
Không ai trao bạn một quyển "hướng dẫn sử dụng" để vượt qua những đêm dài trống rỗng, không ai chỉ bạn nút tắt tạm cảm xúc mỗi khi lòng bỗng chùng xuống không rõ lý do. Và thế là ta cứ… tự khiến mình bận rộn. Làm cho đầy những lịch trình, những cuộc gặp gỡ, những đoạn tin nhắn không đầu không cuối… chỉ để không phải đối diện với chính mình.
Nhưng bạn ơi…
Dù có chạy nhanh đến đâu, thì cuối cùng, bạn vẫn phải quay về với trái tim mình.
🌙 Cuộc sống không thể lúc nào cũng đầy tiếng cười, cũng chẳng có ai sống mà không một lần thấy mình lạc lõng giữa dòng cảm xúc hỗn độn.
Sẽ có những ngày chẳng vui cũng chẳng buồn, chỉ là… thấy trống rỗng đến kỳ lạ.
Sẽ có những tối bạn chẳng hiểu vì sao mình lại mệt đến thế, trong khi suốt cả ngày đâu có chuyện gì xảy ra.
Và sẽ có lúc, dù đã cố gắng hết sức để “ổn”, bạn vẫn cảm thấy lòng như một mớ chỉ rối, không biết bắt đầu gỡ từ đâu.
🌱 Nhưng bạn biết không? Chính những lúc ấy, điều quan trọng nhất không phải là bạn phải vui lên ngay lập tức. Mà là bạn biết kiên nhẫn ở lại với mình.
Kiên nhẫn để ngồi xuống, thở một hơi sâu, đặt tay lên tim mình và thì thầm:
“Mình vẫn đang ở đây, vẫn đang đi tiếp, dù hôm nay chẳng rực rỡ như mình muốn.”
Mình từng đọc một đoạn trong “1/5 giây để rung động với chính mình” của Thạc sĩ Alice, có viết rằng:
“Phần tối trong ta – là những mong manh, tổn thương, yếu đuối… Mình không thể biết ơn chúng ngay, nhưng chính chúng đã mở ra những cánh cửa lớn trong hành trình hiểu mình và sống thật.”
Và đúng thật.
Không phải ánh sáng, mà chính bóng tối mới là nơi ta học cách lắng nghe bản thân rõ ràng nhất.
Không phải những ngày vui, mà chính những ngày đau lòng – ta mới biết điều gì mới thật sự quan trọng.
🌸 Vậy nên, bạn đừng vội gạt đi nỗi buồn, đừng cố "gồng lên để ổn".
Thay vào đó, hãy chọn ôm lấy chính mình, với tất cả những vết xước, những mệt mỏi, những câu hỏi còn dang dở.
Hãy nhẹ nhàng nói với trái tim đang rối bời rằng:
“Mình vẫn yêu bạn, kể cả khi bạn đang rất buồn.”
Và rồi, từ sự bao dung đó…
Bình yên sẽ dần quay lại – không phải vì bạn ép mình vui, mà vì bạn đã dám thật lòng ở bên chính mình.
Và biết đâu…
Một ngày nào đó, khi nhìn lại đoạn hành trình đầy cảm xúc này, bạn sẽ khẽ mỉm cười:
“Thì ra, mình đã học được cách yêu thương mình – từ chính những ngày tăm tối nhất.”
💛 Vì hạnh phúc thật sự, bắt đầu từ khoảnh khắc bạn chọn ở lại, không phải để chạy trốn. Mà để trở về.
VietBF@sưu tập