Năm 1961, Sài G̣n là thủ đô của Việt Nam Cộng Ḥa, dưới chính quyền Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm. Đây là thời kỳ thành phố bước vào giai đoạn hiện đại hóa mạnh mẽ, nhưng vẫn giữ nguyên nét thanh lịch pha trộn giữa Đông và Tây, giữa cái mới đang ùa vào và cái cũ chưa kịp phai.
1. Bối cảnh chính trị – xă hội

1961 đánh dấu thời điểm VNCH bắt đầu nhận viện trợ quân sự lớn hơn từ Mỹ. Sài G̣n vừa là trung tâm hành chính, vừa là “đầu năo” chính trị, nơi báo chí, đài phát thanh và các cơ quan quốc tế hội tụ. Trên đường phố, ta thấy không ít sĩ quan trong quân phục kaki vàng hoặc áo sơ mi trắng, bước nhanh trên vỉa hè lát gạch, xen lẫn là nhân viên công chức, học sinh, và những phụ nữ mặc áo dài màu phấn.

Chiến tranh ở miền quê đang leo thang, nhưng ở Sài G̣n, đời sống vẫn c̣n khá yên b́nh. Tuy nhiên, sự hiện diện của các cố vấn Mỹ bắt đầu rơ rệt: từng nhóm người ngoại quốc mặc sơ mi ngắn tay, đội mũ phớt, mang máy ảnh hoặc vali tài liệu, đi cùng thông dịch viên.
2. Đời sống đô thị
Giao thông
Xe Vespa, Lambretta và Peugeot là h́nh ảnh quen thuộc trên các đại lộ như Lê Lợi, Nguyễn Huệ, Tự Do (nay là Đồng Khởi). Xe buưt màu vàng – xanh chạy tuyến Chợ Lớn – Sài G̣n. Taxi Renault 4CV hoặc Citroën Traction đậu trước các khách sạn như Majestic, Caravelle, hoặc Continental Palace.
Chợ búa
Chợ Bến Thành là trái tim thương mại. Sáng sớm, các sạp rau, cá, thịt đă nhộn nhịp. Ở Chợ Lớn, các tiệm thuốc Bắc, hàng vải, đồ sứ của người Hoa san sát. Giá cả thời ấy, một tô phở ngon chỉ khoảng 5–7 đồng VNCH, ly cà phê sữa đá khoảng 2 đồng.
Ẩm thực & giải trí
Quán cà phê La Pagode, Givral trên đường Tự Do là nơi giới trí thức, nhà báo, sinh viên tụ họp. Chiều tối, dân Sài G̣n đi xem phim ở Rex, Eden, hoặc Casino Đa Kao. Phim Pháp, Mỹ, và cả phim Hong Kong được chiếu thường xuyên. Ca nhạc sống phổ biến tại pḥng trà Anh Vũ, Tự Do, Baccara.
3. Văn hóa & báo chí
Sài G̣n 1961 là trung tâm xuất bản của miền Nam. Báo Tự Do, Ngôn Luận, Chính Luận cùng nhiều tạp chí văn học như Bách Khoa, Sáng Tạo phát hành rộng răi. Trên các sạp báo, độc giả có thể t́m thấy từ tiểu thuyết dịch, truyện feuilleton, đến các bài xă luận chính trị sôi động.
Âm nhạc thời kỳ này mang hơi hướng tiền chiến và bắt đầu pha thêm nhạc ngoại quốc. Các ca khúc của Phạm Duy, Trịnh Công Sơn (mới nổi), Lam Phương vang lên trên Đài Phát thanh Sài G̣n. Những ban nhạc trẻ cover bài của Elvis Presley, Paul Anka trong các buổi tiệc sinh viên.
4. Nhịp sống con người
Sáng sớm, tiếng rao của người bán báo, bán xôi, bánh ḿ lẫn với tiếng chuông xe điện (chạy đến 1959, nhưng dư âm vẫn c̣n trong kư ức) và tiếng máy xe Vespa phành phạch. Trưa, dân văn pḥng ăn cơm tấm, cá kho tộ ở quán b́nh dân. Chiều, những đôi t́nh nhân đi dạo công viên Tao Đàn, Thảo Cầm Viên hoặc bến Bạch Đằng ngắm sông Sài G̣n.
5. Sài G̣n – Thành phố hai mặt

Phía sau sự rực rỡ của ánh đèn là những khu lao động nghèo ở Xóm Củi, Xóm Chùa, Khánh Hội, nơi nhà lá, mái tôn chen chúc. Người nhập cư từ miền quê lên kiếm sống ngày một đông. Nhưng ngay cả trong gian khó, nhịp sống vẫn ấm áp, chan chứa t́nh làng nghĩa xóm.

Sài G̣n năm 1961 là bức tranh của một đô thị đang chuyển ḿnh: tươi mới, thanh lịch, sôi động, nhưng vẫn đậm chất Việt Nam. Đó là thành phố mà mỗi góc phố, quán cà phê, sạp báo đều kể một câu chuyện, nơi kư ức của nhiều thế hệ người Sài G̣n vẫn c̣n lấp lánh như ánh đèn đêm trên đại lộ Tự Do.
https://photos.app.goo.gl/1KdsKzDPdHCoBfT26