Sáng 24-6, quốc hội đă thông qua Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Quốc tịch Việt Nam. Theo đó, công chức, viên chức không thuộc quy định trên phải là người chỉ có một quốc tịch là quốc tịch Việt Nam, trừ trường hợp có lợi cho Nhà nước Việt Nam.
Vậy là sau bao nhiêu năm đắn đo cái được cái mất, thảo luận đi thảo luận lại, suy nghĩ thiệt hơn.. cuối cùng quốc hội ta cũng "liều" chốt một điều luật đậm mùi cách mạng: công chức, viên chức chỉ được mang một quốc tịch.
Th́ ra, đây là cách để các cán bộ đảng viên chứng minh ḷng trung thành với đất nước. Không phải là đạo đức, không cần cống hiến hay hành động cụ thể, chỉ cần hộ chiếu mang tên duy nhất Việt Nam mà thôi.
Lâu nay, hễ có chút chức danh, quyền lực, các "đồng chí" không ngại chi mạnh tay tiền bạc để mua cho ḿnh những quốc tịch nước ngoài, đưa vợ con qua trước "lót đường", giữ tài sản bên bển, rồi khi có biến hoặc lúc hạ cánh an toàn, cán bộ ta sẽ lập tức qua đó đoàn tụ liền. Giờ ra luật có vẻ quyết liệt, nhưng ai cũng hiểu: luật là để áp dụng những kẻ không đủ quyền lực để tránh luật. C̣n lại các lănh đạo, những ai ở tầng cao hơn th́ thiếu ǵ cách.
Cấm quốc tịch thứ hai, nhưng không cấm sử dụng bao nhiêu tài khoản, bao nhiêu bất động sản ở nước ngoài, bao nhiêu công ty ma trải dài khắp châu Âu... Thành ra, một khi đă có ư định "một quốc tịch nhưng hai ḷng", th́ hộ chiếu cũng chỉ là mảnh giấy vụn mà thôi.
Linh Linh
__________________
|