Cô gái 20 tuổi, 200 đô trong túi và một giấc mơ xa vời
Đầu thập niên 1990, một cô gái tên Thủy Ái Kathy Lam, mới ngoài hai mươi, đặt chân đến Atlanta cùng gia đình với vỏn vẹn khoảng 200 đô la. Họ là một gia đình HO – con của một sĩ quan Việt Nam Cộng hòa bị Cộng sản cầm tù sau 1975. Những năm tháng tuổi thiếu niên, Kathy đã đi gõ cửa từng nhà ở Việt Nam để sơn móng tay kiếm tiền phụ cha mẹ.

Ngày máy bay đáp xuống Mỹ, cô nói đó là khoảnh khắc “giấc mơ thành hiện thực”. Nhưng giấc mơ nào cũng bắt đầu từ những ca làm việc dài ở tiệm nails, những ngón tay mỏi nhừ, mùi acetone hăng nồng và nỗi lo tháng sau còn đủ tiền thuê nhà hay không.
Bản sao Nhà Trắng giữa lòng Georgia và một ước mơ rất… viển vông
Hồi mới sang, mỗi lần chạy xe ngang vùng Oak Grove – ngoại ô ngay ngoài ranh giới thành phố Atlanta – Kathy thường ngước nhìn một căn nhà lạ lùng: một phiên bản thu nhỏ của White House giữa nước Mỹ tự do. Ngôi nhà rộng khoảng 16.500 square feet, gần 1.600 mét vuông, với những đường cột, mái vòm, phòng ốc được lấy cảm hứng từ Oval Office, phòng Lincoln… như trong Nhà Trắng thật.

Cô gái thợ nails năm ấy chỉ nghĩ đơn giản: “Chỉ cần một ngày nào đó được vào tham quan, đứng trong căn phòng Oval Office của riêng Georgia, chắc mình đã may mắn lắm rồi”. Ước mơ, lúc ấy, chỉ dám dừng lại ở tấm vé tham quan.
Khởi nghiệp từ chiếc dũa móng tay
Được chính phủ Mỹ bảo lãnh sang Atlanta năm 1995 theo diện nhân đạo, Kathy bắt đầu lại từ đầu với nghề duy nhất mình thạo: làm móng. Cô vào làm thuê trong một tiệm nails bình thường như bao tiệm nails của người Việt khắp nước Mỹ.

Trong thâm tâm, Kathy tự nhủ sẽ không bao giờ để gia đình mình quay lại những tháng ngày cùng quẫn. Cô dành dụm từng đồng tiền tip, học hỏi cách quản lý, cách đặt lịch, cách chiều lòng khách hàng. Chỉ chín tháng sau, khi nhiều người còn đang lo kiếm việc ổn định, Kathy đã mạnh dạn vay tiền ngân hàng để mở tiệm nails đầu tiên mang tên mình.

Từ tiệm nails nhỏ bé đó, chuỗi cơ sở làm đẹp của Kathy dần hình thành, kéo dài ở nhiều tiểu bang trên nước Mỹ. Không chỉ làm dịch vụ, cô còn mở trường dạy nghề – Atlanta Beauty & Barber Academy – đào tạo hàng ngàn người Việt và bạn bè quốc tế bước vào ngành tóc và nails. Từ đôi tay của một cô thợ trẻ, một “đế chế” làm đẹp lặng lẽ ra đời.
Ngày “Bạch Ốc Atlanta” gõ cửa người thợ nails Việt
Mùa hè năm 2013, khi các con đã lớn, Kathy và người chồng lúc bấy giờ – Daniel Nguyen – muốn tìm một căn nhà rộng rãi hơn trong khu vực. Một tối, họ lại đi ngang căn “White House giữa Atlanta” từng khiến cô say mê năm nào.
“Hay mình mua căn nhà này?” – Daniel buông một câu nửa đùa nửa thật. Kathy nghĩ anh chỉ nói giỡn, nhưng trái tim cô lại bất chợt rung lên vì ý tưởng ấy. Căn nhà lúc đó chưa hề được rao bán, nhưng tình cờ cô quen con trai của chủ nhà. Một cú điện thoại hỏi chơi rằng “ba anh có muốn bán không?” đã mở ra bước ngoặt không ai ngờ.
Chủ nhà đồng ý chuyển nhượng căn dinh thự cùng một số tài sản khác. Vài tuần sau, gia đình cô dọn vào ở. Từ cô gái chỉ dám mơ đứng thăm Nhà Trắng phiên bản Georgia, Kathy bỗng trở thành… chủ nhân của nó. Giá mua bao nhiêu, cô giữ kín, chỉ nói ngắn gọn: “Được sống trong ngôi nhà này là một vinh dự”.
Cuộc sống trong căn nhà đắt đỏ bậc nhất Atlanta
Bản sao Nhà Trắng ở Atlanta được xây dựng năm 2001, cách trung tâm thành phố khoảng 10 miles. Phần nhà chính có sáu phòng ngủ với những món nội thất đặt làm riêng: bàn ghế chạm khắc, tủ cổ, tranh vẽ, đèn chùm… Bàn làm việc trong căn phòng Oval Office của Kathy được thiết kế để gợi nhớ chiếc bàn Resolute huyền thoại của các đời tổng thống Mỹ.
Mỗi khi khách đến thăm, cô không coi đó chỉ là phòng làm việc mà là một phiên bản trang trọng của Oval Office. “Nếu muốn chụp hình, họ phải tỏ lòng tôn trọng”, Kathy nói. Ngôi nhà không mở cửa cho công chúng tham quan, nhưng người qua đường và khách du lịch vẫn thường dừng xe trước cổng, đứng ngoài hàng rào chụp hình, như thể đang ghé Nhà Trắng thật.

Khu đất rộng khoảng 3 acres – gần 1,2 hecta – gồm cả một dãy nhà khách bảy phòng ngủ mà Kathy gọi vui là “West Wing”. Dãy nhà này được cho thuê trên Airbnb, vừa như cánh tay nối dài của dinh thự, vừa là nguồn thu ổn định. Trên khuôn viên còn có hồ bơi, nhà tắm hồ bơi, vườn cây, đường dạo… Tổng diện tích sử dụng lên đến khoảng 23.200 square feet, đủ để biến mọi bữa tiệc cuối tuần thành một buổi dạ hội cổ tích.
Ở tầng dưới là một phòng tiệc rộng, có thể chứa khoảng 250 người. Kathy đã cho thuê nơi này để tổ chức đám cưới, sự kiện cộng đồng, tiệc Giáng sinh. Cô từng mở cửa dinh thự để tổ chức những buổi tiệc lớn cho cộng đồng người Việt, đồng thời đón nhiều chính khách địa phương, trong đó có một sự kiện gây quỹ cho Thống đốc bang Georgia Brian Kemp.
Căn nhà 35 triệu đô và kỷ lục mới của thị trường địa ốc
Sau hơn một thập niên sống và nuôi dạy các con trong “Bạch Ốc Atlanta”, Kathy Lam quyết định rao bán. Các con đã bước vào đại học, một ngôi nhà rộng đến vậy trở nên quá lớn cho một mình cô.
Căn dinh thự được đưa lên thị trường với giá 35 triệu đô la – mức giá cao nhất khu vực Atlanta hiện nay. Trước đó không lâu, một bất động sản ở Buckhead được rao bán 25 triệu đô. Nếu một trong hai căn chốt được mức giá rao bán, chúng sẽ lập kỷ lục mới cho thị trường Atlanta, vượt xa con số 18,1 triệu đô của căn nhà đắt nhất từng được bán năm 2021.

Kathy nói, điều cô mong mỏi nhất là tìm được một chủ nhân mới biết trân trọng và gìn giữ ngôi nhà như cách cô đã làm suốt bao năm. Dù đã ly hôn với chồng cũ từ năm 2020, cô vẫn xem đây là mảnh ghép đặc biệt của hành trình theo đuổi “giấc mơ Mỹ”.
Từ trại cải tạo đến “giấc mơ Mỹ” của một gia đình tị nạn
Ít ai biết, phía sau những bức tường dát vàng, đèn chùm pha lê và cầu thang uốn lượn kia là câu chuyện rất Việt Nam. Kathy sinh ra chỉ vài tháng trước ngày Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Cha cô, một đại úy trong quân lực Việt Nam Cộng hòa, bị bắt vào trại tù cải tạo sau 1975. Gia đình sống trong thiếu thốn, đứa con gái nhỏ đi gõ cửa từng nhà làm móng tay để phụ mẹ mua gạo.

Chính ký ức đó khiến Kathy luôn nhắc mình không được quên nguồn cội. Trong căn “Oval Office” của cô có treo cờ Mỹ – đất nước đã cưu mang – nhưng trong tim, cô vẫn mang theo bóng dáng người cha sĩ quan, những năm tháng cơ cực sau chiến tranh, và hình ảnh một Việt Nam xa xôi. Thành công với nghề nails, mở trường dạy nghề, sở hữu một trong những căn nhà đắt nhất Atlanta… tất cả, với cô, không phải để khoe giàu, mà để chứng minh rằng người Việt tị nạn cũng có thể vươn lên bằng chính đôi tay mình.
Niềm tự hào lặng lẽ của người Việt làm nails
Khi câu chuyện của Kathy Lan được nhắc lại, nhiều người Việt ở Mỹ nhận ra bóng dáng mình trong đó: những ngày mới qua không rành tiếng, đứng cả ngày trong tiệm nails, những đêm về đau lưng nhưng vẫn gắng cười với khách ngày mai. Nghề nails đã từng bị coi là “nhọc mà thấp”, nhưng chính nghề ấy đã nuôi sống cả một cộng đồng, đưa con cái người tị nạn vào đại học, góp phần viết nên hình ảnh người Việt chăm chỉ và bền bỉ trên đất Mỹ.

Từ cô gái 20 tuổi với 200 đô trong túi, đến bà chủ của “Bạch Ốc Atlanta” được rao bán 35 triệu đô la – đó là một đường cong kỳ diệu của nghị lực. Đằng sau lớp sơn bóng loáng trên những bộ móng tay là mồ hôi, nước mắt, là khao khát không để quá khứ tù đày, nghèo đói lặp lại với đời con mình.

Câu chuyện của Kathy không chỉ là chuyện một căn nhà đắt tiền, mà là lời nhắc nhẹ với chúng ta: hãy nhìn người Việt làm nails bằng con mắt trân trọng hơn. Bởi đôi khi, giữa mùi acetone và tiếng máy mài ồn ào ấy, đang âm thầm lớn lên những giấc mơ rất lớn – đủ để một ngày nào đó biến ước mơ “được vào tham quan” thành hiện thực “trở thành chủ nhân”.
Thật hãnh diện về người Việt làm nails, về những bàn tay nhỏ bé có thể chạm tới những giấc mơ vĩ đại.