HOME-Au
HOME-Au
24h
24h
USA
USA
GOP
GOP
Phim Bộ
Phim Bộ
Videoauto
VIDEO-Au
Home Classic
Home Classic
Donation
Donation
News Book
News Book
News 50
News 50
worldautoscroll
WORLD-Au
Breaking
Breaking
 

Go Back   VietBF > Other News|Tin Khác > Stories, Books | Chuyện, Sách


Reply
 
Thread Tools
  #1  
Old  Default Tình thân
TÌNH THÂN

Ai cũng có một mái nhà để trở về, một vòng tay để nép vào khi giông bão ập đến, một tiếng gọi thân quen giữa muôn vàn âm thanh xa lạ ngoài kia. Gia đình – nơi có đôi tai luôn lắng nghe, bờ vai để tựa vào mỗi lúc yếu lòng, và một trái tim yêu thương ta vô điều kiện – cho dù thế giới có lạnh lùng đến mức nào.
Biết ơn thay, cho những ai còn được che chở bởi tình thân. Hạnh phúc biết bao, khi sau những mỏi mệt đời thường, ta vẫn có nơi để quay về, có người để thương yêu và được yêu thương.
Và bất hạnh thay... cho những ai lớn lên trong cô độc, không người thân, không mái ấm, không chốn trở về.
Hoàng là một người như thế. Mồ côi từ nhỏ, không thân thích, không gốc gác. Anh lớn lên với một “gia tài” duy nhất: cái tên và một nỗi cô đơn không đáy. Bề ngoài Hoàng là người đàn ông thành đạt, chững chạc, mạnh mẽ. Nhưng trong sâu thẳm, là một tâm hồn khát khao được yêu thương.
Từ hai bàn tay trắng, Hoàng đã tự mình gây dựng sự nghiệp. Bản lĩnh, thông minh, lại điển trai, anh khiến không ít người ngưỡng mộ. Với phụ nữ, Hoàng là hình mẫu lý tưởng: lấy anh, không phải làm dâu, chẳng cần lo cảnh mẹ chồng nàng dâu, ngược lại gia đình bên vợ còn có thêm một chàng rể tài giỏi như con ruột.
Các đối tác làm ăn cũng xem Hoàng là "mối" tốt – không chỉ vì tài năng mà còn vì… "không vướng bận gia đình bên nội".



Rồi Hoàng gặp Dung – con gái duy nhất của một gia đình danh giá. Dung xinh đẹp, thông minh, có học thức và được nuôi dạy trong một gia đình giàu có, nền nếp. Họ đến với nhau như một sự kết hợp hoàn hảo – đẹp đôi cả về tình cảm lẫn điều kiện xã hội.
Sau đám cưới linh đình, Hoàng dọn về sống cùng gia đình vợ – vì Dung là con một, ba mẹ cô không muốn con gái sống xa. Ban đầu, mọi thứ đều rất ấm áp.
Gia đình vợ yêu thương Hoàng thật lòng. Những bữa cơm sum vầy, tiếng cười rộn rã, sự quan tâm ân cần từ ba mẹ vợ – tất cả khiến Hoàng cảm động đến nghẹn ngào. Có những tối Hoàng cùng ba vợ chơi cờ tướng ngoài hiên, mẹ vợ ngồi lặt rau chuẩn bị bữa cơm, Dung ngồi đọc sách dựa vào vai anh. Khung cảnh bình dị nhưng khiến trái tim từng cô độc của Hoàng như ấm lại sau mùa đông dài. Anh sống trong biết ơn, và cố gắng bù đắp bằng tất cả sự chân thành, chăm sóc vợ, phụng dưỡng ba mẹ vợ như chính ruột thịt của mình.
Thế nhưng, hạnh phúc ấy không kéo dài mãi mãi.
Khi ba vợ lâm vào khủng hoảng tài chính vì một thương vụ đầu tư thất bại, sóng gió bắt đầu kéo đến. Những cuộc điện thoại đòi nợ, ánh mắt lo âu, và cả những lời xì xào bắt đầu xuất hiện trong ngôi nhà từng tràn ngập tiếng cười. Hoàng vẫn nhớ như in hôm ấy, trong bữa cơm, ba mẹ vợ ăn mà chẳng nói câu nào, tiếng muỗng chạm bát khô khốc. Mẹ vợ nhìn ra cửa sổ, Dung cắn môi không dám hỏi. Sự nặng nề len lỏi khắp căn nhà.
Không một chút đắn đo, Hoàng đứng ra gánh vác. Anh dùng toàn bộ số tiền tích cóp sau nhiều năm, thậm chí thế chấp tài sản cá nhân để giúp gia đình vợ vượt qua cơn khủng hoảng. Với anh, đó không chỉ là trách nhiệm của một người chồng, mà còn là sự tri ân dành cho mái nhà từng dang rộng vòng tay với một kẻ mồ côi như anh.
Lúc ấy, ai cũng cảm kích. Những cái nắm tay thật chặt, ánh mắt biết ơn, những lời cảm ơn rưng rưng – tất cả khiến Hoàng cảm thấy mình thật sự thuộc về nơi này. Anh cứ nghĩ, cuối cùng mình đã có một gia đình thực sự. Anh còn nhớ mẹ vợ từng đặt tay lên vai anh, nói nhỏ “Con là ân nhân của gia đình này”. Câu nói ấy từng làm Hoàng ấm lòng suốt nhiều đêm.
Nhưng rồi, những điều nhỏ nhặt bắt đầu rạn nứt niềm tin ấy.
Dần dần, sự biết ơn ban đầu biến thành kỳ vọng, rồi thành mặc định. Tình thương chuyển thành sự lệ thuộc, và sự hy sinh của Hoàng trở thành điều “dĩ nhiên” mà không cần được ghi nhận nữa.
Những lời nói vô tình bắt đầu len lỏi:
“May mà có Hoàng, chứ nhà mình tiêu rồi...”
“Nó mồ côi, chắc mới thương gia đình mình như thế.”
“Dù gì cũng nên biết điều… mình cho nó danh phận, cho nó một mái ấm còn gì…”
Mỗi lần nghe những câu nói đó, tim Hoàng như bị bóp nghẹt. Anh cười trừ, giả vờ không để tâm, nhưng đêm về lại không ngủ được. Trong bóng tối cô đơn, anh tự hỏi: “Mình là gì trong ngôi nhà này? Một đứa con, một người thân... hay một chiếc ví biết đi?” Có đêm anh thức đến gần sáng, nhìn sang Dung đang ngủ, muốn hỏi nhưng lại thôi.
Ban đầu, Hoàng chọn cách im lặng. Anh tự trấn an rằng ai cũng có lúc vô tình, rằng chỉ cần mình còn thương thì mọi chuyện sẽ qua. Nhưng rồi, sự lạnh nhạt cứ thế lớn dần, âm thầm nhưng chắc chắn. Anh nhận ra ánh mắt của ba mẹ vợ dần thiếu đi sự ấm áp ngày đầu. Những bữa cơm vẫn đủ món, nhưng thiếu đi tiếng cười. Những câu nói trước kia từng là lời động viên, giờ lại trở thành áp lực. Ngay cả Dung cũng ít còn nắm tay anh khi đi bên nhau.
---
Một buổi chiều cuối tuần, trong căn phòng khách sang trọng, ba mẹ Dung ngồi đối diện nhau, ánh mắt lo lắng không giấu nổi.
– Ông không thể cứ tiếp tục thế này được, – mẹ Dung nói, giọng vừa bực vừa sợ – nếu không thanh toán được nợ, họ sẽ siết hết tài sản. Có khi phải bán nhà để trả nợ!
– Bán nhà đi cho xong, – ba Dung thở dài – rồi làm lại từ đầu. Cứ giữ mãi như thế này, cả nhà mình khổ.
– Không được! – mẹ Dung vội chen lời – Dung là con gái duy nhất, nó không thể sống cảnh mất nhà, không có chỗ dựa. Nếu cần, mình có thể nhờ Hoàng giúp đỡ. Nó lấy con gái mình, là con rể mình, phải có trách nhiệm với gia đình.
Ba Dung gật đầu, ánh mắt trĩu nặng: “Phải nhờ thằng Hoàng. Nó có tiền, nó phải gánh vác.”
Trong lúc đó, Dung đứng ngoài cửa, vô tình nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện. Mặt cô lặng đi, lòng chùng xuống một nỗi buồn khó tả. Cô nhớ lại những ngày đầu Hoàng vui vẻ phụ ba mẹ quét sân, lau bàn thờ, chuẩn bị Tết – người đàn ông ấy từng thật sự muốn làm một phần gia đình mình.
---
Sau bữa cơm yên ắng, Dung ngồi xuống đối diện Hoàng, ánh mắt đượm buồn và bực dọc.
– Anh lại gửi tiền cho ba mẹ em nữa rồi sao? – cô hỏi, giọng run run nhưng sắc lạnh.
Hoàng cúi đầu, nhẹ nhàng:
– Họ cần. Anh không thể làm ngơ được.
Dung nhíu mày, đôi mắt bỗng cứng lại:
– Nhưng đó là tiền của anh, không phải trách nhiệm của anh.
Không khí nặng nề tràn ngập gian phòng. Hoàng cảm thấy ngực mình như bị bóp nghẹt, từng lời của Dung như nhát dao cắm sâu:
– Là vợ chồng, của anh cũng là của em. Em từng nói gia đình là của chung, em đã quên rồi sao?
Dung quay mặt đi, cắn môi, giọng khàn đặc:
– Em không muốn anh thành người bị lợi dụng. Anh là chồng em, không phải ngân hàng của cả gia đình em.
Im lặng. Tiếng đồng hồ tích tắc đều đặn bên tai như đếm ngược một sự tan vỡ.
Rồi một đêm, sau một cuộc cãi vã nảy lửa, Dung gào lên trong nước mắt:
– Em yêu anh vì anh không vướng bận gia đình. Còn bây giờ thì sao? Anh là của ba mẹ em, không còn là của em nữa!
Hoàng nhìn cô, mắt mỏi mệt, giọng nghẹn ngào:
– Anh vẫn yêu em... Nhưng anh không thể làm khác được. Khi anh giúp họ, anh cũng đang giúp em – gia đình em. Nhưng nếu điều đó khiến em đau, anh xin lỗi.
Dung bật khóc, những tiếng nức nở nghẹn ngào làm tim Hoàng thắt lại.
Cô nghẹn lời, rồi nói như trút hết nỗi lòng:
– Cảm ơn anh đã thẳng thắn. Có lẽ... anh nên đi đi. Không phải vì giận, mà vì anh không còn là chính mình ở đây nữa.
Hoàng im lặng, không phản ứng. Anh thu dọn đồ đạc một cách lặng lẽ, mang theo trái tim rạn vỡ rời khỏi căn biệt thự từng gọi là tổ ấm. Khi cánh cửa khép lại, anh nghe tiếng Dung nức nở trong phòng, tiếng khóc như một lời tạm biệt không thành câu.
---
Anh trở về căn hộ cũ, nơi từng là chốn đi về duy nhất trước khi cưới vợ. Mọi thứ lạnh lẽo, trống rỗng. Nhưng chính trong đêm tối cô độc ấy, Hoàng bật khóc – không phải vì tuyệt vọng, mà vì anh đã hiểu ra:
Gia đình không phải là nơi có điều kiện tốt nhất, mà là nơi yêu thương ta một cách vô điều kiện.
Anh quyết định kết thúc cuộc hôn nhân ấy – không oán trách, không hối hận.
Từ bỏ một cuộc sống đủ đầy vật chất, Hoàng trở lại với chính mình – người từng gầy dựng từ hai bàn tay trắng, từng bước đi lên, dù không có ai bên cạnh.
Rồi vào một ngày mưa, Hoàng tình cờ thấy một cậu bé bán vé số co ro bên vệ đường. Trời lạnh, áo mưa rách, bàn tay bé nắm chặt xấp vé số ướt sũng. Đôi mắt bé ánh lên sự ngơ ngác, lạnh lẽo và... quen thuộc. Như thấy chính mình của năm nào. Hoàng sững lại rất lâu, cơn mưa tạt vào mặt lạnh buốt nhưng lòng anh như đang dậy sóng.
Hoàng không nỡ bước qua.
Anh đưa cậu bé về nhà, cho ăn, cho mặc, cho học. Không danh phận, không máu mủ ruột rà. Chỉ là một con người thấy một đứa trẻ cần tình thương – và quyết định trở thành người cha.
Hoàng đặt tên bé là An – vì anh mong con có một cuộc đời bình an, đủ đầy tình yêu mà chính anh đã từng thiếu.
Có đêm Hoàng ngồi nhìn An ngủ, bàn tay nhỏ nắm chặt tay anh, và lần đầu tiên trong nhiều năm, Hoàng cảm thấy mình không còn cô độc.
Tình thân – cuối cùng Hoàng cũng đã tìm thấy. Không phải ở nơi sang trọng, không phải trong huyết thống, mà ở một trái tim biết yêu thương thật lòng.
"Không phải ai sinh ra cũng có may mắn có một gia đình. Nhưng ai cũng có thể tạo nên một gia đình – bằng tình thương và sự bao dung.
Tình thân không chỉ là huyết thống, mà là nơi ta yêu – và được yêu – bằng tất cả chân thành."

VietBF@sưu tập
VIETBF Diễn Đàn Hay Nhất Của Người Việt Nam

HOT NEWS 24h

HOT 3 Days

NEWS 3 Days

HOT 7 Days

NEWS 7 Days

HOME

Breaking News

VietOversea

World News

Business News

Car News

Computer News

Game News

USA News

Mobile News

Music News

Movies News

History

Thơ Ca

Sport News

Stranger Stories

Comedy Stories

Cooking Chat

Nice Pictures

Fashion

School

Travelling

Funny Videos

Canada Tin Hay

USA Tin Hay

10.000 Tin mới nhất

Tin nóng nhất 24h qua

Super News

Tin tức Hoa Kỳ


goodidea
R10 Vô Địch Thiên Hạ
Release: 3 Weeks Ago
Reputation: 207573


Profile:
Join Date: Mar 2020
Posts: 56,265
Last Update: 3 Weeks Ago : 23:18 Rating: None
Attached Thumbnails
Click image for larger version

Name:	1.jpg
Views:	0
Size:	27.2 KB
ID:	2573116  
goodidea_is_offline
Thanks: 68
Thanked 3,298 Times in 2,837 Posts
Mentioned: 0 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 34 Post(s)
Rep Power: 72
goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10
goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10goodidea Reputation Uy Tín Level 10
Reply

User Tag List



 
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

VietBF Homepage Autoscroll

VietBF Video Autoscroll Portal

USA News Autoscroll Portall

VietBF WORLD Autoscroll Portal

Home Classic

Super Widescreen

Tin nóng nhất 24h qua

Tin nóng nhất 3 ngày qua

Tin nóng nhất 7 ngày qua

Tin nóng nhất 30 ngày qua

Albums

Total Videos Online
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Tranh luận sôi nổi nhất 7 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 14 ngày qua

Tranh luận sôi nổi nhất 30 ngày qua

10.000 Tin mới nhất

Tin tức Hoa Kỳ

Tin tức Công nghệ
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

Super News

School Cooking Traveling Portal

Enter Portal

Series Shows and Movies Online

SERIES ONLINE 1

Donation Ủng hộ $3 cho VietBF
Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.

Lên đầu Xuống dưới Lên 3000px Xuống 3000px

All times are GMT. The time now is 12:49.
VietBF - Vietnamese Best Forum Copyright ©2005 - 2025
User Alert System provided by Advanced User Tagging (Pro) - vBulletin Mods & Addons Copyright © 2025 DragonByte Technologies Ltd.
Log Out Unregistered

Page generated in 0.10441 seconds with 15 queries