Từ lâu, mỗi lần về quê, tôi lại phải bỏ tiền túi ra chi tiền xăng, tiền quà cáp biếu bố mẹ ḿnh chứ không phiền hà đến chồng v́ ngại anh lại nói 'về ǵ mà về lắm thế'.
Tôi không phải người thích so đo. Từ ngày lấy chồng, tôi luôn nghĩ chỉ cần ḿnh sống tốt, đối đăi tử tế với nhà chồng, th́ chồng sẽ hiểu và trân trọng t́nh cảm của ḿnh, coi bố mẹ vợ như bố mẹ ruột.
Nhưng nhiều năm qua, tôi đă dần nhận ra một sự thật đắng nghẹn. Với chồng, nhà tôi măi măi chỉ là “nhà vợ”, c̣n nhà anh mới là "nhà", có người thân thực sự của anh và ḷng anh chỉ hướng về họ.
Thế nên, mấy năm bên nhau, mỗi lần tôi đề xuất về quê ngoại, chưa kịp chuẩn bị ǵ, chồng đă chau mày: "Lại về à? Xăng xe hết 500 ngh́n, chưa kể quà cáp gần triệu bạc chứ ít ǵ mà về lắm thế".
Tôi nghe mà uất ức vô cùng. Đă rất nhiều lần, vợ chồng tôi căi nhau v́ chuyện này. Nhưng sau cùng, tôi lại xuống nước trước v́ căi cũng chẳng giải quyết được ǵ. Cuộc sống vợ chồng căng thẳng khiến tôi thấy ngột ngạt.
Lần nào về quê vợ, chồng cũng tính toán thiệt hơn. Ảnh minh họa: TL
Mỗi lần về, tôi cũng âm thầm bỏ tiền riêng để đưa cho anh đổ xăng. Quà biếu bố mẹ, tôi tự mua, chưa bao giờ mở miệng nhắc anh. Anh cũng chẳng bao giờ chủ động đề cập chuyện quà cáp dù về đúng ngày giỗ chạp.
Tôi cảm giác anh coi việc nhà tôi là một gánh nặng. Anh chưa từng nghĩ, lần nào chúng tôi về quê cũng lấy gà, rau, cá, tôm… đầy một cốp xe. Số quà ấy, nếu đem tính giá, gấp mấy lần tiền đổ xăng hay giỏ quà anh từng lắc đầu chê đắt.
Đó là chưa kể chuyện mỗi lần về nhà nội 3 ngày, ngày nào anh cũng tiêu pha thoải mái, tốn 5-6 triệu không sao. Dịp lễ hay dịp tụ họp, anh sẵn sàng mời ông bà, em gái đi ăn nhà hàng sang trọng. Quà cáp cho nhà nội thoải mái.
Tuần trước, mẹ anh ốm nhẹ, anh nhắn tôi: “Chuyển cho anh 5 triệu để biếu mẹ, tài khoản anh không c̣n tiền". Tôi chuyển ngay, không nghĩ ngợi ǵ. Vậy mà khi mẹ tôi nhập viện cả tuần, anh chỉ gửi biếu một cân cam và phong b́ 500 ngh́n.
Tôi không biết anh thực sự coi tôi là ǵ, gia đ́nh tôi là ǵ nữa?