Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, không ai có quyền dùng bạo lực để giải quyết mâu thuẫn cá nhân, đặc biệt là hành vi tước đoạt mạng sống người khác.
Vụ án mạng xảy ra ở đường Văn Cao, phường Xuân Phú, quận Thuận Hóa (Tp.Huế) thật sự đă gây chấn động dư luận khi tai họa bỗng chốc ập đến với một gia đ́nh khiến người mẹ và cô con gái tử vong, em trai th́ đang trong cơn nguy kịch.
Đau ḷng thay, kẻ cầm dao truy sát lại chính là người chồng cũ của cô con gái và là người cha của đứa cháu ngoại mà gia đ́nh chăm bẵm lâu nay. Theo cơ quan công an, nguyên nhân được cho là xuất phát từ mâu thuẫn trong việc thăm nom con sau ly hôn.
Đối tượng Phan Văn Phú - kẻ gây án tại cơ quan công an.
Hiện kẻ gây án đă bị bắt giữ và đang chờ bản án nghiêm minh của pháp luật nghiêm trị. Thế nhưng, thật đáng lo ngại sau khi xảy ra sự việc, trên mạng xă hội, một bộ phận người dân lại hướng sự chê trách về phía người vợ cũ của kẻ thủ ác và cho rằng nếu cô không ngăn cản, bi kịch đă không xảy ra.
Xin phải nói rằng, không thể biện minh cho tội ác bằng lư do bị cản trở thăm con!
Chúng ta cần nh́n nhận vấn đề một cách công bằng và có đạo lư. Bởi trong bất kỳ hoàn cảnh nào, không ai có quyền dùng bạo lực để giải quyết mâu thuẫn cá nhân, đặc biệt là hành vi tước đoạt mạng sống người khác. Việc bị ngăn cản thăm con, dù có thật, không thể là cái cớ để trở thành kẻ “máu lạnh” ra tay sát hại vợ cũ và những người người thân thích gia đ́nh vợ.
Chê trách nạn nhân trong lúc gia đ́nh đang gánh chịu sự mất mát quá lớn, không chỉ là thiếu sự nhân văn, công bằng mà c̣n tiếp tay cho tư duy đổ lỗi ngược nguy hiểm, đó là đổ lỗi cho nạn nhân. Việc này vô h́nh trung cổ vũ cho tư tưởng "nạn nhân đáng tội", vốn là một trong những gốc rễ của t́nh trạng bạo lực gia đ́nh và bạo lực giới kéo dài trong xă hội.
Hăy nh́n nhận, kẻ cầm dao giết người mới là thủ phạm duy nhất của tội ác. Dù có những tranh chấp, tổn thương, hay bất công nào trước đó, hành vi giết người không thể được lư giải hay cảm thông. Sự công minh của xă hội được duy tŕ không phải bằng việc t́m cách cảm thông cho kẻ ác, mà bằng việc bảo vệ nguyên tắc căn bản là không ai có quyền cướp đi sinh mạng của người khác.
Nếu ai cũng mang tư tưởng một khi gặp tổn thương tinh thần th́ cho phép ḿnh ra tay giết người, ắt hẳn xă hội sẽ rơi vào hỗn loạn.
Một số ư kiến b́nh luận chua chát nói rằng, người vợ ích kỷ, không muốn người chồng cũ chia sẻ t́nh cảm với con. Thế nhưng, trong câu chuyện này, kẻ ích kỷ mới chính là người chồng khi chỉ v́ “thỏa măn” cơn hận do mâu thuẫn mà cướp đi sinh mạng của một người mẹ đang chăm con 4 tuổi. Liệu hắn có nghĩ đến đứa con máu mủ của ḿnh rồi sẽ ra sao khi rơi vào cảnh mồ côi: mất mẹ, cha có thể đối diện với việc “vắng mặt” gần như vĩnh viễn bên con?
Hệ thống pháp luật đă quy định rơ về quyền và nghĩa vụ của cha mẹ sau ly hôn, bao gồm quyền được thăm nom con cái, và cũng có chế tài xử lư khi một bên cản trở quyền này. Nếu người cha cảm thấy quyền của ḿnh bị xâm phạm, anh ta hoàn toàn có thể t́m đến pháp luật để bảo vệ ḿnh.
Việc chọn con đường bạo lực chỉ cho thấy sự bất lực trong khả năng kiểm soát cảm xúc, sự coi thường pháp luật, chứ không thể hiện một chút chính nghĩa và được nhận sự cảm thông nào!