Hà Nội hay Sài G̣n, Đà Nẵng hay bất cứ nơi nào trên dải đất Việt Nam này, cafe đă trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống mỗi người. Ly cafe Việt, dù đặt giữa chốn phồn hoa bận bịu đến đâu cũng tạo một cảm giác thật chậm răi, giống như mỗi ly cafe là một chiếc mỏ neo kéo ta khỏi bị nhịp sống cuốn đi quá nhanh. Có lẽ v́ cảm giác b́nh thản đó mà ly cafe mang tới, thế nên chuyện uống cafe của người Việt thậm chí c̣n trở thành lối sống, thành văn hoá cafe. Trong bài viết này, người viết sẽ không tham lam nói về câu chuyện cafe ở những miền đất mà ḿnh chưa hiểu rơ, chỉ muốn nói về những con phố Hà Nội, mà ở đó, người yêu cafe t́m đến như một ốc đảo giữa sa mạc khô cằn, như những ngôi nhà nhỏ ấm cúng để vùi ḿnh tĩnh tại trước khi gieo ḿnh trở lại guồng quay của cuộc sống hối hả.
1. Triệu Việt Vương
Người yêu cafe là phải biết đến phố Triệu Việt Vương. Ở đó có Thái, có Thọ, chưa kể là hàng hàng lớp lớp những quán cafe nửa hiện đại, nửa cổ kính, ném ḿnh dưới những tán cây rộng mát rượi ngày hè. Bản thân phố Triệu Việt Vương cũng là chốn dành cho những ai ưa hoài cổ. Bởi con phố dài này là nơi mà hiện thực và quá khứ giao nhau, đan cài, xen lẫn. Góc này là cửa tiệm xa hoa, sáng bóng. Góc kia lại là bức tường vàng tróc sơn và gốc cây thường xuân xoà bóng. Ai yêu cafe, dù là người trẻ hay người chẳng c̣n trẻ lắm, và tất nhiên là rất nhiều người đă xế bóng chiều, tất cả đều t́m được cho ḿnh một nơi chốn b́nh yên ở con phố này.
2. Thái Phiên - Lê Đại Hành
Khác với cái vẻ nhẩn nha của cafe Triệu Việt Vương, cafe ở khu Thái Phiên/Lê Đại Hành lại là “địa bàn” của những nhân viên văn pḥng. Thật ra, người đi làm không có nhiều thời gian để cafe đâu, ngoài tranh thủ sáng đi làm sớm một chút, hay trưa đi ăn xong ngồi cố nán lại muộn một chút, chắc chỉ 20-30’ mỗi ngày thôi. Thế nhưng, ngồi cafe ở những quán vỉa hè này lại có cảm giác thảnh thơi, rảnh rang hơn hẳn ngồi cafe trong tiệm (Starbucks sáng choang ngay giữa hai con phố). Ai thích ngắm “x́ tin” áo quần rực rỡ đi chơi th́ ngồi mạn Thái Phiên nh́n sang Vincom. Ai thích ngắm phố phường qua lại, nh́n những mảng tường trống nhẹ mắt thay v́ nhà cao tầng th́ mời sang mạn Lê Đại Hành. Với dân văn pḥng bận rộn, chỉ từng đấy thôi cũng đủ để người ta bơm đầy lại hứng làm việc sau hàng tiếng ngồi trước màn h́nh máy tính rồi.
3. Nguyễn Hữu Huân
Nguyễn Hữu Huân cũng là một trong những con phố cafe mà ai yêu thứ đồ uống đen đặc, đắng ngắt này phải ghé mỗi khi tới Hà Nội. Từ đầu đến cuối phố, bạn sẽ lạc trong một thiên đường cafe với những quán cafe san sát nhau mọc lên một cách chẳng hề có chút nào… cạnh tranh. Cafe dành cho người trẻ, rất nhiều. Bạn sẽ chẳng thể rời mắt khỏi những tiệm cafe nh́n hiện đại, đáng mến như Coffee Inn, Jamocha hay những quán có tên kêu vợi khác. Nhưng nếu bạn muốn nhâm nhi gặm nhấm hương vị của văn hoá cafe người Hà Nội, hăy ghé vào Lâm, vào Giảng, vào Hạnh. Ở đó có những ly cafe sánh đượm, thơm mùi Hà Nội, quyện trong cái không khí rộn ràng và hào sảng. Và nhất định, nhất định nhé, hăy ghé vào con ngơ nhỏ xíu ở ngay đầu phố thôi, để t́m Giảng và thử món cafe trứng trứ danh. Lúc đó, bạn sẽ thấy thực ra, dù bộ mặt Hà Nội đang thay đổi từng ngày, nhưng phong vị và tâm hồn của Hà Nội vẫn đang được gói gém và nâng niu ở những góc nhỏ như thế này.
4. Lư Thường Kiệt
Không có nhiều hàng cafe mọc lên san sát như Nguyễn Hữu Huân hay Thái Phiên, nhưng người Hà Nội cũng hay ghé Lư Thường Kiệt để nhâm nhi cafe mỗi khi rảnh rỗi. Con phố đẹp với vỉa hè rộng và những tán cây to xanh mát là thiên đường cho những tâm hồn yêu sự thanh b́nh và muốn trốn tiện nghi. Đầu phố có Cộng, xinh đẹp và hoài cổ, hợp với những ai thích những quán chu đáo và duyên dáng, nhưng vẫn giữ được tinh thần phóng khoáng của cafe vỉa hè. Giữa phố, hăy ghé Tonkin hoặc Tuyết, những nơi mà bạn có thể ngồi ngắm nh́n phố xá, sưởi nắng ấm mùa đông và nhâm nhi một ly nâu đậm đà. Quán nào cũng đều là những địa chỉ nổi tiếng, với chỗ ngồi thoải mái và view thoáng đẹp, sẽ là lựa chọn lư tưởng cho những cuối tuần thảnh thơi hay những buổi xế chiều tan làm, ra nhấp một ngụm cafe, xả hết căng thẳng trước khi dong xe về nhà.
5. Hồ Đắc Di
Người Hà Nội yêu cafe, ai cũng biết. Người Hà Nội yêu đá bóng, một sự thật chẳng cần phải t́m chứng cứ. Khi hai niềm đam mê lớn nhất ấy t́m thấy nhau, chúng ta có phố cafe Hồ Đắc Di. Ban ngày, có thể đi qua đây bạn chỉ thấy một vỉa hè dài có phần lộn xộn với đủ những bàn ghế và xe cộ. Nhưng cứ đợi đến tối, nhất là những tối có bóng đá, khi những hàng cafe đó mang chiếc màn chiếu vĩ đại ra để ngoài vỉa hè, bạn sẽ thấy nơi này cũng thực sự là một chảo lửa chứ chả kém cạnh ǵ sân vận động. Tất cả cùng ḥ hét, cùng căng thẳng, cùng oà lên vui sướng và thỉnh thoảng lại cùng hét ầm lên tiếng Ối giời ơi khi có một quả trượt xà ngang. Lúc này, phố Hồ Đắc Di không chỉ đơn thuần là nơi có nhiều hàng cafe nữa, nó đă trở thành chốn tụ họp của những hội quán bóng đá mini, nơi mà người ta có thể đến uống cafe và cháy hết ḿnh với t́nh yêu bóng đá cùng những người anh em thân thiết.
