Đừng nghĩ v́ người ta là vợ bạn mà họ bắt buộc phải nhẫn nại với tất cả những tiêu cực bạn mang đến.
Hôn nhân không xấu đi trong một đêm. Những rạn nứt thường bắt đầu từ những tâm lư sai lệch và hành vi vô thức hằng ngày.
Trong bài viết này, tôi muốn chia sẻ về hai kiểu tâm thái thường khiến hôn nhân trở nên ngột ngạt: tâm lư "tưởng ǵ cũng đương nhiên" và sự phụ thuộc quá mức.
Tâm lư "tưởng ǵ cũng đương nhiên": Cái bẫy âm thầm giết chết sự tôn trọng
Rất nhiều người bước vào hôn nhân với suy nghĩ: "Vợ phải chiều ḿnh, phải nhường nhịn ḿnh, phải hiểu ḿnh vô điều kiện".
Họ cho rằng sự kiên nhẫn và nhẫn nại từ phía vợ là điều... hiển nhiên.
Ví dụ cụ thể về câu chuyện của Huy (35 tuổi). Trong công việc, anh gặp nhiều rắc rối khiến tâm trạng luôn u ám. Mỗi khi về nhà, anh hoặc là than thở, hoặc là cáu gắt vô cớ với vợ. Trạng thái tiêu cực này kéo dài suốt ba tháng.
Không lâu sau, anh bắt đầu cảm thấy vợ thay đổi. Cô không c̣n ân cần, không muốn tṛ chuyện, thậm chí né tránh tiếp xúc. Anh nghi ngờ t́nh cảm của vợ, cho rằng cô không c̣n yêu thương anh như trước.
Anh phàn nàn với tôi: "Em chỉ mới tiêu cực có vài tháng mà cô ấy đă không chịu nổi rồi. Vậy sau này c̣n mong ǵ nữa?".
Tôi hỏi lại: "Nếu con em mỗi đêm đều quấy khóc không dứt, kéo dài vài tháng liền, em có mệt không? Có cáu không?
Rơ ràng là có. Nhưng điều đó đâu có nghĩa là em không yêu con, mà chỉ là con đă khiến em quá mệt mỏi".
Tương tự, nếu mỗi ngày vợ đều phải làm "thùng rác cảm xúc" cho chồng, th́ dù yêu đến đâu, cũng sẽ có lúc không chịu nổi.
Vậy mà nhiều người lại gắn cho điều này cái mác "hết yêu", "em không làm tṛn trách nhiệm". Đó mới là điều thật sự bất công.
Hăy thử đổi vị trí: Nếu vợ bạn mỗi ngày đều về nhà với tâm trạng tệ, trút giận vô cớ lên bạn, bạn có chịu được không? Có kiên nhẫn nổi không?
Vậy nên, hăy tỉnh táo, đừng nghĩ v́ người ta là vợ bạn mà họ bắt buộc phải nhẫn nại với tất cả những tiêu cực bạn mang đến. Nếu bạn liên tục ép họ gồng gánh cảm xúc thay ḿnh, rất có thể chính bạn là người đẩy họ rời xa.
Tâm lư phụ thuộc: Khi hôn nhân trở thành gánh nặng thay v́ nơi sẻ chia
Một số người phụ nữ bước vào hôn nhân và đánh mất khả năng "sống độc lập về tinh thần". Bất cứ chuyện ǵ, công việc, tâm lư, cảm xúc cũng đều trông chờ vào chồng.
Như trường hợp Lan (28 tuổi), thay v́ t́m cách giải quyết vấn đề công việc, cô lại đặt hết kỳ vọng vào chồng: Từ lời khuyên, cảm thông đến cả việc... kéo tâm trạng cô lên.
Lúc đầu, chồng cô thực sự đă cố gắng đưa ra lời khuyên, rủ đi dạo, tṛ chuyện chia sẻ. Nhưng cô không hành động, cũng chẳng thay đổi. Chỉ khi tâm trạng tụt dốc, cô lại t́m đến chồng để tiếp tục trút bầu.
Và cuối cùng, chồng cô chọn cách... im lặng rồi rút lui.
Tôi nói với cô ấy:
"Chồng em có thể mang thuốc đến nhưng nếu em không chịu uống, th́ em vẫn sẽ sốt. Anh ấy không phải là thuốc, càng không thể chữa lành những tổn thương mà em từ chối tự ḿnh chữa".
Trong hôn nhân, sự sẻ chia là cần thiết, nhưng sự tự lực mới là nền tảng vững chắc. Đừng đẩy toàn bộ trách nhiệm cảm xúc của ḿnh cho đối phương rồi kỳ vọng họ gánh vác măi măi.
Khi bạn yếu đuối quá mức, liệu người ta c̣n đủ kiên nhẫn để yêu?
Cả hai tâm lư trên đều là con dao vô h́nh cắt đứt sợi dây gắn kết giữa hai người.
Một mặt, bạn khiến đối phương cảm thấy áp lực, thậm chí là kiệt sức. Mặt khác, bạn tự làm ḿnh thất vọng khi đối phương không đáp ứng kỳ vọng. Và khi thất vọng đủ nhiều, ta sẽ trách móc, giận dữ, rồi cả hai dần xa cách.
Hôn nhân cần sự b́nh đẳng. Đừng luôn coi ḿnh là kẻ yếu cần được cứu rỗi. Cũng đừng nghĩ rằng yêu bạn có nghĩa là người ta phải bao dung mọi thứ.
Người thật sự yêu bạn, sẽ ở bên bạn nhưng người xứng đáng để yêu, là người biết yêu chính ḿnh trước.
Nếu bạn đang lạc lối trong hôn nhân, không biết nên thay đổi thế nào hăy t́m một người hướng dẫn, một người đủ khách quan để chỉ cho bạn con đường đúng đắn. V́ đôi khi, chỉ cần thay đổi từ một tâm thế, là đă có thể cứu văn một cuộc hôn nhân.
VietBF@ sưu tập
|
|