Thị trấn Khâm Đức là điểm đến của những người thác vàng trái phép, kéo theo đó, tệ nạn ma túy bùng phát, nhiều gia đình rơi vào kết cục bi thảm, những giọt nước mắt tan thương, những mảnh đời bất hạnh.
Xóm “chết” vì ma túy
Sống ở thị trấn Khâm Đức (Phước Sơn, Quảng Nam), người địa phương không còn xa lạ với khối 6, nơi một thời là “địa ngục” ma túy. Nó đã làm nhiều gia đình 'chết' vì nghiện chích, chết vì sống mòn sống mỏi trong trại giam và chết với những người còn sống.
Men theo những con đường nhỏ, tôi tìm đến xóm này, một nơi khá yên tĩnh vắng lặng, không nhộn nhịp buôn bán như những khối khác của thị trấn.
Xen lẫn với những ngôi nhà khang trang mới xây là lác đác một số ngôi nhà gỗ, tềnh toàng, đóng cửa im phăng phắc, cây cỏ mọc đầy như đã lâu thiếu vắng bàn tay chăm sóc của người lớn.
Thấy bà lão, khoảng chừng 60 tuổi đang cho cháu ăn sáng ngồi gần đường đi, tôi ghé lại làm quen và bắt chuyện: “Mấy người đi đâu đóng cửa sớm vậy bác?”. Bà đưa tay chỉ vào mấy nhà bảo: Nhà đó, vợ chồng đi tù vì ma túy chưa về, mấy đứa nhỏ không biết chơi đâu, nhà kia đi tù về rồi nhưng làm vàng đâu trong bãi....

Nhiều đối tượng ở khối 6 vào tù nên nhà cửa khóa chặt
Thấy vẻ mặt ngạc nhiên của tôi, bà lắc đầu bảo: “Xóm này ngày trước ghê lắm, ma túy bán công khai như gạo, khi nào có lực lượng công an kiểm tra, họ mới cất giấu và bỏ trốn”.
Sau đó, bà liệt kê cho tôi hàng loạt cặp vợ chồng đi tù vì buôn bán, vận chuyển, tàng trữ ma túy như gia đình Phước - Trọng; Nông - Kết; Thủy - Linh; Nga - Trường…
Bỗng dưng khuôn mặt bà đổi sắc như có tâm sự, tôi giả vờ chơi với đứa trẻ không để ý đến. Bà xuống giọng: Tội nghiệp thằng nhỏ, bố nó mất vì nghiện khi nó mới được ba tuổi, mẹ nó hằng ngày đi làm thuê cho người ta kiếm tiền nuôi con. Liệu mẹ nó có đủ sức để nuôi nó trưởng thành hay lại để cuộc đời nó dở dang…
Ông Kiều Doãn Long nhiều năm làm khối trưởng khối 6 cho biết: Khối này nằm về một bên của thị trấn, trải dài, nhiều cây cối và bờ bãi. Dân địa phương chiếm số ít, đa số dân các nơi đổ về, trình độ nhận thức không cao, rất khó kiểm soát và dễ sa ngã vào các tệ nạn xã hội.
Công an huyện Phước Sơn cho biết: năm 2003-2005, khối 6 ám ảnh người dân về tội phạm ma túy. Cả khối có 177 hộ (612 nhân khẩu), thì đã có hàng chục đối tượng tham gia vận chuyển, tàng trữ ma túy. Hơn 60% số hộ có con em nghiện hút, chích hoặc có liên quan đến việc buôn bán, vận chuyển và tàng trữ ma túy...
Mỗi người có mức án khác nhau, có người gần 10 năm tù giam, có trường hợp vài năm, song, bi kịch lớn để lại là nỗi đau cho những đứa con thơ của họ.
Thậm chí, có lúc thời gian ngắn khối 6 đã bị bắt 20 vụ liên quan đến mua bán, vận chuyển trái phép ma túy.
14 tuổi bất đắc dĩ làm mẹ
Quá khứ đã đi qua, nhưng nó sẽ mãi tổn thương đối với những đứa trẻ, chúng sống thiếu sự quan tâm che chở của bố mẹ và còn quá nhỏ để có thể đối mặt với cuộc đời.
Ở khối 6, trong xóm ai cũng thương cảm cho hoàn cảnh của em Hoàng Thị Lan (24 tuổi) - người mẹ bất đắc dĩ đến nay đã được 10 năm. Tuổi thơ của em được đánh đổi bằng một chuỗi công việc như tiếp thị, nuôi heo, trồng lúa, rồi làm gạch… Có hôm, có khi 2-3 giờ sáng vẫn chưa ngủ.

Những đứa trẻ tự bươn trải với đời từ rất sớm
Bố em mất sớm, bà Cao Thị Thủy (SN 1961, mẹ em) đi thêm bước nữa, chẳng may gặp phải ông chồng nghiện ngập. Khi bà bị tuyên án 14 năm tù về tội tàng trữ, buôn bán trái phép đã để lại cho em 3 đứa em trai Hoàng Văn Đạt (SN 1991), Lưu Văn Thành (Sn 1997), Hoàng Thành Công (SN 2000).
Ở tuổi “ăn chưa no, lo chưa tới”, em chạy ngược xuôi tìm việc kiếm tiền, quán xuyến mọi chuyện gia đình và lo cho các em ăn học.
Công việc đó bình thường cả bố lẫn mẹ em lo còn vất vả nữa đừng nói gì đến một đứa trẻ như em.
Gặp tôi, em tâm sự: “Từ ngày mẹ đi tù, em đếm từng ngày mong mẹ về, có lúc mệt mỏi, em muốn buông xuôi tất cả nhưng vì thương cho các em nhỏ không còn nơi để bám víu”.
Ở khối 6 này không riêng gì em ba mẹ bị đi tù vì buôn ma túy, vẫn còn nhiều gia đình khác nữa. Trong đó, vợ chồng ông Nguyễn Đăng Trọng (SN 1963, 6 năm tù) và bà Huỳnh Thị Phước (SN 1968, 9 năm tù) bị bắt vào tháng 10/2004 cũng không kém thương tâm khi gửi lại 4 đứa con nhỏ cho người dì đã lớn tuổi trông hộ.
Sống trên đất vàng, nhiều người cứ nghĩ đó là thiên đường lý tưởng cho cuộc sống mưu sinh, dễ kiếm tiền, dễ phát tài, nhưng không có nghĩa là bất chấp pháp luật để làm giàu.
Mặc cảm với hoàn cảnh
Ông Đỗ Ngọc Thắng - Chủ tịch UBND thị trấn Khâm Đức khẳng định: “Hiện nay, nhiều điểm nóng về ma túy ở khối 6 đã bị triệt phá và đã lập lại an ninh trật tự trên địa bàn. Người dân đang tham gia tích cực vào xây dựng địa bàn trong sạch về an ninh trật tự”.
Nhưng lại không thiếu những trường hợp bố mẹ vào tù đẩy con vào lối rẽ khác của cuộc đời, thiếu đi sự quan tâm, dạy dỗ của người lớn và mang trong mình vết thương lòng không gì có thể xoa dịu được.

Khối 6 ngày nay đã văn minh hơn rất nhiều nhưng ai dám chắc ma túy không còn 'lởn vởn' nữa?
Vẫn biết mình không được học hành như bao bạn bè khác, Lan cố gắng để học lấy cái nghề và bây giờ cô đã mở được cửa tiệm hớt tóc cho riêng mình, nhưng không sao xóa đi được khoảng cách cũng như nhìn nhận của mọi người về con “nhà tù”.
Lan tâm sự: Người dân Khâm Đức biết hoàn cảnh gia đình em nên mọi người rất thông cảm, nhưng ở nơi khác nghe nói em có bố mẹ đi tù vì buôn bán ma túy là họ coi thường ghê lắm.
Hay em trai của Lan, Hoàng Văn Đạt đã nhiều năm đạt danh hiệu học sinh giỏi nhưng khi lên 7, mẹ đi tù em chán nản bỏ học vì không chịu nổi dèm pha của bạn bè.
Điều đó cho thấy, ma túy không chỉ dừng lại ở chỗ chết chóc, tù tội mà dai dẳng kéo dài ảnh hưởng đến xã hội, đặc biệt là cuộc sống của nhiều đứa trẻ bất hạnh ở khối 6 ngày hôm nay.
Nhìn 'xóm nghiện' ngày nay, cuộc sống đã văn minh hơn rất nhiều so với những năm về trước. Song, có ai dám quả quyết rằng ma túy sẽ không còn 'hoạt động' lén lút nữa? Nhất là khi đường Hồ Chí Minh và các cửa khẩu Đắc Ôốc (Nam Giang), Ngọc Hồi - Kon Tum đã khai thông sẽ là tuyến giao thông thuận lợi cho lượng ma túy từ bên ngoài vào Phước Sơn, nếu chính quyền địa phương và cơ quan chức năng không làm chặt.
Theo Vietnamnet