
Không ai chỉ đếm những mùa nắng mưa mà nói đă hiểu được cuộc sống.
Không ai chỉ tính tháng năm mà nói đă sống trọn vẹn một đời.
Không ai chỉ đọc chỉ nói những câu kinh mà cho rằng đă nếm được vị kinh.
Chẳng ai đứng ngoài gió mưa nh́n ngôi nhà mà hết lạnh.
Chẳng ai chỉ ngồi nói về những con đường dài mà đến được đích.
Chẳng ai chỉ đếm những trang kinh mà ḷng được b́nh yên.
Ngôi nhà là để ở. Câu kinh là để sống. Con đường là để đi.
Khi cuộc sống bắt đầu ồn ă hơn, chữ “an”, chữ “yên” được người đời nói đến rất nhiều , ai nói nhiều hơn ai không quan trọng, ai nói hay hơn ai không quan trọng, quan trọng là ai đă v́ nó mà nỗ lực nhiều hơn.
Không ai chấp nhận làm một người phải mang vác muộn phiền trên vai đi măi, nhưng lại chẳng mấy ai đủ sức đặt hết những phiền muộn xuống, để làm một người b́nh yên.
Mong người luôn mỉm cười, không phải chỉ trên môi trên mắt mà c̣n mỉm cười cả trong tâm...!!!
VietBF@ sưu tập