Đến  với Confed Cup năm nay, TBN mang theo  rất nhiều kỳ vọng. Nhưng ngay cả  trong trường hợp họ không vô địch  Confed Cup 2013, ngay cả khi  tiqui-taca không c̣n là trường phái thống  trị th́ TBN vẫn là nền bóng  đá số 1 thế giới, không chỉ trên BXH FIFA mà  c̣n về cơ cấu xuất nhập  khẩu cầu thủ. 
Xuất ngoại nhiều có tốt không?
Chủ nhà Brazil, đương kim vô địch thế giới TBN và đương kim á quân châu   Âu Italia được đánh giá là những ứng cử viên sáng giá nhất cho chức vô   địch Confed Cup lần này. Khá thú vị là ba đội bóng nêu trên lại đại  diện  cho ba trường phái xuất – nhập khẩu cầu thủ khác nhau: Brazil  (56,5% số  tuyển thủ tham dự Confed Cup 2013 đang chơi ở nước ngoài,  chưa kể không  ít cái tên khác gần như chắc chắn sẽ vượt Đại Tây Dương  sau khi giải  đấu năm nay kết thúc) có phần đông thành viên là lính lê  dương, Italia  (chỉ có 4,3% đang thi đấu ở bên ngoài Serie A) là một tập  thể thuần chất  nội địa, trong khi TBN (34,78% tuyển thủ không khoác áo  một CLB tại La  Liga) có thể coi là một dạng “hỗn hợp” giữa Brazil và  Italia.
                                          |          
                      | Đương kim vô địch thế giới, châu âu - Tây Ban Nha |          
      
 
Tạm  bỏ qua những câu chuyện phức tạp về pháp lư, tài chính… xung quanh  thị  trường chuyển nhượng nói riêng cũng như mức độ “xê dịch” của các  cầu thủ  nói chung, chúng ta hăy trở về với một chủ đề tranh luận xưa  như trái  đất (nhưng vẫn chưa ai đưa ra câu trả lời thích đáng): mối  liên hệ giữa  việc xuất khẩu cầu thủ và thành công của ĐTQG chặt chẽ đến  đâu? Nói cách  khác, để giúp cải thiện kết quả của đội tuyển th́ một  nền bóng đá nên  sở hữu nhiều cầu thủ thi đấu ở nước ngoài hay trong  nước? Những người  ủng hộ đáp án thứ nhất (nước ngoài) sẽ viện dẫn  trường hợp của Pháp, Hà  Lan (giai đoạn cuối những năm 90, đầu những năm  2000), Brazil,  Argentina…. kèm theo lư lẽ là việc xuất ngoại sẽ làm đa  dạng hóa phong  cách chơi bóng của các cầu thủ, giúp họ dễ dàng đối phó  với mọi trường  phái bóng đá trên thế giới. Phe tin vào đáp án thứ hai  (trong nước) sẽ  sử dụng những thành công của Italia, Đức, TBN thời gian  gần đây… để làm  dẫn chứng, với lập luận là việc có nhiều cầu thủ hành  nghề ở trong nước  sẽ giúp gia tăng tính gắn kết giữa toàn đội bóng.
Chuẩn mực như TBN
Để kiểm định tính chính xác của hai giả thuyết vừa nêu, hai tiến sĩ   kinh tế Dirk G.Baur (ĐH Công nghệ Sydney, Australia) và Sibylle   Lehmann(Học viện Max Planck, Đức) đă đề xuất một phương pháp tương đối   đơn giản. Đầu tiên, cần thống kê thành tích của các ĐTQG thông qua vị   trí trên BXH của FIFA và kết quả thi đấu ở World Cup. Sau đó, thống kê   tiếp doanh số xuất khẩu cầu thủ của từng nước (đă được điều chỉnh theo   dân số, ví dụ Brazil có gần 200 triệu dân th́ đương nhiên số lượng hàng   xuất khẩu của họ phải đông hơn TBN – quốc gia chỉ có 50 triệu dân).  Cuối  cùng, họ sẽ tính toán mức độ tương quan giữa hai biến số kể trên  dựa  trên các phần mềm kinh tế lượng. Tất nhiên, nghiên cứu này không  thể đưa  ra kết quả chính xác tuyệt đối, nhưng ít nhất nó cũng sẽ góp  một tiếng  nói khoa học vào cuộc tranh căi vốn đang mang đậm nét cảm  tính.
Cụ thể, theo ước tính của Baur và Lehmann th́ thành công của các ĐTQG   phụ thuộc khoảng 40% vào doanh số xuất khẩu cầu thủ, tuy nhiên nếu số   lượng “lính lê dương” quá nhiều (trên 11 người) th́ sẽ tạo ra hiệu ứng   ngược, làm giảm hiệu quả thi đấu do các cầu thủ không có được sự ăn ư   cần thiết. Cũng có nghĩa, TBN là đội tuyển đạt được tỷ lệ xuất khẩu gần   như tối ưu khi có trong đội h́nh 8 gương mặt đang chinh chiến ở nước   ngoài (Torres, Martinez, Cazorla, Mata, Azpilicueta, Silva, Reina,   Monreal) và không phải ngẫu nhiên mà La Seleccion lại đoạt ngôi quán   quân ở cả 3 giải đấu lớn gần đây nhất. Italia th́ sở hữu quá ít tuyển   thủ từng va chạm ở nước ngoài (duy nhất có thủ thành Sirigu) c̣n Brazil   lại xây dựng ĐTQG từ quá nhiều gương mặt đang chơi bóng ở cựu lục địa.   V́ thế, dù thắng hay thua, TBN vẫn xứng đáng là h́nh mẫu cho cả thế  giới  học hỏi.
                                                                                                       Nhập khẩu cũng có lợi 
                         
                        Baur và Lehmann đă chứng minh rằng việc nhập  khẩu ngoại binh sẽ giúp  cải thiện thành tích của các ĐTQG khoảng 20%,  bởi các cầu thủ ngoại về  cơ bản có mặt bằng cao hơn cầu thủ nội và góp  phần nâng cao mặt bằng  tŕnh độ chung cho giải đấu. Tuy nhiên, nếu số  lượng ngoại binh quá cao  th́ sẽ làm hạn chế cơ hội của các tài năng  trẻ, nên tỷ lệ cầu thủ ngoại  đạt xấp xỉ 40% là tối ưu. Về phương diện  này, La Liga (37,8%) cũng tiệm  cận mức hoàn hảo, trong khi Serie A có  quá đông cầu thủ ngoại (53,8%)  c̣n Brasileirao lại có quá ít (chỉ 6%). |                                                                    |          
      
 
            	                      Theo Quang Hải - Bóng đá Toàn cầu