Nhà vô địch Wimbledon bảy lần Serena Williams đã bị loại ngay vòng một của giải lần thứ hai liên tiếp, bất ngờ trước màn ra mắt của tay vợt người Pháp gốc Việt Harmony Tan vào thứ Ba. Harmony Tan là tay vợt Tennis người Pháp, đứng hạng 90 trên thế giới.
Ukraine sẽ nhận được:
- 600 xe tăng
- 500 pháo
- 600.000 vũ khí đạn dược
- 140.000 vũ khí chống tăng
Phát biểu vào ngày cuối cùng của hội nghị thượng đỉnh NATO, Biden tiết lộ rằng Mỹ đã tập hợp một liên minh gồm hơn 50 quốc gia để tài trợ vũ khí mới cho Ukraine.
Biden nói người Mỹ sẽ phải chịu giá xăng cao "chừng nào còn" để đánh trả cuộc xâm lược Ukraine của Putin.
Luật sư Đặng Đình Mạnh, một trong năm luật sư bào chữa cho sáu bị cáo trong vụ Tịnh thất Bồng Lai thông báo vào sáng 30/6 "Hội đồng xét xử vụ án Thiền Am đã chấp thuận yêu cầu của luật sư hoãn phiên tòa cho đến ngày 20/07".
Quân đội Ukraine cho rằng lực lượng Nga cố ý đốt tên lửa phòng không và radar để che dấu vết khi rút lực lượng khỏi đảo Rắn trên Biển Đen. "Ngay khi hiểu rằng các khí tài trên đảo đang bị chúng tôi tấn công một cách hiệu quả và không thể sử dụng được nữa, họ quyết định từ bỏ khu vực này", Natalia Humenyuk, phát ngôn viên Bộ tư lệnh Quân khu miền Nam Ukraine, cho biết hôm 30/6, đề cập đến việc lực lượng Nga rút quân khỏi đảo Rắn (còn gọi là đảo Zmiinyi) trên Biển Đen.
Dữ liệu từ CryptoCompare cho biết Bitcoin đã bốc hơi 58% giá trị trong quý II/2022. Cụ thể, đồng tiền số đã giảm từ 45.524 USD xuống khoảng 18.000 USD vào ngày cuối cùng của quý.
Bộ Ngoại giao Nga cảnh báo Na Uy rằng Nga sẽ sử dụng "các biện pháp trả đũa" chống lại Na Uy trừ khi nước này từ chối quyết định cấm vận chuyển một số hàng hóa Nga đang trên đường tới Svalbard. Kaliningrad không phải là trường hợp duy nhất.
Ba Lan thông báo hôm nay nước này đã hoàn thành việc xây dựng bức tường biên giới dài 186 km với Nga. Bức tường cao 5,5 m và có dây thép gai ở trên cùng. Việc xây dựng kéo dài 6 tháng.
Bài hát Gia Tài Của Mẹ của cố nhạc sỹ Trịnh Công Sơn được ca sỹ Khánh Ly hát trong đêm nhạc “Dấu chân địa đàng” tổ chức tại thành phố Đà Lạt, tỉnh Lâm Đồng đêm 25/6.
Truyền thông Nhà nước đưa tin bài này không có trong danh sách 24 bài hát được ban tổ chức sự kiện đăng ký và được nhà chức trách địa phương đồng ý duyệt. Ngay sau đêm diễn, Sở Văn hoá-Thể thao-Du lịch tỉnh Lâm Đồng đã phối hợp với cơ quan chức năng để làm việc với ban tổ chức đêm nhạc là Công ty TNHH Mây Lang Thang. Sở đã lập biên bản xử lý hành chính và đang cân nhắc mức xử phạt đối với doanh nghiệp này vì cho rằng việc công ty này tự ý để ca sỹ Khánh Ly biểu diễn bài hát trên là vi phạm quy định của pháp luật trong hoạt động biểu diễn nghệ thuật. Nhiều người cho rằng bài hát Gia Tài Của Mẹ, được Trịnh Công Sơn sáng tác vào năm 1965, còn bị cấm ở Việt Nam là trong bài hát có câu “Hai mươi năm nội chiến từng ngày” ám chỉ thời gian 1945-1965. Trong thời gian này có cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp kéo dài chín năm từ năm 1945 đến 1954.
Thật kỳ lạ! Đã gần 10 ngày và tỷ phú Elon Musk vẫn chưa đăng thêm một tweet nào. Điều này khiến dư luận tò mò rằng người giàu nhất hành tinh đã đi đâu?
Đã gần 10 ngày, kể từ hôm 21/6, CEO Tesla và SpaceX, tỷ phú Elon Musk chưa đăng thêm bất cứ thứ gì lên mạng xã hội Twitter. Điều này được xem là động thái khá kỳ lạ của người giàu nhất hành tinh, trong bối cảnh ông đang thương thảo để thâu tóm mạng xã hội Twitter.
Theo Business Insider, tính tới hôm 21/6, Elon Musk đã tweet ít nhất một lần/ngày kể từ hôm 1/5. Đáng chú ý, vị tỷ phú được xem là một kẻ "cuồng tweet" khi ông đăng mọi thứ lên mạng xã hội này, từ thông báo mua lại Twitter lẫn những tấm ảnh chế cợt nhả. Và hơn một tuần im lặng của tỷ phú Elon Musk khiến nhiều người không khỏi tò mò.
Theo The Verge, Elon Musk đã vượt mốc 100 triệu người theo dõi trên Twitter, trở thành người dùng thứ 6 trên nền tảng này đạt số lượng người theo dõi là 9 chữ số. Theo SocialBlade, Elon Musk đã đạt được cột mốc quan trọng vào khoảng từ ngày 26-27/6, đạt được hơn 150.000 người theo dõi trong hai ngày.
Tính đến thời điểm hiện tại, vị tỷ phú sở hữu 100.206.405 (29/6) người theo dõi. Tờ The Verge đánh giá việc đạt được cột mốc quan trọng này sẽ hỗ trợ CEO Tesla trong quá trình thâu tóm Twitter.
Theo đó, Elon Musk đang là lãnh đạo duy nhất của một mạng xã hội lớn và giỏi sử dụng mạng xã hội của họ, theo đúng nghĩa đen. Không giống như Mark Zuckerberg của Facebook, khi trang cá nhân của CEO Meta chỉ được xem là nguồn cung cấp thông cáo báo chí.
Quay trở lại câu chuyện Elon Musk biến mất trên Twitter. Đây không phải lần đầu ông làm như vậy. Trước đó, tháng 6/2020, thời điểm con trai X chào đời, vị tỷ phú cũng thông báo rằng ông sẽ ngừng sử dụng Twitter một thời gian, cụ thể là 4 ngày. Năm 2019, ông ngừng đăng tweet được ba ngày sau khi cân nhắc điều tốt của mạng xã hội này.
Giới chức Ukraine thừa nhận lực lượng Nga và phe ly khai "đạt bước tiến nhỏ" ở Lysychansk sau khi kiểm soát một số khu vực ngoại ô thành phố.
"Đối phương đang tiến công nhà máy lọc dầu Lysychansk, kiểm soát khu vực phía tây bắc và đông nam của nhà máy", tỉnh trưởng Lugansk Serhiy Gaidai ngày 1/7 cho biết, đồng thời thừa nhận lực lượng Nga và phe ly khai "đạt bước tiến nhỏ" tại đây.
Bộ tổng tham mưu quân đội Ukraine nhận định Nga và phe ly khai "đang tập trung các nỗ lực chính để bao vây lực lượng chúng tôi trong khu vực Lysychansk từ phía nam và phía tây, tiến tới kiểm soát hoàn toàn tỉnh Lugansk".
Tỉnh trưởng Gaidai nói lực lượng Nga và phe ly khai mở một đợt tiến công mới nhằm vào cao tốc Bakhmut - Lysychansk, tuyến cung cấp chính cho thành phố Lysychansk, song bị các đơn vị của Ukraine đẩy lùi.
Updates:
🇷🇺 forces continued advances to the north and west of Lysychansk, capturing the settlement of Shypylivka.
If 🇷🇺 capture Bilohorivka and Zolotarivka they will cut the last route out to Sivers'k for any 🇺🇦 forces remaining in the Lysychansk salient. pic.twitter.com/NGpRdiWbu6
Một thiếu nữ người Anh, 17 tuổi, được cho là bị cưỡng hiếp bởi hai người đàn ông Việt Nam khi đang đi du lịch cùng gia đình ở đảo Majorca, Tây Ban Nha.
Truyền thông nước Anh hôm 29/6 tiết lộ cho biết, hai người gồm một diễn viên 37 tuổi và một nhạc sĩ 42 tuổi bị tạm giữ, nhưng không rõ họ đến Majorca để du lịch hay đi làm việc.
Cảnh sát vào tối 28/6 xác nhận rằng họ đã được gọi đến để giải quyết một vụ cáo buộc cưỡng hiếp.
“Hai công dân Việt Nam đã bị bắt vào đầu giờ sáng thứ bảy (25/6) và cuộc điều tra đang diễn ra,” mạng báo Standard của Anh dẫn một nguồn tin thân cận cho biết.
Cô gái 17 tuổi khai với cảnh sát rằng vụ tấn công tình dục diễn ra trong một khách sạn ở Majorca sau khi cô gặp các nghệ sĩ trong một nhà hàng gần đó và bắt đầu giao lưu với họ.
Dì của cô gái được cho là đã báo cảnh sát sau khi được người thân của cô ấy báo về vụ việc.
Tờ báo Ultima Hora của hòn đảo đưa tin cho hay, thiếu nữ nói với các sĩ quan rằng những người đàn ông, 37 và 42 tuổi, đã bắt cô tắm sau khi bị cáo buộc hiếp dâm để loại bỏ bằng chứng có thể buộc tội họ.
Bản tin mô tả họ là một "diễn viên và nhạc sĩ có sự nghiệp chuyên nghiệp lâu dài ở quốc gia Đông Nam Á."
Hai người trên bị bắt tại khách sạn giấu tên vào đầu giờ sáng 25/6, và hiện đã được tại ngoại nhưng bị cấm rời khỏi Tây Ban Nha trong khi chờ một cuộc điều tra tội phạm đang diễn ra sau khi xuất hiện trước một thẩm phán điều tra trong một phiên tòa kín.
Ultima Hora cho biết những người đàn ông và cô gái đã ở trong các khách sạn riêng biệt và trò chuyện tại một nhà hàng gần đó trước khi cô ấy đồng ý đến nơi mà cặp đôi Việt Nam đang ở sau khi dành thời gian trên bãi biển với họ.
Cô đã được các bác sĩ tại Bệnh viện Son Espases ở thủ đô Palma của Majorca kiểm tra như một phần của quy trình tiêu chuẩn trước khi đưa ra tuyên bố với cảnh sát.
Hai nghệ sĩ Việt Nam không được nêu tên, tuy nhiên các tờ báo nhà nước đang đưa thông tin về hai diễn viên và nhạc sĩ nổi tiếng xuất hiện ở hòn đảo trong cùng thời điểm, bị mất điện thoại trong nhiều ngày và phải dùng tài khoản lạ để nhắn tin với vợ ở Việt Nam.
Theo một nguồn tin của VTC News, Đài Truyền hình Việt Nam vừa quyết định tạm dừng phát sóng các phim hoặc chương trình có hình ảnh diễn viên Hồng Đăng và nhạc sĩ Hồ Hoài Anh thay thế bằng phim hoặc chương trình khác.
Trước đó, đài yêu cầu các đơn vị rà soát các chương trình sản xuất/giám sát sản xuất liên quan đến hai nghệ sĩ này trên sóng VTV.
Nhạc sĩ Hồ Hoài Anh và diễn viên Hồng Đăng vừa có chuyến công tác kết hợp với nghỉ dưỡng tại châu Âu. Cả hai liên tục chia sẻ những khoảnh khắc tuyệt đẹp khi đến Italy, Tây Ban Nha... Trong video livestream gần nhất được đăng tải vào ngày 24/6, Hồ Hoài Anh cho biết anh có mặt tại một sân golf trên đảo Majorca (Tây Ban Nha) cùng với diễn viên Hồng Đăng. Cặp nghệ sĩ thể hiện niềm vui, sự háo hức khi được trải nghiệm những điều mới mẻ ở đây.
Hồ Hoài Anh sinh năm 1979, vợ Lưu Hương Giang.
Hồng Đăng sinh năm 1984, vợ Anh Đào.
Theo nguồn tin của Insider, nạn nhân được cho là một cô gái 17 tuổi đến từ Vương quốc Anh, đang ăn tối với mẹ, dì và bà của mình trong một nhà hàng bên bờ biển. Sau đó, họ tham gia giao lưu với những người Đức ngồi ở bàn bên cạnh gồm hai nam, một nữ để trò chuyện.
Cô gái 17 tuổi sau đó ra ngoài hút thuốc bên bờ biển, cạnh nhà hàng do hút thuốc trong nhà hàng bị cấm ở Tây Ban Nha. Tại đây, hai người đàn ông tiếp cận cô và cùng trò chuyện.
Sau khoảng 10 phút, người thân của cô gái phát hiện ra cả cô gái và hai người đàn ông không còn ngồi bên bãi biển nữa nên đi tìm. Trong quá trình tìm kiếm, một người phục vụ của nhà hàng nói rằng anh ta nhìn thấy cô gái và hai người đàn ông rời đi theo hướng khác, vì vậy 2 người phục vụ, dì và một người Đức tiếp tục đi tìm kiếm cô gái. Họ đã tìm thấy cô gái ngồi khóc trên tầng của khách sạn gần đó và đưa cô trở lại nhà hàng. Tại đây, cô gái nói rằng những người đàn ông đã tấn công cô.
Theo lời kể của nạn nhân, hai người đàn ông Việt Nam nói với cô rằng họ muốn chỉ cho cô một bãi biển khác gần đó và sau đó dẫn cô đến phòng khách sạn của họ, nơi họ lần lượt cưỡng hiếp cô.
Sau khi cô gái quay lại nhà hàng, cả nhóm nhìn thấy hai người đàn ông đang theo dõi chuyện gì đang xảy ra ở nhà hàng phía sau một bụi cây. Hai trong số những người Đức bám theo những người đàn ông khi họ cố gắng bỏ đi. Họ đã giữ chân được nghi phạm với sự giúp đỡ bởi phục vụ của nhà hàng và bàn giao cho cơ quan chức năng địa phương sau đó khoảng 30 phút.
Hai người đàn ông đã cố gắng tự giải thoát vài lần nhưng không thành công. Trong khi chờ cảnh sát, người đàn ông 42 tuổi khai rằng họ không đưa cô gái lên phòng và chỉ trò chuyện với cô bên bờ biển, mặc dù cô gái, lễ tân khách sạn và cảnh quay CCTV cho thấy điều ngược lại.
Người đàn ông 37 tuổi tuyên bố rằng anh ta không biết gì và không thể nhớ những gì đã xảy ra. Cả 2 sau đó đã bị bắt bởi cơ quan chức năng địa phương.
Hai đàn ông Việt bị bắt sống, ảnh do cảnh sát cung cấp
Vụ việc đã được báo chí Tây Ban Nha đưa tin, Insider cũng nhận được hai hình ảnh cho thấy 2 người đàn ông bị cảnh sát còng tay, ngay trước khi họ bị cơ quan chức năng địa phương tạm giữ. Hiện họ đã được ra khỏi nơi giam giữ, nhưng bị cấm rời khỏi Tây Ban Nha do bị tước hộ chiếu.
TRÊN HÀNH TRÌNH TRUY TÌM TRÙM CUỐI (Phần 1)
Lami Nguyễn Hoàng Dũng
Mới chỉ một mùa chống dịch đi qua thôi mà bộ mặt thật của không ít quan chức Việt với đầy đủ sắc thái nham nhở, dị hợm, tham tàn và ê chề của chúng đã bị lột trần ra cho bàn dân bá tánh chiêm ngưỡng, nhận chân, phẫn nộ và nguyền rủa, giống hệt như cơn mưa bất chợt ập tới làm cho lớp son phấn của các nàng ca kỹ, con hát trở nên nhầy nhụa, loang lổ, chảy xệ, và rơi rớt vậy. Đó là một loạt các vụ án làm chấn động lương tâm con người, do các quan chức này thông đồng gây ra, trong đó mức độ vô tâm, vô cảm, tà tâm và ác độc của họ đã được đẩy lên tới tột cùng, trở thành tội ác khó có thể tha thứ nếu xét ở góc cạnh bảo vệ pháp luật nhà nước và thực thi công lý xã hội. Không chỉ gây thất thoát, lãng phí lớn ngân sách, hậu quả các vụ án trên còn là sinh mạng dân Việt bị tước đoạt một cách oan ức, được xác định ở con số hàng vạn, chưa kể đến vô số các dư chấn tâm lý, tinh thần tiêu cực mà những người sống sót còn phải chịu đựng từ nay đến cuối đời. Bài viết đang có ý nhắc đến vụ “Kit Test Việt Á”, vụ “Chuyến Bay Giải Cứu” và vụ “Thao Túng Thị Trường Chứng Khoán” đình đám. Những vụ án quy mô lớn như thế này đương nhiên phải có kẻ chủ mưu ở đằng sau và thường là kẻ có “quyền cao chức trọng” bậc nhất, được dân gian gọi nôm na là “TRÙM CUỐI”. Cần nhìn 3 vụ án trên trong một tổng thể thống nhất mới có thể (may ra) lần tìm được hang ổ các “TRÙM CUỐI” trú ngụ.
Phần I: VIỆT Á - MỘT VỤ “LŨNG ĐOẠN NHÀ NƯỚC”?
A. KIT TEST VIỆT Á ĐƯỢC DÀN DỰNG THẾ NÀO?
Tên gọi “Kit Test Việt Á” xuất phát từ việc công ty Việt Á NÂNG KHỐNG GIÁ các kit xét nghiệm RT-PCR để thu lợi bất chính. Không thể chối cãi, vụ này hiện đang nóng nhất và cũng gây bức xúc nhất trong dư luận, bởi tầm mức vụ án là không thể tưởng tượng được.
Hơn BA VẠN người bị bức tử, chủ yếu trong các trại “Cách Ly Tập Trung” được gọi tiếm danh là “Bệnh Viện Dã Chiến”, và 4.000 tỷ đồng tiền ngân sách bị bòn rút, với 800 tỷ trong số đó (20%) được sử dụng làm tiền hoa hồng, bôi trơn, chi ngược, là hậu quả “tạm tất toán” tính đến thời điểm này được Bộ Công an (BCA) thông báo.
Tuy nhiên, như rất nhiều bài viết trước đây phân tích, căn cứ trên bản chất và quy mô của vụ việc, tên gọi chính xác của vụ “Kit Test Việt Á” phải là “LŨNG ĐOẠN VIỆT Á”.
Có rất nhiều chứng cứ thu thập được cho thấy, tham nhũng trong vụ “Kit Test Việt Á” không còn thuộc phạm vi lợi dụng kẻ hở của quản lý hành chính hay chính sách công vặt vãnh, chúng đã được nâng lên tầm mức “LŨNG ĐOẠN” khi “BỘ BA” (tính đến thời điểm này) gồm Bộ Y tế (BYT), Bộ Khoa học Công nghệ (BKHCN) và Học viện Quân Y (HVQY) đã chủ mưu, phối hợp và bắt tay nhau vẽ vời nên kịch bản “cấp nhà nước” mang tên “Nghiên cứu chế tạo bộ sinh phẩm RT-PCR và real-time RT-PCR phát hiện chủng vi rút Corona mới 2019 (2019-nCoV)”. Đây chẳng qua là “ĐỀ TÀI MA” đội lốt “NHIỆM VỤ NHÀ NƯỚC”, không phải nhằm tiêu pha 19 tỷ đồng ngân sách “ít ỏi” [1], mà mục tiêu lớn hơn là để hợp thức hoá 2 công đoạn “NHẬN CHUYỂN GIAO” và “TỰ SẢN XUẤT” của công ty Việt Á đối với Kit xét nghiệm cúm Tàu sau này, trước khi “CẤP PHÉP” lưu hành cho chúng, rồi “THAM MƯU” và “BAN HÀNH” các quyết định, quy định, chỉ thị, chính sách tương ứng để chúng phải được các CDC và bệnh viện mua nhiều nhất, gần như độc quyền!
B. TỪ “BỘ BA” RA TAY LŨNG ĐOẠN
Đầu tiên, HVQY phải cùng Việt Á “NGHIÊN CỨU” thành công “NHIỆM VỤ” này cái đã. Muốn vậy, “ĐỂ TÀI MA” trên phải được “NGHIỆM THU”. Quả thiệt, y như kinh, có kết quả “nghiệm thu” ĐẠT từ BKHCN vào ngày 3/3/2020 [2].
Tiếp theo, đúng như kịch bản đã vạch, công ty Việt Á sẽ được HVQY “CHUYỂN GIAO” công nghệ TRONG CÙNG NGÀY để “SẢN XUẤT” 2 bộ sinh phẩm (tức Kit test) dùng xét nghiệm cúm Tàu sau này: “LightPoweriVA SARS-CoV-2 1st RT-PCR Kit” và “LightPoweriVA SARS-CoV-2 1st RT-rPCR Kit” [3].
Sau đó, để sản phẩm “KIT TEST ẢO” này được đường đường chính chính công nhận về mặt chất lượng, cũng như được sớm cấp phép lưu hành, BKHCN và BYT tiếp tục vào cuộc.
BKHCN đã “THAY MẶT” Bureau Veritas tự ý cấp cho công ty Việt Á chứng nhận ISO 13485:2016, dù Việt Á có xưởng sản xuất hay không mặc kệ!? Thế mới ngầu!!! Thế rồi, căn cứ trên kết quả “NGHIỆM THU MA” thượng dẫn, “ISO MA” vừa nêu và 2 Nghị định THẬT (36/2016, 169/2018), BYT đã cấp phép “SỬ DỤNG TẠM THỜI” (6 tháng) cho 2 Kit test này vào ngày 4/3/2020, tức chỉ MỘT ngày sau khi BKHCN “NGHIỆM THU” “ĐỀ TÀI MA”, bất chấp LUẬT DƯỢC 2016 (Điều 33), trước khi cấp phép “LƯU HÀNH CHÍNH THỨC” (5 năm) đối với LightPoweriVA SARS-CoV-2 1st RT-rPCR Kit vào ngày 4/12/2020, đúng 9 tháng sau giấy phép “lưu hành tạm thời”.
Chỉ cần phân tích tới đoạn này, quý độc giả tinh ý đã nhận ra yếu tố “LŨNG ĐOẠN” rõ ràng trong sự cấu kết chặt chẽ giữa “BỘ BA” trên và Việt Á, hoàn toàn xứng đáng với xú danh: “NHÓM LŨNG ĐOẠN VIỆT Á” (NLĐVA).
Chúng đã chuẩn bị xong Kit test “Made in Vietnam” TRƯỚC KHI WHO công bố chính thức “đại dịch” cúm Tàu (11/3/2020)! Chờ cơ hội chín muồi là “XÉT NGHIỆM THẦN TỐC TRÊN DIỆN RỘNG” thôi!
Thế nhưng, từ một sinh phẩm đạt chuẩn BỘ BA, cũng là chuẩn Việt Nam, đến một Kit test được WHO công nhận dùng trong xét nghiệm virus SARS-CoV-2 là cả một vấn đề nan giải. Bởi cúm Tàu là một “đại dịch” toàn cầu được WHO công bố vào ngày 11/3/2020, cho nên, Kit test Việt Á buộc cũng phải đáp ứng chất lượng “toàn cầu” WHO quy định.
Không sao! “BỘ BA” đã có cách! Lần này, lại là BKHCN xung phong vào trận theo đường quyền đảng truyền “PHÓNG LAO THÌ PHẢI THEO LAO”. Bộ này đã “THAY MẶT” luôn cho WHO chứng nhận đầy tự tin và hãnh tiến rằng, “Bộ KIT xét nghiệm COVID-19 của Việt Nam ‘SẢN XUẤT’ vừa được Tổ chức Y tế thế giới CHẤP NHẬN" sử dụng!
Thông tin gây “vỡ òa hạnh phúc” vì lòng “TỰ TÔN DÂN TỘC” này được đăng lúc 15h36 ngày 26/4/2020 trên website chính thức của BKHCN (www.most.gov.vn).
Kế đến, BKHCN đã CHỦ ĐỘNG gửi bản tin này tới MỘT SỐ PHÓNG VIÊN theo dõi lĩnh vực KH&CN tham khảo như thông lệ, với mục đích thông tin trên phải được lan truyền càng nhanh càng tốt. Như vậy, “đứa con tinh thần”, cũng là “thần tài nay mai” mang tên “Kit Test Việt Á” của NLĐVA đã được chúng chuẩn bị rất công phu về mặt lý lịch, giấy tờ pháp lý, chỉ còn chờ ngày giờ mang đi phân phối cùng với lưỡi hái để mà thu hoạch (tiền bạc và mạng sống) thôi.
Đến đây, không thể không đặt ra tiếp 2 câu hỏi quan trọng liên quan đến vụ “Lũng Đoạn Việt Á”, trước khi BYT có thể giới thiệu, tức là gợi ý mua Kit test Việt Á, đến 63 CDC cả nước cùng hệ thống bệnh viện tuyến trung ương:
– Liệu có một chiến dịch tiếp tay thổi phồng thành tựu “Kit test Việt Á Được Sản Xuất Tại Việt Nam” từ “MỘT NHÓM PHÓNG VIÊN” nêu trên không?
– Làm sao Việt Á có thể nhập trót lọt một số lượng lớn Kit test giả từ Trung Cộng vào Việt Nam dễ dàng đến như vậy?
C. ĐẾN KỀN KỀN ĐÂM XOAY BÚT MÁU
Không thể có chuyện Ban Tuyên giáo (BTG) chỉ đạo hệ thống báo chí trong nước phải tích cực đăng tải, khen ngợi hay lăng-xê Kit test Việt Á “ĐƯỢC WHO CHẤP NHẬN” một cách vô tội vạ mà không hề kiểm chứng hay kiểm chứng qua loa được. Do đó, xác suất rất cao là BTG đã không tham gia với nhóm “BỘ BA” để thành “BỘ TỨ” mà trái lại, đã bị NLĐVA “xỏ mũi”, “định hướng”, “dẫn dắt” theo kế hoạch và kịch bản của chúng.
Đau đớn và oái ăm không thể tả. Ai đời một ông tổ về định hướng và dẫn dắt dư luận như BTG lại bị dính chiêu “gậy ông đập lưng ông” của NLĐVA đau như hoạn vậy. Rõ ràng, võ công của bọn “BỘ BA” được chân truyền từ sư phụ Mộ Dung Phục rồi nên rất cao cường.
Hãy chú ý đặc biệt đến nội dung đính chính của BKHCN về Kit test Việt Á đăng ngày 27/12/2021 như sau: “Trên cơ sở tổng hợp nguồn tin từ các cơ quan báo chí chính thống, vào lúc 15h36 ngày 26-4-2020, bản tin "Bộ KIT xét nghiệm COVID-19 của Việt Nam sản xuất vừa được Tổ chức Y tế thế giới chấp thuận" đã được đăng tải trên Cổng thông tin của Bộ KH&CN (www.most.gov.vn) và bản tin này đã được gửi tới một số phóng viên theo dõi lĩnh vực KH&CN tham khảo như thông lệ khi ngành KH&CN có sự kiện hoặc thành tựu nổi bật” (hết trích). Đây là lời chối tội và đổ thừa của BKHCN sau khi “Kit test Việt Á” bị bóc mẽ là CHƯA từng được WHO “CHẤP NHẬN”. Đoạn văn “em chả…” trên gợi cho độc giả 2 suy tư:
– Kit test Việt Á trước sau là một sản phẩm y tế được HVQY và Việt Á phối hợp nghiên cứu, sản xuất, thế thì tại sao cả HVQY lẫn công ty Việt Á và BYT lại không cho đăng thông tin “WHO CHẤP NHẬN” lên website riêng của họ mà phải nhờ BKHCN đăng?
– Tại sao BKHCN đổ thừa tội giả mạo thông tin trên cho “báo chí chính thống”, mà không vu vạ cho nhân viên thuộc quyền của mình hoặc của BYT? Có liên quan gì tới “MỘT NHÓM PHÓNG VIÊN” theo dõi lĩnh vực KH&CN này không?
Câu thứ nhất dễ trả lời hơn. Đó là do BKHCN, BYT và HVQY hay Việt Á đều thuộc cùng một nhóm lũng đoạn với nhau nên ai đăng cũng được, miễn sao đạt tới mục đích của nhóm. Nhưng mà, có phải ai cũng dám liều mạng đăng tin giả dễ kiểm chứng như vậy đâu? Đúng vậy! Và đây chính là yếu tố giúp người ta suy đoán ra còn có (một) “TRÙM CUỐI” đầy quyền lực đứng sau NLĐVA. Hắn ta chỉ đạo, phân công ai làm gì thì người đó buộc phải làm, dù việc đó có khi nguy hiểm và dễ bị phát hiện thế nào đi nữa. Phải có một nhân vật đủ quyền lực để khuất phục “BỘ BA” nghe theo và tin tưởng dựa vào để rồi họ bất chấp phát tán tin giả động trời (chứng nhận ISO Việt Á và sự chấp thuận Kit test của WHO) trước con mắt dò xét của cả trăm triệu người.
Câu thứ hai khó trả lời hơn, bởi vì hiện tại C03 vẫn chưa bạch hoá “NHÓM PHÓNG VIÊN” trên là gồm những ai, thuộc những báo nào. Tuy vậy, có thể kết luận ngay, nhóm phóng viên báo chí này phải thuộc chung băng với NLĐVA, cho nên mới được ưu tiên nhận tin “WHO CHẤP NHẬN” trước. Khó có thể tin nhóm phóng viên nhà báo chuyên theo dõi về mảng KH&CN lại không hề kiểm chứng thông tin tối quan trọng trên trước khi phát tán tin này, dù chỉ bằng vài cái click chuột, trừ phi họ cùng phe với băng nhóm Việt Á. Cho nên, rất có khả năng, bọn này nếu không “đâm thuê chém mướn” giùm NLĐVA trên báo chí và MXH thì cũng “dây máu ăn phần” trong vụ Việt Á. Khi tin giả “WHO CHẤP NHẬN” lộ ra, có thể “TRÙM CUỐI” đã chỉ đạo đổ lỗi cho báo chí câu giờ, để nhóm kền kền này tính kế bẻ cong ngòi bút mà xoay chuyển tình thế chăng? Hoàn toàn CÓ KHẢ NĂNG này!
Nhằm bán Kit test và Vắc-xin thiệt nhiều mà thu lời, phải nghiêm trọng hoá tối đa tình trạng bùng dịch để có cớ áp dụng chính sách “ZERO COVID” với 3 nội hàm nằm trong kế hoạch đã vạch của bọn NLĐVA: CÁCH LY TẬP TRUNG - XÉT NGHIỆM DIỆN RỘNG - CHÍCH VẮC-XIN ĐẠI TRÀ. Muốn vậy, phải dùng mặt trận thông tin để gieo rắc sợ hãi càng nhiều càng tốt với tần suất càng dày càng hiệu quả.
Căn cứ vào suy luận này, không khó nhận ra một số cây bút và Fbker quen thuộc, kể cả 1 vị đại sứ tại xứ Cà-ri rất thân với Vingroup, chuyên viết bài, phát biểu, trả lời báo chí theo kịch bản này, kể cả sống sượng nói rằng, biến chủng phát hiện ở Việt Nam là con lai giữa con bố Anh và con mẹ Ấn, rất phản khoa học?! Thế là, nỗi hoảng sợ, hoang mang lan tràn ra toàn xã hội theo chiêu trò “kẻ tung người hứng” của NLĐVA và các cây bút kền kền khoái rỉa xác sống này. Từ đó, cũng dễ nhìn ra, từ đầu, NLĐVA đã muốn thực hiện chiến lược “ĐÁNH NHANH RÚT GỌN” (như Nga muốn thực hiện ở Ukraina từ đầu cuộc chiến) đối với Vắc-xin và Kit test để bòn rút nhanh ngân sách và xoá dấu vết, thể hiện qua 2 khẩu hiệu tiêu biểu: “VẮC-XIN TỐT NHẤT LÀ VẮC-XIN ĐƯỢC TIÊM SỚM NHẤT” (ám chỉ Sinovac của Tàu) và “THẦN TỐC XÉT NGHIỆM DIỆN RỘNG” (ám chỉ Kit test Việt Á). Báo chí chính thống, đau buồn thay, chính là kẻ tiếp tay đắc lực nhất cho âm muu đen tối này của NLĐVA! C03 cứ lần theo lộ trình của “NHÓM PHÓNG VIÊN” trên là ra hết. Không phải tất cả, nhưng phần lớn báo chí là thân hữu của NLĐVA, cho nên, trong cái chết oan của hơn BA VẠN sinh mạng người Sài Gòn, có phần “DÂY MÁU” rất lớn của bọn này. Ban Chuyên án không thể bỏ qua!
D. VÀ HẢI QUAN BỎ PHIÊN GÁC
Bởi Việt Á không thực tế “SẢN XUẤT” các bộ Kit test cho nên công ty này buộc phải nhập khẩu về bán cho các CDC. Và cũng vì mẫu Kit test ban đầu dùng để “NGHIÊN CỨU” trong “NHIỆM VỤ” nêu ở trên là sinh phẩm của Tàu, cho nên 100% số lượng Kit test Việt Á dùng trong phòng chống dịch cúm Tàu ở Việt Nam đương nhiên được NHẬP KHẨU từ Trung Cộng. Vắc-xin Tàu “dỏm” thế nào thì Kit test chúng cũng “giả” như vậy.
Một vấn đề nan giải khác xuất hiện: Làm sao “thông cửa” Hải quan cùng Cục Chống buôn lậu của họ đây? Đã có TRÙM CUỐI lo. Không ai tin, cỡ Phan Quốc Việt hay Nguyễn Thanh Long hoặc Chu Ngọc Anh, thậm chí PTT Vũ Đức Đam mà có thể “bảo kê” nổi hệ thống chống buôn lậu dày đặc gồm TCHQ, ANKT, CAKT và QLTT… Vậy mà, Kit test Việt Á đã được nhập trót lọt mới tài. Đây là lần thứ ba người ta thấy bóng dáng TRÙM CUỐI ẩn hiện sau NLĐVA.
Vậy là, “KIT TEST ẢO” của Việt Á trở thành “KIT TEST THẬT” là nhờ có Hải quan mở cổng cho nhập. Ai có thể khiến TCHQ (thuộc Bộ Tài chính, BTC) phải “bỏ gác”? Chỉ có thể là TRÙM CUỐI mà thôi.
Trước mắt, hãy cứ tạm cho rằng, cổ đông chiếm 80% cổ phần trong công ty Việt Á, biến Giám đốc Phan Quốc Việt thành kẻ làm thuê, là cánh tay nối dài của TRÙM CUỐI cái đã. Chừng nào BCA chưa công bố ai là cổ đông chiến lược này thì chừng đó, người ta vẫn chưa biết được ai là TRÙM CUỐI. Chúng ta sẽ có dịp bàn sâu hơn về vấn đề này ở phần sau khi đề cập tới vụ “Thao Túng TTCK” vì UBCKNN cũng trực thuộc BTC.
E. CÚ RA TAY CUỐI CÙNG CỦA NLĐVA
Khi mọi công đoạn đã chuẩn bị xong xuôi, BYT bắt đầu cho phát hành công văn giới thiệu (hiểu ngầm là chỉ định) Kit test con cưng của NLĐVA xuống các CDC với giá gần như đã ấn định. Cứ như thế mà NLĐVA và 62/63 CDC cả nước tha hồ rút ruột ngân sách và móc túi người dân.
Chỉ còn một nan đề trọng yếu nữa thôi: Cúm Tàu vẫn chưa chịu bùng phát ở Việt Nam (tính tới tháng 4/2021) như NLĐVA mong đợi, dù Kit test đã được “NGHIỆM THU” và “SẢN XUẤT” từ tháng 3/2020. Đúng là chỉ thiếu “gió Đông”! Khác với Khổng Minh - Gia Cát Lượng phải lập đàn cầu gió trong trận Xích Bích, bọn NLĐVA tự tạo ra gió Đông luôn, “hoả thiêu” trên BA VẠN dân Việt oan mạng.
Gió Đông đó chính là “Sự Kiện Vịnh Bắc Bộ - Phiên Bản Việt Á”, được triển khai ở Sài Gòn tại “cứ điểm” Hội thánh truyền giáo Phục Hưng - CN Gò Vấp, với 29/38 ca dương tính được xác định ngày 28/5/2021 bằng Kit test Việt Á và bị khởi tố về tội danh “lây lan dịch bệnh truyền nhiễm nguy hiểm cho người” một ngày sau đó (29/5/2021). Từ mốc điểm “sự kiện” này, dịch bệnh đã lây lan không thể kiểm soát khắp Sài Gòn và Miền Nam, đúng theo ý muốn của nhóm này, dẫn đến phong thành và những chuỗi ngày “móc - ngoáy - hốt - nhốt” điên loạn.
Tuy nhiên, đến giây phút này, dư luận vẫn chưa hiểu nổi, tại làm sao dịch bệnh lại có thể bùng phát mau lẹ và dữ dội trong đợt sóng dịch lần thứ IV đến như vậy? Liệu kết quả xét nghiệm bằng Kit Việt Á đã có sai sót? Bao nhiêu phần trăm sai số? Hơn nữa, các ca lây nhiễm trong cộng đồng đó thực sự đến từ các F0 nước ngoài nhập cảnh vào Việt Nam hay từ chính việc tiêm đại trà vắc-xin Sinovac và Sinopharm của Tàu từ rất sớm [4]?
Thiết nghĩ, BCA cũng cần phải mở rộng điều tra nghi vấn này để vụ Việt Á được rõ ràng hơn.
Ngoài ra, tại sao cùng là lây nhiễm cúm Tàu, nhưng tỷ lệ tử vong ở Sài Gòn lại cao bất thường đến như vậy, trong khi những tỉnh bùng phát dịch khác như Bắc Giang, Bắc Ninh, Vĩnh Phúc, Hà Nội, Quảng Nam, Đà Nẵng hay Đồng Nai, Bình Dương với điều kiện chữa trị kém hơn, lại có ít người chết hơn? Có phải phần nhiều người ta bị “bức tử” trong các trại “cách ly tập trung” không? Liệu việc CDC TPHCM quyết định không mua Kit test Việt Á có liên quan gì đến kế hoạch đánh úp Sài Gòn không lâu sau đó của NLĐVA không? BCA không thể không làm sáng tỏ những uẩn khúc này.
F. TẠM KẾT VỤ VIỆT Á
Khi bài viết này được đăng tải, có thể cả Thượng thư BYT Nguyễn Thanh Long và nguyên Thượng thư BKHCN kiêm Tổng đốc Hà Nội Chu Ngọc Anh, Phó Thượng thư BKHCN Phạm Công Tạc cùng Giám đốc HVQY Đỗ Quyết, Phó Giám đốc HVQY Hoàng Văn Lương đã bị Ban Chuyên án khởi tố, tạm giam, như một hậu quả tất yếu của vụ Việt Á.
Tuy nhiên, các nhân vật này không phải là “TRÙM CUỐI”. “TRÙM CUỐI” cũng không phải là cơ chế như nhiều người kết luận, bởi nói như vậy có khác gì quy kết cho BCT, BBT, BCHTW hoặc ĐCSVN là “TRÙM CUỐI”?
Một vụ án cụ thể cần những con người cụ thể chịu trách nhiệm, nhất là khi nó liên quan đến sinh mạng hàng vạn người và gần nửa vạn tỷ tiền ngân sách như vụ Việt Á. Chỉ căn cứ trên sự phối hợp nhịp nhàng, ăn ý và đồng bộ của “BỘ BA” BYT, BKHCN và HVQY, vụ Việt Á đã trở thành một vụ “LŨNG ĐOẠN NHÀ NƯỚC” điển hình. Dẫu vậy, sẽ “điển hình” hơn rất nhiều khi Ban chỉ đạo trung ương về Phòng chống tham nhũng (CĐPCTNTW) mạnh dạn cho tiết lộ danh tính của (những) người cầm đầu vụ này ra trước công luận. Nhân vật đó có thể là tay nhạc trưởng soạn thảo kịch bản và đạo diễn vụ lũng đoạn Việt Á, cũng có thể là tay góp 80% cổ phần vô công ty Việt Á, là người tiến cử Chu Ngọc Anh thành Tổng đốc Hà Nội, Nguyễn Thanh Long thành Thượng thư BYT, PTT Vũ Đức Đam làm Trưởng BCĐ COVID-19…, cũng là người thấp thoáng phía sau vụ “Chuyến Bay Giải Cứu” và vụ “Thao Túng TTCK”.
Nếu BCĐPCTNTW không thể xác định được “TRÙM CUỐI” này, chúng ta chỉ còn cách kết luận, “TRÙM CUỐI” Việt Á là “Thế Lực Thù Địch”, kẻ sở hữu “Bộ Tứ Sát Thủ” gồm Virus SARS-CoV-2, Kit Test Giả Dỏm, Vaccine Bất Hoạt và Chính Sách “Zero Covid”.
N.H.D.
Chú thích:
[1]. “Ít ỏi” ở đây là so với con số 4.000 tỷ đồng doanh số mà NLĐVA thu được từ việc xả xẻo ngân sách sau này.
[2]. https://tuoitre.vn/bo-y-te-lan-dau-noi-ve-vu-kit-xet...
[3]. Hai cái tên cố ý viết dài loằng ngoằng như trên là để loè mắt thiên hạ về “trình độ” của nhóm nghiên cứu này thôi. “Tri thức” hay “trí tuệ” ở Việt Nam dường như không được đo bằng cây thước suy tư, trầm lặng và khiêm hạ, trái lại, bằng sự bốc phét, khoe khoang và kiêu mạn.
[4]. Về tác hại khôn lường của vắc-xin Tàu Cộng, tác giả đã có bài viết cảnh báo từ rất sớm “SINOPHARM & SINOVAC! VÀ RỒI SAO NỮA?”:
TRÊN HÀNH TRÌNH TRUY TÌM TRÙM CUỐI (Phần 2)
Lami Nguyễn Hoàng Dũng
Dẫu là một quốc gia anh hùng trong chiến trận, từng đánh bại nhiều đế quốc sừng sỏ trong quá khứ, mà 3 lần chiến thắng quân xâm lược Nguyên - Mông phải kể là chiến công rạng rỡ nhất của Việt Tộc từ xưa đến nay, không dễ có quốc gia nào làm được tương tự, thế nhưng, sự nghiệp kiến quốc của hậu nhân lại không hề tương đồng chút nào với công cuộc vệ quốc của tiền nhân. Vì sao vậy? Có rất nhiều nguyên nhân được các bậc quảng văn tri túc đưa ra giải thích cho tình trạng tụt hậu, hay đúng hơn là “không chịu phát triển” của Việt Nam, so với các nước khác, trong đó, đáng chú ý nhất có lẽ là, có quá nhiều nghịch lý hiện hữu trong hệ thống kinh tế, chính trị, văn hóa và xã hội ở đất nước này.
Quả thật, chính những nghịch lý bất cập được các thế hệ cầm quyền tạo ra, vô tình hay hữu ý, đã kéo Việt Nam về phía sau thay vì phải đẩy nó tới phía trước như tính toán của giới hữu trách. Không nói đâu xa, hãy lấy quốc hiệu “NƯỚC CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM” mà suy xét. Mang danh là một nước theo CNXH, thế nhưng, ngay cả những vị lãnh đạo cao cấp nhất của ĐCSVN đã không ít lần cay đắng thừa nhận rằng, chính họ cũng không biết CNXH là cái chi chi hết.
Chẳng phải TBT Nguyễn Phú Trọng đã từng nói (2013): “… ĐẾN HẾT THẾ KỶ NÀY KHÔNG BIẾT ĐÃ CÓ CNXH HOÀN THIỆN Ở VIỆT NAM HAY CHƯA” sao [1]? Và mới đây (2020), cả Trưởng BTG Võ Văn Thưởng lẫn Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận T.Ư Phùng Hữu Phú cũng lần lượt bồi tiếp ý kiến tương tự: “LÀM SÁNG TỎ HƠN NỮA CON ĐƯỜNG LÊN CNXH Ở NƯỚC TA” và “QUÁ ĐỘ LÊN CNXH BAO LÂU, CÓ MẤY CHẶNG ĐƯỜNG CẦN TIẾP TỤC LÀM RÕ” [2] đó sao?
Điều này có nghĩa, ngay cả lãnh đạo ĐCSVN cũng không hề nắm được lộ trình tiến lên CNXH (đi về đâu?), và mốc điểm hoàn thành CNXH (khi nào tới?) ở Việt Nam. Nói cách khác, họ mù tịt về cả về không gian xây dựng lẫn thời gian hoàn thiện thứ chủ nghĩa mà họ đang theo đuổi và xem như “Kim Chỉ Nam” cho mọi hoạt động của đảng mình, trong khi không gian và thời gian là hai thuộc tính quan trọng nhất xác định sự tồn tại của bất cứ vật hay chất gì trong thế giới hữu hình. Bởi vậy mới nói, có khi thứ chủ nghĩa đang được áp dụng ở Việt Nam hiện nay chỉ có hình thức, bộ dạng, vóc dáng bên ngoài là hao hao giống CNXH thôi, chứ còn bên trong, ruột rà, xương cốt, tim óc của nó đã là CNTB mất rồi (hoang dã hay tiến bộ thì chưa rõ lắm!).
Nói nôm na, dưới lăng kính thu nhỏ lại cho trực quan, sinh động và mang tính thời sự, thể chế nước ta hiện nay cứ như “Kit test” dán nhãn mác Việt Á bên ngoài mà sinh phẩm là Tàu Á bên trong, hay như những “chuyến bay” tuy mang danh nghĩa “Giải Cứu” nhưng thực tế lại chứa tính chất “Trấn Lột” đồng bào trong mùa dịch vậy. Từ đó dẫn đến, hai mặt “Thể” và “Dụng” hay “Ngoại Diên” và “Nội Hàm” của thể chế hiện nay không tương hợp, không danh chính ngôn thuận, như chiếc xe được thiết kế vận hành bằng động cơ Diesel nhưng lại đang chạy bằng nhiệt năng than đá vậy.
Tuy nhiên, như thế thì đã sao? Có liên quan gì đến hành trình truy vết “TRÙM CUỐI” trong 3 vụ trọng án, “Kit Test Việt Á”, “Chuyến Bay Giải Cứu” và “Thao Túng TTCK” không? Chắc chắn là có rồi. Có điều, phải chịu khó xâu chuỗi các sự kiện tưởng chừng riêng lẻ xảy ra gần đây thành một chỉnh thể mang tính hệ thống trước cái đã.
Phần II: CHUYẾN BAY “TRẤN LỘT” MANG DANH “GIẢI CỨU”!
A. TỪ NHỮNG NGHỊCH LÝ MẸ NGUY HIỂM…
Như đã nói ở phần dẫn nhập, nghịch lý cốt lõi “Vỏ XHCN - Ruột TBCN” trái khoáy trong thể chế hiện hành đã sản sinh ra một bầy nghịch lý con, tiếp nối bằng nhiều lũ nghịch lý cháu chắt, để rồi chúng lan tràn trong xã hội hiện nay như nấm mọc sau mưa. Có thể kể đến 2 nghịch lý mẹ tiêu biểu làm nền cho vụ án “Chuyến Bay Giải Cứu” đang bàn:
– “Nền Kinh Tế Thị Trường (KTTT) Định Hướng XHCN” và
– “Đạo Pháp - Dân Tộc - XHCN” trong Phật giáo
Nền KTTT nhưng được định hướng (dù chỉ trên bề mặt ngôn từ) XHCN là một nghịch lý thuộc loại lớn nhất và quái dị nhất hiện nay ở Việt Nam. Khó có thể định nghĩa, lý giải hay chấp nhận một thuật ngữ “râu ông này cắm cằm bà kia” như vậy bởi vì nó mông lung, mập mờ và tối nghĩa vô cùng, đến nỗi cựu BT BKHĐT Bùi Quang Vinh đã nói thẳng: “Chúng ta cứ nghiên cứu mô hình đó, mà mãi có tìm ra đâu. Làm gì có cái thứ đó mà đi tìm?” [3].
Thế nhưng, các giới chức ĐCSVN lại thích dùng những khái niệm tréo ngoe cẳng ngỗng như vậy như một mốt thời thượng. Để chứng tỏ ta đây giàu tư tưởng, biết lập ngôn, lập thuyết chăng? Nếu đúng theo CNXH “nguyên chất”, nền kinh tế của nó phải mang tính tập trung do Nhà nước quản lý từ trên xuống dưới, với Doanh nghiệp Nhà nước (DNNN) là thành phần chủ đạo. Mà nếu như thế, nó có ăn nhập gì với một nền kinh tế tự do ở các nước tư bản, được điều tiết bởi thị trường, gọi là KTTT?
Trên lý thuyết, hai mô hình tương phản này, một khi ráp lại, sẽ bị triệt tiêu, hoại diệt như khi “Vật Chất” và “Phản Vật Chất” gặp nhau vậy. Thế mà, oái ăm thay, một nền kinh tế quái gở như trên lại đang tồn tại chính thức tại Việt Nam (ít ra là trên danh nghĩa). Từ đó, Chính phủ Việt Nam buộc phải rót tiền nuôi các DNNN làm ăn luôn thất bát, cốt chỉ để giữ lại 6 chữ vô hồn “ĐỊNH HƯỚNG XHCN” trong nền kinh tế ẩm ương của mình. Hơn nữa, các DNNN này cứ khai báo thua lỗ liên tục với mục đích duy nhất là được ngân sách chính phủ bù lỗ, hòng giới lãnh đạo dễ bề tham nhũng, bòn rút tiền bạc một cách hợp pháp.
Chưa kể, trong nền KTTT “Định Hướng XHCN” có một không hai trên thế giới này, các doanh nghiệp tư nhân còn bị các DNNN chèn ép đủ điều hoặc bị chúng cạnh tranh không lành mạnh, kéo đất nước tụt hậu theo. Do vậy, đã có nhiều nhà phân tích đề nghị với ĐCSVN rằng, một khi nền kinh tế đã đa thành phần, nhất thiết nền chính trị phải đa nguyên kéo theo, không thể cứ nhất nguyên với ĐCSVN độc quyền lãnh đạo, theo kiểu “Hồn Trương Ba, Da Hàng Thịt” như bấy lâu nay.
Một nghịch lý khác, với mức độ trái khoáy không thua kém “Nền KTTT Định Hướng XHCN” gì mấy, nếu không muốn nói là quái gở hơn, vẫn đang tồn tại nhức nhối trong lòng Giáo hội Phật giáo Việt Nam (GHPGVN, được ĐCSVN thành lập từ năm 1981, khác với Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, GHPGVNTN, tồn tại từ trước năm 1975), được thể hiện qua tôn chỉ: “Đạo Pháp - Dân Tộc - XHCN”. Đành rằng, để “đối trọng” với Giáo hội Công giáo Việt Nam (GHCGVN), Nhà nước cũng hình thành một tổ chức chính trị tương tự, gọi là Uỷ ban Đoàn kết Công giáo Việt Nam (UBĐKCGVN), tuy nhiên, quy mô và ảnh hưởng của tổ chức ngoại vi này lên GHCGVN là không đáng kể, nên sẽ không được phân tích kỹ trong bài viết này. Ngoài ra, so với khẩu hiệu “Đạo Pháp - Dân Tộc - XHCN” chứa đầy nghịch lý mà ĐCSVN áp đặt lên GHPGVN, các phương châm của UBĐKCGVN như "sống tốt đời đẹp đạo" hay “sống phúc âm giữa lòng dân tộc” chẳng thấm tháp vào đâu.
Như nhiều người đã rõ, tư tưởng và giáo lý Phật giáo mang tầm vóc chân lý vũ trụ, siêu việt tam giới, ảnh hưởng đến toàn bộ chúng sanh, không chỉ riêng con người, nói gì tới “Dân Tộc” hoặc “CNXH”. Hơn nữa, 10 thế giới Phàm - Thánh mà chúng sanh “ngao du” qua lại trong từng sát na của đời sống hiện tại (“Địa ngục, Ngạ quỷ, Súc sanh, A-tu-la, Người, Trời” và “Thanh văn, Duyên giác, Bồ tát, Phật”) tồn tại TRONG TÂM con người, chứ có phải bên NGOÀI XÃ HỘI đâu? Đem chiếc vòng kim cô kép “Dân Tộc - XHCN”, nhất là XHCN, vốn rất nhỏ nhoi, hạn hẹp, nhập thế gian pháp tròng lên đầu “Đạo Pháp” để biến tư tưởng Phật Giáo vốn thâm u bát nhã, liễu nghĩa thượng thừa, xuất ly tam giới trở nên méo mó, gãy vỡ, lệch hướng trên đất nước Việt Nam là một nghịch lý rất bỉ ổi. Nó vừa “tục hóa” Phật giáo vừa “tha hóa” Phật tử, trong khi Phật giáo chiếm hơn 70% dân số Việt Nam.
Tuy xuất phát điểm cho hành vi trên của ĐCSVN chỉ nhằm mục đích muốn kiểm soát mọi thứ, kể cả tư tưởng con người, nhưng tham vọng quyền lực vô độ đó đã dần dà biến tôn giáo thành một công cụ phục vụ chính quyền, thay vì một phương tiện giáo hoá con người đi về “Chân - Thiện - Mỹ”, Giải Thoát, Giác Ngộ. Do đó, tình trạng xã hội Việt Nam càng ngày càng “băng hoại” có trách nhiệm rất lớn của ĐCSVN.
B. ĐẾN NGHỊCH LÝ CON CHÁU TRÙNG TRÙNG
Thế là, cái gì còn có thể không dám nói, chứ phải khẳng định, số lượng nghịch lý ở đất nước này thì vô thiên lủng, nhiều đến độ đếm không xuể. Khuôn khổ hạn hẹp của bài viết liên quan đến vụ án “Chuyến Bay Giải Cứu” chỉ cho phép tác giả đề cập đến 3 nghịch lý hàng con cháu nổi bật: “Tù Nhân - Lương Dân”, “Đảng Cử - Dân Bầu” và “Bạn Bè - Kẻ Thù”.
Nếu không có lực lượng tu nghiệp sinh từ các nước khác (có cả Việt Nam) sang sinh sống và làm việc, giới luật sư Nhật Bản chắc đã đối diện với viễn cảnh thất nghiệp ngay trên đất nước mình vì người dân xứ sở “mặt trời mọc” có xu hướng tự hoà giải những mâu thuẫn với nhau mà không qua kiện cáo để đáo tụng đình [4]. Tương tự, các nhà tù của Hà Lan có thể sẽ phải đóng cửa trong nay mai vì không có đủ tù nhân để giam giữ do ý thức chấp hành pháp luật của người dân xứ này quá cao [5]. Thế mà, tại Việt Nam, lại đang xảy ra quá trình ngược: Lạm phát "tù nhân"!
Chữ "tù nhân" được để trong ngoặc kép nhằm nêu lên một thực trạng là có rất nhiều “lương dân”, lẽ ra phải được ca ngợi, tôn vinh vì sự dấn thân của họ cho sự nghiệp bảo vệ tổ quốc, yêu nước thương nòi, giữ gìn công lý, sự thật và chống bất công, hủ bại… thì bỗng dưng lại bị trù dập, vu cáo và bị bỏ tù tại đất nước Việt Nam này với tội danh “gây rối” hay “phản động" - vốn phải được hiểu là "phản Đảng" hay "chống Đảng".
Nếu người dân, do mất đất vì “quy hoạch” vào tay bọn tư bản đỏ, tập trung phản đối giá đền bù rẻ mạt, sẽ bị bắt và quy vào tội “gây rối”, thì việc biểu tình chống Trung Cộng xâm phạm lãnh hải, phản đối Luật Đặc khu gây hại, tố cáo Formosa xả thải trái phép, tham gia câu lạc bộ cắt đường lưỡi bò “No-U” của Trung Cộng trên Biển Đông hoặc viết blog, status trên facebook phản đối ôn hòa đường lối quá thân Trung của Chính phủ… sẽ có khả năng bị quy kết là "phản động" hết, vì quyết sách của Đảng TRƯỚC ĐÂY hoặc là “thân Trung” hoặc là “bảo vệ đại cục”. Đó là một nghịch lý ắt phải có từ những nghịch lý mẹ cha nêu trên, nhằm dập tắt tiếng nói lương tri của cả trăm triệu dân Việt, với nhiều người trong số họ là "hiền tài", là "nguyên khí" quốc gia.
Hãy nhìn tiếp vào một nghịch lý nữa, được thể hiện qua cụm từ “Đảng Cử - Dân Bầu”, để mà ngậm ngùi. Đừng tìm chi quá xa xôi, chỉ cần “lục” lại sự kiện Quốc hội bầu chức danh Chủ tịch nước ngày 23/10/2018 thôi là sẽ rõ nghịch lý này từ trong ra ngoài. Đảng đã “cử” mấy ứng viên để “bầu” chức danh này? Chỉ mỗi MỘT người cho MỘT vị trí trên mà thôi!!! Thật quá vô lý! Nếu cứ tiếp tục “bầu” theo kiểu như thế này, người lớn sẽ phải biết giải thích ra sao cho con trẻ về phép so sánh bằng, so sánh hơn hoặc so sánh nhất? Có phép so sánh nào mà không hàm chứa số nhiều từ HAI trở lên không? KHÔNG! Ngay cả khi ta so sánh ta với chính ta theo biến số thời gian, thì số lượng nhân ảnh đương nhiên cũng là HAI ít nhất, vì vũ trụ vạn vật biến dịch, vô thường theo từng sát-na một, biến “ta” của một sát-na trước và “ta” của một sát-na sau không còn giống nhau nữa mà? Huống hồ đây đang nói tới tiến trình LỰA CHỌN một chính trị gia thích hợp NHẤT cho chức vụ lãnh đạo đất nước? Mà hễ “LỰA CHỌN” thì dứt khoát phải là HAI trở lên, thêm yếu tố “NHẤT” vô nữa thì phải là “BA” tối thiểu, không thể khác được. Đó mới đích thực là “bầu” chứ? “Cử” có MỘT người mà cũng “bầu” thì phải nói là “cưỡng từ” mất rồi. Hơn nữa, xét cho tận cùng, nếu Đảng đã “cử” rồi, dù “cử” bao nhiêu người đi nữa, dân có cơ hội nào mà “bầu” theo ý mình? Dân đâu có quyền tự ứng cử Đại biểu Quốc hội (ĐBQH), nói gì đến trúng cử cho xa vời? Chưa kể, ĐBQH toàn là Đảng viên và vài người ngoài Đảng được Đảng chọn. Vì vậy, cần trung thực sửa cụm từ quá mị dân trên thành “Đảng Cử - Đảng Bầu” cho đúng với thực tế. Bởi nếu cứ khăng khăng “Đảng Cử - Dân Bầu” thì đích thị là “đoạt ý” rồi còn gì? Cương lĩnh Đảng còn đứng trên Hiến pháp như TBT Nguyễn Phú Trọng đã thừa nhận [6], thì hà cớ gì không dám huỵch tẹt “Đảng Cử - Đảng Bầu”? Bệnh gì phải cử? Cứ sòng phẳng, sợ gì? Tỷ lệ “trúng cử” toàn gần 100%, được bầu bằng các Đảng viên tiếm danh người dân, không là nghịch lý thì biết gọi là gì?
Thế nhưng, nghịch lý con cháu lớn nhất vẫn là quan niệm lẫn lộn, lú lẫn “Bạn Bè - Kẻ Thù” của Đảng và Nhà nước Việt Nam đối với Trung Cộng, địch thủ ngàn năm phương Bắc. Trung Cộng là hiểm họa ngoại xâm lớn nhất và duy nhất của Việt Nam. Lịch sử đã chỉ rõ không cần thiết phải nhắc lại. Vấn đề cần bàn chỉ là nên giữ mức độ giao hảo với chúng ra sao và đề phòng chúng như thế nào thôi. Ấy vậy mà lãnh đạo Đảng chúng ta qua các thời kỳ cứ xem Trung Cộng là anh em, còn hơn bạn bè, theo kiểu “Huynh Đệ Chi Đảng”. Không chỉ ngây thơ ôm ấp cái “Đại Cục” [7] tẩm đầy thuốc độc, tự trói mình vô sợi đây “Bốn Tốt” [8] và đội lên đầu vòng kim cô “Mười Sáu Vàng” [9], lãnh đạo chúng ta còn quá ngây ngô khi cho bơm máu bẩn “Nhân Dân Tệ” vào cơ thể kinh tế èo uột của mình [10], mở toang cửa khẩu cho hàng hoá Trung Cộng xâm nhập thị trường Việt Nam và cho tình báo Trung Cộng đội lốt thường dân tự tung tự tác chạy xe vào nội địa nước ta [11]. Tệ hơn nữa, mới đây ĐCSVN còn công khai ủng hộ chương trình “Sáng Kiến Vành Đai-Con Đường” của Trung Cộng [12].
Do không thể hoặc không muốn xác định Trung Cộng là địch nhân, cho nên Đảng ta đã không đủ khôn ngoan lựa chọn bạn bè hay đồng minh thích hợp mà kết giao, nhằm đối trọng với kẻ láng giềng tham tàn này.
Chỉ cần biết đặt lợi ích quốc gia, dân tộc lên trên hết, thì theo logic bình thường, đương nhiên Đảng, Nhà nước Việt Nam sẽ bắt tay làm bạn với Mỹ, Châu Âu, Anh, Nhật, Úc, Ấn, Hàn... chứ không thể nào lại đi ôm vai bá cổ Trung Cộng, kẻ luôn có dã tâm cướp đất, cướp biển của ta cho bằng được. Phải nói, tất cả các hệ lụy lớn nhỏ xuất phát từ Trung Cộng ảnh hưởng đến Việt Nam, đều có nguyên nhân xâu xa từ việc xác định sai, “Coi Thù Thành Bạn” này. Hậu quả là, chúng ta mất dần biển đảo từ Hoàng Sa tới Trường Sa, mất luôn hàng ngàn km2 đất biên giới, kể cả “Ải Chi Lăng” lịch sử cùng “Thác Bản Giốc” vào tay Trung Cộng, biến “Ải Nam Quan” xưa thành “Hận Nam Quan” nay, chưa kể tàu ngư dân bám biển của ta còn bị chúng đâm húc như cơm bữa nhưng ta phải hèn hạ gọi chúng là “tàu lạ”, “nước lạ”, “máy bay lạ”, “cá mập lạ”…
C. VÀ NGHỊCH LÝ “CHUYẾN BAY GIẢI CỨU”
Thế rồi, chuyện gì tới cũng phải tới. Trên nền tảng những nghịch lý đa tầng nhiều lớp ở trên, chân lý và công lý ở Việt Nam đã bị đảo ngược lại một cách nghiệt ngã, như một người đi lộn đầu xuống đất mà dân gian gọi là “Trồng Cây Chuối”. Sự thật đau lòng trên được thể hiện không thể nào rõ ràng hơn qua vụ “Kit test Việt Á” đã nói ở phần trước và vụ “Chuyến Bay Giải Cứu” đang mổ xẻ trong bài viết này.
Còn có người dân nước nào khốn khổ hơn dân Việt trong đại dịch cúm Tàu? Có lẽ không? Trong khi ông bà, cha mẹ, con cái trong nước phải bị “tra tấn” liên hồi bằng các “cực hình” “MÓC-NGOÁY-HỐT-NHỐT” điên loạn ở các “pháo đài khu phố - thôn ấp” hoặc trong các “trại cách ly tập trung” và “bệnh viện dã chiến” thì họ hàng, bà con, thân nhân của họ ở nước ngoài phải lo chạy vạy kiếm tiền cống nạp cho bọn liên danh “VÉ TẶC” để có một chỗ ngồi hồi hương trên những chuyến bay mang mỹ danh “GIẢI CỨU”, với giá vé cao từ 3-5 lần mức bình thường!
Bị “TRẤN LỘT” trắng trợn như vậy nhưng phải cắn răng, nhịn nhục cảm ơn bọn CƯỚP VÉ. Nỗi uất ức này Trời Xanh có thấu? Chưa bao giờ trong lịch sử Việt Nam thời hiện đại, cả “Khúc Ruột Một Ly” (người Việt quốc nội) và “Khúc Ruột Ngàn Dặm” (người Việt quốc ngoại) đều bị rẻ rúng như nhau đến như vậy! Nhân dân Việt Nam đã bị bọn cơ hội, tham nhũng công tư phối hợp, bắt tay vặt lông và đánh úp tơi tả. Đến giờ phút này, công luận chỉ mới được biết, cầm đầu vụ này là một thứ trưởng bên Bộ Ngoại giao (BNG) với Cục Lãnh sự (4 lãnh đạo đều bị bắt) là bộ phận thực thi hành vi “trấn lột” hành khách, cùng sự tiếp tay “dắt mối” của 1 giám đốc công ty chuyên về du lịch. Số người bị bắt đã là 8, với tổng số lợi nhuận bất chính tạm tính là 2000 (chuyến bay) x 2 (tỷ đồng) = 4.000 tỷ đồng! Một con số giống vụ Việt Á!!! Dư luận đang chờ BCA điều tra thêm, liệu còn có quan chức nào nữa trong các Đại sứ quán, Lãnh sự quán nước ngoài hoặc các bộ ngành khác dính tới vụ này nữa không. Nếu không, trước mắt chỉ có BNG là kẻ chủ mưu.
Nhìn rộng ra, qua vụ án “Chuyến Bay Giải Cứu”, một loạt các nghịch lý bóc trần bộ mặt đạo đức giả của các quan chức Việt đã được cùng lúc thể hiện: “Trấn Lột” được khua chiêng thành “Giải Cứu”, “Ngược Ngạo” được gõ mõ thành “Ngạo Nghễ”, “Vô Cảm” được tung hô thành “Nhân Đạo”, “Kẻ Thủ Ác” được xưng tụng thành “Vị Bồ Tát” và “Bọn Đáng Nguyền Rủa” được định hướng thành “Những Kẻ Ban Ơn”… Quá hiển nhiên, thế sự bị đảo điên tột mức và công lý bị lật nhào sấp mặt. Không còn nghi ngờ gì, bọn quan chức tham nhũng đã đan tâm chực chờ thiên tai địch hoạ xảy ra hòng biến chúng thành cơ hội để vơ vét tiền bạc, mặc cho bá tánh có kêu la thế nào đi nữa. Giống như các nghệ sĩ, các KoLs lợi dụng những mùa bão lũ hàng năm để kêu gọi quyên góp từ các nhà hảo tâm mà trục lợi thế nào, bọn cầm đầu “Chuyến Bay Giải Cứu” cũng tận dụng dịch bệnh cúm Tàu trong 2 năm 2020 - 2021 để đục khoét công quỹ quốc gia và vơ vét tiền của bá tánh y như vậy, nhưng ở một mức độ và quy mô lớn hơn rất nhiều. Nếu sai phạm của nhóm “Ăn Tiền Từ Thiện” chỉ đơn thuần là lợi dụng lòng tốt của người khác để trục lợi, thì tội lỗi của bọn “Đớp Vé Máy Bay” đang bàn nặng hơn gấp bội: Chúng vừa bòn rút tiền thuế người dân để thực hiện các chuyến bay nhân đạo chuyên chở công dân Việt về nước vừa móc túi trắng trợn chính những hành khách tội nghiệp này! Hơn nữa, hành động tham nhũng và trấn lột có môn bài đó lại còn được báo chí tung hô.
Nói cách khác, bọn “VÉ TẶC” đó đã lợi dụng nghĩa vụ bảo hộ công dân ở nước ngoài được giao để trục lợi cả ngân sách Nhà nước lẫn tiền túi người dân. Không những không “Bảo Hộ” đã đành, chúng còn nhẫn tâm “Bóc Lột” họ không thương tiếc.
Xét về bản chất, bọn cầm đầu vụ “Chuyến Bay Giải Cứu” cũng “Bất Lương” và “Vô Nhân Đạo” như bọn “Kit Test Việt Á”. Còn nếu xét về nhân thân, chúng đều là các cán bộ ĐCSVN được quy hoạch, cơ cấu làm cán bộ nguồn cấp cơ sở hoặc chiến lược, đều đã kinh qua các lớp trung cấp hoặc cao cấp chính trị, nghĩa là, chúng đều thấm nhuần CN Marx-Lenin và Tư tưởng Hồ Chí Minh! Thấm nhuần thế nào mà lại biến thành băng “VÉ TẶC” vậy cà?
Vậy là, không thể không đặt ra những thắc mắc đầy nghịch lý: Tại sao nhóm quan chức tổ chức các “Chuyến Bay Giải Cứu” này dám làm tiền một cách trắng trợn giữa cơn đại dịch như vậy? Bộ họ không sợ bị phát hiện và sờ gáy khi lò đốt tham nhũng vẫn đang cháy à? Nếu sợ sao vẫn làm như không có gì? Tại sao hàng loạt các quan chức ở khắp các bộ ngành, cấp thấp có, cấp trung có, cả cấp cao lẫn cấp rất cao cũng có, đều tham tàn một cách bất chấp như vậy, ngay trên nỗi khổ niềm đau của đồng bào mình? …
Đây là vài câu hỏi tiêu biểu làm nhức nhối lòng người. Lòng tham và “suy thoái đạo đức, tư tưởng” thì đã rõ, nhưng còn có nguyên nhân gì khác nữa không? Rõ ràng, không thể biện minh, khâu lựa chọn quan chức Đảng thông qua “Quy Hoạch”, “Cơ Cấu” như trước đây tới giờ đã mắc lỗi hệ thống. Từ đó, xét đến tận cùng, một khi công cuộc đào tạo “cán bộ nguồn” bị lỗi hệ thống như trên, dứt khoát phải xem lại nền tảng tư tưởng và thể chế mà ĐCSVN dựa vào để rèn luyện cán bộ đã bị khiếm, bị khuyết ở chỗ nào. Có khi nào “Kim Chỉ Nam” đã bị suy thoái trở thành “Kim Trỏ Bắc” rồi hay không? Nếu không, tại sao quan chức Việt lại hư đốn và tàn ác, cả “LƯỢNG” lẫn “CHẤT” đến như vậy? Mà nếu tình trạng hư đốn phải tính theo “từng mẻ đào tạo” (không phải từng người một) như trên, không thể nào bắt giam cho xuể số quan chức vi phạm được, vì chúng liên tục nảy nòi từ thể chế mà ra. Lò nào chứa cho hết? Nếu không chấp nhận hệ thống tam quyền phân lập trong quản trị đất nước, ĐCSVN cần đề xuất cơ chế tương đương thay thế. Nhưng mà, cơ chế hữu hiệu nào có thể ngăn ngừa những vụ tham nhũng tày trời như “Kit Test Việt Á” hoặc “Chuyến Bay Giải Cứu” đây, ngoài tam quyền phân lập? Liệu 63 Ban PCTNTC ở các tỉnh thành có ngăn chặn nổi tình trạng tham nhũng, tiêu cực? Không có gì chắc chắn hết!
D. THẾ CÒN TRÙM CUỐI THÌ SAO?
Tới đây, không thể không băn khoăn tiếp: TRÙM CUỐI của Nhóm “ĂN VÉ” các “Chuyến Bay Giải Cứu” phải chăng chỉ là tay Thứ trưởng Tô Anh Dũng (BNG) hay còn (những) nhân vật nào quyền lực cao hơn ở phía sau nữa? Liệu lãnh đạo Bộ GTVT hoặc Hãng Hàng không Vietnam Airlines (VNA) có liên đới trách nhiệm hay không? Dư luận đang chờ BCA làm rõ.
Tuy nhiên, nếu nhìn vào số tiền thu lợi bất chính do BCA nêu ra, chúng ta thấy gì? Thấy con số này rất giống vụ Việt Á: 2.000 (chuyến bay) x 2 (tỷ đồng) = 4.000 (tỷ đồng). Lại 4.000 tỷ? Có vẻ như, trọng tâm điều tra của lãnh đạo BCA không nằm ở con số 4.000 tỷ đồng lợi nhuận bất chính nêu ra, cho bằng có hay không hành vi “LŨNG ĐOẠN NHÀ NƯỚC” trong vụ “ĂN VÉ” này như vụ “ĂN KIT” Việt Á. Đã từ lâu, “4.000 tỷ đồng” là con số mang tính biểu trưng cho số tiền rất lớn ở Việt Nam (do đất nước 4.000 năm lịch sử chăng?): Vụ “trùm lừa đảo tín dụng siêu hạng Huỳnh Thị Huyền Như cũng 4.000 tỷ, vụ Phạm Công Danh liên quan đến sân vận động Chi Lăng cũng 4.000 tỷ, vụ sai phạm đất đai ở 38 vị trí đắc địa tại Hà Nội cũng 4.000 tỷ; 4.000 tỷ cũng là số tiền tham nhũng thu hồi trong năm 2020, trong vụ “Kit test Việt Á” và vụ “Chuyến Bay Giải Cứu” đang xét… Cho nên, việc BCA nêu con số “4.000 tỷ đồng” tiền sai phạm chủ yếu là để đánh động dư luận về tính chất nghiêm trọng của vụ án. Bởi vậy, ông CVP BCA mới phát biểu: “Có vụ án phát hiện hơn 10 tỷ đồng trong ngăn kéo bị can”, bất chấp sự thật là, không có ngăn kéo hay hộc bàn nào đủ rộng để chứa hết 10 tỷ đồng, dù là toàn tờ 500.000 đồng. Do đó, hướng điều tra chính yếu nhất của vụ trọng án “Chuyến Bay Giải Cứu” rất có thể là, có hay không yếu tố “Lũng Đoạn Nhà Nước” trong việc nâng giá vé trục lợi, bằng sự phối hợp giữa BNG, BGTVT và VNA? Nếu có, ai là chủ mưu, tức là TRÙM CUỐI?
Tuy nhiên, vẫn còn đó nhiều gợi mở xa rộng hơn về “TRÙM CUỐI”: Có phải chính CƠ CHẾ tuyển chọn cán bộ như hiện nay, mở rộng ra là THỂ CHẾ đang được áp dụng tại Việt Nam, mới là thủ phạm TRÙM CUỐI vụ “ĂN VÉ”?
Nếu đúng vậy, bóng dáng TRÙM CUỐI trong vụ này lại xuất hiện theo một cách thức giống vụ Việt Á. Đó là (những) kẻ đã giới thiệu, tiến cử, cơ cấu, quy hoạch và đào tạo các quan chức nhúng chàm vụ “VÉ TẶC” vào chức vụ trên. Mà như vậy, cả hệ thống chính trị là TRÙM CUỐI gián tiếp.
Nếu không phải THỂ CHẾ, tại sao dù lò đốt tham nhũng được vận hành hết công suất từ 2013 đến nay, tình trạng này không những không thuyên giảm mà càng gia tăng, đến nỗi tình trạng “Tham Nhũng Chính Sách” rời rạc trước đây đã “tự chuyển hóa”, “tự diễn tiến” rồi “nhảy vọt một bước”, cả lượng và chất, thành “Lũng Đoạn Nhà Nước” có hệ thống như vụ “Kit Test Việt Á” và “Chuyến Bay Giải Cứu”?
Ngoài ra, nếu giới chức lãnh đạo Việt Nam vẫn cho rằng lý giải trên chưa thật chính xác, xin phân tích yếu tố TRÙM CUỐI trong vụ “VÉ TẶC” đang bàn bằng một nguyên nhân hợp lý khác: Có phải vụ “ĂN VÉ” cũng có dính dáng ít nhiều tới Trung Cộng như vụ “ĂN KIT” không?
Nhìn vào công tác quy hoạch cán bộ cấp chiến lược của ĐCSVN, câu trả lời là “CÓ DÍNH DÁNG”. Chỉ cần tìm hiểu xem, bao nhiêu quan chức bị khởi tố trong vụ trọng án này, đã từng được Trung Cộng đào tạo theo “Kế Hoạch Hợp Tác Đào Tạo Giữa ĐCSVN Và ĐCSTQ Giai Đoạn 2016 - 2020” (ký ngày 5/11/2015 tại Hà Nội), sau được nâng cấp lên thành “Thỏa Thuận Hợp Tác Đào Tạo CÁN BỘ CẤP CAO Giữa ĐCSVN và ĐCSTQ” (ký ngày 12/1/2017 tại Bắc Kinh) [14], là sẽ rõ ngay. Nếu do được đào tạo tại Tàu mà các quan chức trên trở nên hư đốn, phải điều tra tiếp xem có phải chúng đã được bọn Hoa Nam cài cắm làm Việt gian phá hoại đất nước này không? Còn bao nhiêu “VIỆT GIAN” tiềm tàng như vậy nữa? Trong trường hợp này, TRÙM CUỐI chính là bọn TRUNG NAM HẢI.
E. ĐÔI DÒNG THAY LỜI KẾT
Dù hành trình lần ngược lại 2 năm dịch giã 2020 - 2021 truy tìm TRÙM CUỐI trong vụ “Chuyến Bay Giải Cứu”, theo chân Ban Chuyên án BCA có đôi chút khó khăn, nhưng không phải vì vậy mà quý độc giả chưa thể xác định được nhân vật này. Dễ thấy, trước mắt, kẻ cầm đầu là Tô Anh Dũng, nguyên Thứ trưởng BNG, đã bị khởi tố và bắt giam vì tội “Nhận Hối Lộ”. Nếu chỉ dừng ở đây, vụ án này chỉ đơn thuần là một vụ tham nhũng, dù rất nghiêm trọng. Nếu CQĐT xác định được thêm có sự phối hợp, tiếp tay của các bộ ngành khác như BYT, BGTVT, VNA…, dứt khoát vụ “ĂN VÉ” sẽ trở thành vụ “LŨNG ĐOẠN NHÀ NƯỚC” điển hình như vụ “ĂN KIT”, bởi cũng có một nhóm quan chức cấu kết, bàn bạc, soạn thảo và trình Chính phủ cùng BCĐ COVID-19 TW các chính sách, quy định liên quan đến gần 2.000 chuyến bay giải cứu công dân có lợi cho quá trình tham nhũng 4.000 tỷ của nhóm này. Trong trường hợp đó, phải có (một) kẻ cầm đầu đạo diễn mọi thứ, gọi là TRÙM CUỐI. Tuy nhiên, trong khi chờ đợi CQĐT hoàn tất quá trình điều tra xét hỏi vụ án, vẫn có thể nhìn ra được bóng dáng TRÙM CUỐI theo HAI cách thức khác đã nêu. Một là, THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ hiện hành, vừa là mảnh đất màu mỡ sản sinh nhiều nghịch lý, mâu thuẫn, bất cập vừa là môi trường lý tưởng dung túng bao kẻ cơ hội, tham nhũng, lũng đoạn. Hai là, bọn TRUNG NAM HẢI mưu mô, xảo trá đã cài cắm không biết bao nhiêu Việt gian vào cơ quan Đảng, Nhà nước, Chính phủ, thông qua chương trình đào tạo nội gián mang tên “kế hoạch hợp tác đào tạo cán bộ giữa ĐCSVN và ĐCSTQ giai đoạn 2016 - 2020” và “thỏa thuận hợp tác đào tạo cán bộ cấp cao giữa ĐCSVN và ĐCSTQ”, được TBT Nguyễn Phú Trọng, thay mặt ĐCSVN, ký kết với TBT Tập Cận Bình, đại diện ĐCSTQ, vào các năm 2015 và 2017 như vừa được đề cập ở trên. Như thế, hoặc THỂ CHẾ hoặc HOA NAM hoặc cả hai, đều có thể là TRÙM CUỐI vụ “ĂN VÉ”.
Đối với những ai cảm thấy khó hiểu về TRÙM CUỐI “Thể Chế”, vốn nặng tính lý luận, hoặc khó tin về TRÙM CUỐI “Trung Nam Hải”, vốn ẩn mặt giấu thân trong vụ “Chuyến Bay Giải Cứu”, cứ hãy nhìn vào phong vũ biểu “NGHỊCH LÝ” tại Việt Nam để dễ bề suy xét. Dù gần nửa thế kỷ đã trôi qua, tưởng chừng bao nghịch lý từng tồn tại dai dẳng trên đất nước này sẽ thuyên giảm đôi chút theo đà thăng tiến của xã hội và thế giới, nhưng không, oái ăm thay, chúng lại tăng lên tính theo ngày, cả số lượng lẫn mức độ, chứ không hề có dấu hiệu dừng lại. Vẫn còn đó những tồn tại ngược đời không thể lý giải được, như những trò hề đầy ai oán, khi mà cán bộ đội chống ma tuý là kẻ cầm đầu buôn bán ma tuý, tướng tá công an chống cờ bạc thì bảo kê cho cờ bạc, các thầy cô vừa tổ chức kỳ thi tuyển quốc gia vừa bán điểm cho thí sinh tham gia thi cử, rồi lãnh đạo ngành y thay vì cứu người theo “Lời thề Hippocrates” lại tham gia nhập thuốc tây giả giết người, Kit test cúm Tàu thay vì giúp phân lập người nhiễm bệnh lại làm lây lan bệnh nhanh hơn trong cộng đồng (chỉ bởi vì chúng là … hàng giả!), Cục Chống buôn lậu lại mở cửa cho buôn lậu tự tung, Uỷ ban Chứng khoán Nhà nước lại tự tác bắt tay với các công ty thao túng chứng khoán thay vì quản lý chúng và các “Chuyến Bay Giải Cứu” đã biến thành “Ác Mộng Bão Tố” cho những hành khách chẳng may được ngạo nghễ “bảo hộ”… Tuy nhiên, nguy hiểm nhất vẫn là, lực lượng chống tham nhũng nhiều khi sẽ là những tên tham nhũng cộm cán, còn nhiều kẻ xưng danh yêu nước chính là những tên phản quốc...
Truy tới tận cùng, đâu khó thấy, hễ chế độ cộng sản còn thì nghịch lý cứ mãi còn, vì CNXH là mảnh đất màu mỡ ươm mầm cho những hạt giống nghịch lý này phát triển. Hậu quả là, các vụ án như “ĂN KIT”, “ĂN VÉ”, “ĂN ĐẤT”, “ĂN CHỨNG KHOÁN”… phiên bản mới cứ vậy mà xuất hiện không bao giờ dứt. Thiệt là quá cám cảnh:
Hình chữ S, gấm vóc hình chữ S
Phú quốc cường binh đã lúc nào có đâu?
Hình chữ S, đất nước hình chữ S
Nghịch lý triền miên như S lộn đuôi đầu
N.H.D.
Chú thích:
[1]. https://m.thanhnien.vn/tong-bi-thu-n...phu-trong-phat...
[2]. https://m.thanhnien.vn/ong-vo-van-th...am-sang-to-hon... https://m.thanhnien.vn/qua-do-len-chu-nghia-xa-hoi-bao...
[3]. https://plo.vn/lam-gi-co-ma-di-tim-post277277.amp
[4]. http://m.tinhhoa.net/luat-su-nhat-ng...g-ngheo-kho-vi...
[5]. https://m.baomoi.com/quoc-gia-phai-d...c/26604450.epi
[6]. https://amp.vnexpress.net/tong-bi-thu-de-phong-the-luc...
[7]. http://dienngon.vn/.../dai-cuc-cua-t...oc-va-lua-chon...
[8] & [9]. http://toquoc.vn/khong-mo-ho-16-chu-vang-va-4-tot...
[10]. https://m.dantri.com.vn/.../cho-phep...-toan-nhan-dan...
[11]. https://zingnews.vn/hoa-qua-trung-quoc-sap-vao-viet-nam... https://nld.com.vn/.../nguoi-trung-quoc-duoc-lai-xe-vao...
[12]. https://m.trithucvn.net/.../thu-tuong-hoan-nghenh-sang...
[13]. https://m.trithucvn.net/.../thu-tuong-hoan-nghenh-sang...
[14]. https://baotintuc.vn/.../viet-nam-tr...c-ky-ket-nhieu... https://amp.dantri.com.vn/.../viet-n...ng-quoc-ky-ket...
Bạn hữu thân mến,
Gần đây tên tuổi TCS lại làm dậy sóng trên nhiều trang truyền thông báo chí và các trang truyền thông xã hội trong và ngoài nước vì sự quảng bá của cuốn phim "Em và Trịnh" trong nước. Nội dung cuốn phim lại tung lên một đám sương mù về nhân vật Trịnh Công Sơn làm xã hội phân hóa thành nhiều phe Bênh và Chống. Nhân đọc lại một bài của Trịnh Cung, một người bạn rất thân với TCS và gia đình. Xin giới thiệu với bạn đọc một bài viết mà tôi nghĩ khá chính xác với nhân vật TCS. Có những nhân vật khác trong bài viết này hiện vẫn còn sống trong lẫn ngoài nước. Tuy nhiên bài viết vẫn còn thiếu sót một vài khía cạnh mà tác giả Trịnh Cung cũng chưa ghi rõ hết vai trò của những nhân vật như Nguyễn Đại Thức, Ngô Kha, Tôn Thất Lập, Nguyễn Quang Thiều, cô ca sĩ Hồng Nhung,... và những bối cảnh chính trị xung quanh những nhân vật đó. Những bí ẩn đó tự thân nó sẽ minh bạch sau này. Đây cũng là lần cuối tôi đề cập đến nhân vật này trên trang nhà vì nói thật cũng không nên tốn quá nhiều bút mực về TCS.( Ad.)
Trịnh Công Sơn không quan tâm đến chính trị?
Đã 8 năm kể từ ngày mất của Trịnh Công Sơn, 01-4-2001. Đã có rất nhiều bài và sách viết về người nhạc sĩ tài hoa xuất chúng này. Tất cả đều chỉ nói về 2 mặt: tình yêu (con người, quê hương) và nghệ thuật ngôn từ trong ca khúc Trịnh Công Sơn, tuyệt nhiên không thấy ai đề cập đến vấn đề Trịnh Công Sơn có hay không tham vọng chính trị. Phải chăng như Hoàng Tá Thích, ông em rể của người nhạc sĩ “phản chiến” huyền thoại này đã minh định trong bài tựa cuốn sách Như Những Dòng Sông của mình nói về âm nhạc và tình người của ông anh rể Trịnh Công Sơn, do nhà Xuất Bản Văn Nghệ và Công Ty Văn Hoá Phương Nam ấn hành năm 2007: “…Anh không bao giờ đề cập đến chính trị, đơn giản vì anh không quan tâm đến chính trị”? Hay như nhận định của một người bạn không chỉ rất thân mà còn là một “đồng chí” (trong ý nghĩa cùng một tâm thức về chiến tranh VN) của Trịnh Công Sơn, hoạ sĩ Bửu Chỉ (đã mất) đã viết: “Trong dòng nhạc phản chiến của mình, TCS đã chẳng có một toan tính chính trị nào cả” (Trích bài viết: “Về Trịnh Công Sơn và Những Ca Khúc Phản Chiến Của Anh”, in trong Trịnh Công Sơn, Cuộc Đời, Âm Nhạc, Thơ, Hội Hoạ & Suy Tưởng do Nhà Xuất Bản Văn Hoá Sài Gòn ấn hành năm 2005)?
Sự thực có đúng như câu khẳng định chắc nịch ở trên của ông Hoàng Tá Thích và hoạ sĩ quá cố Bửu Chỉ? Chắc chắn là sai 100% rồi nếu như Trịnh Công Sơn không là tác giả của 3 tập nhạc phản chiến (Ca Khúc Da Vàng, Kinh Việt Nam và Ta Phải Thấy Mặt Trời), và cũng chưa từng tham gia vào Phong trào Đấu tranh Đô thị của Thanh niên Sinh viên Học sinh để chống Mỹ và chính quyền Sài Gòn mà chính cuốn sách của Hoàng Tá Thích và bài viết của Bửu Chỉ vừa nhắc đến ở trên đã có nhiều tiết lộ. Mặt khác, trong bài viết “Có Nghe Ra Điều Gì” Trịnh Công Sơn gửi cho bác sĩ Thân Trọng Minh tức nhà văn Lữ Kiều năm 1973 có đoạn như sau: “…Chưa bao giờ tôi có ý nghĩ tự đề nghị với mình một trách nhiệm quá lớn, nhưng khi đã lỡ nhận chịu những cảm tình nồng hậu từ đám đông, thì những tình cảm kia phải được đền bồi…”. Và trong thư TCS gửi cho Ngô Kha – người bạn cùng chí hướng chính trị và cũng là người em rể, đồng thời là lãnh tụ của Chiến đoàn Nguyễn Đại Thức này đã bị Công An Huế bắt (1972-1974) – chúng ta sẽ dễ nhận ra ý thức làm chính trị chống chế độ Sài Gòn của Trịnh Công Sơn. Nhất là trong đoạn Lê Khắc Cầm nói về mối quan hệ giữa TCS và tổ chức cơ sở thành uỷ Huế do Lê Khắc Cầm bí mật phụ trách trước 1975 như thế nào, thì không thể nói là TCS không có toan tính chính trị như nhận định của hoạ sĩ Bửu Chỉ (Xin xem thêm Thư TCS gửi Ngô Kha và đoạn trao đổi về lá thư này giữa Nguyễn Đắc Xuân và Lê Khắc Cầm trong phần tư liệu đính kèm bài).
Thủ bút Trịnh Công Sơn trong bài “Có Nghe Ra Điều Gì”
gửi cho bác sĩ Thân Trọng Minh tức nhà văn Lữ Kiều năm 1973
Trước khi nêu thêm những dẫn cứ quan trọng hơn để chúng ta có cái nhìn rõ hơn về thái độ chính trị của TCS thời chiến tranh VN, và cũng nhằm cung cấp thêm tư liệu để làm rõ các mối quan hệ có tính dính líu vào hoạt động chính trị phản chiến thân Cộng của TCS, tác giả xin kể một kỷ niệm với Ngô Kha và vì sao Ngô Kha lấy tên cho lực lượng đấu tranh của mình là Chiến đoàn Nguyễn Đại Thức.
Vào năm 1971, tôi có mời Ngô Kha tới dự bữa cơm đầy năm Vương Hương, con đầu lòng của tôi tại nhà ở Phú Nhuận. Sau tàn tiệc, tôi đưa Ngô Kha ra về. Chúng tôi đi bô từ ngã tư Phú Nhuận về hướng cầu Kiệu, khi gần đến chân cầu, Ngô Kha nói với tôi: “Cậu vào chiến khu với mình đi, có người dẫn đường đang chờ”. Tôi không ngờ lại bị Ngô Kha đưa vào thế kẹt. Lúc này, tôi đang là Trung Úy biệt phái dạy tại Trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Huế, vừa bị Nha Mỹ Thuật Học Vụ trả về lại Bộ Quốc Phòng vì được Mỹ cấp học bổng tu nghiệp mỹ thuật tại Trung Tâm Đông và Tây, Hawaii, Hoa Kỳ (Sau 1975 tôi mới biết ông Nguyễn Văn Quyện, kiến trúc sư, Giám đốc Nha Mỹ Thuật Học Vụ, người ký quyết định không cho tôi đi Mỹ và trả tôi lại quân đội theo đề nghị của hoạ sĩ Vĩnh Phối – Hiệu trưởng Trường CĐMT Huế, cả 2 đều là Việt cộng nằm vùng), và Ngô Kha đang là em rể của Trịnh Công Sơn, cũng mang cấp bậc thiếu uý Quân lực VNCH có tư tưởng phản chiến, nhưng tôi không biết gì về hoạt động ly khai của anh cho tới lúc này. Thật bất ngờ và căng thẳng, làm sao tôi có thể đi về phía bên kia chiến tuyến? Tôi không hề tham gia vào phong trào phản chiến, tôi chơi với Trịnh Công Sơn, Ngô Kha, Hoàng Phủ Ngọc Tường, Đinh Cường khi họ chưa là người chống lại chế độ Việt Nam Công Hoà. Ngay cả tại “túp lều cỏ” Tuyệt Tình Cốc ở Huế, nơi mà nhà văn Thế Uyên trong một bài viết của anh có tên “Cuộc Hành Trình Làm Người Việt Nam Qua Trịnh Công Sơn” đã tự bạch anh từng đến dự những cuộc họp bàn về đấu tranh chính trị do nhóm Hoàng Phủ Ngọc Tường, Trần Quang Long, Nguyễn Đắc Xuân và Trịnh Công Sơn đứng ra tổ chức, tôi cũng chưa bao giờ đặt chân đến đó và thậm chí không hề biết có những việc như thế. Đơn giản vì tôi rời Huế vào sống ở Sài Gòn sau khi tốt nghiệp Mỹ thuật năm 1962, mối quan hệ giữa tôi và họ chỉ là một tình bạn văn nghệ thuần tuý. Để thối thác lời đề nghị ghê gớm này của Ngô Kha, tôi dừng lại trong bóng đêm bên này cầu Kiệu và nói với anh:”Ông thấy con mình vừa đầy năm, bà xã còn quá trẻ và yếu đuối, làm sao mình bỏ nhà đi vào căn cứ với bạn được. Hơn nữa mình không đồng ý cách giết người của họ ở Huế hôm Tết Mậu Thân… thôi chúc bạn lên đường may mắn!”. Thế nhưng, sự việc sau đó lại đưa Ngô Kha đến một hoàn cảnh khác. Anh không đi vào rừng mà về Huế rồi bị bắt và chịu một cái chết bi thảm.
Về Nguyễn Đại Thức là ai mà Ngô Kha dùng đặt tên cho lực lượng đấu tranh của mình?
Theo Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Đại Thức nguyên là một hạ sĩ quan quân lực VNCH ly khai đã bắn hụt tướng Huỳnh Văn Cao khi ông dùng trực thăng kiểm soát tình hình Phật giáo xuống đường ở Đà Nẵng và Huế, và đã bị lính Mỹ bắn hạ. Hành động và cái chết của Nguyễn Đại Thức đã đưa Ngô Kha đến sự chọn lựa Nguyễn Đại Thức là tên và biểu tượng cho nhóm quân nhân ly khai đấu tranh chống Mỹ Nguỵ do anh tổ chức. Sau đây là đoạn viết của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong Căn Nhà Của Những Gã LangThang: “…Theo tin tức quân báo của Kha nhận từ đoạn Đà Nẵng, thì lực lượng thuỷ quân lục chiến của Kỳ sẽ chĩa mũi nhọn vào những người của phong trào mà họ cho là nguy hiểm, ngay từ lúc họ đặt chân đến Huế để tránh hậu hoạ. Ngô Kha cùng đi với chiến đoàn ly khai của anh sẽ kéo dài cuộc cầm cự trên đèo Hải Vân, để tạo điều kiện cho tôi thoát…”. Đối với cá nhân tôi, nhờ tiết lộ kinh khủng này của Hoàng Phủ Ngọc Tường, những năm gần đây, tôi mới biết mình đã từng bị Ngô Kha dùng tình bạn để đưa vào cái gọi là Chiến đoàn ly khai Nguyễn Đại Thức mà không biết khi anh rủ tôi đi vào cứ như đã nói ở trên. May mà tôi đã từ chối.
Với bao nhiêu sự việc gắn kết với nhau, hoà quyện, ăn khớp, như thế mà chúng ta vẫn còn hoài nghi, vẫn biện bạch đây chỉ là một thứ tình cảm hồn nhiên hay hoa mỹ hơn, đấy là ý thức về thân phận dân tộc, tiếng nói đòi hoà bình đậm tính nhân bản cho quê hương của một người nghệ sĩ tài hoa như TCS, thì chi tiết sau đây đã được Nguyễn Đắc Xuân tiết lộ và đã xác nhận lại với tác giả bài viết này như sau: “Vào đêm ngày 29-5-1966, trên đường Trần Bình Trọng-Đà Lạt, Trần Trọng Thức (nhà báo), Nguyễn Ngọc Lan (linh mục, đã chết), Nguyễn Đắc Xuân và Trịnh Công Sơn đã cùng nhau bàn về một giải pháp chính trị cho trí thức yêu nước và người đưa ra sự chọn lựa rất quyết đoán và hợp ý với 3 bạn đồng hành với mình: “Không có con đường nào khác cho anh em mình ngoài Mặt trận Giải Phóng Miền Nam!”.
Vậy là đã quá rõ về khuynh hướng chính trị của Trịnh Công Sơn!
Từ Chính Trị Phong Trào đến Chính Trị Cầm Quyền?
Vỡ mộng chính trị cầm quyền
Những ngày trước 30-4-75, Sài Gòn rơi vào tình trạng hỗn loạn. Người thân cộng thì hí hửng, người quốc gia thì lo âu và tìm đường bỏ nước. Mọi thứ sinh hoạt đều tê liệt, tôi nằm trong số người chịu trận, bế tắc, no way out. Trong thời điểm tinh thần sa sút này, tôi thường ghé qua nhà TCS để tìm một thông tin tốt lành vì anh có nhiều mối quan hệ, nhưng cũng không được gì vì TCS từ chối ra đi và cho biết sắp nhận chức Quốc Vụ Khanh đặc trách văn hoá trong chính phủ Dương Văn Minh lên thay Thiệu-Kỳ, em trai TCS là đại uý Trịnh Quang Hà sẽ được giao làm Cảnh sát Trưởng quận 2 (nay là quận 1). Thế là xong, TCS sẽ tham gia chính quyền được chuyển từ tay Nguyễn Văn Thiệu để thương lượng hoà bình với quân GP đang bao vây Sài Gòn và doạ sẽ tắm máu Sài Gòn nếu VNCH không buông súng.
Thế nhưng, TCS và người em không có tên trong thành phần chính phủ Dương Văn Minh khi các hệ thống thông tin quốc gia công bố ngày 27-4-75 và cũng không có tên kiến trúc sư Nguyễn Hữu Đống trong vai đệ nhất Phó Thủ Tướng – người bạn chính trị không lộ diện của TCS từ trước sự kiện Tết Mậu Thân 1968, một cố vấn chính trị, một công trình sư cho sự nghiệp chính trị của TCS, đã vận động cho TCS vào chính phủ này như là đại diện của phe Phật giáo. Và với kết quả này, nhà hoạt đầu chính trị trẻ tuổi Nguyễn Hữu Đống đã phải rời khỏi nhà TCS ngay sau đó, sau khi đã ăn ở trong nhà TCS nhiều tháng trước như một người em rể.
Sau này, trong thời Lý Quí Chung còn sống, tôi có hỏi về sự việc này. Với tư cách là một Bộ trưởng Thông Tin và người rất thân cận với tướng Dương Văn Minh, Lý Quí Chung đã xác nhận: không hề có một đề cử nào cho TCS và Nguyễn Hữu Đống vào chính phủ Dương Văn Minh cả. TCS và gia đình đã bị Nguyễn Hữu Đống lừa rồi! Và từ đó TCS đã coi Nguyễn Hữu Đống là kẻ ghê tởm.
Một chút về Nguyễn Hữu Đống
Nguyễn Hữu Đống tốt nghiệp thủ khoa Trường Kiến Trúc Sài Gòn khoảng năm 1964 nhưng không hành nghề kiến trúc sư, bắt đầu chơi thân công khai với Trịnh Công Sơn vào khoảng 1970. Tôi không được biết gì nhiều về nhân vật này ngoài việc chứng kiến sự xuất hiện thường xuyên trong nhà TCS những tháng trước 4/1975 với tư cách em rể TCS, giữa lúc Sài Gòn liên tiếp nhận những thông tin về các tỉnh Tây Nguyên thất thủ, và cũng được biết từ TCS vào những ngày cuối của tháng 4/1975 là: chính quyền mới sẽ vẫn giữ nguyên chiếc ghế Đệ nhất Phó Thủ Tướng của chính phủ đầu hàng Dương Văn Minh (tức ghế của Nguyễn Hữu Đống). Sau đó, Nguyễn Hữu Đống đã vượt biên và định cư ở Pháp.
Thế nhưng, vào khoảng năm 1992, Nguyễn Hữu Đống về Sài Gòn và tìm thăm tôi. Tôi tiếp anh tại nhà và cùng ăn trưa. Thật ra, giữa tôi và Nguyễn Hữu Đống không đủ thân để anh tìm thăm, chẳng qua là chỗ để anh trút hết những gì TCS và gia đình không tiếp khi anh tìm đến thăm họ sau hằng chục năm ly gián từ ngày ấy. Trong những thổ lộ của Nguyễn Hữu Đống có 2 chi tiết đáng chú ý: Một là: Ý tưởng và mô hình kiến trúc Ngôi Đền Tình Yêu có hình quả trứng (lấy từ truyền thuyết Âu Cơ đẻ ra 100 trứng) để TCS chủ trì như một giáo đường là của Nguyễn Hữu Đống; Hai là: để Ngôi Đền Tình Yêu này mang đậm sắc thái TCS, Nguyễn Hữu Đống lập ý cho TCS viết Kinh Việt Nam. Dự án này tôi đã được TCS cho biết trước năm 1975 và sẽ xây dựng trên ngọn đồi của Bác sĩ Bùi Kiện Tín ở Thủ Đức, nằm đối diện với nghĩa trang quân đội Sài Gòn cũ. Xét về mặt tài năng kiến trúc và con người đầy tham vọng làm chính trị của Nguyễn Hữu Đống cũng như mối quan hệ mang tính chính trị giữa anh và TCS thì thông tin này đáng tin hơn là gần đây có nghe dư luận từ Phạm Văn Hạng là dự án này của Phạm Văn Hạng và TCS được ông Võ Văn Kiệt ủng hộ?
(Để biết thêm mối quan hệ chặt chẽ giữa TCS và Nguyễn Hữu Đống, xin độc giả đọc thêm đoạn trích dẫn trong phần ghi chú cuối bài viết này, câu Lê Khắc Cầm trả lời phỏng vấn Nguyễn Đắc Xuân về TCS).
Bài Học Lớn Cho Người Làm Chính Trị Tự Phát Trong Xã Hội CSVN
Những Gáo Nước Lạnh Ngày “anh em ta về”
Tuy nhiên, sau sự thất bại ấy, TCS lại đứng lên vui mừng vì Sài Gòn của anh trong ngày 30-4-75 đã xuất hiện: “Cờ bay trăm ngọn cờ bay” và“anh em ta về mừng như bão cát quay cuồng…”. Từ sự kiện tại Đà Lạt mà Nguyễn Đắc Xuân đã nhắc đến ở trên cho đến ngày 30-4-75 không có một chỉ dấu nào cho thấy có mối liên lạc về mặt tổ chức giữa Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam và Trịnh Công Sơn. Thậm chí khi anh được kiến trúc sư Nguyễn Hữu Thái đưa đến Đài Phát Thanh Sài Gòn để hát bài Nối Vòng Tay Lớn mừng chiến thắng lịch sử 30-4-75, TCS, tác giả của ca khúc có tính dự báo cho ngày huy hoàng này của quân Giải phóng và bi thảm cho phía VNCH, cũng bị Tôn Thất Lập, một nhạc sĩ chủ chốt trong phong trào Hát Cho Đồng Bào đã thoát ly đi theo MTGPMN, đuổi ra khỏi phòng thu: "Mày có tư cách gì mà hát ở đây!”…
Bị bất ngờ với cú ra đòn khá tàn nhẫn này của người “anh em”, TCS thật sự choáng váng và sợ hãi, mọi niềm hân hoan trong anh về giấc mơ hoà bình cho đất nước của mình nay đã thành hiện thực bỗng chốc tan thành mây khói. Niềm vui tưng bừng reo ca “…Mặt đất bao la / anh em ta về / Gặp nhau mừng như bão cát quay cuồng trời rộng/ Bàn tay ta nắm nối tròn một vòng Việt Nam…” (Nối Vòng Tay Lớn) hôm ấy không thuộc về TCS, và thay vào đó là nỗi ám ảnh sắp bị thủ tiêu và phải làm thế nào chạy trốn khỏi “người anh em” càng sớm càng tốt.
Thật ra, tai nạn chính trị này đã có nguồn gốc từ quan điểm chính về tính hai mặt trong âm nhạc và con người TCS của Ban Văn Hoá Tư Tưởng-Trung Ương Cục Miền Nam do Ông Trần Bạch Đằng phụ trách. Chính nhạc sĩ Trần Long Ẩn đã kể lại rằng đã có một cuộc họp kiểm điểm TCS trong Cứ trước 1975 với thành phần tham dự gồm có hầu hết các văn nghệ sĩ thoát ly theo MTGPMN như: Tôn Thất Lập, Trần Long Ẩn,… dưới sự chủ trì của ông Trần Bạch Đằng.
Và Cuộc Chạy Trốn Khỏi Sài Gòn
Sự sợ hãi càng tăng cao khi TCS nhận được tin mình sẽ bị thanh toán. Chỉ vài ngày sau, TCS đã âm thầm cùng mẹ rời khỏi Sài Gòn bằng xe đò, trực chỉ ra Huế, nơi anh cũng đang có những "người anh em” thân thiết cũ vừa chiến thắng trở về như Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân, Thái Ngọc San,… hy vọng chắc được yên thân.
Trở lại sống trong căn hộ cũ 11 Nguyễn Trường Tộ – Huế, TCS quây quần với bạn bè cũ và mới không được bao lâu thì cả thành phố Huế lên cơn sốt đả đảo TCS và Phạm Duy. Các biểu ngữ được giăng ở các trường đại học và TCS phải lên Đài truyền hình Huế đọc bài tự kiểm điểm. Sự cố lần này cũng lại do một nhạc sĩ tổ chức, nhạc sĩ Trần Hoàn, Giám đốc Sở VH&TT tỉnh Bình Trị Thiên. Thế là TCS đã tránh được vỏ dưa SG nay lại găp vỏ dừa Huế! Sự bé cái lầm lần này, có lẽ do TCS đã kỳ vọng ở bạn mình quá nhiều nhưng thực tế vai trò trong lực lượng tiếp quản Huế của Hoàng Phủ Ngọc Tường và Nguyễn Đắc Xuân rất khiêm tốn, chính họ cũng đang phải cố gắng phấn đấu để được kết nạp vào đảng thì làm sao bao che cho tác giả của 2 ca khúc từng bị người CSVN kết án (Ca khúc Gia Tài Của Mẹ với câu: “Hai mươi năm nội chiến từng ngày” đã xúc phạm đến đại cuộc chống Mỹ cứu nước của người CSVN và ca khúc Cho Một Người Nằm Xuống để thương tiếc Lưu Kim Cương – đại tá không lực VNCH chết bởi đạn của quân GPMN – người bạn một thời đã từng dùng máy bay không quân đưa TCS lên Đà Lạt thăm Khánh Ly hoặc ngược lại, đón Khánh Ly về hát với TCS) tại Sài Gòn?
Lần này ở Huế, tính tẩy chay TCS nghiêm trọng và công khai hơn hẳn vụ ở Đài Phát Thanh SG vừa qua. Tình bạn cũ trong trái tim TCS sụp đổ đã đành mà giấc mơ “Khi đất nước tôi thanh bình/Tôi sẽ đi thăm…” tưởng dễ thực hiện của anh cũng bị dập tắt. Những tháng ngày tiếp theo ở Huế, TCS sống như một con tin trong Hội Văn Nghệ Bình Trị Thiên, thường xuyên được tổ chức bố trí đi lao động thực tế trên những cánh đồng vào mùa khô cũng như mùa lụt, không hơn gì một người phải chịu cải tạo.
Cuộc Chạy Trốn Lần Thứ 2
Tuy nhiên, đang kẹt trong cái thế “tiến thoái lưỡng nan” này ở tại chính quê nhà, nơi mình từng tham gia hoạt động đấu tranh chống Diệm rồi chống Mỹ-Thiệu trong Phong Trào Đô Thị Huế với Hoàng Phủ Ngọc Tường, Ng K, Nguyễn Đắc Xuân,… cũng không xong mà về lại Sài Gòn thì càng nguy hiểm thì một vị cứu tinh kịp xuất hiện, ông Võ Văn Kiệt – nhà lãnh đạo công sản cao cấp tiếp quản Sài Gòn lúc bấy giờ. Một cuộc vượt biên nội địa đưa TCS vào lại Sài Gòn sau khoảng 1 năm anh phải “đi thực tế” tại các vùng quê tỉnh Bình Trị Thiên được bí mật tổ chức do ông Kiệt uỷ thác cho nhà văn cộng sản Nguyễn Quang Sáng thực hiện thành công. Từ đây, dưới sự ưu ái của ông Kiệt và nhà văn Nguyễn Quang Sáng được uỷ nhiệm của thượng cấp chăm sóc TCS, cái hạn bị hăm doạ hay trù dập với người nhạc sĩ lãng mạn cách mạng này đã kết thúc.
Qua những “sự cố” như thế, có thể thấy TCS đã mắc những sai lầm với người CS như sau:
– Thiếu minh bạch trong suy nghĩ về chiến tranh VN và tính hai mặt trong quan hệ xã hội.
– Không ở trong một đường dây của tổ chức và chịu sự lãnh đạo của tổ chức đó.
– Không dám thoát ly đi theo MTGPMN.
Và những sai lầm của TCS với phía VNCH:
– Kêu gọi phản chiến nhưng chỉ nhằm vào phía VNCH.
– Thiên về phía người CSVN ngay cả sau khi bị họ giết hụt trong vụ Tết Mậu Thân ở Huế.
– Chống lại phía đã tạo cho mình điều kiện học hành và tự do sáng tác, kể cả tự do tư tưởng dù có bị chế độ SG hạn chế và kiểm duyệt, nhưng không quyết liệt tiêu diệt như đã được thổi phồng (dùng giấy của Hoàng Đức Nhã cấp để đi đường do Phùng Thị Hạnh trung gian, nhiều sĩ quan VNCH che dấu,…) để có một nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tồn tại lừng lẫy như thế cho đến ngày 30-4-75. Dù ý thức chính trị ra sao, Trịnh Công Sơn vẫn là sản phẩm của chế độ VNCH đúng như Đặng Tiến đã nhận định trong một bài viết ở đâu đó mà tôi không còn nhớ tên.
Bước Ngoặt “Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui”
Sa Lầy vào Rượu và Xu Nịnh
Cuối tháng 5-1978, tôi ra khỏi trại cải tạo, gặp lại TCS. Lần nào đến nhà anh ở 47c Phạm Ngọc Thạch-Sài Gòn, sáng hay chiều, cũng thấy TCS ngồi nhậu rượu Ararat, một loại cô-nhắc Nga (sau “đổi mới” chuyển qua rượu chát đỏ của Pháp, và sau cùng là Whisky Chivas) với Nguyễn Quang Sáng và một số bạn “mới”. Tôi cảm thấy có một điều gì đó không ổn, hình như tôi, một thằng sĩ quan Nguỵ đi tù về, không còn được TCS và gia đình coi là người thân như ngày xưa. Thái độ khó chịu của tôi mỗi lần ngồi trước mặt những người bạn “mới” này của Sơn đã khiến tôi bị TCS và gia đình tẩy chay ngầm.
Thực ra, tôi đã bị TCS và nhóm bạn Huế cũ loại ra từ những năm tháng tôi đi lính VNCH mà tôi không hề biết. Sau này, hoạ sĩ Tôn Thất Văn (đã chết) đã kể lại cho tôi rằng có những cuộc họp ở Huế vào những năm 60-70, TCS và những người mà tôi đã coi là bạn thân tình đã đem tôi ra để phê phán, tẩy chay vì tôi đã không trốn lính và đứng về phía Quốc Gia. Rất tiếc, trong số này lại có cả Đinh Cường, người đã từng học cùng trường mỹ thuật, ở cùng nhà, và do tôi giới thiệu làm quen với TCS, do tôi kết nối với anh bạn Thọ giàu có ở Đà Lạt để có những tháng ngày cùng TCS rong chơi thơ mộng khi lưu lại căn phòng anh Thọ đã thuê cho tôi tại biệt thự số 9 đường Hoa Hồng hay ở trong căn nhà sàn gỗ thơ mộng bên một dòng suối róc rách trong một hóc núi của thị trấn Đơn Dương từ trước khi tôi rời Đà Lạt về Sài Gòn năm 1964 theo giấy gọi vào quân trường sĩ quan trừ bị Thủ Đức khoá 19. Và cả những tháng ngày nhàn nhã làm sinh viên sĩ quan tại đây vào năm 66 hay 67, lúc này tôi là sĩ quan huấn luyện CTCT và phụ trách một phần nguyệt san “Bộ Binh”. Sau ngày 30-4-75, với cấp bậc Trung uý ngành Công binh VNCH, Đinh Cường trở lại Trường Mỹ Thuật Huế và được miễn đi học tập cải tạo nhờ vào việc đã tham gia các hoạt động đấu tranh chống VNCH của nhóm Hoàng Phủ Ngọc Tường, Ngô Kha, Nguyễn Đắc Xuân, TCS,.., nhiều năm trước.
Có một kỷ niệm đặc biệt với Đinh Cường mà tôi cũng muốn nói ra luôn sau bao nhiêu năm cố giữ chặt trong lòng, để lòng mình thôi nặng trĩu và cũng minh chứng cho một tình bạn không hề có thật mà anh ấy đã dành cho tôi, mà tôi đã hằng chục năm cố nghĩ khác đi, cố không tin. Sự việc xảy ra như thế này: Ngày 1-5-75, 8g sáng tôi đến nhà Đinh Cường ở đường Nguyễn Đình Chiểu cũ, gần chợ Tân Định để xem tình hình như thế nào. Như thường lệ tôi vẫn đến đây dễ dàng như người trong nhà nên rất tự nhiên bước lên cầu thang dẫn lên căn gác của bạn mình. Thế nhưng chị TN, vợ Đinh Cường đã chặn tôi lại ở giữa cầu thang và nói Đinh Cường đi khỏi rồi. Tôi không tin và nói lớn là có hẹn trước, lúc đó Đinh Cường mới nói vọng xuống để tôi lên. Khi lên tới nơi thì đã có mặt của Bác sĩ Trương Thìn, Nhạc sĩ Miên Đức Thắng cùng ngồi đó. Tôi gượng gạo ngồi xuống và Đinh Cường nói với 2 vị khách kia như hỏi ý: “Mình cấp cho TC cái giấy chứng nhận thuộc Thành Phần Thứ 3 nhé!”. Lập tức tôi đứng lên và từ chối: “Không, hãy để tôi chịu trách nhiệm với họ, và Thành Phần Thứ 3, Thứ 4 gì họ cũng dẹp sạch thôi!”…
Với TCS, gia đình cùng các “đồng chí” rượu của anh, tôi lúc này là một kẻ xa lạ, một người lạc hướng, môt cái gai khó chịu, một con kỳ đà làm cho cuộc vui hoan lạc của họ không được hoàn hảo, tôi nên biến đi. Nhưng tôi lại là một gã ngoan cố, tự cho mình nhiệm vụ phải ngồi lại để làm Sơn tỉnh táo hơn, để những tiếng nói bớt đi những lời xu nịnh. Ý thức được rượu, phụ nữ và xu nịnh là một loại ma tuý tổng hợp đang nhấn chìm TCS được nguỵ danh dưới khẩu hiệu “Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui” nên tôi cố chiụ đựng sự khó chịu của họ và vẫn không tìm cách lấy lại chỗ đứng thân thiết vốn có với TCS thủa còn trai trẻ ở Huế bằng rượu chè, quà cáp đắt tiền và những tán tụng nuông chìu. Tôi vẫn đứng trên đôi chân liêm sỉ và theo đuổi một thứ nghệ thuật tri thức, đó là chỗ mà TCS, trong thâm sâu của tâm hồn anh, không thể loại bỏ tôi cho dù có khác nhau về quan điểm chính trị và cách sống. Đó cũng là điều mà TCS trong những lúc cô đơn nhất đã đến gõ cửa nhà tôi bất kể đêm khuya hay khi bình minh vừa ló dạng để hàn huyên hoặc khoe và hỏi ý kiến tôi về bức tranh mà anh vừa vẽ.
Điều Đáng Tiếc
Trong thời buổi sống như một kẻ bên lề của một Sài Gòn đã bị đổi tên và những người bạn thân một thời hồn nhiên như thế nay cũng đã cúi mình, ngoan ngoãn làm những con rối của chế độ mới, quay lưng lại với thân phận khốn đốn của đồng loại, tự huỷ tri thức, lương tâm, thứ một thời nhờ nó đã làm nên những ca khúc tranh đấu cho thân phận và tự do con người, nay chọn cho mình con đường sa lầy vào rượu, thuốc và phụ nữ, tôi thấy mình thật sự cô độc và bất lực trước sự sụp đổ từng ngày của một người bạn tài hoa nhất mà tôi từng yêu quí. Nhiều khi tôi muốn nói với bạn mình: “Tại sao cậu lại sa đà vào những cuộc chơi phù phiếm? Tại sao cậu không viết những ca khúc cho thân phận VN 2 đang bị một thứ xiềng xích vô hình nhưng vĩnh cửu, vì nó được khoá bởi chính người VN chứ không phải ngoại bang? Hay ít ra thì cậu nên sống yên lặng như một cái bóng, một hòn đá tảng vì cái giấc mơ hoà bình, thống nhất quê hương của cậu dù không phải nguyên nhân chính gây ra sự sụp đổ hoàn toàn nền Cộng Hoà trẻ tuổi MNVN, nhưng về mặt tâm lý cũng đã ít nhiều làm lợi cho phía bên kia, vô tình đồng loã với kẻ đã gây ra cái bi kịch thảm khốc cho hằng triệu người Việt từng ái mộ, tôn thờ cậu nay phải bỏ nước ra đi bằng giá của cái chết không được chôn cất, bằng sự tật nguyền tinh thần, nếu may mắn đến được bờ tự do thì bạn cũng đáng được cảm thông… Vì tôi biết chắc chắn một điều là tất cả những trí thức thiên tả VN như cậu cũng đều không chờ đợi một kết cuộc cho đất nước theo cách như đang diễn ra…”. Nhưng có lẽ trực giác của tôi đã mách bảo rằng điều ấy nằm ngoài khả năng của TCS, cứ để cuộc sống của anh phụ thuộc vào bản năng, đã tiêu vong rồi một TCS mạnh mẽ dấn thân, mạnh mẽ ca hát cho hoà bình đất nước, cho dân tộc ấm no, bình đẳng, tự do và hạnh phúc như ngày nào. Thời cuộc làm ra TCS đấy thôi, anh không phải là người làm ra thời cuộc, nên tôi đã nghẹn họng.
Ảo Tưởng Cuối Cùng
Dần dà rồi TCS cũng tìm lại cho mình một phần phong độ sáng tác nhờ hấp thụ những ngọn lửa nhỏ từ những nhan sắc phụ nữ và sự trân trọng (theo chủ trương) của những nhạc sĩ thuộc Hội Âm Nhạc TP HCM như Xuân Hồng, Hoàng Hiệp, Thanh Tùng, Tôn Thất Lập, Trần Long Ẩn,… và một nhóm nhạc do họ tổ chức có tên “Những Người Bạn” ra đời khoảng thập niên 90, và TCS được coi là đầu đàn. Anh trở thành nhân tố quan trọng nhất trong việc thu hút sự chú ý của công chúng mỗi khi anh có mặt trong các show diễn của nhóm. TCS cũng là một tiếng nói có trọng lượng nhất đối với nhiều tên tuổi hàng đầu của nhạc cách mạng VN như Văn Cao, Trọng Bằng, Hồng Đăng,… trừ ông nhạc sĩ Bộ Trưởng Bộ VH&TT Trần Hoàn (đã nghĩ hưu), người từng mở chiến dịch đả đảo anh một thời ở Huế, là vẫn tiếp tục nhìn TCS như một kẻ xấu.
Dù gì thì thế đứng chính trị của TCS cũng đã được tốt hơn trước rất nhiều, có phải vì thế mà anh đã chủ quan nghĩ mình là người đến lúc nên đứng vào hàng ngũ của đảng?
Sơn đem ý định này nói với tôi, tôi liền can:“Không nên Sơn ơi, cậu đang là một nhân vật âm nhạc lớn, người ta nể trọng vì ảnh hưởng của cậu đối với công chúng rất lớn cũng như quốc tế. Nay cậu trở thành đảng viên mới tò te còn ai coi trọng nữa. Nếu ông Hoàng Hiệp chống lai là may cho cậu lắm đó!”. Tôi đã nói với TCS như thế và TCS im lặng. Tuy nhiên không phải nhờ sự phân tích ấy mà TCS không trở thành đảng viên Đảng CSVN, mà bởi sự ngăn cản của nhạc sĩ Hoàng Hiệp, người giữ vai trò chính trị của Hội Âm Nhạc TP HCM và cũng là cán bộ có trách nhiệm quản lý TCS. Trong một lần bất bình vời Hoàng Hiệp về việc bị kiểm điểm, TCS đã chửi thẳng vào mặt Hoàng Hiệp ngay tại trụ sở Hội Âm Nhạc TP HCM:”Mày là thằng mặt lồn!”.
Đã không những không được vào đảng, TCS còn được cho về hưu để vĩnh viễn kết thúc giấc mơ – ảo tưởng cuối cùng của anh.
Cái Chết – Vinh Quang Đích Thực
Nếu con đường chính trị đối với TCS là một con đường dẫn anh xuống vực thẳm thì cái chết là một kết thúc hoàn hảo. Hay nói một cách khác, nó đã giải cứu và trả lại vinh quang đích thực cho anh – vinh quang dành cho di sản ca khúc TCS.
Không chỉ niềm vinh quang này bừng sáng huy hoàng bởi hàng chục ngàn người yêu âm nhạc của anh ở trong nước tiễn đưa anh đến nơi an nghỉ cuối cùng, mà người Việt trên khắp thế giới cũng nhỏ lệ tiếc thương, nhất là người Việt ở Mỹ, nơi mà Trịnh Công Sơn lúc sinh tiền không dám đặt chân đến dù không ít lời mời. Một lễ tưởng niệm long trọng được tổ chức tại Hội trường báo Người Việt với sự tham dự đông đảo của nhiều giới khác nhau trong cộng đồng ở cả Nam và Bắc California ngay trong đêm 1-4-2001, điều mà trước đó không ai dám nói công khai về tình cảm của mình với TCS ở chỗ đông người tại Mỹ.
Lời Kết
Sau 8 năm Trịnh Công Sơn ra đi, mọi cảm xúc thương tiếc sau cái chết của anh trong mỗi chúng ta cũng đã phần nào chìm lắng, hôm nay, tôi quyết định và chọn lựa thời điểm này để viết về một góc khác, một phương diện khác của Trịnh Công Sơn mà chưa ai viết hoặc viết một cách có hệ thống.
Bài viết này chắc chắn sẽ gây ra sự mất mát tình cảm, sự đổ vỡ các mối quan hệ vốn có của tôi, vì một số những nhân vật được đề cập nay đang còn hiện diện trong cuộc đời. Sự thật bao giờ cũng gây mất lòng, tôi đã tự hỏi mình nhiều lần trong nhiều năm qua: có nên viết nó ra, giải thoát cho nó khỏi ngục tù trong tôi suốt hơn 30 năm qua? Sự quằn quại của nó trong cái nhà tù ký ức cũng làm tôi đau buồn đến không chịu nổi. Giải phóng cho nó là giải phóng cho chính tôi, dù có phải bị trả giá.
Đó là về phần cá nhân tôi, còn đối với TCS, bài viết này tôi muốn bổ sung thêm những điều mà trong các cuộc nói chuyện về TCS ở Mỹ tôi đã không thể nói hết được. Một nửa sự thật cũng chưa phải là sự thật. Tôi tin vào điều tốt đẹp của sự thật. Nó có thể sẽ làm tan đi hình ảnh một TCS được tô vẽ bởi những huyền thoại và ảo ảnh lấp lánh trong lòng ai đó, nhưng sẽ trả lại một TCS thiên tài đích thực của âm nhạc như nó vốn có, để mọi người nếu đến với nhạc Sơn thì sẽ có được cơ may yêu mến trọn vẹn một con người có thực, chứ không phải một thứ tượng đài được nhào nặn, tô vẽ và dựng lên vì một mục đích riêng. Đã đến lúc sự thật đó cần được trả lại cho những người Việt đã, đang và sẽ mãi còn coi nhạc Trịnh là lẽ sống của mình, mang nó theo mình như một thứ tài sản vô giá dù đi đến bất kỳ đâu, dù ở chiến tuyến nào.
Tất nhiên, những lập luận và lời kể trong bài viết này dựa vào những gì tôi đã trải qua, những tư liệu riêng và những tư liệu của những người bạn cũ của TCS mà họ đã công khai phổ biến trên các phương tiện truyền thông, và vì thế chắc chắn còn thiếu sót tất yếu, vì tôi biết còn nhiều sự thật đang được cất dấu bởi những người có quan hệ cận kề với TCS trong từng giai đoạn của lịch sử VN từ 1954 đến hôm trước khi TCS qua đời mà họ vì những lý do nào đó chưa tiện nói ra. Tôi xin cám ơn những ai sẽ đóng góp thêm những gì giúp cho bài viết này được hoàn hảo hơn, kể cả những phản biện.
Sau cùng, mỗi con người Việt Nam đã trải qua và sống sót sau cuộc chiến tranh khốc liệt vừa qua đều giữ trong mình những sự thật riêng, một gốc nhân chứng riêng, xin quí vị hãy trả lại nó cho lịch sử, nếu được như thế thì tấm gương lịch sử VN mới trong sáng được. Cũng vì điều này, cho tôi xin lỗi những gì mà bài viết có làm tổn thương đến một ai đó cũng là vì không còn sự lựa chọn nào khác.
Sài Gòn 29/3/2009
Trịnh Cung
Bộ Ngoại giao Việt Nam vừa xác nhận thông tin về hai nghệ sĩ “nổi tiếng” Việt Nam bị cáo buộc xâm hại tình dục đối với trẻ vị thành niên khi đang ở đảo Majorca của Tây Ban Nha.
“Cảnh sát đảo Mallorca thông báo đã bắt giữ 2 công dân Việt Nam với cáo buộc xâm hại tình dục đối với trẻ vị thành niên 17 tuổi và xâm phạm quyền riêng tư”, Đại sứ quán Việt Nam tại Tây Ban Nha thông báo.
Bộ này dẫn thông tin từ Đại sứ quán ở Tây Ban Nha cho biết hai nghi phạm đã được tại ngoại và đang trong quá trình chờ cơ quan chức năng Tây Ban Nha xử lý.
“Đại sứ quán đã triển khai bước đầu các biện pháp bảo hộ công dân, làm việc với cơ quan chức năng sở tại để xác minh thông tin, đề nghị phía Tây Ban Nha đảm bảo quyền và lợi ích chính đáng của công dân Việt Nam cũng như kịp thời cung cấp thông tin về diễn biến tình hình xử lý cho Đại sứ quán”, thông báo của Bộ Ngoại giao Việt Nam nói.
Bộ này cho biết đã chỉ đạo Đại sứ quán tiếp tục theo dõi sát vụ việc và sẵn sàng các biện pháp bảo hộ công dân theo quy định của Việt Nam và quốc gia sở tại.
Trước đó, hàng loạt hãng truyền thông Anh đưa tin một thiếu nữ Anh 17 tuổi đã tố cáo với cảnh sát Tây Ban Nha rằng cô đã bị hai người là “nam diễn viên và nhạc sĩ nổi tiếng” người Việt cưỡng hiếp trong khách sạn tại Majorca của Tây Ban Nha, sau khi cô gặp các nghệ sĩ này ở một nhà hàng gần đó và bắt đầu giao lưu với họ.
Hai nghệ sĩ Việt đã bị cảnh sát Tây Ban Nha bắt vào thứ Bảy (25/6) với cáo buộc cưỡng hiếp một cô gái 17 tuổi người Anh, tờ Majorca Daily Bullentin cho biết thêm.
Theo tờ báo địa phương của Tây Ban Nha cho biết hai người nổi tiếng, là một diễn viên và một nhạc sĩ ở độ tuổi 37 và 42, đã ra hầu tòa vào hôm thứ Ba. Họ đã được trả tự do, nhưng hộ chiếu của họ đã bị thu hồi.
Cô gái người Anh khai rằng hai nghệ sĩ Việt đã ở một khách sạn ở Sant Elm, trong khi cô gái và gia đình ở một khách sạn khác. Họ gặp nhau tại một nhà hàng vào tối thứ Sáu, bắt đầu một trò chuyện và uống rượu cùng nhau. Một lúc sau, cả ba đi đến bãi biển, nơi họ bắt đầu “thân mật” với nhau.
Sau đó, cả ba trở về phòng khách sạn của một trong hai nghệ sĩ Việt. Chính nơi đây, họ bị cáo buộc đã thực hiện hành vi hiếp dâm cô gái.
Khai với cảnh sát, thiếu nữ người Anh nói sau khi ép buộc cô quan hệ tình dục, hai nghệ sĩ Việt đã bắt cô đi tắm để tẩy rửa chất dịch trong cơ thể, vẫn theo Majorca Daily Bullentin.
Tuy nhiên, cô gái đã kể lại sự việc với dì của mình và cảnh sát đã ập đến khách sạn. Cô gái cũng đã được đưa đến bệnh viện Son Espases để kiểm tra.
Giữa lúc Tây Ban Nha và Anh đều chưa tiết lộ danh tính của hai nghệ sĩ Việt, mạng xã hội Việt Nam đã “dậy sóng” với những hình ảnh, địa điểm và thông tin trùng hợp về chuyến đi của diễn viên Hồng Đăng và nhạc sĩ Hồ Hoài Anh đến đảo Majorca trong khi đi công tác châu Âu, kể cả chi tiết diễn viên nổi tiếng này phải dùng một tài khoản lạ để liên lạc với vợ con vì lý do “mất điện thoại”.
Tại buổi họp báo vào chiều 1/7, khi được đề nghị làm rõ những thông tin trên mạng xã hội về vụ bê bối này, ông Phạm Xuân Tài - Phó Giám đốc Sở VHTT Hà Nội – nói “theo những thông tin chưa chính thống, diễn viên Hồng Đăng có đi du lịch ở châu Âu và có liên quan đến vụ việc đang được điều tra”.
Ông Tài cho biết, Sở VHTT Hà Nội đã yêu cầu Giám đốc Nhà hát kịch Hà Nội báo cáo về việc này, vì Hồng Đăng là diễn viên thuộc biên chế Nhà hát kịch Hà Nội.
“Khi nào Nhà hát kịch Hà Nội có báo cáo thì Sở Văn hóa - Thể thao sẽ có thông tin chính thức tới báo chí”, ông Phạm Xuân Tài nói thêm.
Trong khi đó, cũng trong ngày 1/7, Đài truyền hình Việt Nam (VTV) đã ra chỉ thị thay thế hoặc cắt bỏ tất cả các chương trình có sự xuất hiện của diễn viên Hồng Đăng và nhạc sĩ Hồ Hoài Anh, hai tên tuổi đang ăn khách của làng giải trí Việt.
“Về việc diễn viên Hồng Đăng và nhạc sĩ Hồ Hoài Anh hiện đang có scandal tại nước ngoài, thực hiện chỉ đạo của lãnh đạo Đài, Ban Thư ký biên tập đề nghị các đơn vị khẩn trương rà soát chương trình sản xuất/giám sát sản xuất, thay thế hoặc cắt bỏ chương trình nếu xuất hiện hình ảnh 2 nhân vật này trên sóng/số ngay từ hôm nay, kể cả chương trình phát lại”, thông báo của VTV nói.
Tờ báo địa phương Ultima Hora cho hay hai nghi can đã được tại ngoại sau khi được đưa ra một phiên tòa kín, nhưng bị cấm rời khỏi Tây Ban Nha trong khi cuộc điều tra đang diễn ra.
Vào thời điểm vụ bê bối diễn ra, Hồng Đăng và Hồ Hoài Anh đang có chuyến công tác ở Ý và Tây Ban Nha. Sau khi thông tin được đưa ra, tên của hai nghệ sĩ Việt đã trở thành từ khoá được tìm kiếm nhiều nhất trên Google.
Chuyện này chia sẻ bởi những người bạn đã có kinh nghiệm... có người là kinh nghiệm trả bằng tiền, có người trả bằng nhiều tiền, người trả bằng danh dự...
Mình có 1 thời gian sống ở Ái Nhĩ Lan, thi thoảng nhận được lời nhờ giúp đỡ của bạn bè về việc người thân của họ đi du lịch, bị cài bẫy, lừa đảo, trộm cắp…Dưới đây là một số trò tương đối phổ biến, nạn nhân đa số là nam giới he he. Sau thời gian giãn cách, anh chị em đi du lịch nên lưu ý.
- Trong quán bar sẽ có một cô Tây cute ra bàn làm quen, hỏi thăm, cười giả lả với các anh. Một lúc sau cô hơi say, đi đái, rồi ra bàn mắt la mày lém khoe chiến tích là vừa nhặt được 1 chiếc đồng hồ Rolex trong toilet. Mấy anh ồ à hay thế, và cô ấy bảo là đồng hồ nam nên có khi em bán rẻ cho anh. 400-500 Euro tiền tươi OK. Đồng hồ fake này có giá ngoài chợ khoảng 20-40 Euro.
- Khách đang rảo bước trên phố trung tâm, sẽ có một chiếc ô tô tấp vào vẫy vẫy. Anh ơi em có con Macbook vừa nhặt được, mua không? Khách du lịch không ít người tò mò, hiểu biết về máy móc, tham rẻ đòi xem máy, kiểm tra cấu hình cẩn thận. Ôi vkd máy đời mới, không có cả password, 16GB RAM, SSD 1TB…OK bao nhiêu? 1000 Euro được không? Không được, đắt quá, tao chỉ có 600 USD tiền mặt. 2 bạn trên ô tô nhìn nhau, bàn bạc rồi cười tươi OK. Đếm tiền. Hắn bảo tao cho máy vào túi đựng cho mày nhé, cẩn thận hết nấc chưa. Vì đối tượng lừa đảo ngồi trong xe, nên khi đưa lại túi laptop cho khứa là nó đã đổi túi khác giống y hệt để dưới chân, bên trong thường là 2 chai Cocacola.
- Tại một số địa điểm tham quan. Sẽ có 2 đối tượng bất ngờ xuất hiện tiếp cận những khách Châu Á lơ ngơ. Chúng tôi là cảnh sát chìm, giơ thẻ cảnh sát, yêu cầu được kiểm tra túi xách ví vì chúng tôi nghi ngờ ông có ma túy. Ôi, không thể nào, mời 2 anh. Đa số người Châu Á đều e sợ với việc vi phạm pháp luật tại nước ngoài. Chúng kéo ra một góc khuất, nhanh kiểm tra nội vụ, và đó là lúc bọn nó ảo thuật rút lõi tiền mặt bằng trò cuộn tiền ngón út. Có người Việt từng bị rút lõi vài ngàn Euro.
- Tại những khu vực shopping đồ xa xỉ có vài tay ma cô ăn mặc lịch sự tiếp cận mấy anh giai. Đưa name card, hấp háy tối nếu cần chén sẽ có full-option các em bé như sau, giơ điện thoại cho xem menu. Thậm chí còn offer xe sang đón tận khách sạn. Sẽ có 2 kịch bản xảy ra, một là đeo đồng hồ đẹp thì chở vào ngõ dí phóng lợn vào cổ cướp luôn. Hai là đưa gái lên phòng của các anh như bình thường, ấm chén xong bạn ấy sẽ đòi số tiền lớn - lại 2 option khác xảy ra - một là có 500 anh em đợi dưới cửa, hai là em báo cảnh sát anh hiếp dâm em nhé. “Này đây tang chứng rành rành, tinh trùng đương sự đọng thành vũng to”.
Trên đây là một số ví dụ be bé. Mong các anh liu ý khi đi chơi.
Bạn Hương Giang chia sẻ.!
Về Nguyễn Đại Thức là ai mà Ngô Kha dùng đặt tên cho lực lượng đấu tranh của mình?
Theo Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Đại Thức nguyên là một hạ sĩ quan quân lực VNCH ly khai đã bắn hụt tướng Huỳnh Văn Cao khi ông dùng trực thăng kiểm soát tình hình Phật giáo xuống đường ở Đà Nẵng và Huế, và đã bị lính Mỹ bắn hạ.
xin vài dòng coi như là đính chính, Nguyễn đại Thức là con ông bác của mình, vào thời điểm đó là thiếu úy Quân cảnh trưởng đồn, chứ không phải hạ sỉ quan, là một huynh trưởng trong gia đình phật tử, vào năm đó lúc phật giáo xuống đường chống đối đàn áp phật giáo tại Huế , Anh có mặt tại hiện trường lúc trực thăng chở tướng Có bay rà thấp trên đầu thì bị vị hạ sĩ tà lọt của anh cũng tên Thức bắn vào trực thăng chở tướng Có, đại liên trên trực thăng bắn anh bị thương nặng chở vào nhà thương Mang Cá không kịp và đả chết
Diễn Đàn Người Việt Hải Ngoại. Tự do ngôn luận, an toàn và uy tín. Vì một tương lai tươi đẹp cho các thế hệ Việt Nam hãy ghé thăm chúng tôi, hãy tâm sự với chúng tôi mỗi ngày, mỗi giờ và mỗi giây phút có thể. VietBF.Com Xin cám ơn các bạn, chúc tất cả các bạn vui vẻ và gặp nhiều may mắn.
Welcome to Vietnamese American Community, Vietnamese European, Canadian, Australian Forum, Vietnamese Overseas Forum. Freedom of speech, safety and prestige. For a beautiful future for Vietnamese generations, please visit us, talk to us every day, every hour and every moment possible. VietBF.Com Thank you all and good luck.