền là giữ thời gian để có sự trao đổi khí giữa phổi và mạch máu: Carbonic từ máu ra khí của phổi và Oxy từ khí vào máu. Thời gian này giữ càng lâu càng tốt để khí có đủ thì giờ trao đổi qua lại. Giai đoạn nén khí quan trọng này, người thở bình thường luôn bỏ qua.
Thì 3: Thở ra bằng mũi hay miệng (khi cần nhanh), tuy nhiên nếu tập thở thời gian lâu nên hít vào thở ra bằng mũi để duy trì nhiệt độ bình thường ở mũi khi khí ra vào.
Khi thở ra nhớ xẹp bụng xuống để đưa Cách-Mô lên làm buồng khí nhỏ lại giúp tống khí có nhiều Carnonic ra cho hết.
Oxy chỉ có 21% trong không khí mà mình thở kiểu bình thường một cách vô thức nên số lượng Oxy vào cơ thể rất ít, dấu hiệu mệt mõi vì thiếu Oxy là mình sẽ ngáp dài ngáp ngắn.
Tỷ lệ thời gian tối hão cho 3 Thì là 1-4-2, có nghĩa là thời gian thở ra dài gấp 2 thời gian hít vào, thời gian nén khí gấp 2 thời gian thở ra.
Kết quả rất khả quan trong việc chị tập thở theo khí công/ Yoga 1 cách thường xuyên trong ngày; cở 3 tháng sau, thần sắc sẽ sáng lên. H có thấy 1 gia đình thở như vậy, sau 3 tháng gặp lại, nhìn cả nhà thấy gương mặt ai ai cũng đều tươi sáng, hồng nhuận và họ đều bảo thấy trong người khỏe khoắn, yêu đời lắm, dai sức hơn.
Đó là về mặt thể chất còn về tinh thần cũng đóng góp không kém bởi vì nếu worry đủ thứ về công ăn việc làm, gia đình rắc rối... những thứ này sẽ làm hệ đối giao cảm làm việc mạnh hơn, có nghĩa là chả tốt gì cả cho sinh hoạt của cơ thể, cho nên phải tập xem thường những chuyện nhỏ nhặt lẳng cẳng, nghĩ đến đều tốt lành cho mọi người...tất nhiên đâu có gì khiến mình phải lấn cấn trong lòng, cho nên tâm hồn thư thái, rạng rỡ, tươi vui tự nhiên hiển lộ trên nét mặt.
Thiền (luôn kết hợp với hơi thở) cũng cho 1 giá trị rất cao về sức khỏe thể chất và nhất là đời sống tâm linh.
Có 1 lần H thiền tinh tấn 3 tháng, bổng chuyển sang 1 trạng thái vô cùng kỳ diệu là hạnh phúc vô ngần, dường như mình đang được bảo bọc trong một môi trường tràn ngập phúc lạc, thật khó diển tả được cho ai khác hiểu và nó kéo dài cở 2 tháng ( đó chỉ là vào Sơ Thiền thôi, là cấp thấp nhất những cũng đủ biết những gì Phật nói là sự thật).
Đó là 1 thứ hạnh phúc mà tất cả những gì hạnh phúc của cuộc đời cộng lại hết cũng không sánh bằng. Đó là hạnh phúc toát ra từ Chân Tâm, Phật Tánh, hay nói cách khác là hạnh phúc toát ra từ nguồn cội này là suối nguồn miên viển không bao giờ cạn, ở đó là một kho tàng về trí huệ, hạnh phúc, tình yêu thương muôn loài, mà vô cùng thanh tịnh. Có nghĩa là hướng ra bên ngoài tâm để tìm hạnh phúc, đó chỉ là hạnh phúc ảo mà ai ai cũng đi tìm cả đời một cách nghịch hướng như thế, để đến cuối đời nhìn lại như cuộc điểm phim mới thấy mình đã sai lầm đáng kể, vậy thì hẹn làm lại 1 cuộc đời khác, và cứ thế là làm lại từ đầu, lẩn quẩn mãi trong 6 nẽo luân hồi.
-Có người sẽ thắc mắc tại sao tu hành hướng về tâm linh, sao còn chú trong bề ngoài, vật chất?
ð Đó cũng là câu hỏi hay.
Tuy nhiên khó ai nhảy 1 cái rột lên nấc cuối của cây thang (đạt Phật Quả) mà hầu hết phải tu theo trình tự, từ thấp lên cao, ngoại trừ đã có vốn từ kiếp trước thì kiếp này xem như một lúc “học nhảy” vài nấc thì cũng không là chuyện lạ.
Tu theo Nhơn Thừa (thấp nhất) là tu để còn trở lại kiếp người thì không đòi hỏi quá sức, miễn không sát sanh, tham lam sanh ra ăn cắp, ăn trộm, ăn cướp, cờ bạc, lường gạt , rượu chè, gian dâm, hút sách…
Rượu chè, hút sách thì giới nữ qua được cái vèo, còn tham lam ít nhiều gì khó người tránh nổi, tùy mức độ mà tham ít hay nhiều mà thôi.
Cho nên cái chuyện giữ 1 cái bề ngoài dễ coi cũng không có tội, do làm ăn ngay thẳng mà có khả năng giàu có cũng không có tội…mà trái lại còn có phước nếu biết dùng những thứ mình có, mang lợi lạc cho người khác, mang vui, giúp chống khổ mới là đạo làm người.
Còn ai muốn nghiên cứu tu cao hơn càng tốt, miễn là đừng vì vật chất mà quên vun bồi cái cội nguồn tâm linh của mình.
Xin chúc tất cả quý chị em phụ nữ luôn vui khỏe trẻ đẹp, bửu bối mang hạnh phúc đến cho gia đình.
Cùng site này cũng có Thanh Album 44 hình, tìm hàng chữ Kathy Iron -2 videos, click vào 2-videos, sau đó click vào Thanh Album, bản nhạc “Nhỏ Ơi” do Chí Tài hát. Thanh Album làm trước, sau đó chỉnh lại thành Dieu Chau Album nên có 1 số hình giống nhau)
Thưa đây là email nhận được, xin gởi các bạn xem đề phòng. Bệnh Gan ở Mỹ tăng nhiều do thuốc lá cây.
HUỲNH CHIẾU ĐẲNG.
Bệnh Gan ở Mỹ Theo báo cáo của cơ quan US Food and Drug Adminitration
(Tuyết Duơng sưu tầm)
( US Food and Drug Adminitration) tuần vừa qua thì 20% Bệnh Gan ở Mỹ là do thuốc giãm cân tác hại , còn lại 80% là thuốc bổ nhập từ China ( loại thuốc bổ này gồm : trừ mỡ xấu , bổ gan , trị ung thư , tăng cường sinh lực , trị lão hóa , trị đau khớp , làm đẹp DA , trừ ung bứu …)
USA -- Hiểm họa vô hình cho lá gan của bạn: thuốc giảm cân và thuốc trị bệnh Tim mạch và trị ung bứu. tất cả thuốc ngoài luồng đều nhập từ phân xưởng tại China. Khảo sát cho biết thuốc giảm cân là nguyên nhân cho 20% hồ sơ bệnh gan tại các bệnh viện Hoa Kỳ. Còn lại 80% là thuốc bổ Made in China.
Báo The New York Times có bài viết nghiên cứu về hiện tượng này, và cho thấy con số này là tăng từ 7% so với một thập niên trước, và con số này chỉ bao gồm những hồ sơ bệnh gan nặng nề nhất.
Hiện thời dân Mỹ tiêu xài tới 32 tỷ đôla cho thuốc giảm cân mỗi năm, và trong khi các bác sĩ nói rằng đại đa số thuốc phụ trợ bổ túc (supplements) –đa số là làm từ China , rồi đem sang Hoaky đóng gói vào bao bì. Được các tay lang băm tung lên hệ thống truyền thông . Nào Tivi , Radio , nhật báo …Họ mời các tay quảng cáo lừng danh như các tay MC của các Trung tâm Entertainmnet , thế là người xem hay đọc đều tin tưởng là thần dược . Mua về uống thấy rất hưng phấn , nhưng thật Ra là do thành phần “ cortisone “ , kích thích trung tâm thần kinh . Nhưng về sau thì di hại đến gan , thận không thể trị được .
Tạo sự nhiễm độc gan lâu dài mà người tiêu thụ vô tình không biết. Khi biết thì quá trể để cứu gan . Với thuốc dược thảo được quảng cáo là tiêu mỡ, tăng lực, giảm cân và săn chắc bắp thịt, trị ung thư , làm đẹp DA… đang tới mức báo động.
Một bác sĩ nói, "Khi một sản phẩm được giám sát, bạn biết lợi ích và sự rủi ro, và bạn có thể có một quyết định với đủ thông tin về việc nên dùng thuốc đó hay không. Nhưng với thuốc phụ trợ bổ túc (supplements)... đó chỉ là một hộp đen đầy chất độc không được cơ quan FDA kiểm soát, khi bác sỉ khám chẩn thì quá trể mà thôi."
Thuốc nhập theo đang viên ( từng thùng box , mỗi box hàng vạn viên nan thuốc ) , rồi được vào chai plastic , dán nhãn tiêu dùng đọc rất hứng khời . Tạo người đọc một cảm giác như thần dược vừa được các phòng y dược sáng chế Ra tại Hoaky .
Nhưng tất cả đều không có sự kiểm nhiệm của cơ quan U.S.FDA ( tạm gọi là Bộ Y tế Hoaky ).Hầu hết đều bán tại các tiệm của người Hoa tại địa phương , chớ không được bán tại các Pharmacy Hoaky ( US Durg Stores ) . Vì luật của Hoaky , khi thuốc được bày bán tại các Pharmacy Hoaky ( US Drug Stores ) thì sẽ bị kiểm soát bởi cơ quan US FDA đến khám xét thường xuyên , định kỳ . Những nhân viên bán thuốc tại các US Drug Stores đều phải thi đậu kỳ thi sát hạch về dược liệu , đó là chưa kể các Dược sỉ phải có bằng hành nghề chuyên môn .
Còn tại các tiệm thuốc Bắc , thì chỉ cần các bác sỉ học lực 6 tháng , nghành nghề châm cứu rồi kê toa thuốc bổ ngoài luồng cho thân chủ. Thật sự những bác sỉ 6 tháng ấy, trình độ học vấn không đủ viết nổi một công thức hóa học về dược liệu.Người Việt chúng ta hiện nay tại các địa phương có đông dân cư Việt , rất nhiều người bị viêm gan mà không biết . Khi khám bệnh thì được báo là ngày xưa có lẽ hút thuốc , hay uống nhiều rượu độc từ Việt nam …nay bị ảnh hưởng từ đó .
Thật sự họ đã bị thuốc bổ ngoài luồng bày bán nhan nhản tại các tiệm thuốc Bắc , hay từ các nơi châm cứu của các bác sỉ 6 tháng ấy.
Nếu những thần dược ấy trị bệnh như chai thuốc in ấn bên ngoài..nào trị dứt ung thư , tăng cường sinh lực , làm đẹp DA , hồi sinh sức khỏe…thì chúng ta sẽ thấy hàng nghìn bệnh nhân người Mỹ sẽ xếp hàng rồng rắn bên ngoài tiệm thuốc Bắc ấy mà mua uống từ lâu , khỏi đến phiên bạn từ Việt Nam định cư sang Hoa kỳ mà mua thuốc ấy …
Như vậy chẵng lẽ các bác sỉ học lực trên 7 năm tại đại học Y Khoa Hoaky đều là những kẻ đáng vụt thùng rác , còn các bác sỉ 6 tháng trường rể cây , rể cỏ , châm cứu…thì tất cả đều là thần y hay chăng ? (< -- hết trích)
When Christopher Herrera, 17, walked into the emergency room at Texas Children’s Hospital one morning last year, his chest, face and eyes were bright yellow — “almost highlighter yellow,” recalled Dr. Shreena S. Patel, the pediatric resident who treated him.
Christopher, a high school student from Katy, Tex., suffered severe liver damage after using a concentrated green tea extract he bought at a nutrition store as a “fat burning” supplement. The damage was so extensive that he was put on the waiting list for aliver transplant.
“It was terrifying,” he said in an interview. “They kept telling me they had the best surgeons, and they were trying to comfort me. But they were saying that I needed a new liver and that my body could reject it.”
New data suggests that his is not an isolated case.Dietary supplements account for nearly 20 percent of drug-related liver injuries that turn up in hospitals, up from 7 percent a decade ago, according to an analysis by a national network of liver specialists. The research included only the most severe cases of liver damage referred to a representative group of hospitals around the country, and the investigators said they were undercounting the actual number of cases.
While many patients recover once they stop taking the supplements and receive treatment, a few require liver transplants or die because of liver failure. Naïve teenagers are not the only consumers at risk, the researchers said. Many are middle-aged women who turn to dietary supplements that promise to burn fat or speed up weight loss.
“It’s really the Wild West,” said Dr. Herbert L. Bonkovsky, the director of the liver, digestive and metabolic disorders laboratory at Carolinas HealthCare System in Charlotte, N.C. “When people buy these dietary supplements, it’s anybody’s guess as to what they’re getting.”
Though doctors were able to save his liver, Christopher can no longer play sports, spend much time outdoors or exert himself, lest he strain the organ. He must make monthly visits to a doctor to assess his liver function.
Americans spend an estimated $32 billion on dietary supplements every year, attracted by unproven claims that various pills and powders will help them lose weight, build muscle and fight off everything fromcolds to chronic illnesses. About half of Americans use dietary supplements, and most of them take more than one product at a time.
Dr. Victor Navarro, the chairman of the hepatology division at Einstein Healthcare Network in Philadelphia, said that while liver injuries linked to supplements were alarming, he believed that a majority of supplements were generally safe. Most of the liver injuries tracked by a network of medical officials are caused by prescription drugs used to treat things like cancer,diabetes and heart disease, he said.
But the supplement business is largely unregulated. In recent years, critics of the industry have called for measures that would force companies to prove that their products are safe, genuine and made in accordance with strict manufacturing standards before they reach the market.
But a federal law enacted in 1994, the Dietary Supplement Health and Education Act, prevents theFood and Drug Administration from approving or evaluating most supplements before they are sold. Usually the agency must wait until consumers are harmed before officials can remove products from stores. Because the supplement industry operates on the honor system, studies show, the market has been flooded with products that are adulterated, mislabeled or packaged in dosages that have not been studied for safety.
The new research found that many of the products implicated in liver injuries were bodybuilding supplements spiked with unlisted steroids, and herbal pills and powders promising to increase energy and help consumers lose weight.
“There unfortunately are criminals that feel it’s a business opportunity to spike some products and sell them as dietary supplements,” said Duffy MacKay, a spokesman for the Council for Responsible Nutrition, a supplement industry trade group. “It’s the fringe of the industry, but as you can see, it is affecting some consumers.” More popular supplements like vitamins, minerals, probiotics and fish oil had not been linked to “patterns of adverse effects,” he said.
The F.D.A. estimates that 70 percent of dietary supplement companies are not following basic quality control standards that would help prevent adulteration of their products. Of about 55,000 supplements that are sold in the United States, only 170 — about 0.3 percent — have been studied closely enough to determine their common side effects, said Dr. Paul A. Offit, the chief of infectious diseases at the Children’s Hospital of Philadelphia and an expert on dietary supplements.
“When a product is regulated, you know the benefits and the risks and you can make an informed decision about whether or not to take it,” he said. “With supplements, you don’t have efficacy data and you don’t have safety data, so it’s just a black box.”
Since 2008, the F.D.A. has been taking action against companies whose supplements are found to contain prescription drugs and controlled substances, said Daniel Fabricant, the director of the division of dietary supplement programs in the agency’s Center for Food Safety and Applied Nutrition. For example, the agency recently took steps to remove one “fat burning” product from shelves, OxyElite Pro, that was linked to one death and dozens of cases of hepatitis and liver injury in Hawaii and other states.
The new research, presented last month at a conference in Washington, was produced by the Drug-Induced Liver Injury Network, which was established by the National Institutes of Health to track patients who suffer liver damage from certain drugs and alternative medicines. It includes doctors at eight major hospitals throughout the country.
The investigators looked at 845 patients with severe, drug-induced liver damage who were treated at hospitals in the network from 2004 to 2012. It focused only on cases where the investigators ruled out other causes and blamed a drug or a supplement with a high degree of certainty.
When the network began tracking liver injuries in 2004, supplements accounted for 7 percent of the 115 severe cases. But the percentage has steadily risen, reaching 20 percent of the 313 cases recorded from 2010 to 2012.
Those patients included dozens of young men who were sickened by bodybuilding supplements. The patients all fit a similar profile, said Dr. Navarro, an investigator with the network.
“They become very jaundiced for long periods of time,” he said. “They itch really badly, to the point where they can’t sleep. They lose weight. They lose work. I had one patient who was jaundiced for six months.”
Tests showed that a third of the implicated products contained steroids not listed on their labels.
A second trend emerged when Dr. Navarro and his colleagues studied 85 patients with liver injuries linked to herbal pills and powders. Two-thirds were middle-aged women, on average 48 years old, who often used the supplements to lose weight or increase energy. Nearly a dozen of those patients required liver transplants, and three died.
It was not always clear what the underlying causes of injury were in those cases, in part because patients frequently combined multiple supplements and used products with up to 30 ingredients, said Dr. Bonkovsky, an investigator with the network.
But one product that patients used frequently was green tea extract, which contains catechins, a group of potent antioxidants that reputedly increase metabolism. The extracts are often marketed as fat burners, and catechins are often added to weight-loss products and energy boosters. Most green tea pills are highly concentrated, containing many times the amount of catechins found in a single cup of green tea, Dr. Bonkovsky said. In high doses, catechins can be toxic to the liver, he said, and a small percentage of people appear to be particularly susceptible.
But liver injuries attributed to herbal supplements are more likely to be severe and to result in liver transplants, Dr. Navarro said. And unlike prescription drugs, which are tightly regulated, dietary supplements typically carry no information about side effects. Consumers assume they have been studied and tested, Dr. Bonkovsky said. But that is rarely the case. “There is this belief that if something is natural, then it must be safe and it must be good,” he said. (< -- hết trích)
Tuyết Dương sưu tầm
at 7:20 PM
No comments:
Post a Comment
Newer Post Older Post Home
Subscribe to: Post Comments (Atom)
Người Phương Nam
Người Phương Nam
Blog Archive
► 2019 (472)
► 2018 (1685)
► 2017 (1773)
► 2016 (1943)
► 2015 (1914)
▼ 2014 (1228) ► December (130)
► November (132)
► October (142)
► September (93)
► August (90)
▼ July (98) Chuyện dễ nhưng khó!!!
Vùng Lên - NS. Đông Hải
Ngày Rằm Thưởng Thức Món Kiểm Chay
Tư Thế Cho Giấc Ngủ An Lành
Ai Có Biết Thứ Hoa Này Của Miền Bắc Không?
Đời Này Ta Còn Được Gặp Bố Mẹ Mấy Lần?
Michel Pépé - Le Lotus Sacré
Đơn Xin Ngu.
Bài Viết Khiến Thiên Hạ Kéo Nhau Bỏ Facebook
Lối Xưa Xe Ngựa - Trầm vân
Đời Là Vô Thường!
Monsanto : Một Hiện Tượng Kỳ Quái Của Hoa Kỳ ? Mon...
Marché - Chợ
Lặng Người Trước Bài Phát Biểu Của Ngoại Trưởng Hà...
Đàn Bà Quyến Rũ...Vì Đâu ???
Thượng Lộ Bình An!
Nghệ Thuật Trên Ruộng Lúa
Xôi Sàigòn
Tìm Hiểu Về Nhân Duyên Vợ Chồng: Tình Yêu Là Tạm B...
Tiếu Lâm
Những Món Nợ Phải Trả - Đinh Lâm Thanh
PPS Pretty Women
Gai Cột Sống: Nguyên Nhân, Triệu Chứng Và Biến Chứ...
15 Sự Thật Thú Vị Về Ðồng Ðô La Mỹ !!!
Tôi Vẫn Nhớ - Sương Lam
Bài Tóan Nhân Quả
Sentiments - Trạng Thái Biểu Lộ Cảm Xúc Của Ba Vị ...
Tìm Bình An Cho Hiện Tại
Kevin Rogers - Lối Về Xóm Nhỏ - Trịnh Hưng
Lễ Hội "KIMONO MÙA HÈ" Ở Himeji, Nhật
Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão
Good Weekend - Trầm Vân
Bún Ốc Hà Nội Việt Nam
Einstein Khuyên Chúng Ta Điều Gì ?
Khỏanh Khắc Các Nguyên Thủ Quốc Gia Mừng, Lo Vì Wo...
Tờ Khai Sanh Oan Nghiệt - Phan
Thay Nội Tạng Thứ Tốt
Hiểu Sai Về Hạn Dùng Thực Phẩm Và Thuốc.
Dragonfly
Building Bolero -- The Queensland Symphony Orchest...
Images Retouchées En 3D - Hình Ảnh 3D của Hà Nội ...
Tư Điển Việt Mỹ
Cha Mẹ & Con Cái
The Dalai Lama Teaching
Richard Clayderman - Time To Say Goodbye
Gọi Em: Trò Nhỏ - Trầm Vân
Trăng Là Gì?
Nhạn Qua Ải Bắc - Tâm Tiễn
Xin Cho
10 Món Đặc Sàn Níu Chân Du Khách Cần Thơ
Những Chuyện "Trời Ơi!" - K2 Nguyễn Thừa Bình
Lầm Chết Luôn
7 Dấu Hiệu Cảnh Báo Ung Thư
Bao Nhiêu Triệu Người Chết?
Những Màu Sắc Tô Điểm Cuộc Đời
Rao Bán Nỗi Buồn - Trầm Vân
Những Điều Nhỏ Nhặt Đáng Ghi Nhớ !!!
Cá Kèo - Thủy Lan Vy
Trên Sân Cỏ Đời Sống - Lm Đa Minh Nguyễn Ngọc Long...
Đường Cong Tình Ái - Trầm Vân
Họ Là "Ngụy", Ta Là Gì? - Người Lính Cũ
Money Has Different Name - Tên Của Các Lọai Tiền T...
Ảnh Chế "Độc" Về Trận Thua Không Tưởng Của Brazil
Bệnh Gan Ở Mỹ Tăng Nhiều Do Thuốc Lá Cây
Xà Lách Trứng Luộc, Món Ăn Đơn Giản, Lành Mạnh Cho...
Tao Mua Hết Tụi Bây!
Tình Trầm Luân Thương - Trầm Vân
Hạnh Phúc Thật Gần
Bầu Trời Từ Tâm - Trầm Vân
Có Không, Một Tuổi Gìa Hạnh Phúc
Các Món Bún Ở Saigon ..............
Nương Tựa Chính Mình - Chúc Thiệu
Tuổi Chiều - Trầm Vân
Tiến Sĩ Ở Việt Nam - Theo ********** và Tác Giả Th...
Jetman over Rio - the movie
Không Hiểu Nổi!
Nếu Em Là Sóng - Trầm Vân
Từ 1975 Đến Giờ Mới Dám Nói !!!
Sơ Ri Đặc Sản Đất Gò Công
Hỏi Người Tình Xa - Trầm Vân
Cách Làm Giá Trong Hộp Sữa, Comment Faire Des Germ...
Những Hình Ảnh Lịch Sử Về Con Tàu TITANIC
Xin Về Cát Bụi
Happy July - Trầm Vân
"Điều Kỳ Diệu"
Bài Tình Thơ Tháng Bảy - Sương Lam
Đức Phật Giúp Được Gì Cho Nỗi Đau Khổ Này - Thích ...
Tính Ưa Khoe Khoang Và Khoác Lác Của Người Việt - ...
Casteller -Tháp Người
Thử Đóan Những Câu Đố Mẹo (Phần 1)
Lời Hay Ý Đẹp - Doanh Doanh thực hiện
Một Chiều - Trầm Vân
Sóng Wi-Fi Nếu Thấy Được Sẽ Như Thế Nào?
Chuyện " Đá Banh ".
Trái Bầu Nghĩa
Buy America Made - Trầm Vân
Cứ Ngỡ - Thích Tánh Tuệ
Sự Nghiệp
► June (90)
► May (99)
► April (89)
► March (107)
► February (77)
► January (81)
Bất kỳ cơn đau nào kéo dài, hay không rõ nguyên nhân đều là dấu hiệu của một tình trạng sức khỏe cần quan tâm.
WHO cảnh báo bùng phát 'dịch' ung thư
Những quan niệm sai lầm về ung thư
Trên trang WebMD, Hiệp hội Ung thư Mỹ đã đưa ra khuyến cáo về một số biểu hiện cảnh báo khả năng ung thư. Để cho dễ nhớ, các nhà khoa học sử dụng các chữ cái ở đầu mỗi dấu hiệu bằng tiếng Anh viết tắt thành từ C-A-U-T-I-O-N
(cảnh báo), bao gồm:
- C (Change in bowel or bladder habits): Thay đổi thói quen đi tiêu, tiểu tiện. Có thể hiểu rộng rằng, bạn thay đổi về số lần đi tiêu tiểu như đi cầu bón, tiêu chảy, tiêu chảy kèm táo bón xen kẽ, tiểu nhiều lần…
- A (A sore that does not heal): Đau nhức kéo dài không khỏi. Bất kỳ cơn đau nào mang tính mạn tính, tức kéo dài, hay không rõ nguyên nhân đều là dấu hiệu của một tình trạng sức khỏe cần quan tâm.
- U (Unusual bleeding or discharge): Chảy máu bất thường, từ bất cứ đường nào như mũi, miệng (ho hay khạc ra máu), đường tiêu tiểu, âm đạo…
- T (Thickening or lump in the breasts, testicles, or elsewhere): Khối u ở bất cứ vị trí nào: vú, tinh hoàn, bụng, các nhóm hạch…
- I (Indigestion or difficulty swallowing): Ăn khó tiêu hay khó nuốt.
-O (Obvious change in the size, color, shape, or thickness of a wart, mole, or mouth sore): Thay đổi rõ ràng trong kích thước, màu sắc, hình dạng, hay độ dày của một mụn cóc, nốt ruồi, vết thương hay lở loét trong khoang miệng.
- N (Nagging cough or hoarseness): Ho dai dẳng hay khan tiếng kéo dài.
Ngoài ra, các triệu chứng sau đây cũng có thể báo hiệu sự hiện diện của một số loại bệnh ung thư:
- Đau đầu dai dẳng.
- Giảm cân không rõ nguyên nhân.
- Mất cảm giác ngon miệng.
- Đau mạn tính trong xương hoặc bất kỳ vị trí nào trên cơ thể.
- Mệt mỏi dai dẳng, buồn nôn, hoặc nôn mửa.
- Liên tục sốt nhẹ.
- Nhiễm trùng lặp đi lặp lại.
Khi bạn có một trong những triệu chứng kể trên mà không có một nguyên nhân rõ ràng, kéo dài trên 2 tuần, thì rất có thể là dấu hiệu của một chứng ung thư nào đó. Việc tìm đến với bác sĩ để được chẩn đoán và tầm soát ung thư sẽ giúp bạn phát hiện sớm. Cần nhớ rằng, chẩn đoán sớm ung thư là chìa khóa quan trọng quyết định hiệu quả của điều trị.
Vì hiểu sai về hạn dùng, 90% người Mỹ đã phạm sai lầm là vứt bỏ thực phẩm và thuốc quá sớm.
1/. Thực phẩm
Họ nghĩ rằng thực phẩm sẽ không còn dùng được sau ngày qui định đó, trong khi thật ra ý nghĩa đúng nhất mà các nhà sản xuất muốn nói đến là thực phẩm sẽ đạt tình trạng tươi tốt nhất vào ngày qui định trên nhãn hiệu, chứ không phải là sẽ bị hư hỏng ngay sau ngày đó.
Một cuộc nghiên cứu mới đây do ban bảo vệ nguyên liệu thiên nhiên phối hợp với ban quy định điều lệ thực phẩm của đại học Harvard cho thấy phần đông người tiêu dụng thường lẫn lộn về ý niệm “bán đến ngày” (sell by), “tiêu thụ đến ngày” (use by), “dùng tốt nhất trước ngày” (best before).
Theo bà Dara Gunders, một trong những người tham gia cuộc nghiên cứu trên thì ý niệm lệch về ngày tháng hết hạn khiến cho biết bao thực phẩm và nguyên liệu để chế biến chúng đã bị lãng phí vì ai cũng sợ ăn vào sẽ mang bệnh. 25% người dân thậm chí còn vứt bỏ thực phẩm sớm hơn ngày quy định.
Nhóm nghiên cứu trên nghĩ rằng nguyên nhân gây ra sự lẫn lộn chính là vấn đề thiếu sót của liên bang trong việc xác định tiêu chuẩn từng nguồn thực phẩm, đưa đến sự tự tiện ra luật lệ ở cấp tiểu bang về cách đánh giá thực phẩm và phương cách ghi ngày tháng hạn định trên bao bì.
Nói cách khác như bà Dara Gunders nhận định thì thật là một việc rối nùi, mà hậu quả gây ra khiến cho hằng năm có 40% thực phẩm còn tốt không được sử dụng tới, trị giá lên đến 165 tỉ đô la, tính bình quân ra là 455 đô la lãng phí đối với một gia đình 4 người.
Cũng theo các nhà nghiên cứu thì trong khi họ đang đề nghị các bộ ngành thực phẩm phải có một công thức chuẩn mực rõ ràng về thời hạn, cách tốt nhất đối với người tiêu dùng là tự tìm hiểu cấu trúc thực phẩm và cách bảo quản, tồn trữ của từng loại thức ăn, trong đó một kiến thức quan trọng là cách sử dụng hữu hiệu chức năng của tủ lạnh để vừa bớt tốn điện vừa kéo dài sự tươi tốt của thực phẩm.
2/. Thuốc
Hàng năm người Hoa Kỳ đã liệng đi cả tỷ bạc Mỹ Kim thuốc Tây mà nhãn hiệu của các nhà bào chế nói là "quá hạn" theo lời dặn là phải của các dược sĩ là phải vứt đi.
Sự thật như thế nào?
Có phải liệng đi những thuốc "bị quá hạn" không?
Có đúng là thuốc "bị quá hạn" sẽ hết hiệu nghiệm hay là sẽ "hư hại" sau ngày "quá hạn" dán ngoài hộp thuốc?
Gerald Murphy, là một dược sĩ nay đã về hưu hiện cư ngự tại Ormond Beach, TB Florida không nghĩ như thế. Ông ta nói rằng đa số các thuốc "quá hạn" vẫn còn tốt và hiệu nghiệm nhiều năm sau ngày "hết hạn", mà do các hãng dược phẩm "cố ý" dán vào bao thuốc, để bắt người tiêu thụ phải mua thuốc mới để kiếm tiền mà thôi.
Ông đã trải qua cả chục năm tranh đấu cho việc "đặt để ngày hết hạn thuốc" phải dựa trên tiêu chuẩn khoa học chứ không phải dựa theo "chu kỳ" do các hãng dược phẩm tự ý "chọn lựa" được. Tại nhiều Tiểu Bang các dược sĩ tự động "cho" một ngày quá hạn khác - nhiều khi chóng hơn là ngày quy định của các hãng bào chế nữa. Ông nói: "Họ làm tiền bằng cách khuyến khích người tiếu thụ liệng đi những thuốc hãy con` tốt, để mua thuốc mới."
Ông Murphy được một "thắng lợi nho nhỏ" năm 2005, là Quốc Hội Florida đã nói với Hiệp Hội các dược sĩ Florida là "Không cần phải ghi ngày quá hạn trên các hộp thuốc nữa" như họ đã làm từ năm 1993.
Ông Murphy không phải hành động đơn độc. Cơ quan Quản Trị Thực Phẩm, Thuốc Men Hoa Kỳ ( US Food and Drug Administration=FDA ), trong những thử nghiệm cho Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, đã xác nhận rằng đa số các thuốc tây bán theo toa bác sĩ, hay bầy bán tại các tiệm thuốc vẫn còn hiệu nghiệm và an toàn rất lâu sau ngày "quá hạn" của các nhà bào chế.
( The U.S. Food and Drug Administration, in tests for the Defense Department has determined that most prescription and over-the-counter drugs remain safe and effective long after the manufacturer's expiration date - in some cases, may years longer.)
Nhưng khảo cứu của cơ quan FDA không kể đến những thuốc để trong những phòng tắm có hơi ẩm hay trong xe nóng bỏng mùa hè. Bà Mary L. Euler, phụ tá khoa trưởng tại trường Đại Học Dược Khoa Missouri tại Kansas City, và là phát ngôn viên của Hiệp Hội Dược Phẩm Hoa Kỳ nói:
"Tôi có nghĩ rằng một cuộc khảo cứu rất cần thiết để tìm hiểu rõ về vần đề này không? - Tôi tin chắc chắn như vậy"
Năm 2001 Hiệp Hội Dược Sĩ Toàn Quốc Hoa Kỳ yêu cầu kỹ nghệ bào chế thuốc Tây đầu tư vào việc nghiên cứu kia, nhưng không được trả lời. (*)
Dân Biểu CH-Tb Pennsylvania là Tim Murphy đã yêu cầu cơ quan FDA cho một ban chuyên viên nghiên cứu riêng về vấn đề "quá hạn này".
Ông nói: "Có cái gì rõ ràng là không ổn. Ngay bây giờ, các ngày quá hạn đều do các nhà bào chế thuốc tự động quy định, làm sao mà biết được thực hư?"
Ông Armon Neel Jr, một dược sĩ tại Griffin TB Georgia mà công tác đặc biệt là xem xét lại các loại thuốc dùng trong các nhà dưỡng lão và phải ký giấy huỷ bỏ các loại thuốc "hết hạn" quả làm lòng ông không yên ổn.
Ông nói: " Thấy thuốc bị đưa vào lò đốt đi - cả triệu triệu Mỹ Kim - thật không đúng chút nào hết. "
Các bệnh nhân nào nếu còn thuốc dư, mà nghĩ rằng hãy còn tốt thì nên hỏi bác sĩ riêng của mình.
(*) .- Các nhà bào chế làm thinh là đúng quá rồi, vì chạm đến túi tiền của họ. Bệnh nhân và người tiêu thụ phải vứt thuốc cũ đi để mua thuốc mới thì họ được lợi bao nhiêu? Nên nhớ rằng mỗi năm có hàng ngàn dự luật "làm lợi" cho người dân Hoa Kỳ bị "nằm chết" trong các hộc bàn của các vị Dân Biểu, Thượng Nghị Sĩ Hoa Kỳ, nhất là các vị được làm Trưởng Ban hay Trưởng Tiểu Ban.
Ví dụ điển hình là "Dự Luật cho người dân Hoa Kỳ mua thuốc từ bên Canada giá rẻ bằng 1/10 giá thuốc ở Mỹ" đã chết thảm vì sự "chống đối mãnh liệt" (chạy chọt vận động - lobby) của các hãng bào chế Hoa Kỳ và Hiệp Hội Dược Sĩ Mỹ Quốc.
Việc đề nghị hỏi các ông bác sĩ gia đình cũng không xong, vì mấy vị bác sĩ này không có rành về thuốc lắm vả lại họ còn sợ bị đưa ra toà nữa, nếu "cho phép" bệnh nhân dùng thuốc cũ rồi sau naỳ sinh chuyện không lành.
Brad Mackee /AARP Bulletin
at 11:45 PM
1 comment:
Emmanuel NguyễnJuly 20, 2014 at 2:10 AM
Bài này hữu ích quá cô Kim à, cảm ơn cô nhiều!
Reply
Newer Post Older Post Home
Subscribe to: Post Comments (Atom)
Người Phương Nam
Người Phương Nam
Blog Archive
► 2019 (472)
► 2018 (1685)
► 2017 (1773)
► 2016 (1943)
► 2015 (1914)
▼ 2014 (1228) ► December (130)
► November (132)
► October (142)
► September (93)
► August (90)
▼ July (98) Chuyện dễ nhưng khó!!!
Vùng Lên - NS. Đông Hải
Ngày Rằm Thưởng Thức Món Kiểm Chay
Tư Thế Cho Giấc Ngủ An Lành
Ai Có Biết Thứ Hoa Này Của Miền Bắc Không?
Đời Này Ta Còn Được Gặp Bố Mẹ Mấy Lần?
Michel Pépé - Le Lotus Sacré
Đơn Xin Ngu.
Bài Viết Khiến Thiên Hạ Kéo Nhau Bỏ Facebook
Lối Xưa Xe Ngựa - Trầm vân
Đời Là Vô Thường!
Monsanto : Một Hiện Tượng Kỳ Quái Của Hoa Kỳ ? Mon...
Marché - Chợ
Lặng Người Trước Bài Phát Biểu Của Ngoại Trưởng Hà...
Đàn Bà Quyến Rũ...Vì Đâu ???
Thượng Lộ Bình An!
Nghệ Thuật Trên Ruộng Lúa
Xôi Sàigòn
Tìm Hiểu Về Nhân Duyên Vợ Chồng: Tình Yêu Là Tạm B...
Tiếu Lâm
Những Món Nợ Phải Trả - Đinh Lâm Thanh
PPS Pretty Women
Gai Cột Sống: Nguyên Nhân, Triệu Chứng Và Biến Chứ...
15 Sự Thật Thú Vị Về Ðồng Ðô La Mỹ !!!
Tôi Vẫn Nhớ - Sương Lam
Bài Tóan Nhân Quả
Sentiments - Trạng Thái Biểu Lộ Cảm Xúc Của Ba Vị ...
Tìm Bình An Cho Hiện Tại
Kevin Rogers - Lối Về Xóm Nhỏ - Trịnh Hưng
Lễ Hội "KIMONO MÙA HÈ" Ở Himeji, Nhật
Cô Nhi Viện và Viện Dưỡng Lão
Good Weekend - Trầm Vân
Bún Ốc Hà Nội Việt Nam
Einstein Khuyên Chúng Ta Điều Gì ?
Khỏanh Khắc Các Nguyên Thủ Quốc Gia Mừng, Lo Vì Wo...
Tờ Khai Sanh Oan Nghiệt - Phan
Thay Nội Tạng Thứ Tốt
Hiểu Sai Về Hạn Dùng Thực Phẩm Và Thuốc.
Dragonfly
Building Bolero -- The Queensland Symphony Orchest...
Images Retouchées En 3D - Hình Ảnh 3D của Hà Nội ...
Tư Điển Việt Mỹ
Cha Mẹ & Con Cái
The Dalai Lama Teaching
Richard Clayderman - Time To Say Goodbye
Gọi Em: Trò Nhỏ - Trầm Vân
Trăng Là Gì?
Nhạn Qua Ải Bắc - Tâm Tiễn
Xin Cho
10 Món Đặc Sàn Níu Chân Du Khách Cần Thơ
Những Chuyện "Trời Ơi!" - K2 Nguyễn Thừa Bình
Lầm Chết Luôn
7 Dấu Hiệu Cảnh Báo Ung Thư
Bao Nhiêu Triệu Người Chết?
Những Màu Sắc Tô Điểm Cuộc Đời
Rao Bán Nỗi Buồn - Trầm Vân
Những Điều Nhỏ Nhặt Đáng Ghi Nhớ !!!
Cá Kèo - Thủy Lan Vy
Trên Sân Cỏ Đời Sống - Lm Đa Minh Nguyễn Ngọc Long...
Đường Cong Tình Ái - Trầm Vân
Họ Là "Ngụy", Ta Là Gì? - Người Lính Cũ
Money Has Different Name - Tên Của Các Lọai Tiền T...
Ảnh Chế "Độc" Về Trận Thua Không Tưởng Của Brazil
Bệnh Gan Ở Mỹ Tăng Nhiều Do Thuốc Lá Cây
Xà Lách Trứng Luộc, Món Ăn Đơn Giản, Lành Mạnh Cho...
Tao Mua Hết Tụi Bây!
Tình Trầm Luân Thương - Trầm Vân
Hạnh Phúc Thật Gần
Bầu Trời Từ Tâm - Trầm Vân
Có Không, Một Tuổi Gìa Hạnh Phúc
Các Món Bún Ở Saigon ..............
Nương Tựa Chính Mình - Chúc Thiệu
Tuổi Chiều - Trầm Vân
Tiến Sĩ Ở Việt Nam - Theo ********** và Tác Giả Th...
Jetman over Rio - the movie
Không Hiểu Nổi!
Nếu Em Là Sóng - Trầm Vân
Từ 1975 Đến Giờ Mới Dám Nói !!!
Sơ Ri Đặc Sản Đất Gò Công
Hỏi Người Tình Xa - Trầm Vân
Cách Làm Giá Trong Hộp Sữa, Comment Faire Des Germ...
Những Hình Ảnh Lịch Sử Về Con Tàu TITANIC
Xin Về Cát Bụi
Happy July - Trầm Vân
"Điều Kỳ Diệu"
Bài Tình Thơ Tháng Bảy - Sương Lam
Đức Phật Giúp Được Gì Cho Nỗi Đau Khổ Này - Thích ...
Tính Ưa Khoe Khoang Và Khoác Lác Của Người Việt - ...
Casteller -Tháp Người
Thử Đóan Những Câu Đố Mẹo (Phần 1)
Lời Hay Ý Đẹp - Doanh Doanh thực hiện
Một Chiều - Trầm Vân
Sóng Wi-Fi Nếu Thấy Được Sẽ Như Thế Nào?
Chuyện " Đá Banh ".
Trái Bầu Nghĩa
Buy America Made - Trầm Vân
Cứ Ngỡ - Thích Tánh Tuệ
Sự Nghiệp
► June (90)
► May (99)
► April (89)
► March (107)
► February (77)
► January (81)
Gai Cột Sống: Nguyên Nhân, Triệu Chứng Và Biến Chứng
Gai Cột Sống: Nguyên Nhân, Triệu Chứng Và Biến Chứng
Cột sống, hay xương sống, bao gồm 33 đốt sống, xương cùng, các đĩa đệm cột sống, và xương cụt nằm ở phía lưng, tách biệt bởi các đĩa cột sống.
Gai cột sống là một bệnh gây đau nhức làm ảnh hưởng xấu đến sức khỏe, chất lượng cuộc sống, giảm khả năng lao động của người bệnh và thậm chí gây ra một số biến chứng khó lường.
1. Nguyên nhân gây gai cột sống
Cột sống, hay xương sống, bao gồm 33 đốt sống, xương cùng, các đĩa đệm cột sống, và xương cụt nằm ở phía lưng, tách biệt bởi các đĩa cột sống. Cột sống chứa và bảo vệ tủy sống bên trong ống tủy sống. Gai cột sống là một bộ phận hình thành do sự phát triển thêm ra của xương trên thân đốt sống, đĩa sụn hay dây chằng quanh khớp.
Gai đôi cột sống có thể gặp ở bất kỳ vị trí nào của cột sống (cột sống cổ, cột sống lưng, thắt lưng và cùng cụt), nhưng thường thấy ở đốt sống cổ và thắt lưng, vì hai vị trí này chịu lực tác động nhiều nhất dẫn đến tình trạng khớp thoái hóa nhanh nhất.
Có một số nguyên nhân chính dẫn đến gai cột sống, đó là do viêm khớp cột sống mãn tính làm ảnh hưởng đến phần sụn đốt sống gây hao mòn dần bề mặt của khớp, trở nên thô ráp, xù xì và cuối cùng hai bề mặt xương tiếp xúc, cọ xát lên nhau gây đau. Do đó, gai cột sống là một đáp ứng tự nhiên của cơ thể đối với phản ứng viêm mãn tính của khớp xương cột sống.
Bên cạnh đó sự lắng đọng canxi ở dây chằng, gân tiếp xúc với đốt sống do quá trình lão hóa cũng là một trong các nguyên nhân gây gai cột sống (loại canxi này ở dưới dạng calcipyrophosphat). Gai cột sống có thể do nguyên nhân thoái hóa đốt sống bởi quá trình lão hóa (thông thường sau tuổi 40, nhất là nữ giới ở tuổi mãn kinh) cũng là một trong các nguyên nhân chính gây ra gai cột sống.
Gai cột sống có thể do sự phản ứng của cơ thể sau khi bị chấn thương cột sống bởi sự chấn thương này sẽ làm tổn hại đến xương hoặc khớp cột sống (hoặc cả hai). Gai cột sống có chiều dài chỉ vài milimét thường xuất hiện ở mặt trước và bên, hiếm khi mọc ở phía sau, do đó ít chèn ép vào tủy và rễ thần kinh.
Bên cạnh đó, gai cột sống còn phụ thuộc khá nhiều vào yếu tố môi trường sống và có thể có yếu tố gia đình (di truyền). Yếu tố môi trường: người bốc vác, đội các vật nặng, vận động viên cử tạ hoặc do ngồi nhiều, đứng nhiều bởi công việc. Bởi trọng lượng cơ thể, trọng lượng đồ vật nặng (có thể có cả hai) sẽ đè lên cột sống làm cột sống nhanh mòn và yếu đi, nếu gặp ở những người có sức đề kháng kém, có bệnh mãn tính, ăn uống không đảm bảo (lượng và chất), loãng xương thì gai cột sống càng dễ xuất hiện.
Yếu tố gia đình: bố, mẹ bị gai cột sống thì con cái lớn lên cũng có thể mắc phải căn bệnh này
Gai cột sống nếu để lâu ngày không được chữa trị có thể gây nên biến chứng: nếu nhẹ thì gây đau nhức khó chịu và ảnh hưởng đến cuộc sống sinh hoạt của người bệnh; nếu nặng có thể gây nên hiện tượng chèn ép thần kinh làm đau dây thần kinh liên sườn (gai cột sống lưng), đau thần kinh tọa (gai cột sống thắt lưng).
Đau dây thần kinh liên sườn rất dễ làm cho người bệnh hiểu nhầm là bệnh về hô hấp hoặc tim mạch. Đau dây thần kinh tọa có thể làm cho người bệnh đi lại khó khăn, teo cơ (bắp chân), rối loạn tiểu tiện thậm chí bị tàn phế. Nếu ống tủy bị quá thu hẹp cho sự hình thành gai cột sống, bệnh nhân (BN) sẽ có rối loạn đại tiểu tiện (đại, tiểu tiện không tự chủ), mất cảm giác.
2. Triệu chứng của gai cột sống
Gai cột sống là một trong các hậu quả của thoái hóa cột sống. Triệu chứng thường gặp của thoái hóa cột sống khiến BN phải đi khám là đau thắt lưng, đau vai hoặc cổ, lan xuống cánh tay, tê tay, đôi khi làm giới hạn vận động ở cổ, vai, thắt lưng (tùy vào vị trí của gai cột sống).
Với gai cột sống cổ thì có thể gây nên chứng rối loạn tuần hoàn não (đau đầu, buồn nôn, hoa mắt, chóng mặt, mất thăng bằng). Phần lớn gai cột sống gây đau do tiếp xúc với dây thần kinh hoặc các xương đốt sống khi cử động. Bởi vì do gai cọ xát với xương khác hoặc các phần mềm ở xung quanh như: dây chằng, rễ dây thần kinh gây nên các cơn đau.
Nếu gai chèn ép các dây thần kinh, người bệnh sẽ bị những cảm giác đau vai, gáy, lan xuống cánh tay, bàn tay (gai cột sống cổ), đau tức ngực (gai cột sống lưng) và đau cơ đùi, cẳng chân, bàn chân và ngón chân, có khi gây rát bỏng (gai cột sống thắt lưng). Cơn đau xuất hiện khi BN đi, đứng. Cơn đau tăng khi cử động nhiều nhưng sẽ giảm khi được nghỉ ngơi.
3. Nguyên tắc chữa trị và phòng bệnh
Gai cột sống gây đau nhức và có thể gây nên một số biến chứng cho người bệnh. Vì vậy, khi bị đau vai gáy, cánh tay, thần kinh liên sườn, thắt lưng, mông, cẳng chân, bàn chân… thì nên đi khám bệnh càng sớm càng tốt. Nơi khám tốt nhất là chuyên khoa xương khớp để được điều trị tránh biến chứng xảy ra. Ngoài thuốc còn có thể áp dụng lý liệu pháp để hỗ trợ cho điều trị.
Tuy nhiên, dùng thuốc gì, lý liệu pháp như thế nào sẽ có bác sĩ chuyên khoa cho chỉ định điều trị và tư vấn. BN không nên tự mua thuốc điều trị và không nên tự tập luyện không có hướng dẫn của bác sĩ chuyên khoa.
Trong cuộc sống hàng ngày không nên đứng, ngồi quá lâu, không mang vác, bưng bê các vật quá nặng. Khi bị viêm khớp, thoái hóa khớp cần tích cực điều trị theo đơn của bác sĩ khám bệnh. Dinh dưỡng đủ chất là điều hết sức cần thiết, nhất là các loại thức ăn giàu canxi, các loại vi chất có trong các loại rau xanh, trái cây.
Bài Tường Thuật Trải Nghiệm về
MỘT CƠN ĐAU TIM (Heart Attack)
Tối thứ ba tuần trước, sau khi gửi ý kiến về Lá Diêu Bông vào D Đ, tôi đi ngủ rất ngon đến hơn 6 giờ sang, dậy đi tắm và sửa soạn đi làm, cảm thấy thoải mái bình thường, không có triệu chứng gì khác lạ. Khoảng 7 giờ hơn, khi với tay tắt ngọn đèn trên đầu tủ (hơi cao), tôi bỗng thấy mặt nóng bừng, mồ hôi toát ra, hai cánh tay rã rời như vừa khiêng vác vật nặng quá sức. Khi đó, tôi hơi nghi là bị stroke (đứt hoặc nghẽn mạch máu dẫn vào óc), liền lấy máy đo huyết áp, thấy rất cao, khoảng 180/100. Tôi vội lấy 2 viên thuốc chống cao máu uống liền một lúc. (Tiếc rằng nhà không có sẵn aspirin). Ngay sau đó, tôi xuống cầu thang thì bắt đầu thấy tức ngực, đau khoảng giữa lồng ngực, nửa như đau bao tử (xót bao tử khi đói), nửa như bị ai đấm vào chấn thủy. Nhìn vào gương, cười, nói, dơ tay lên xuống thì không thấy có gì biến đổi hay khó khăn, không nhức đầu chóng mặt, hát thử vài câu vẫn thấy dở như thường, nghĩa là không có những triệu chứng của stroke. Tôi liền nghĩ ngay đến heart attack (cơn đau tim), chứ không phải stroke. Không chần chờ nữa, tôi gọi số cấp cứu 911 ngay. Lúc đó vào khoảng 7 giờ 20, chỉ chừng 10 phút sau khi tôi nhận thấy triệu chứng khó chịu đầu tiên.
Qua điện thoại, nhân viên cấp cứu bảo tôi ngồi hoặc nằm ở tư thế nào thấy thoải mái nhất, nhờ người nhà lấy tất cả những thứ thuốc tôi đang uống để sẵn, và để ngỏ cửa vào nhà. Khi đó tôi vẫn tỉnh táo, đọc tên từng loại thuốc và liều lượng đang uống cho họ, nhưng rất khó thở và hai cánh tay rất mỏi. Vẫn không thấy nhức đầu và không nói líu lưỡi (không phải stroke). Chừng 5 phút sau, xe cấp cứu tới. Người paramedic (chuyên viên cấp cứu) cho tôi nhai ngay chừng 5 hay 6 viên baby aspirin (loại 81 mg), nhai rồi nuốt trửng chứ không chiêu với nước để cho thuốc thấm theo nước miếng vào các mạch máu nhỏ dưới lưỡi, mục đích là làm cho máu loãng ra. Đồng thời họ xịt Nitroglycerin lỏng vào dưới lưỡi tôi ba lần, mỗi lần cách nhau chừng 5 phút, để cho các mạch máu giãn nở (không được dùng quá 3 lần, kẻo sự giãn nở mạch máu quá đáng, có thể gây stroke). Tôi thấy bớt tức ngực, thở dễ hơn, nhưng hai cánh tay vẫn rã rời. Trái lại, đầu óc tỉnh táo, không nhức đầu, và chân đi vẫn vững vàng (không stroke).
Chừng 5 phút sau, xe cứu thương tới. Tôi đã cảm thấy dễ thở hơn và có thể tự đi ra trèo lên băng-ca cấp cứu. Trên đường vào vào bệnh viện, tôi để ý thấy xe không hụ còi - có nghĩa là không có gì khẩn cấp lắm. Trên xe, người paramedic hỏi chuyện tôi liên tục, mục đích là coi tôi có tỉnh táo, có bị stroke khiến nói ngọng không. Có người vừa bị heart attack vừa bị stroke, rất nguy hiểm.
Khoảng 15 phút sau đến bệnh viện, họ đưa tôi vào khu cấp cứu, có bác sĩ chăm sóc ngay lập tức. Họ tiếp "nước biển" hòa thuốc làm loãng máu và làm tan máu đông (blood clots), morphine làm bớt đau, chụp quang tuyến X lồng ngực để tìm dấu vết sưng phổi nếu có (pneumonia), đo tâm động đồ (EKG). Đồng thời họ cho thử máu để tìm chỉ số enzyme định bệnh tim. Khi tim bị thiếu máu, tim sẽ tiết ra loại enzyme này. Nếu chỉ số enzyme cao tức là bệnh nhân đã bị heart attack. Lần đầu, có lẽ vì thử nghiệm quá sớm, nên chỉ số không cao. Họ chờ 2 tiếng sau thử lại, thì mới rõ ràng là bị heart attack. Vì nhịp tim của tôi đập không quá nguy cấp, nên bác sĩ không mổ ngay. Trong thời gian đó, tuy vẫn nằm ở khu cấp cứu, nhưng tôi rất tỉnh táo, bớt đau ngực và tay, và còn có thể lấy smart phone ra trả lời ngắn gọn một hai emails.
Lạ một điều là tâm động đồ làm mấy lần đều không có dấu hiệu heart attack rõ ràng. Sau này bác sĩ giải thích rằng bắp thịt tim tôi chưa bị hư hại và còn hoạt động mạnh dù bị attacked, có lẽ nhờ vào việc tôi bơi lội thường xuyên (tôi thường bơi 40 đến 60 chiều dài hồ bơi trong một giờ, một hai lần mỗi tuần - nhưng từ sáu tháng nay bận nhiều việc quá nên chuồn, không bơi, không tập thể dục gì hết!).
Khoảng 3 giờ chiều thì bác sĩ chuyên khoa tim quyết định làm phẫu thuật thông mạch máu tim (angioplasty). Theo kỹ thuật này, bác sĩ cắt một lỗ rất nhỏ ở mạch máu gần háng hay cổ tay - trường hợp của tôi bác sĩ cắt ở cổ tay - rồi luồn một camera cực nhỏ ở đầu một catheter (ống mềm rất mảnh) đưa vào đến động mạch tim. Camera sẽ chiếu lên màn ảnh computer lớn như TV cỡ 60" để cho thấy chỗ bị tắc nghẽn. Khi đó tôi vẫn tỉnh, chỉ hơi mơ mơ buồn ngủ do được chích thuốc an thần, không làm mê hoàn toàn, và không cảm thấy đau đớn gì hết. Khi tìm ra chổ mạch máu nghẽn, bác sĩ sẽ "bắn" cho cục máu đông (blood clot) tan ra, rồi đẩy một "bong bóng" (balloon) vào chỗ đó, xong bơm cho bong bóng căng lên, làm phồng khúc mạch máu nghẹt khiến cho máu thông dễ dàng, trước khi xì hơi bong bóng, còn để lại một "giàn lưới" (stent) hình ống, nằm lót bên trong nhằm căng khúc mạch máu đó ra. Lưới sẽ nằm vĩnh viễn trong mạch máu tim, nên bệnh nhân sẽ phải uống thuốc làm loãng máu dài dài, nếu không, máu đông có thể kẹt vào đó làm heart attack nữa!
Cuộc giải phẫu, ban đầu dự tính chừng 45 phút, đúng hai giờ mới xong! Mà vẫn còn hai mạch máu nữa chưa được thông, nên vài tuần nữa tôi sẽ phải vào bệnh viện làm tiếp. Tuy nhiên, lần sau sẽ dễ dàng hơn nhiều, có thể làm xong trong ngày, trừ khi tôi để cho bị heart attack nữa. Sau khi mạch máu tim được thông, tôi cảm thấy dễ chịu ngay lập tức. Hai cánh tay hết mỏi rã rời, ngực hết tức, nhịp thở gần bình thường trở lại.
Bác sĩ đã mổ từ mạch máu ở cổ tay tôi, luồn vào tim, nên tôi mau hồi phục hơn là mổ từ dưới háng. Sau ba ngày, mở băng ra, cổ tay tôi chỉ còn vết đóng vảy cỡ như bị con kiến lửa cắn rồi mình gãi ra mà thôi! Tuy nhiên, dọc theo cánh tay có vết bầm phía bên trong, chắc là do đường ống luồn qua gây nên. Không đau đớn gì cả. Tim không có cảm giác gì mới lạ, vẫn yêu, thương, hờn, giận... như thường! Đặc biệt là sau khi được thông mạch máu tim, huyết áp của tôi xuống và nằm ở mức rất tốt, rất ổn định. Bác sĩ giải thích là do mạch máu được thông nên tim đỡ phải làm việc nhiều, không cần bơm máu mạnh như trước nữa, nên áp suất nén vào thành mạch máu cũng giảm đi. Thật là một công đôi việc!
Qua tai biến này, tôi rút ra được vài kinh nghiệm quý báu như sau, xin được chia sẻ cùng Diễn Đàn:
Thứ nhất: BÌNH TĨNH MÀ RUN! Đúng vậy, ai mà không run khi nghĩ đùng một cái mình đang bị một trong hai chứng bệnh giết người nhiều nhất và nhanh chóng nhất: Heart attack đứng đầu, stroke thứ ba, chỉ sau ung thư. Nhưng phải thật bình tĩnh và tỉnh táo để không lãng phí từng giây phút và làm bệnh thêm trầm trọng.
Thứ hai: NGƯNG MỌI HOẠT ĐỘNG VÀ ĐỂ Ý NGAY KHI CÓ TRIỆU CHỨNG LẠ THỨ NHẤT (trường hợp tôi là toát mồ hôi dù buổi sáng khá lạnh). Nếu đang lái xe, cần phải tìm chỗ an toàn đậu lại ngay. Chú ý: Nếu có cell phone, luôn luôn mang bên mình, không để trong cặp hay giỏ đàng sau cóp xe.
Thứ ba: GỌI CẤP CỨU NGAY KHI CÓ NHIỀU HƠN MỘT TRIỆU CHỨNG LẠ CỦA STROKE HAY HEART ATTACK (thí dụ: cánh tay mỏi rã, tức ngực, ngay sau khi toát mồ hôi). Ở Mỹ: Không nên nhờ người nhà chở vô nhà thương, mà phải gọi 911. Lý do: bệnh viện có bổn phận phải cấp cứu ngay lập tức khi tiếp nhận một bệnh nhân do 911 đưa tới. Người paramedic đưa mình tới phải chờ cho đến khi thấy mình được chăm sóc bởi bác sĩ, rồi mới đi được. Nếu mình tự tới xin cấp cứu, trừ khi bị thương máu me đầm đìa như bị đụng xe, còn không sẽ phải làm nhiều thủ tục và chờ đợi trước khi được cấp cứu. Nếu bị
stroke hay heart attack mà mất chừng 15 phút là nguy lắm rồi.
Thứ tư: CỐ GẮNG PHÂN BIỆT CÁC TRIỆU CHỨNG GIỮA STROKE VÀ HEART ATTACK. Khi chuyên viên cấp cứu đến nhà, cố gắng trả lời rõ ràng sao cho họ có thể hướng sự cấp cứu về một loại tai biến: Stroke hay Heart Attack. Lý do: những giây phút cấp cứu đầu tiên là cực kỳ quan trọng. Nếu không phải stroke vì máu nghẽn, mà vì đứt mạch máu, nhức đầu mạnh, mạch máu chính trên đầu bị bể, mà nhân viên cấp cứu cho thêm aspirin làm loãng máu, nitroglycerin làm giãn mạch... thì tiêu luôn tại chỗ! Theo các bác sĩ, khi thiếu máu vào nuôi, tế bào óc sẽ chết mau hơn tế bào tim nhiều. Do đó, nếu nhân viên cấp cứu tin là bệnh nhân bị stroke do đứt, bể mạch máu thì nhiều phần là họ sẽ lo chở bệnh nhân vào bệnh viện thật sớm (bây giờ ở Mỹ và các nước tiên tiến có thuốc chích có thể hồi phục stroke, nếu được chích trong vòng một, hai giờ kể từ khi có triệu chứng đầu tiên, càng sớm càng tốt.) Nếu tin là heart attack thì họ sẽ thử làm cho máu loãng và mạch nở tại chỗ, mất chừng 10 phút trước khi họ chở đi. Mười phút phù du đầu tiên đó quý giá bằng 10 năm hay có thể bằng cả quãng đời còn lại!
Thứ năm: Trong bệnh viện, cần TỈNH TÁO (khi còn có thể), NÓI CHUYỆN NHÌỀU với y tá, bác sĩ (không hiểu thì yêu cầu người thông dịch). Đặt câu hỏi mỗi khi nhân viên y tế làm bất cứ thủ thuật nào trên cơ thể mình. Thí dụ: Chích thuốc này làm gì? Tại sao cần chụp X-ray ngực hai lần trong vòng vài giờ khi tình trạng không có gì thay đổi? - Nhờ hỏi mà tôi tránh được 1 lần X-ray vô ích do lỗi của y tá, người ca trước đã làm, người ca sau lại định làm nữa!
Thứ sáu: Khi đã lên bàn phẫu thuật mà không bị đánh thuốc mê thì hãy quên hết mọi sự, mà chỉ NGHĨ VỀ CHUYỆN VUI, như chuyện trên Diễn Đàn THTĐ, mặc kệ họ làm gì thì làm! Chẳng có gì phải lo lắng nữa!
Vài hàng chia sẻ cùng thầy cô và anh chị em.
Kính chúc thầy cô và thân chúc ACE không ai đau ốm, mà có đau ốm (con người ai tránh được?) thì cũng sẽ mau lành.
Bài Tường Thuật Trải Nghiệm về
MỘT CƠN ĐAU TIM (Heart Attack)
Tối thứ ba tuần trước, sau khi gửi ý kiến về Lá Diêu Bông vào D Đ, tôi đi ngủ rất ngon đến hơn 6 giờ sang, dậy đi tắm và sửa soạn đi làm, cảm thấy thoải mái bình thường, không có triệu chứng gì khác lạ. Khoảng 7 giờ hơn, khi với tay tắt ngọn đèn trên đầu tủ (hơi cao), tôi bỗng thấy mặt nóng bừng, mồ hôi toát ra, hai cánh tay rã rời như vừa khiêng vác vật nặng quá sức. Khi đó, tôi hơi nghi là bị stroke (đứt hoặc nghẽn mạch máu dẫn vào óc), liền lấy máy đo huyết áp, thấy rất cao, khoảng 180/100. Tôi vội lấy 2 viên thuốc chống cao máu uống liền một lúc. (Tiếc rằng nhà không có sẵn aspirin). Ngay sau đó, tôi xuống cầu thang thì bắt đầu thấy tức ngực, đau khoảng giữa lồng ngực, nửa như đau bao tử (xót bao tử khi đói), nửa như bị ai đấm vào chấn thủy. Nhìn vào gương, cười, nói, dơ tay lên xuống thì không thấy có gì biến đổi hay khó khăn, không nhức đầu chóng mặt, hát thử vài câu vẫn thấy dở như thường, nghĩa là không có những triệu chứng của stroke. Tôi liền nghĩ ngay đến heart attack (cơn đau tim), chứ không phải stroke. Không chần chờ nữa, tôi gọi số cấp cứu 911 ngay. Lúc đó vào khoảng 7 giờ 20, chỉ chừng 10 phút sau khi tôi nhận thấy triệu chứng khó chịu đầu tiên.
Qua điện thoại, nhân viên cấp cứu bảo tôi ngồi hoặc nằm ở tư thế nào thấy thoải mái nhất, nhờ người nhà lấy tất cả những thứ thuốc tôi đang uống để sẵn, và để ngỏ cửa vào nhà. Khi đó tôi vẫn tỉnh táo, đọc tên từng loại thuốc và liều lượng đang uống cho họ, nhưng rất khó thở và hai cánh tay rất mỏi. Vẫn không thấy nhức đầu và không nói líu lưỡi (không phải stroke). Chừng 5 phút sau, xe cấp cứu tới. Người paramedic (chuyên viên cấp cứu) cho tôi nhai ngay chừng 5 hay 6 viên baby aspirin (loại 81 mg), nhai rồi nuốt trửng chứ không chiêu với nước để cho thuốc thấm theo nước miếng vào các mạch máu nhỏ dưới lưỡi, mục đích là làm cho máu loãng ra. Đồng thời họ xịt Nitroglycerin lỏng vào dưới lưỡi tôi ba lần, mỗi lần cách nhau chừng 5 phút, để cho các mạch máu giãn nở (không được dùng quá 3 lần, kẻo sự giãn nở mạch máu quá đáng, có thể gây stroke). Tôi thấy bớt tức ngực, thở dễ hơn, nhưng hai cánh tay vẫn rã rời. Trái lại, đầu óc tỉnh táo, không nhức đầu, và chân đi vẫn vững vàng (không stroke).
Chừng 5 phút sau, xe cứu thương tới. Tôi đã cảm thấy dễ thở hơn và có thể tự đi ra trèo lên băng-ca cấp cứu. Trên đường vào vào bệnh viện, tôi để ý thấy xe không hụ còi - có nghĩa là không có gì khẩn cấp lắm. Trên xe, người paramedic hỏi chuyện tôi liên tục, mục đích là coi tôi có tỉnh táo, có bị stroke khiến nói ngọng không. Có người vừa bị heart attack vừa bị stroke, rất nguy hiểm.
Khoảng 15 phút sau đến bệnh viện, họ đưa tôi vào khu cấp cứu, có bác sĩ chăm sóc ngay lập tức. Họ tiếp "nước biển" hòa thuốc làm loãng máu và làm tan máu đông (blood clots), morphine làm bớt đau, chụp quang tuyến X lồng ngực để tìm dấu vết sưng phổi nếu có (pneumonia), đo tâm động đồ (EKG). Đồng thời họ cho thử máu để tìm chỉ số enzyme định bệnh tim. Khi tim bị thiếu máu, tim sẽ tiết ra loại enzyme này. Nếu chỉ số enzyme cao tức là bệnh nhân đã bị heart attack. Lần đầu, có lẽ vì thử nghiệm quá sớm, nên chỉ số không cao. Họ chờ 2 tiếng sau thử lại, thì mới rõ ràng là bị heart attack. Vì nhịp tim của tôi đập không quá nguy cấp, nên bác sĩ không mổ ngay. Trong thời gian đó, tuy vẫn nằm ở khu cấp cứu, nhưng tôi rất tỉnh táo, bớt đau ngực và tay, và còn có thể lấy smart phone ra trả lời ngắn gọn một hai emails.
Lạ một điều là tâm động đồ làm mấy lần đều không có dấu hiệu heart attack rõ ràng. Sau này bác sĩ giải thích rằng bắp thịt tim tôi chưa bị hư hại và còn hoạt động mạnh dù bị attacked, có lẽ nhờ vào việc tôi bơi lội thường xuyên (tôi thường bơi 40 đến 60 chiều dài hồ bơi trong một giờ, một hai lần mỗi tuần - nhưng từ sáu tháng nay bận nhiều việc quá nên chuồn, không bơi, không tập thể dục gì hết!).
Khoảng 3 giờ chiều thì bác sĩ chuyên khoa tim quyết định làm phẫu thuật thông mạch máu tim (angioplasty). Theo kỹ thuật này, bác sĩ cắt một lỗ rất nhỏ ở mạch máu gần háng hay cổ tay - trường hợp của tôi bác sĩ cắt ở cổ tay - rồi luồn một camera cực nhỏ ở đầu một catheter (ống mềm rất mảnh) đưa vào đến động mạch tim. Camera sẽ chiếu lên màn ảnh computer lớn như TV cỡ 60" để cho thấy chỗ bị tắc nghẽn. Khi đó tôi vẫn tỉnh, chỉ hơi mơ mơ buồn ngủ do được chích thuốc an thần, không làm mê hoàn toàn, và không cảm thấy đau đớn gì hết. Khi tìm ra chổ mạch máu nghẽn, bác sĩ sẽ "bắn" cho cục máu đông (blood clot) tan ra, rồi đẩy một "bong bóng" (balloon) vào chỗ đó, xong bơm cho bong bóng căng lên, làm phồng khúc mạch máu nghẹt khiến cho máu thông dễ dàng, trước khi xì hơi bong bóng, còn để lại một "giàn lưới" (stent) hình ống, nằm lót bên trong nhằm căng khúc mạch máu đó ra. Lưới sẽ nằm vĩnh viễn trong mạch máu tim, nên bệnh nhân sẽ phải uống thuốc làm loãng máu dài dài, nếu không, máu đông có thể kẹt vào đó làm heart attack nữa!
Cuộc giải phẫu, ban đầu dự tính chừng 45 phút, đúng hai giờ mới xong! Mà vẫn còn hai mạch máu nữa chưa được thông, nên vài tuần nữa tôi sẽ phải vào bệnh viện làm tiếp. Tuy nhiên, lần sau sẽ dễ dàng hơn nhiều, có thể làm xong trong ngày, trừ khi tôi để cho bị heart attack nữa. Sau khi mạch máu tim được thông, tôi cảm thấy dễ chịu ngay lập tức. Hai cánh tay hết mỏi rã rời, ngực hết tức, nhịp thở gần bình thường trở lại.
Bác sĩ đã mổ từ mạch máu ở cổ tay tôi, luồn vào tim, nên tôi mau hồi phục hơn là mổ từ dưới háng. Sau ba ngày, mở băng ra, cổ tay tôi chỉ còn vết đóng vảy cỡ như bị con kiến lửa cắn rồi mình gãi ra mà thôi! Tuy nhiên, dọc theo cánh tay có vết bầm phía bên trong, chắc là do đường ống luồn qua gây nên. Không đau đớn gì cả. Tim không có cảm giác gì mới lạ, vẫn yêu, thương, hờn, giận... như thường! Đặc biệt là sau khi được thông mạch máu tim, huyết áp của tôi xuống và nằm ở mức rất tốt, rất ổn định. Bác sĩ giải thích là do mạch máu được thông nên tim đỡ phải làm việc nhiều, không cần bơm máu mạnh như trước nữa, nên áp suất nén vào thành mạch máu cũng giảm đi. Thật là một công đôi việc!
Qua tai biến này, tôi rút ra được vài kinh nghiệm quý báu như sau, xin được chia sẻ cùng Diễn Đàn:
Thứ nhất: BÌNH TĨNH MÀ RUN! Đúng vậy, ai mà không run khi nghĩ đùng một cái mình đang bị một trong hai chứng bệnh giết người nhiều nhất và nhanh chóng nhất: Heart attack đứng đầu, stroke thứ ba, chỉ sau ung thư. Nhưng phải thật bình tĩnh và tỉnh táo để không lãng phí từng giây phút và làm bệnh thêm trầm trọng.
Thứ hai: NGƯNG MỌI HOẠT ĐỘNG VÀ ĐỂ Ý NGAY KHI CÓ TRIỆU CHỨNG LẠ THỨ NHẤT (trường hợp tôi là toát mồ hôi dù buổi sáng khá lạnh). Nếu đang lái xe, cần phải tìm chỗ an toàn đậu lại ngay. Chú ý: Nếu có cell phone, luôn luôn mang bên mình, không để trong cặp hay giỏ đàng sau cóp xe.
Thứ ba: GỌI CẤP CỨU NGAY KHI CÓ NHIỀU HƠN MỘT TRIỆU CHỨNG LẠ CỦA STROKE HAY HEART ATTACK (thí dụ: cánh tay mỏi rã, tức ngực, ngay sau khi toát mồ hôi). Ở Mỹ: Không nên nhờ người nhà chở vô nhà thương, mà phải gọi 911. Lý do: bệnh viện có bổn phận phải cấp cứu ngay lập tức khi tiếp nhận một bệnh nhân do 911 đưa tới. Người paramedic đưa mình tới phải chờ cho đến khi thấy mình được chăm sóc bởi bác sĩ, rồi mới đi được. Nếu mình tự tới xin cấp cứu, trừ khi bị thương máu me đầm đìa như bị đụng xe, còn không sẽ phải làm nhiều thủ tục và chờ đợi trước khi được cấp cứu. Nếu bị
stroke hay heart attack mà mất chừng 15 phút là nguy lắm rồi.
Thứ tư: CỐ GẮNG PHÂN BIỆT CÁC TRIỆU CHỨNG GIỮA STROKE VÀ HEART ATTACK. Khi chuyên viên cấp cứu đến nhà, cố gắng trả lời rõ ràng sao cho họ có thể hướng sự cấp cứu về một loại tai biến: Stroke hay Heart Attack. Lý do: những giây phút cấp cứu đầu tiên là cực kỳ quan trọng. Nếu không phải stroke vì máu nghẽn, mà vì đứt mạch máu, nhức đầu mạnh, mạch máu chính trên đầu bị bể, mà nhân viên cấp cứu cho thêm aspirin làm loãng máu, nitroglycerin làm giãn mạch... thì tiêu luôn tại chỗ! Theo các bác sĩ, khi thiếu máu vào nuôi, tế bào óc sẽ chết mau hơn tế bào tim nhiều. Do đó, nếu nhân viên cấp cứu tin là bệnh nhân bị stroke do đứt, bể mạch máu thì nhiều phần là họ sẽ lo chở bệnh nhân vào bệnh viện thật sớm (bây giờ ở Mỹ và các nước tiên tiến có thuốc chích có thể hồi phục stroke, nếu được chích trong vòng một, hai giờ kể từ khi có triệu chứng đầu tiên, càng sớm càng tốt.) Nếu tin là heart attack thì họ sẽ thử làm cho máu loãng và mạch nở tại chỗ, mất chừng 10 phút trước khi họ chở đi. Mười phút phù du đầu tiên đó quý giá bằng 10 năm hay có thể bằng cả quãng đời còn lại!
Thứ năm: Trong bệnh viện, cần TỈNH TÁO (khi còn có thể), NÓI CHUYỆN NHÌỀU với y tá, bác sĩ (không hiểu thì yêu cầu người thông dịch). Đặt câu hỏi mỗi khi nhân viên y tế làm bất cứ thủ thuật nào trên cơ thể mình. Thí dụ: Chích thuốc này làm gì? Tại sao cần chụp X-ray ngực hai lần trong vòng vài giờ khi tình trạng không có gì thay đổi? - Nhờ hỏi mà tôi tránh được 1 lần X-ray vô ích do lỗi của y tá, người ca trước đã làm, người ca sau lại định làm nữa!
Thứ sáu: Khi đã lên bàn phẫu thuật mà không bị đánh thuốc mê thì hãy quên hết mọi sự, mà chỉ NGHĨ VỀ CHUYỆN VUI, như chuyện trên Diễn Đàn THTĐ, mặc kệ họ làm gì thì làm! Chẳng có gì phải lo lắng nữa!
TOA THUỐC VÀ CHUYÊN MÔN, Y ĐỨC
Bác sĩ Nguyễn Hữu Tùng
Kê toa thuốc là công đoạn cuối cùng trong quy trình khám bệnh. Việc cho toa thuốc có phù hợp với bệnh lý, đem lại an toàn cho người bệnh hay không phụ thuộc vào nhiều nguyên nhân: khả năng chuyên môn của bác sĩ; kinh nghiệm chuyên môn, nghệ thuật phối hợp thuốc của bác sĩ; sự hiểu biết về dược lý, về tác dụng chính, tác dụng phụ của thuốc, cũng như hiểu cả cách xử trí khi có tác dụng phụ xảy ra...
Nhưng đáng nói là, việc cho toa thuốc đôi lúc còn tùy thuộc vào mục đích của bác sĩ (BS). Có những BS luôn trau chuốt danh dự nghề nghiệp của mình qua từng toa thuốc, cân nhắc kỹ lưỡng, hỏi bệnh nhân kỹ càng, kể cả về điều kiện kinh tế của từng bệnh nhân trước khi đặt bút kê toa. Nhưng cũng có những BS lấy toa thuốc làm phương tiện để kiếm tiền. Thực tế cho thấy có những BS liên kết với các nhà cung cấp thuốc, các hãng dược phẩm trong việc kê toa thuốc. Lúc này, người BS kê toa “chạy theo” theo nhà cung cấp thuốc, mà quên mất lợi ích, an toàn cho người bệnh.
Hậu quả của việc cho toa thuốc không phù hợp là bệnh tật không khỏi, hoặc bệnh tình kéo dài (ở trường hợp này bệnh chưa được chẩn đoán xác định mà toa thuốc vẫn được kê, đa phần là do BS yếu chuyên môn, tay nghề, việc chẩn đoán bệnh bị sai lệch). Có những toa thuốc rất đắt tiền, do BS cho toàn thuốc thế hệ mới, biệt dược mới, nhất là thuốc kháng sinh, bệnh có thể hết nhanh nhưng cũng chóng lờn thuốc. Trường hợp này rơi vào BS mới ra nghề, hoặc BS muốn khai thác kinh tế, hay muốn nổi tiếng với người bệnh… Dù nguyên nhân thế nào, người bệnh cũng “lãnh đủ”, thiệt hại về kinh tế, sức khỏe, có trường hợp thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
Một yếu tố khác liên quan đến toa thuốc cũng cần đề cập vì nó khá phổ biến, đó là thực trạng chữ viết cẩu thả của BS. Tình trạng BS viết toa thuốc mà người bệnh đọc không ra là sai quy định của ngành, đồng thời thể hiện vô trách nhiệm với người bệnh, bởi bệnh nhân có thể mua nhầm, hoặc uống nhầm thuốc, rất nguy hiểm. Nhiều BS viết toa thuốc cẩu thả cũng khiến dư luận cho rằng mục đích là muốn giữ chân bệnh nhân phải mua thuốc ở cơ sở của mình.
Nói những điều trên để thấy rằng, từng toa thuốc đã thể hiện cả chuyên môn và y đức của người BS. Cho nên cần nâng cao tay nghề, xây dựng giá trị bản thân, luôn nghĩ về nghề của mình cứu người bệnh là chính, chứ không phải chú tâm làm thương mại. Tài sản không là chuẩn mực để đánh giá người BS.
Bạn có biết: "ly cafe trên tường"
Bacsi Khoa Tamthankinh:
Trong một quán cà phê nổi tiếng tại một thị trấn lân cận của Venice, Ý . Khách lạ vào quán rất ngạc nhiên khi thấy 1 người bước vào kêu 2 ly cf, một cho anh ta và "1 ly cafe trên tường". Uống xong anh trả tiền 2 ly, người phục vụ sau đó dán trên tường 1 mẫu giấy "1 ly cafe". Một lát sau 1 cặp đôi vào quán và kêu 2 ly cf và 1 ly trên tường, dĩ nhiên là họ trả tiền 3 ly nhưng chỉ uống 2 ly, khi họ đi khỏi thì người phục vụ lại dán trên thường mẫu giấy "1 ly cf". Hồi sau, 1 người ăn mặc có vẻ tồi tàn bước vào và chỉ vào mảnh giấy trên tường và gọi 1 ly cf, người phục vụ bưng cho ông ta 1 ly cf với tất cả sự tôn trọng và sau đó gỡ bỏ mảnh giấy "1 ly cf" được dán trên tường
Bây giờ thì chắc các bạn đã hiểu, đó là cách làm bố thí mà cả người cho lẫn người nhận đều không biết nhau. Quán cf trên nỗi tiếng kg phải vì cf ngon hay sang trọng, nó nỗi tiếng vì "ly cf trên tường"
Viết tiếp câu chuyện "dĩa cơm trên tường"
Bacsi Khoa Tamthankinh
Trong 1 phiên trực lãnh đạo cách nay mấy năm, có BN tử vong, liên hệ thân nhân xong, thấy thân nhân quá nghèo, cậu y tá nói: em biết 1 trại hòm có hòm từ thiện, bác viết ít chữ, rồi điều xe hồng cho em đi lấy.
Xong việc, hỏi cậu nhân viên: sao em biết chổ đó mà xin?
Nó nói: có nhiều trại hòm, hoặc là chủ tiêm tận dụng gỗ thừa làm vài cái để dành cho người nghèo hoặc là có người khá giả nào đó tài trợ mua rồi gởi nhờ ở chủ trại hòm. Ông chủ trại hòm cho biết có 1 bà khá giả, đặt làm 1 lúc 10 cái rồi gởi ở tiệm ông, ai nghèo đến xin thì cho. Khi nào hết thì bả đưa tiền làm tiếp 10 cái, lúc em đến lấy thấy còn 4-5 cái. Việc này họ làm lâu nay rồi, không phải mới đây đâu bác
Như vậy cái này gọi là gì ta? "cái hòm trên tường" chăng? Không quan trọng ở tên gọi, quan trọng là ở tấm lòng . Người SG là vậy đó
P/S: đang suy nghĩ về "dĩa cơm trên tường" bạn nào có ý kiến góp ý để thực hiện xin PM
Cách làm là phi tập trung và cần trãi rộng, mỗi quán chỉ cần 5-10 dĩa mỗi ngày nhưng tôi thích có 1000 quán cơm như vậy, và mỗi người chúng ta tùy theo khả năng có thể tặng từ 1-7 dĩa/tuần là tốt lắm rồi.Tui rất vui lòng ăn trưa tại 1 quán chỉ 15k, trả tiền 30k bằng giá tại 1 quán cơm trưa văn phòng, nhưng sẽ có 1 người nghèo khổ nào đó được no bụng cùng với tôi. OK? chúng ta ăn để sống chứ đâu có sóng để ăn. Ai ủng hộ ý tưởng này thì cho biết ý kiến, và PM nếu có ý kiến gì khác để chúng ta cùng thực hiện
Thông báo: gởi đến các bằng hữu trên fb
Bacsi Khoa Tamthankinh
Tôi có 1 ý tưởng sao chép từ câu chuyện "ly cf trên tường" tại 1 thị trấn gần Venice-Ý. Tôi dự định làm "dĩa cơm trên tường" tại 1000 quán cơm bình dân ỏ SG.
Ý tưởng của tôi là: chúng ta không mở 1 quán cơm từ thiện giống như quán cơm 2000 vì phải tìm mặt bằng và tốn nhân công. Việc duy trì khá tốn kém và khó huy động sự đóng góp vì không lẽ góp vài chục ngàn. Nhưng nếu chúng ta thương lượng với chủ quán cơm bình dân gần nhà hay gần nơi làm việc. Khi chúng ta ăn 1 dĩa cơm 15-20k, thì chúng ta trả tiền 2 dĩa và yêu cầu họ phục vụ cho bất cứ người nghèo nào mà họ thấy là người đó thật sự cần 1 bữa ăn. Chúng ta thay vì ăn 1 bữa ăn trưa văn phòng hết 30-40k thì chúng ta ăn tại 1 quán bình dân 15-20k. Chúng ta trả tiền 2 dĩa cơm bình dân cũng chỉ tương đương 1 dĩa cơm tại quán có máy lạnh nhưng sẽ có 1 người nghèo hay người cơ nhỡ có 1 bữa no bụng giống như chúng ta. Rất ít người có thể góp 500k hay 1tr cho quán cơm 2000, nhưng nếu góp 1-2 dĩa cơm/15k/tuần thì tôi nghĩ là sẽ có rất nhiều người sẳn lòng. Điều kiện duy nhất dành cho chủ quán là sự chân thật và tôn trọng người được chúng ta mời 1 bữa cơm
Ý tưởng của tôi là vậy, các bạn có cao kiến gì để thực hiện tốt việc này xin góp ý cho tôi. Tôi dự định thực hiện ở SG trước, nếu thành công chúng ta sẽ tiến đến tất cả các tỉnh để tất cả mọi người đều có thể làm từ thiện theo khả năng của mình vì từ đó giờ việc làm từ thiện gần như là độc quyền của người giàu có và quan trọng hơn, người nghèo có 1 bữa cơm mà họ không có mặc cảm của 1 người ăn xin (nên nhớ người nghèo rất mặc cảm và lòng tự trọng rất cao). Tôi dự định tổ chức 1 buổi góp ý kiến tại SG, vào ngày thứ 7 hay CN tuần tới 14-15/02/2015 tại 1 quán cf nào đó có giá tương đối rẻ nhưng rộng rãi (tiết kiệm để dành mua 1 dĩa cơm trên tường). Chi phí buổi họp mặt sẽ do tôi đài thọ
Trân trọng
BS Huỳnh Thanh Hiển, 0903717221, các bạn tham dự xin gởi tin nhắn cho tôi
P/S: bạn nào biết có quán cf nào đáp ứng yêu cầu: rộng rãi và rẻ xin giới thiệu giúp
Đa tạ
TP - Là những câu chuyện buồn nối tiếp trong bệnh viện Phụ sản – Nhi Đà Nẵng. Không một bác sĩ, y tá nào muốn dốc lòng nâng “con” như trứng, để khi con cứng cáp rồi lại phải bất lực gửi vào những trại trẻ mồ côi. Đó là những em bé vừa chào đời khi bị chính mẹ cha ruồng bỏ…
UserPostedImage
Ngày cuối bé Bình được nâng niu trong vòng tay của các mẹ trước khi phải vào trại trẻ mồ côi. Ảnh: Thanh Trần
TẠM BIỆT BÉ BÌNH
Chiều 25/11, không khí trong khoa Nhi sơ sinh như chùng xuống. Chuyện được các nữ hộ sinh, điều dưỡng nhắc tới nhiều nhất là cuộc chia tay bé Bình vào ngày mai. Đang bận, nhưng chốc chốc các chị lại ngoái đầu ra phía hành lang hỏi: Bình về chưa? Rồi thì thầm với nhau tối nay tranh thủ ngủ với con, mai con đi rồi, nhớ lắm.
16g30, bé Bình được một nữ hộ sinh bồng về. Vừa tới phòng trực, bé giơ tay đòi ùa vào lòng các “mẹ”, miệng cười thích thú để lộ mấy chiếc răng bé xíu. Chị Hoàng Thị Thanh Tâm - Điều dưỡng trưởng khoa Nhi sơ sinh, rầu rĩ nói với con: “Buổi cuối được các mẹ đón về, Bình ơi!”.
Khuya 20/12 năm trước, bệnh viện tư Tâm Trí Đà Nẵng chuyển đến bệnh viện Phụ sản - Nhi bé gái một ngày tuổi nặng chỉ 2.5kg, bị nhiễm trùng sơ sinh, da vàng, suy hô hấp. Các bác sĩ phòng Nhi sơ sinh lập tức tiếp nhận và điều trị cho bé. Lạ một nỗi, từ khi bé vào viện cho đến khi bình phục, không có bất cứ một người thân nào tới thăm nom, nuôi dưỡng.
Rà soát thủ tục nhập viện, thấy có đầy đủ tên của ba mẹ bé là Vương C. và Nguyễn Thị B., hiện trú tại huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi. Bệnh viện nhờ công an địa phương xác minh, tới nay bé đã gần một tuổi vẫn không có bất kỳ động thái nào từ gia đình.
Hôm bé tròn tháng, các nữ hộ sinh, điều dưỡng đặt cho bé tên Bình, với mong ước sau này bé sẽ bình yên. Các chị cũng tự cho mình lên thiên chức làm “mẹ”. Bình ở chung phòng với các mẹ, sáng sớm có mẹ thay đồ, chở đi ăn, đến trường. Buổi chiều, khi mẹ khác trên đường tới bệnh viện sẽ tạt ngang trường đón Bình về. Mẹ nào vừa nghỉ ca sẽ tắm rửa, cho Bình uống sữa. Các mẹ tự góp tiền mua quần áo, đồ ăn, sữa, lo học phí cho Bình.
Khi bé chập chững bước, các mẹ mua thêm một chiếc xe tập đi cho bé. Nhưng từ ngày biết ngồi vào xe chòi đạp tới nay, chiếc xe ấy vẫn chưa lăn ra khỏi Khoa Nhi sơ sinh của bệnh viện. Ngày nghỉ, Bình quẩn quanh trong phòng trực hết ngồi trên chân mẹ này lại nằm trong vòng tay mẹ khác. Lúc các mẹ quá bận, Bình tự chọi xe chạy dọc dãy hành lang, hoặc nép bên ghế mẹ ngồi làm việc.
Hơn 11 tháng trời, Bình cứng cáp, bệnh viện liên hệ với Trung tâm nuôi dưỡng trẻ em mồ côi (quận Hải Châu, Đà Nẵng) tới đón Bình. Nghe tin, các mẹ buồn xo. “Bình ăn dễ, ngủ dễ nhưng mỗi tội thèm … được bồng. Miễn thấy ai đi qua là đưa tay đòi, ngồi một mình là khóc ré lên liền. Bây giờ về bên ấy, trẻ thì nhiều, mẹ thì ít, thể nào Bình cũng khóc suốt cho coi”, chị Tâm ứa nước mắt nói.
Bình không phải là em bé đầu tiên bị bỏ rơi, nhưng là em bé đầu tiên ăn ngủ cùng các mẹ, được các mẹ cho đi học. Mỗi ngày Bình lớn lên là một kỷ niệm trong lòng những nữ hộ sinh, điều dưỡng. “Chị em coi Bình có khác gì con ruột đâu. Gửi bé vào trung tâm thì tội, nhưng biết làm sao được nữa, môi trường bệnh viện đâu có tốt cho bé, nhất là khi sống trong khoa điều trị bệnh”, một nữ điều dưỡng nói.
UserPostedImage
Các bác sĩ, y tá tận tình chăm sóc những em bé bất hạnh như con mình.
PHÓ MẶC CHO BỆNH VIỆN
Trong khoa Nhi sơ sinh, ngoài trường hợp của Bình còn có nhiều em bé cũng bị cha mẹ bỏ rơi. Bé Ánh được chị Nguyễn Lê Hồng Ánh (cán bộ phường Hòa Cường Bắc, quận Hải Châu) phát hiện bị bỏ rơi gần Trung tâm văn hóa thành phố. Ánh được quấn trong một chiếc khăn, cả người tím tái, hơi thở yếu ớt. Chị Ánh lập tức đưa tới bệnh viện, các bác sĩ phát hiện bé bị não úng thủy. Đã hơn một năm trời, bé vẫn nằm trong phòng điều dưỡng, đầu to dị thường, áp lực trong não tăng cao nên bé khóc suốt ngày, hôm nào cũng phải uống ba lần thuốc giảm đau. Bé cũng không đứng, ngồi được, thành thử việc chăm bé rất khó khăn, mỗi lần tắm rửa phải có người đỡ đầu, người giữ chân.
Bên cạnh nôi bé Ánh là hai bé trai, là bé Sơn và bé Lê. Cả hai cũng cùng mang bệnh não úng thủy. Từ khi nhập viện và phát hiện bệnh, gia đình hai bé vẫn không hề liên lạc nhận con. Các điều dưỡng phải thay nhau trực và chăm sóc cả ngày lẫn đêm.
Cái chết của bé Nguyệt mới đây vẫn còn nhức nhối cả bệnh viện. Cũng như bé Ánh, Nguyệt vừa chào đời đã mang chứng não úng thủy. Mẹ Nguyệt nhìn đứa con đỏ hỏn dị thường liền dứt ruột bỏ đi. Sức khỏe của bé ngày một xấu, bệnh viện liên hệ mẹ bé đến chăm sóc và cho bú sữa, mẹ bé cắn răng bảo nhà nghèo quá, con bệnh nặng thế kia đưa về không có tiền chữa trước sau gì cũng chết. Giờ nhắm mắt bỏ con lại, các bác sĩ chăm sóc hay cho ai thì tùy…
Nhiều trường hợp, con hoàn toàn khỏe mạnh nhưng những bà mẹ vẫn không hề muốn nuôi. Cách đây không lâu, camera căng tin bệnh viện ghi lại hình ảnh một phụ nữ bồng con chưa rụng rốn ngồi ăn cơm trưa. Cùng lúc, một cặp vợ chồng dẫn con đi khám bệnh vào ngồi chung bàn, người phụ nữ trên sang nhờ bế con để đi vệ sinh, nhưng cả tiếng sau vẫn không quay lại. Đôi vợ chồng phải mời công an tới lập biên bản, đưa bé lên phòng dưỡng nhi và được bệnh viện nuôi dưỡng cho tới bây giờ.
Bé Thảo, hiện đang ở tại khoa Sản có lẽ là em bé chịu số phận bi kịch nhất. Em có đủ cha mẹ, hoàn toàn khỏe mạnh nhưng vẫn bị bỏ rơi chỉ vì em là đứa thứ ba mà vẫn là con gái. Các bác sĩ kể khi sinh ra, hay tin lần này tiếp tục là con gái, cha em lạnh lùng bỏ hai mẹ con ở lại, hôm sau mẹ em cũng nhẫn tâm bỏ đi luôn. Bây giờ, Thảo đã hơn sáu tháng tuổi, da trắng ngần, đôi mắt to tròn rất đáng yêu. Thảo sống trong vòng tay của các mẹ ở khoa sản, từ miếng cháo, bình sữa hay bộ đồ, đều do các mẹ quyên tiền lại mua.
UserPostedImage
Bị cha mẹ ruồng bỏ bởi không phải là con trai, nhưng bé Thảo may mắn được sống trong vòng tay của những người mẹ khoác áo blouse trắng
Ảnh: Thanh Trần.
MONG CÁC TRUNG TÂM BẢO TRỢ SỚM NHẬN TRẺ
Trong các hồ sơ về việc trẻ bị bỏ rơi, họ tên của các em đều rất mập mờ. Trai Sơn, Trai Lê, Gái Huệ, Gái Bình…là gọi theo giới tính và tên của ba, mẹ, thậm chí là của người phát hiện và bế các em vào viện. Những em không biết được nguồn gốc gia đình thì gọi tạm Trai Rơi, Gái Rơi. Chị Nguyễn Ánh Cẩm Nguyên - Phòng tổ chức hành chính của bệnh viện, cho biết: “Bất kỳ trẻ bị bỏ rơi nào được bệnh viện tiếp nhận, chúng tôi cũng làm tờ trình gửi công an xác minh, tuy nhiên phần lớn không tới nhận lại con mình. Một số trường hợp còn khai man địa chỉ”.
Sống trong bệnh viện, các bé chỉ biết những người mẹ khoác áo blouse, chơi đùa trên giường bệnh. Bé nào may mắn, thì được các tổ chức hảo tâm tặng cho con thú bông để ôm ngủ. Có lẽ, một lần được hóng khí trời đối với các bé cũng là xa xỉ.
Bác sĩ Nguyễn Sơn - Phó GĐ Bệnh viện Phụ sản - Nhi Đà Nẵng, tâm sự: “Môi trường bệnh viện hoàn toàn không tốt, các em càng ở lâu thì nguy cơ lây nhiễm bệnh càng cao. Với những bé khỏe mạnh, mong các Trung tâm bảo trợ tạo điều kiện đến đón các em về chăm sóc, nuôi dưỡng càng sớm càng tốt”. Bác sĩ Sơn cũng cho biết thêm sau khi về Trung tâm, các bé gặp vấn đề về sức khỏe, bệnh viện sẽ hỗ trợ điều trị cho các bé.
Quote:
Tất cả các em nhỏ bị bỏ rơi đều được bệnh viện chăm sóc, nuôi dưỡng, theo dõi sức khỏe. Khi các em bình phục sẽ gửi vào các Trung tâm nuôi dưỡng trẻ em mồ côi. Từ năm 2012 tới nay, bệnh viện đã gửi sang các trung tâm 14 trẻ. Các em đều khỏe mạnh, phát triển bình thường. Những trường hợp bị bệnh nặng không thể can thiệp được nữa, bệnh viện sẽ để các em nằm lại và tiếp tục chăm sóc theo phương châm “còn nước còn tát”.
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.