Một sự im lặng lạnh người bao trùm căn cứ Atterbury, tiểu bang Indiana. Chỉ có vài giây trước đây, 49 máy bay không người lái còn bay theo một đội hình chặt chẽ, thì đột ngột bị rơi thẳng xuống đất như những món đồ chơi đã hết pin. Không có tiếng nổ, không ánh lửa, không hỏa tiển đánh chặn nào. Thứ duy nhất còn sót lại là mùi khét của phụ tùng điện tử đang cháy âm thầm, dấu hiệu cho thấy loại
vũ khí vi sóng Leonidas do công ty
Epirus chế tạo ra đã được bật lên và đang âm thầm thay đổi luật chơi của hệ thống phòng không hiện đại.

Trong khi các hệ thống phòng không thông thường vẫn phải cho sử dụng loại hỏa tiển trị giá hàng triệu USD để bắn hạ những chiếc drone chỉ có giá vài ngàn USD, công ty chế tạo ra loại vũ khí
Leonidas có thể cho vô hiệu hóa cùng một lúc 49 mục tiêu chỉ qua một xung điện từ vô hình. Toàn bộ đàn máy bay không người lái bị cho tê liệt tức thì, giống như bị tắt nút công tắc điện. Điều đáng chú ý là phần vỏ ngoài của các drone này gần như không bị hư hại, nhưng các dây mạch điện bên trong đã bị phá hủy hoàn toàn, khiến cho lđơn vị phòng thủ gần như không có cơ hội để đem phân tích các mảnh vỡ hay truy ngược nguyên nhân nào đã gây ra.

(Minh họa)
Đột phá về nguồn vật liệu bán dẫn và vũ khí vi sóng thuộc thế hệ mới
Cốt lỏi của bước tiến này nằm ở kỹ nghệ vật liệu
gallium nitride (GaN). Trước đây, vũ khí vi sóng thường đòi hỏi phải có nguồn năng lượng lớn, hệ thống cồng kềnh và khó cho triển khai linh động.
Leonidas đã khắc phục nhược điểm đó nhờ các phụ tùng bán dẫn mới, giúp thu nhỏ lại kích thước của hệ thống, giảm một nửa mức tiêu thụ điện năng và đủ nhỏ gọn để cho lắp đặt trên xe vận tải quân sự nhỏ.

Tại nơi thử nghiệm, khi cho vận hành và bật vũ khí vi sóng
Leonidas lên thật đơn giản như nhấn nút khởi động một lò vi sóng dân dụng, nhưng nguồn năng lượng được phát ra cũng đủ mạnh và ngay lập tức làm hư hỏng các thiết bị điện tử trong phạm vi hàng trăm mét. Sự đơn giản trong việc vận hành kết hợp với hiệu quả tức thì đã khiến cho vũ khí vi sóng trở thành sự lựa chọn khá hấp dẫn trong bối cảnh chiến thuật tấn công qua máy bay không người lái ngày càng phổ biến rộng rãi.
Hệ thống điều khiển thông minh và chiến thuật tác chiến có nhiều thay đổi lớn
Không chỉ dựa vào sức mạnh nhờ ở phần cứng,
Leonidas còn được trang bị hệ thống điều khiển thông minh có khả năng tự động nhận diện dải tần liên lạc của máy bay không người lái. Hệ thống này có thể điều chỉnh chính xác các tham số của sóng điện từ, giống như một nghệ sĩ piano điều chỉnh từng nốt cao độ để đạt đến hiệu quả tối ưu.

Khác với các biện pháp gây nhiễu điện tử truyền thống vốn chỉ làm gián đoạn liên lạc và luôn trong thế rượt đuổi với đối phương, loại vũ khí vi sóng này chuyển sang một hình thức tấn công trực tiếp, phá hủy
"hệ thần kinh trung ương" của drone. Cuộc thử nghiệm gần như im lặng tại căn cứ Atterbury phản ảnh ra xu hướng khắc nghiệt của chiến trường tương lai, nơi mà việc kiểm soát phổ điện từ dần dần trở thành yếu tố chiến lược quan trọng không kém, thậm chí thay thế ưu thế trên không thông thường. Khi các hệ thống vũ khí hiện đại phụ thuộc hoàn toàn vào ngành điện tử, việc vô hiệu hóa chip và mạch điều khiển đồng nghĩa với việc làm cho tê liệt toàn bộ năng lực tác chiến.
Cuộc chạy đua giữa Mỹ–TQ và viễn cảnh về chiến tranh điện từ
Cạnh tranh trong lĩnh vực vũ khí vi sóng giữa Mỹ và TQ đã xảy ra trong nhiều năm qua. Mỹ đã cho triển khai vũ khí
Leonidas trên xe bọc thép
Stryker để thử nghiệm năng lực về phòng không cơ động, trong khi TQ được cho là đã kết hợp các hệ thống phòng thủ vi sóng trên tàu chiến Phúc Kiến. So với vũ khí laser vốn có tính tấn công tuyến tính, vũ khí vi sóng có khả năng bao phủ trên diện tích rộng, phù hợp để đối phó với các đòn tấn công ồ ạt với đàn máy bay không người lái, giống như một tấm lưới điện từ vô hình chụp xuống mục tiêu.

(Minh họa)
Giới chuyên gia quân sự cảnh cáo rằng, việc phổ biến vũ khí vi sóng có thể kích thích một cuộc chạy đua vũ trang mới. Khi chi phí cho đánh chặn truyền thống được thay thế với phương pháp phòng thủ điện từ có hiệu quả và rẻ hơn, ngay cả các quốc gia nhỏ cũng có thể đạt được khả năng phòng thủ bất đối xứng. Điều này không chỉ làm suy giảm lợi thế răn đe trên không của các cường quốc mà còn thúc đẩy sự phát triển của các kỹ thuật tác chiến điện tử ngày càng bí mật và khó phát hiện ra hơn.
Trong đống xác của 49 chiếc drone tại căn cứ Atterbury, có thể thấy trước hình ảnh được thu nhỏ của chiến tranh trong tương lai: những vũ khí nguy hiểm nhất không còn là tiếng nổ hay ánh sáng rực rỡ, mà là các sóng điện từ vô hình lặng lẽ trôi trong không khí. Giống như các hiệp sĩ thời Trung cổ không thể lường trước sự xuất hiện của súng ống, các đội quân hiện đại quá phụ thuộc vào chiến thuật máy bay không người lái có thể đang vô tình chuẩn bị cho một học thuyết về chiến tranh đã lỗi thời.