Cụ Ngô Hùng Diễn, thường được gọi là “thầy bói Diễn”, là một trong những nhà tướng mệnh học nổi tiếng từ cuối thập niên 1930 cho đến khi qua đời vào năm 1974. Cụ sinh năm 1905 tại một làng quê thuộc tỉnh Quảng Yên, là con trai thứ trong một gia đ́nh Nho học. Anh cả của cụ là cụ Ngô Văn Thuật, bút hiệu Văn Thuật, một nhà báo kiêm kịch tác gia nổi tiếng, thuộc thế hệ đầu tiên viết và diễn kịch cùng thời với Vi Huyền Đắc, Thế Lữ. Cụ Văn Thuật cũng là người có công đưa nghệ thuật Chèo cổ từ miền Bắc vào phổ biến tại miền Nam sau năm 1954.
Trước khi trở thành một nhà tướng học, cụ Diễn từng làm việc tại Ngân hàng Đông Dương chi nhánh Hải Pḥng khi mới chưa đầy 20 tuổi. Một cơ duyên hiếm gặp đă dẫn dắt cụ học hỏi được nhiều môn huyền bí từ một vị thầy người Hoa. Trong số các lĩnh vực cụ tinh thông, nổi bật nhất là tướng mệnh học, phong thủy và phương pháp "hành sao" – một h́nh thức chuyển đổi phương vị sao để cứu người. Môn "hành sao" tuy cực kỳ bí truyền nhưng trong đời cụ chỉ dùng vài lần, đáng chú ư là lần cứu sống đứa cháu trai (con anh ruột) vốn mang tướng yểu mệnh, èo uột, tưởng đă chết non, nhưng nhờ cụ hoán chuyển thiên cơ mà sống khỏe mạnh đến nay.
Quan niệm của cụ về tướng số rất rơ ràng: “Xem tướng, xem số là để làm điều lành, tránh điều dữ.” Cụ đặc biệt khó chịu nếu ai đến nhờ xem để mong cầu phú quư, danh vọng kiểu "gỡ nhà người khác đem về làm chuồng heo". Theo cụ, nghề thầy số là nghề tổn âm đức, bởi mỗi lần xem là tiết lộ thiên cơ. V́ vậy, cả đời cụ sống thanh bạch, đủ ăn đủ mặc, không dư giả. Cụ chỉ có một người con gái, không có con trai nối dơi.
Cũng v́ quan niệm “tổn âm đức” nên cụ không nhận đệ tử chính thức. Tuy nhiên, vẫn có vài người thân cận được cụ chỉ dạy những điều căn bản, với điều kiện họ có nhân cách tốt, không tham lam, và tuyệt đối không dùng môn học của cụ để hành nghề mưu sinh. Một số người hiện định cư ở hải ngoại, đều có nghề nghiệp riêng, không ai mở văn pḥng xem bói hay quảng cáo rầm rộ.
Những lời tiên tri lưu danh sử sách
Năm 1945, khi vua Bảo Đại thoái vị và Việt Minh lên nắm quyền, cụ từng nói: “Thời của vua Bảo Đại chưa hết.” Có lần gặp Bảo Đại trong quán chả cá Lă Vọng ở Hà Nội, cụ cúi ḿnh chào: “Hoàng Thượng”. Vua vội xua tay: “Tôi không c̣n là vua nữa.” Nhưng cụ vẫn gọi “Hoàng Thượng” và đưa ra vài lời tiên đoán. Quả đúng, năm 1949, Bảo Đại trở thành Quốc trưởng Quốc gia Việt Nam.
Một trường hợp nổi tiếng khác là bà Trần Lệ Xuân. Sinh năm 1924 trong một gia đ́nh quyền quư – con gái luật sư Trần Văn Chương và quận chúa Thân Thị Nam Trân – bà được cụ xem tướng vào năm 1940, khi mới 16 tuổi. Cụ phán:
“Cô là người phụ nữ danh giá. Chồng cô chỉ đứng sau một người và trên cả triệu người. Nhưng tuyệt đối cô không được rời xa nhà chồng. Nếu rời xa, cả gia đ́nh nhà chồng sẽ gặp đại họa.”
Quả nhiên, bà kết hôn với ông Ngô Đ́nh Nhu, em trai Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm – người sau này giữ chức Cố vấn đặc biệt, đúng như lời cụ nói. Biến cố năm 1963 xảy ra đúng lúc bà sang Mỹ, và gia tộc họ Ngô bị tận diệt. Lời tiên đoán linh nghiệm đến rợn người.
“Nhà có tướng tinh mới ở được”
Gần Dinh Độc Lập có một biệt thự Pháp bỏ trống, ai vào ở cũng gặp tai họa. Cụ đến xem và nói: “Nhà này chỉ có tướng tinh như Đức Thánh Trần Hưng Đạo mới ở được.” Sau 1-11-1963, tướng Dương Văn Minh dọn vào, đắc ư mời cụ đến. Khi hỏi: “Giờ tôi ở được chưa?”, cụ chỉ mỉm cười: “Ngài đă là Quốc trưởng rồi mà!” Về nhà, cụ bảo người thân: “Chết đến nơi rồi c̣n tự đắc!”. Không lâu sau, tướng Minh bị hạ bệ trong cuộc chỉnh lư.
Một nhà tỷ phú sau này được giao biệt thự ấy, nghe lời cụ đă sửa nhà phụ để ở, chỉ dùng biệt thự làm nơi tiếp khách, và không gặp tai ương nào – ngoại trừ việc mất cả miền Nam.
Những lời khuyên không ai nghe
Cụ từng được mời xem thế đất cho chùa Xá Lợi. Cụ khuyên nên mở cổng bên hông, nếu không sẽ có đổ máu. Ban quản trị không nghe. Sau vụ tranh đấu Phật giáo và đảo chánh 1-11-1963, người ta mới thấm thía. Về sau, chùa mới mở thêm cổng hông và chỉ dùng cổng chính vào những ngày lễ lớn.
Một lần khác, cụ được mời xem đất xây Việt Nam Quốc Tự. Cụ không đồng ư vị trí số 16 đường Trần Quốc Toản (nay là 3-2), nói rằng đó là đất "hăng tê", nơi triều Nguyễn dùng làm pháp trường. Nhưng chư Tăng vẫn quyết. Sau khi chùa dựng xong, nội bộ Phật giáo liên tục lủng củng. Cụ nói: “Nơi thờ cúng phải chọn đất tốt, thế đất như mũi dao đâm vào, lại dựng tam quan như cổng nghĩa trang th́ dữ nhiều lành ít.” Sau này, TT Thích Tâm Giác tỏ ḷng hối tiếc và xin lỗi cụ.
Nhận định về các chính khách
– Về Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, cụ nói: “Tướng tai bạt hậu, không chịu nghe ai. Hạ đ́nh phá cách, hậu vận hư hết.” Dù được mời vào Dinh Độc Lập dùng cơm, cụ ít nói, chỉ lặng lẽ nghe. Tuy nhiên, cụ khen phu nhân ông Thiệu là người nhă nhặn, vượng phu ích tử.
– Đầu năm 1973, khi Hiệp định Paris được kư kết, cụ đă tiên đoán miền Nam sẽ sụp đổ. Đặc biệt, cụ nói rơ:
“Khi VNCH để một trong ba gương mặt sau lên nắm quyền th́ ngày mất nước đă tới: mặt ướt Dương Văn Minh, mặt sưng Vũ Văn Mẫu và mặt tuột Nguyễn Văn Huyền.”
Ngày 28-4-1975, cả ba người cùng xuất hiện trên đài phát thanh, và định mệnh đă an bài.
Người thầy không cần danh vọng
Cụ từng được nhà từ điển học Thanh Nghị mời xem nhà ở góc Thống Nhất – Hai Bà Trưng (Sài G̣n). Cụ nói “ở không được lâu” và quả nhiên chủ nhà phải dọn đi chỉ sau một thời gian ngắn.
Cụ thường trốn khách, đặc biệt là những người cầu danh lợi. Cụ rất thích đi xem chiếu bóng, không phải để giải trí mà để quan sát tướng người trong các vai diễn. Có bộ phim cụ xem đến 5-6 lần. Trong túi cụ chẳng mấy khi có tiền – tiền có th́ đem cho trẻ con mua bánh, hoặc mua vé xem phim. Dáng đi của cụ lắc lư, hai tay ve vẩy, thuộc loại “tướng hành khất”, nhưng nhờ nhiều nét tướng tốt khác nên cuộc đời cụ không giàu sang, mà luôn phong lưu.
Cụ nói: “Xem tướng không khó, sửa tướng mới khó.” Với phong thủy cũng vậy, chỉ cần đổi bàn thờ, giường ngủ hay chỗ cầu tiêu, là có thể cải thiện vận số.
Người đi – Đạo ở lại
Cụ Ngô Hùng Diễn mất năm 1974 tại Quân y viện Cộng Ḥa, an táng tại nghĩa trang Phước Ḥa, G̣ Vấp, Gia Định. Cụ không có con trai, nhưng lúc mất vẫn có người chống gậy đưa tang – chính là đứa cháu trai năm xưa được cụ “hành sao” cứu sống. Ngoài ra, cụ c̣n nhiều người nhận làm cha nuôi. Tang lễ chỉ có khoảng 50 người thân thiết – họ hàng, bạn bè và những người từng được cụ giúp đỡ.