
Gửi con yêu của mẹ,
Có một điều mẹ muốn con khắc sâu trong tim: Bố rất yêu con. Và mẹ cũng vậy.
Cuộc đời này đổi thay nhanh lắm, con à. Có những điều mẹ mong giữ măi, nhưng lại chẳng thể nào níu nổi. Dù thế nào đi nữa, có một điều duy nhất không bao giờ thay đổi — đó là t́nh yêu bố mẹ dành cho con.
Có lẽ một ngày nào đó, con sẽ thắc mắc: "Nếu yêu con nhiều như vậy, tại sao bố mẹ không thể bên nhau?"
Mẹ muốn con hiểu rằng: người lớn đôi khi phải buông tay nhau, không phải v́ họ không yêu, mà v́ họ từng yêu hết ḷng.
Khi con c̣n nhỏ, thế giới thật đơn giản: yêu là phải ở cạnh nhau măi măi. Nhưng con à, khi con lớn lên, con sẽ hiểu — có những t́nh yêu không trọn vẹn, nhưng không v́ thế mà nó không đẹp.
Bố mẹ từng là thanh xuân của nhau, từng cùng nhau mơ về một mái nhà ấm áp có tiếng cười trẻ thơ. Giấc mơ ấy vẫn đẹp, chỉ là thực tế đôi khi không giống như giấc mơ. Người ta yêu nhau bằng trái tim, nhưng rời xa nhau bằng lư trí. Và lí trí của bố mẹ đều bảo rằng, bố mẹ nên chia tay để hạnh phúc hơn và có thể cho con những điều tốt đẹp hơn.
Con đừng nghĩ rằng chia tay là lỗi của ai đó. Không phải cứ ai rời đi là người có lỗi, cũng chẳng phải ai ở lại là người đáng thương. Đôi khi, chẳng ai đúng, cũng chẳng ai sai — chỉ là họ không c̣n phù hợp để đi cùng nhau nữa.
Mẹ cũng mong con hiểu rằng: có những cuộc chia ly không phải để ghét bỏ, mà là để giữ lại những ǵ tốt đẹp nhất trong ḷng nhau.
Con à,
Mẹ biết ngoài kia sẽ có những lời đồn đại, những lời phán xét. Người đời hay có thói quen nói về những điều họ không hiểu.
Hôm nay họ bảo bố không thương con, mai lại nói mẹ bỏ rơi con. Nhưng con ơi, những lời đồn như cơn gió thoảng qua tai thôi, chứ đừng giữ trong ḷng con nhé.
Chỉ cần con nhớ rằng: cái ôm, cái nắm tay, ánh mắt yêu thương của bố mẹ dành cho con đều là thật. Đừng để vài câu nói vu vơ làm con nghi ngờ t́nh yêu ấy. Người sinh ra con, nuôi nấng con, chưa bao giờ và sẽ chẳng bao giờ ngừng yêu con.
Con hăy tin vào chính ḿnh, tin vào những ǵ con cảm nhận được từ trái tim.
Dù mai này con lớn thế nào, đi bao xa, mẹ vẫn ở đây — lặng lẽ nh́n con từ phía sau, như cái cách bầu trời vẫn dơi theo mặt trời lặn mỗi ngày vậy.
Có thể bố mẹ không c̣n chung một mái nhà, nhưng con măi có một nơi để trở về, nơi b́nh yên nhất trong trái tim bố mẹ.
Gia đ́nh không phải lúc nào cũng là "cùng nhau" dưới một mái nhà — đôi khi, gia đ́nh là những người yêu con nhất, dù họ đứng ở hai phía khác nhau.
Con yêu của mẹ, bố mẹ có thể xa nhau, nhưng t́nh yêu dành cho con sẽ chẳng bao giờ thay đổi.
Yêu con,
Mẹ của con.
VietBF@sưu tập