Có một câu chuyện ngụ ngôn kể rằng, một con cá vàng nhỏ trong hồ ao luôn ngước nh́n đàn thiên nga bay qua bầu trời. Nó ước ao có đôi cánh trắng muốt để thoát khỏi mặt nước tẻ nhạt, rong ruổi khắp chân trời rộng lớn. Nhưng trên cao, giữa tầng mây, có một con thiên nga nh́n xuống ḍng nước lấp lánh và thèm được như cá – tự do bơi lội, không phải bay xa kiếm ăn giữa băo giông. Cả hai đều không biết, điều ḿnh đang có chính là ước mơ của kẻ khác. Và trong sự so sánh lặng lẽ ấy, cả hai đều đánh mất niềm vui hiện tại.
So sánh, tưởng như là một bản năng tự nhiên, nhưng lại là chiếc bẫy tinh vi đánh cắp sự b́nh yên trong tâm trí. Từ khi c̣n nhỏ, nhiều người trong chúng ta đă bị vây quanh bởi những lời nhắc nhở kiểu như: “Con nhà người ta học giỏi hơn”, “Sao em không biết nghe lời như chị”, “Bạn ấy được làm quản lư rồi ḱa”… Và từ đó, một thước đo vô h́nh bắt đầu h́nh thành so sánh để đánh giá giá trị bản thân.
Thế nhưng, vấn đề là: không ai giống ai. Mỗi người là một bản thể độc đáo, với năng lực, hoàn cảnh, và cả hành tŕnh sống khác biệt. Việc liên tục đặt ḿnh lên bàn cân với người khác chẳng khác nào tự khoác lên vai một áp lực không cần thiết. So sánh có thể khiến ta quên đi điều ḿnh đang có, chỉ chăm chăm nh́n vào cái ḿnh thiếu. Nó tạo ra cảm giác thiệt tḥi, thấp kém, hoặc ngược lại - kiêu ngạo, tự măn. Dù ở cực nào, kết quả cuối cùng đều là đánh mất hạnh phúc.
Nhiều nghiên cứu tâm lư học hiện đại đă chỉ ra rằng, con người càng có xu hướng so sánh xă hội, mức độ hài ḷng với cuộc sống càng giảm. Thời đại mạng xă hội khiến điều này nghiêm trọng hơn. Khi người ta chỉ đăng lên những khoảnh khắc rực rỡ nhất – kỳ nghỉ sang chảnh, thành tích đáng nể, cuộc sống “như mơ” th́ người xem dễ bị cuốn vào ṿng xoáy ghen tỵ, cảm giác thiếu hụt, và không ngừng so sánh. Mà kỳ thực, phía sau mỗi bức ảnh lung linh kia là những điều không ai thấy áp lực, nỗi cô đơn, hay những trăn trở riêng.
Vậy làm thế nào để thoát khỏi cái bẫy so sánh?
Trước hết, hăy học cách biết ơn và trân trọng điều ḿnh đang có. Khi tập trung vào những giá trị sẵn có: sức khỏe, người thân yêu, một công việc ư nghĩa, hoặc đơn giản là một ngày b́nh yên ta sẽ ít bị xao động trước những ǵ người khác sở hữu.
Thứ hai, hăy so sánh bản thân với chính ḿnh của ngày hôm qua. Ta không cần phải hơn người khác, chỉ cần tốt hơn chính ḿnh mỗi ngày. Bước tiến nhỏ nhưng bền bỉ sẽ mang lại sự hài ḷng thực sự.
Cuối cùng, hăy hiểu rằng, hạnh phúc không nằm ở việc ta có bao nhiêu, mà ở việc ta cảm nhận và sống như thế nào. Không ai có tất cả. Người hạnh phúc không phải là người sở hữu nhiều nhất, mà là người ít bị so sánh nhất v́ họ đang sống thật với chính ḿnh.
Khi buông bỏ được thói quen so sánh, ta sẽ thấy nhẹ nhơm hơn. Bầu trời xanh hơn, những điều giản dị cũng trở nên đáng quư. Và từ đó, hạnh phúc vốn luôn ở trong ta sẽ được gọi về, lặng lẽ mà sâu sắc.
Bởi vậy, đừng để “so sánh” trở thành kẻ thù âm thầm làm hao ṃn hạnh phúc. Cuộc sống không phải là cuộc đua, mà là hành tŕnh của riêng mỗi người độc đáo, đáng yêu, và không thể sao chép.
VietBF@sưu tập
|