
Có những thứ trong đời, nếu thấy không hợp nữa, ta có thể dừng. Kinh doanh lỗ th́ đóng cửa. Làm việc chán th́ nghỉ. Kết bạn không vui th́ tránh mặt. Kể cả những mối quan hệ từng rất quan trọng, nếu không c̣n phù hợp, ta vẫn có thể chọn cách buông tay.
Nhưng làm cha mẹ – th́ không có “nút thoát”.
Một khi đứa trẻ đă đến với thế giới này, cũng là lúc bạn bước vào một hành tŕnh không thể quay lui. Bạn không thể viết đơn xin nghỉ, không thể t́m người thay vai, cũng không thể bấm nút “tạm dừng” để nghỉ ngơi một tháng cho lại sức.
Làm cha mẹ là công việc duy nhất mà dù bạn mệt đến đâu, vẫn phải tiếp tục. Dù bạn có đang tổn thương, đang bế tắc, hay chính bản thân bạn c̣n chưa hiểu ḿnh là ai – bạn vẫn phải chăm lo từng bữa ăn, từng giấc ngủ, từng cơn sốt giữa đêm của con.
Không có hợp đồng nào để nhắc bạn phải có trách nhiệm. Không ai đứng đó kiểm tra bạn làm đúng hay sai. Nhưng cũng chính v́ vậy, nó là một vai tṛ thiêng liêng nhất, và đôi khi – cô đơn nhất.
Có những ngày bạn cảm thấy ḿnh đă làm hết sức, mà con vẫn không nghe lời. Dạy con tử tế, con vẫn nóng nảy. Nhắc con học hành, con vẫn làm ngơ. Có những buổi tối, bạn gục xuống bàn ăn khi cả nhà đă đi ngủ, nước mắt rơi mà không ai thấy. Không phải v́ bạn yếu đuối, mà v́ bạn không có chỗ để than thở.
Làm cha mẹ là thế: những việc bạn làm giỏi nhất, thường không ai khen. Những điều bạn kiên tŕ nhất, thường chẳng ai nhớ. Con lớn lên, không nhớ ai đă bế ru mỗi đêm. Không nhớ ai từng đọc đi đọc lại một quyển sách cho đến khi bạn thuộc ḷng từng ḍng. Nhưng bạn vẫn làm. Không phải để được ghi công. Mà v́ bạn hiểu: nếu không phải bạn, th́ không ai khác.
Và rồi, cũng chính bạn là người chịu đựng nỗi đau khi con rời xa. Khi con bước vào tuổi dậy th́ và đóng cửa lại mỗi lần bạn gơ. Khi con lớn hơn và có thế giới riêng, nơi bạn chỉ là một phần nhỏ. Có khi bạn ghen tị với cả bạn thân của con, người mà con kể hết mọi điều, c̣n bạn th́ không được biết.
Bạn cũng phải học cách không tổn thương khi con phản ứng. Học cách buông tay vừa đủ. Học cách chấp nhận ḿnh không thể bảo vệ con măi măi.
Bởi v́ làm cha mẹ không chỉ là nuôi nấng, mà c̣n là quá tŕnh tiễn con đi.
Không ai dạy bạn trước những điều này. Không có lớp học nào chuẩn bị cho bạn cảm giác hụt hẫng khi con không cần ḿnh nữa. Cũng không ai nhắc rằng, bạn có thể làm tất cả đúng, và vẫn không thể đảm bảo điều ǵ.
Làm cha mẹ là công việc âm thầm nhất, dài hơi nhất, không có hồi kết – và không có nút “thoái lui”.
Và rồi một ngày, giữa bộn bề lo toan, bạn bắt gặp con lặng lẽ đắp mền cho em khi trời lạnh. Nhường miếng cá ngon cuối cùng cho ông bà. Tự xin lỗi sau một lần nổi nóng. Những khoảnh khắc nhỏ đến mức tưởng như vụn vặt ấy, bỗng khiến bạn đứng lặng.
Không ai thấy hết những điều bạn đă làm. Nhưng trong một cách rất riêng, chúng đă ngấm vào con người mà con bạn đang lớn lên từng ngày.
Làm cha mẹ là một cuộc hành tŕnh không thể “bán lại”, không thể “chuyển nhượng”, không có lối rút lui. Nhưng chính v́ không thể bỏ giữa chừng, nên mỗi bước đi – dù chậm, dù mệt – đều là một minh chứng cho thứ t́nh cảm không ǵ thay thế được: một t́nh yêu lặng lẽ, nhưng bền bỉ nhất trên đời.
VietBF@sưu tập