Ham đổi đời khi lấy chồng Đài Loan, cô gái trẻ này đă không c̣n ai biết tung tích nữa. Sự mất tích của cô là sau khi sinh hai đứa con cho gia đ́nh chồng ở Đài Loan, cho tới nay đă 14 năm nay. Khi được hỏi th́ gia đ́nh nhà chồng bảo con bà bỏ nhà đi đâu không rơ…
“Mai mốt thằng bé cứng cáp, con sẽ xin chồng đi làm. Lương tháng đầu tiên, con sẽ biếu má 100 đô xài chơi nghe má”. Bà nhớ lại lần nói chuyện qua màn h́nh máy tính, con gái bà vừa gơ chữ vừa cười khúc khích. Nh́n con hạnh phúc vậy, bà măn nguyện lắm. Chẳng ai ngờ, kể từ lần đó gia đ́nh mất hẳn liên lạc với chị. 14 năm rồi, người mẹ già vẫn ṿ vơ ngóng tin con.
“Con lấy chồng Đài nghe má!”
Bà là Lư Muối. Năm nay bà đă 70 tuổi, nhà ở tổ 3, Mỹ Ḥa 3, xă Tân Xuân, huyện Hóc Môn (TP.HCM). Mỗi lần kể về đứa con gái út Huỳnh Thị Thanh (sinh năm 1983), bà không khỏi nghẹn ngào. Thanh là em út trong gia đ́nh có năm anh chị em. Thanh cao ráo, trắng trẻo, gương mặt tṛn phúc hậu. Học hết lớp 11, v́ gia đ́nh khó khăn nên Thanh phải nghỉ học dù rất ham học.
Qua mai mối, Thanh quen một người đàn ông. Tầm cuối năm 2000, Thanh về nhà ôm bà thủ thỉ: “Má, con lấy chồng Đài Loan nghe má. Sang đó với người ta rồi con đi làm kiếm tiền, con phụ gia đ́nh chứ nhà ḿnh khổ quá”. Tôi bảo đưa về ra mắt, thấy cũng đẹp trai, tử tế. Đợt đó nhiều người vùng này lấy chồng Đài Loan lắm, thấy ai cũng hạnh phúc nên tôi gật đầu đồng ư. Ai ngờ…” - bà Muối nghẹn ngào.
Hồi đó liên lạc ra nước ngoài không dễ như bây giờ. Ngày 25 hằng tháng là ngày bà mong đợi nhất. Hôm đó dù có bận việc ǵ bà cũng bỏ hết. Bà rủ đứa cháu đạp xe ra quán net cách nhà cả cây số để nói chuyện cùng con.
Mắt bà bị mờ không nh́n rơ, đứa cháu đi cùng gơ lạch cạch. Bà chỉ ngồi đó lẳng lặng nheo mắt ngắm con nói, con cười qua cái màn h́nh máy tính trước mặt. “Cuối 2001, nó c̣n về đây cùng chồng một tháng. Lần gọi về cuối cùng cách đây đă 14 năm. Đến ngày 25 tháng sau không thấy con đâu, nghĩ con bận không hỏi nhưng đến mấy tháng sau cũng không liên lạc được, tôi hốt hoảng ra bưu điện gọi sang th́ chồng con gái bảo: Nó bỏ nhà theo trai rồi…”.

Bà Lư Muối bên xấp ảnh cũ của con gái. Ảnh: NGUYỄN TRÀ

Ảnh cưới của Huỳnh Thị Thanh và chồng người Đài Loan.

Huỳnh Thị Thanh và hai con. Ảnh: NGUYỄN TRÀ
14 năm t́m con trong nước mắt
Bà Muối nghẹn ngào kể chuyện nếu có theo trai như lời người chồng kia bảo th́ cũng đâu đến nỗi cắt đứt liên lạc cả với gia đ́nh. Bà gọi sang gia đ́nh bên kia mấy bận cũng chỉ nhận được câu trả lời đó. Thậm chí có lần vừa nghe hỏi đến tên Thanh, đằng kia đă cúp máy. Một thời gian sau, số điện thoại kia không liên lạc được nữa.
14 năm qua, hễ nghe có người từ Đài Loan về, bất chấp đường sá xa xôi, bà lại chạy tới làm quen, kể chuyện, nhờ người ta sang đó t́m giúp. Bà cho cả địa chỉ, số điện thoại nhà chồng bên đó, ảnh con ngày cưới nhờ người ta đưa lên báo t́m giùm. Bà c̣n viết đơn, nhờ tổ chức từ thiện bên Đài Loan t́m giúp nhưng tất cả đến nay đều bặt vô âm tín.
“Có người t́m đến tận nhà chồng nó nhưng người ta cũng chỉ nói con tôi bỏ nhà đi đâu không rơ. Gặp riêng con gái đầu của Thanh th́ nó bảo mẹ chết rồi!” - bà Muối ̣a khóc.
Facebook của bà là Lư Muối. Ảnh đại diện là ảnh con gái và cháu ngoại. Bà nghe người ta nói Facebook dễ t́m được người nên bà nhờ người lập giúp để t́m con.
Xấp ảnh của con bà đặt ngay dưới gối nằm, nhớ con bà lại lấy ra xem. Con gấu trắng tinh lớn bằng cái gối ôm c̣n bọc nguyên túi nylon là món quà lần trước về Thanh tặng, bà cất kỹ trong tủ. Mấy cháu sang xin nhưng bà chỉ cho tiền mua con gấu mới. Hôm nào nhớ út quá, bà lại ôm cả bọc con gấu cùng ngủ. Bà ôm chặt như ôm đứa con bé bỏng của bà năm nào.
“Tôi đă làm xong hộ chiếu nhưng chưa được cấp visa v́ tôi không có người bảo lănh. Nếu tôi đi theo hướng du lịch th́ chỉ đi được một thời gian ngắn. Tôi có mỗi đứa con gái ở bên đó, giờ nó mất tích tôi mới đi t́m th́ lấy ai bảo lănh được. Năm nay tôi 70 tuổi rồi, mơ ước cuối đời là được một lần qua đó t́m con” - bà Muối nghẹn ngào.