"Tuy chỉ xác định là mối quan hệ “đổi chác” nhưng nghe những lời ấy  Lan vẫn thấy đau đớn, ê chề. Nhất là 4 lần cô trót mang giọt máu của ông  ta cũng bởi chiều theo sở thích “không thích dùng bảo vệ” của người  tình lớn tuổi"...
Lan bây giờ khác xa với Lan của bốn năm về trước khi cô mới bước chân  vào đại học. Cô xinh đẹp, thật sành điệu trong quần áo, túi xách đắt  tiền, đi xe đẹp và hơn cả cô nhận được rất nhiều ánh mắt ngưỡng mộ và  ghen tị của những cô gái khác.
Bốn năm trước, lần đầu tiên tôi gặp Lan là ở phòng thi đại học. Sau đó  thật tình cờ chúng tôi gặp lại và nhận ra nhau khi cùng đỗ và học chung  lớp. Lan và tôi nhanh chóng trở thành bạn bè giữa nơi thủ đô phồn hoa và  đầy cám dỗ. Tôi thích Lan, một cô gái có vẻ ngoài hơi quê mùa nhưng lại  ẩn chứa bên trong một quyết tâm và ý chí phi thường.
Khi mà chúng tôi vẫn còn ham ăn, ham ngủ, chỉ nghĩ đến việc ăn gì cho  no, mặc gì cho ấm thì Lan đã đặt ra cho mình một loạt những mục tiêu mà  cô phải đạt được đó là quần áo đẹp, là xe đẹp, là có thật nhiều tiền.
Lan từng kể với tôi về thời học sinh của mình. Nhà nghèo lại có ba chị  em gái nên bố mẹ cô không muốn cho các con học quá cao. Đối với bố cô,  một người đàn ông còn nặng nề tư tưởng phong kiến thì con gái học cao  rồi cũng chỉ lấy chồng, thế nên ông không muốn đầu tư cho con gái học  hành.
Mỗi lúc thấy Lan học khuya, bố cô thường bắt đi ngủ, lấy lý do vì tốn  tiền điện. Lan cũng kể cô thường phải mặc lại quần áo cũ của các chị gái  để đi học.
Mỗi khi thấy bạn bè trong lớp diện quần áo mới, cô thường tủi thân và  luôn mơ ước đến một ngày nào đó, cô sẽ có quần áo đẹp như mọi người,  thậm chí đẹp hơn họ để bù lại những ngày tháng gian khổ. Hơn nữa, nhìn  người mẹ đầu tắt mặt tối, quanh năm bươn chải làm thuê làm mướn, đến  manh áo đẹp cũng chẳng có, Lan lại càng khát khao đổi đời hơn bao giờ  hết.
  |  
 | Làm "bồ nhí" hòng đổi đời, nhưng rốt cục Lan chỉ nhận được những đắng cay, ê chề... (Ảnh minh họa). |  
 
 
Biết tin cô thi đỗ đại học, bố cô buồn ra mặt vì sợ cô đi học trên thành  phố tốn kém. Hơn nữa, ông lại trót nhận lời hứa gả cô cho con trai một  ông bạn trong hội cựu chiến binh nên ông tìm mọi cách bắt Lan ở nhà lấy  chồng.
Lan không nghe, dỗ ngon dỗ ngọt không được, ông hằm hằm nổi giận rồi  tuyên bố quyết không cho tiền học phí và ăn ở xem cô xoay sở ra sao.  Nhưng những điều ấy không cản nổi cô. Lan lên nhập học với vỏn vẹn vài  trăm ngàn nhàu nát mà mẹ cô lén lút, nước mắt ngắn dài, dấm dúi cho con  gái.
Lên thành phố nhập học, Lan làm đủ mọi nghề để có tiền trả tiền nhà và  đóng học. Từ việc bưng bê ở quán cơm bình dân, rồi chạy bàn ở quán cà  phê, gia sư, phát tờ rơi…Nghề nào cô cũng làm, không ngại vất vả, miễn  là kiếm được tiền.
Dù làm thêm vất vả là vậy nhưng nhan sắc trời phú của Lan vẫn ngày một  “hây hây”. Lan sớm trở thành hoa khôi của lớp với vóc dáng cao ráo, làn  da trắng và khuôn mặt xinh xắn. Nhiều chàng trai thầm thương trộm nhớ  nhưng cô không hề động lòng trước bất kì ai vì đối với Lan họ chỉ là  “trẻ ranh”. Họ không thể cho cô những gì mà cô hằng mơ ước khi chính họ  cũng chỉ là những sinh viên còn mài đũng quần trên ghế nhà trường.
Đến năm thứ hai, thấy ngoại hình Lan xinh xắn, một người quen đã giới  thiệu cho cô làm PG (Promotion girl) cho một hãng rượu ngoại. Công việc  nhà nhã hơn mà lương lại cao. Bắt đầu từ đó Lan thay đổi hẳn. Quần áo  đắt tiền, má phấn môi son, dép cao gót nom như hot girl Hà thành.
Không ít bạn bè trong lớp mắt tròn mắt dẹt khi nhìn chiếc xe ô tô bóng  nhoáng đến đón cô ở cổng trường, hỏi thì Lan bảo đó xe của chú nuôi cô.  Lan bảo đó là một giám đốc của ngân hàng lớn mà cô quen ở cửa hàng rượu.
Thấy hoàn cảnh của Lan khó khăn, ông tỏ ý muốn giúp đỡ và xin nhận làm  chú nuôi. Lan đồng ý. Thay vì việc phải đứng cả ngày ở quán rượu, cô chỉ  cần giúp “chú nuôi” mua đúng loại rượu chú thích uống và thỉnh thoảng  đến giúp chú dọn dẹp tủ rượu là cô đã có dư giả tiền chi tiêu hàng  tháng.
Lan còn kể, chú nuôi thấy cô đi học bằng xe bus vất vả nên mới mua cho  cô chiếc xe tay ga mới cứng, hợp thời trang. Quần áo đẹp, xe đẹp, nhìn  Lan khác xa với hình ảnh cô tân sinh viên năm nào.
Cô tỏ ra sành sỏi trong việc dùng đồ hiệu, đi ăn nhà hàng hay mua sắm ở  những khu mua sắm sang trọng. Nhưng cũng kể từ đó, Lan lơ là việc học.  Hiếm khi thấy Lan xuất hiện trên giảng đường và phân nửa số môn không  được thi vì nghỉ quá số tiết.
Cầm tờ thông báo học lại với khóa sau của trường, tôi đứng trước cửa  phòng trọ của Lan, ái ngại báo cho cô tin buồn. Lan xem xong, cô chỉ thở  dài không nói gì. Cô bảo mệt và muốn nhờ tôi đưa đi khám ở bệnh viện.  Đến nơi tôi mới biết Lan đi phá thai.
Cô khóc rất lâu rồi kể với tôi rằng, cô đã phá thai bốn lần. Người chú  nuôi mà cô vẫn kể thực ra là “đại gia” bao cô. Hàng tháng ông ta cho cô  rất nhiều tiền để ăn tiêu. Cô tự trách mình đã lóa mắt trước đồng tiền,  bị quần áo đẹp, xe đẹp - những thứ trước đây cô luôn mơ ước phải có bằng  mọi giá cám dỗ. Cô đã chạy theo chúng để có một cuộc sống an nhàn và  sung sướng nên đồng ý làm người tình của ông giám đốc xấp xỉ tuổi bố  mình.
Nhưng rồi cách đây mấy hôm, bà vợ của ông ta tìm đến cô, “sau màn xỉ vả”  chửi mắng không thương tiếc, bà ta còn dọa sẽ “xử theo luật giang hồ”  nếu Lan không tránh xa chồng của bà ta. Không những thế, bà ta còn cười  khẩy cho hay, chính người đàn ông “đầu ấp tay gối” thủ thỉ những lời  đường mật với cô cũng thừa nhận, trong mắt ông ta, Lan chỉ như một trò  tiêu khiển những phút “dửng mỡ”.
Tuy chỉ xác định là mối quan hệ “đổi chác” nhưng nghe những lời ấy Lan  vẫn thấy đau đớn, ê chề. Nhất là 4 lần cô trót mang giọt máu của ông ta  cũng bởi chiều theo sở thích “không thích dùng bảo vệ” của người tình  lớn tuổi. Lần này cũng vậy, vừa báo tin có bầu ông ta liền đặt cộp mớ  tiền xuống bàn và bảo Lan tự đi giải quyết và bồi bổ sức khỏe.
Giờ đây, Lan muốn quên đi tất cả để làm lại từ đầu. Lan nói chờ sức khỏe  bình phục, cô sẽ đi làm và đi học lại. Tuy nhiên, vết thương lòng vì  những ham muốn nhất thời của Lan, có lẽ sẽ mất rất lâu mới lành…
Theo 
Zing/BĐVN