
Câu hỏi muôn thuở của người tu học: Làm nhiều việc thiện hay ngồi thiền, học Pháp trước?
---
🪷 Câu trả lời của Đức Phật rất rõ: Phước – Huệ song tu.
Giống như hai cánh chim, muốn bay xa – phải đủ cả hai.
---
📌 1. Tu phước mà không có huệ – thì dễ lạc đường
Làm nhiều việc thiện, bố thí, cúng dường… nhưng: – Mong người biết ơn
– Dính vào danh tiếng
– Làm để khoe, để đổi chác
👉 Không có trí soi tâm thì việc thiện đó có thể trở thành nghiệp mới.
---
📌 2. Tu huệ mà không có phước – thì khó tiến sâu
Có người thích học Pháp, thiền định, nghiên cứu Kinh điển…
→ Nhưng không có phước đủ, thì: – Thiếu duyên lành để gặp thầy sáng
– Gặp nghịch cảnh thì dễ bị dao động
– Trí tuệ không đủ "lực đẩy" vì đời sống thiếu an ổn
👉 Phật dạy: “Người nhiều phước thì dễ gặp được chánh Pháp và tiến nhanh.”
---
📌 3. Vậy nên: Gốc là phước – ngọn là huệ
Tu phước giống như trồng cây: gieo hạt, tưới nước, chăm sóc.
Tu huệ giống như quả của cây: ngọt lành, bổ dưỡng.
👉 Không có gốc rễ (phước), cây không thể ra hoa (huệ).
---
✅ Hành trình đúng là:
1. Làm lành – tích phước:
– Giữ giới, giúp người, hiếu kính cha mẹ, hộ trì Tam Bảo.
2. Học Pháp – quán chiếu – hành thiền:
– Lắng tâm, nhìn sâu vào vô thường – vô ngã – khổ – nhân duyên.
3. Đem trí huệ đó phục vụ cuộc đời – lại tạo thêm phước.
👉 Cứ thế: Phước sinh Huệ – Huệ dẫn Phước – tiến mãi không dừng.
---
📿 Phật dạy:
> “Như người có mắt mà không chân, thì không đi được.
Người có chân mà không mắt, thì dễ đi lạc.
Người có cả chân và mắt – đi đúng đường, tới đích.”
---
🙏 Kết:
Không cần chọn tu cái nào trước – mà là tùy duyên căn cơ mà làm song song, bổ trợ cho nhau.
Tu ở đâu? Chính từ cách sống mỗi ngày.— đang cảm thấy có phúc.
VietBF@sưu tập