Khi con trai được 2 tuổi, tôi không thể nhịn được nữa định đưa con đi xét nghiệm ADN.
2 năm trước, ngày con trai tôi – bé Mon – chào đời, tôi đă thấy bất an. Đứa bé có làn da bánh mật, đôi môi dày và mái tóc xoăn bồng bềnh, khác hẳn vợ chồng tôi da trắng, tóc thẳng. "Gen trội từ ông ngoại em đấy!" – vợ tôi cười giải thích. Nhưng mỗi lần bế con ra đường, tiếng x́ xào: "Chắc bố nuôi?" như mũi dao đâm vào ḷng tự trọng của tôi.
Đến một ngày, tôi nh́n thấy sếp cũ của vợ tôi, anh ta cũng có mái tóc xoăn khiến tôi nảy sinh nghi ngờ. Tôi hỏi vợ về anh ta nhưng vợ nói sếp cũ chuyển công tác đến vùng khác, cô ấy cũng không liên lạc từ lâu rồi, chỉ thỉnh thoảng thấy anh ta đăng ảnh cùng gia đ́nh trên Facebook thôi.
Tháng trước, tôi về dự lễ đầy tháng của con gái anh trai vợ, con bé da trắng, thưa tóc, thế nên tôi nghĩ con trai tôi cũng chẳng phải giống gen nhà ngoại, vậy mà vợ tôi cứ nhất quyết nói con giống ông ngoại cô ấy (tức là cụ của con trai tôi).
Trong bữa cơm, bố vợ say rượu nói: "Cái Tư giống ông nội, xinh gái quá, thế mà chưa ǵ ông cứ lo nó giống thằng Mon". Ông nói thế khiến cơn tự ái của tôi nổi lên nhưng tôi vẫn nén giận, cố ăn xong bữa cơm đầy tháng rồi ra về.
Khi con trai được 2 tuổi, tôi không thể nhịn được nữa định đưa con đi xét nghiệm ADN.
Nhưng tôi chưa kịp đưa đi th́ vợ đă đưa cho tôi tờ kết quả. Tôi nh́n một lượt rồi tức giận xé tờ giấy đi và gầm lên: "Chính em cũng nghi ngờ nó không phải con anh nên đi xét nghiệm ADN phải không? Vậy là em đă phản bội anh?".
Vợ nh́n tôi rồi cau mày quát trả: "Em thấy anh nghi ngờ bé Mon nên em đưa con đi xét nghiệm ADN lấy kết quả cho anh đỡ nghi ngờ. Giờ anh thỏa măn chưa? Đó đúng là con anh đấy".
Tôi không tin v́ nếu vợ không làm ǵ có lỗi với tôi th́ sao phải đi xét nghiệm ADN, nếu có đi th́ cũng là tôi đưa con đi chứ. Chẳng qua cô ấy không dám chắc đây là con đẻ của tôi nên mới đi kiểm tra.
Vợ th́ vẫn thề thốt cô ấy làm vậy để tôi yên tâm, chứ thật ra đó đúng là con đẻ của tôi, bởi con giống y đúc cụ ngoại. Để chứng minh, cô ấy nói sẽ nhờ mẹ t́m ảnh của cụ để tôi xem. Nhưng ông ngoại của cô ấy đă mất lâu rồi, từ khi cô ấy c̣n bé. Thời đó gia đ́nh mẹ cô ấy chưa có điều kiện để chụp lại ảnh của cụ, giờ khó mà t́m được.
Tôi không biết có nên tin lời vợ không? Mẹ vợ th́ cũng khẳng định cháu giống cụ, chỉ có tôi là sợ bị cả nhà vợ lừa dối thôi.
Có kết quả xét nghiệm ADN rồi mà ḷng tôi vẫn không sao thanh thản yên ḷng.
VietBF@ sưu tập
|