
Cậu bé bị cha phạt, chỉ là vài phút trong góc nhà để suy ngẫm về lỗi lầm. Không có la mắng, không nước mắt, chỉ là một khoảnh khắc yên lặng của sự giáo dục.
Nhưng ngay cả trong khoảnh khắc "một ḿnh" ấy, cậu bé vẫn không thực sự cô đơn. Trước khi thời gian phạt kết thúc, một bóng dáng quen thuộc đă nhẹ nhàng tiến lại gần – chú chó của cậu, người bạn thân nhất, người luôn ở đó.
Không lời nào được nói. Chú chó chỉ ngồi xuống, áp đầu vào vai cậu bé, ánh mắt dịu dàng như muốn nói: "Tớ không cần biết cậu sai ǵ, nhưng tớ sẽ không đi đâu cả. Tớ ở đây với cậu."
Không phán xét, không điều kiện. Chỉ có sự hiện diện thuần khiết của ḷng trung thành và t́nh yêu vô điều kiện.
Có những lúc người ta lớn lên rồi mới chợt hiểu: một chú chó không chỉ là thú cưng. Nó là người anh em không cùng huyết thống, là người gác cổng cho tâm hồn tuổi thơ, là nơi trú ẩn lặng lẽ khi trái tim bị tổn thương. Với nó, dù ta đúng hay sai, thành công hay vấp ngă – ta vẫn là cả thế giới.
Và đôi khi, một cái đầu tựa lên vai cũng đủ khiến những phút trong "góc phạt" trở thành khoảnh khắc ấm áp nhất trong ngày.
VietBF@sưu tập