Ngày hôm qua 8/1, ông Đoàn Ngọc Hải, phó chủ tịch quân 1 Thành phố Hồ Chí Minh viết đơn từ chức. Ông đă giữ lời hứa, nếu không dẹp được việc lấn chiếm vỉa hè, ông sẽ "về vườn". Dư luận xôn xao về việc này, một ḿnh ông làm sao làm được?
Theo Phó Giáo sư – Tiến sỹ Nguyễn Lê Ninh, ông Đoàn Ngọc Hải đă nh́n ra vấn đề nhưng ông bất lực và một ḿnh không thể làm được ǵ.
Ngày 8/1, ông Đoàn Ngọc Hải, Phó Chủ tịch UBND Quận 1, TP.HCM xin từ chức với lư do v́ không dẹp được vỉa hè, "không thực hiện được lời hứa trước nhân dân" đă tạo nên nhiều luồng ư kiến khác nhau.
Ngay trong chiều 8/1, phóng viên VOV đă trao đổi với Phó Giáo sư – Tiến sỹ Nguyễn Lê Ninh -Ủy viên Hội đồng tư vấn khoa học – kỹ thuật – môi trường thuộc Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP.HCM về vấn đề này.
Phó Giáo sư – Tiến sỹ Nguyễn Lê Ninh, ủy viên Hội đồng tư vấn khoa học – kỹ thuật – môi trường thuộc Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TPHCM.
PV: Ông đánh giá thế nào về hành động nộp đơn từ chức của ông Đoàn Ngọc Hải - Phó chủ tịch UBND Quận 1 (TP.HCM) với lư do "V́ không dẹp được vỉa hè, không thực hiện được lời hứa trước nhân dân”?
PGS – TS Nguyễn Lê Ninh: Khi biết được thông tin này, đầu tiên tôi nghĩ là ông Hải có ḷng tự trọng. Ông ấy hứa nếu không làm được th́ cởi áo ra về nên ban đầu, chưa cần phân tích đúng sai, tốt xấu nhưng đă hứa và không đạt mục tiêu và từ chức th́ ông ấy có tự trọng chứ không như một số người đeo đẳng, phân bua, đổ thừa.
Tôi đánh giá cao ḷng tự trọng. Trong một số hoạt động của ông Hải th́ mục tiêu là tốt nhưng cách tiến hành máy móc, đôi khi c̣n thể hiện quyền hành, quyền trong phạm vi hành chính mà thiếu đi vốn kiến thức xă hội.
PV: Trong đơn từ chức, ông Hải cũng cho biết lư do không thể thực hiện được lời hứa trước dân là do “quá tŕnh xử lư lấn chiếm vỉa hè ḷng đường đă đụng chạm đến lợi ích to lớn của các chủ băi giữ xe, nhà hàng, khách sạn, các hộ kinh doanh mặt tiền... và một bộ phận không nhỏ cán bộ cộng sinh trong đó”. Đây chính là áp lực ông ấy không thể vượt qua. Theo PGS – TS Nguyễn Lê Ninh, câu chuyện này c̣n nói lên điều ǵ? Là do năng lực quản lư của cán bộ hay do nhóm lợi ích “vỉa hè” kia quá mạnh?
PGS – TS Nguyễn Lê Ninh: Theo tôi, ông Hải phân tích như thế chứng tỏ ông đă nh́n ra vấn đề.
Tôi cho công tác giáo dục cán bộ Đảng viên đi không kịp thời đại nên để xảy ra những cái gọi là nhóm lợi ích, v́ đồng tiền. Rất tiếc là Nhà nước đă không kịp thời chấn chỉnh, giáo dục và ai có điều kiện th́ tranh thủ, dẫn đến cá nhân chủ nghĩa thắng lợi.
Những người có quyền mà không giữ phẩm chất đạo đức th́ lại càng dễ lợi dụng quyền, điều kiện làm việc để lúc đầu là ăn kín, sau th́ ăn lộ liễu.
Ông Đoàn Ngọc Hải đă nh́n ra vấn đề nhưng ông bất lực và một ḿnh không thể làm được ǵ. Nếu cả xă hội không vào cuộc, cả một đội ngũ cán bộ không làm ǵ th́ ḿnh ông Hải không thể làm được.
PV: Thưa Phó Giáo sư – Tiến sỹ Nguyễn Lê Ninh, một cán bộ từng tuyên bố "không ngại đụng chạm" và quyết tâm tuyên chiến với nạn lấn chiếm vỉa hè nhưng cuối cùng vẫn phải chịu “cởi áo từ quan”, theo ông, câu chuyện này cho thấy rơ thực tế ǵ?
PGS – TS Nguyễn Lê Ninh: Tôi cho rằng, thành phố giao cho phường nhưng tầm nh́n c̣n hạn chế, toàn thành phố không đồng bộ th́ ḿnh ông Hải làm được ǵ. Cái này phải có chủ trương, cái nh́n toàn cục v́ TP.HCM là thành phố đông dân nhất cả nước, số người nhập cư và văng lai là 4 triệu người, nhiều người nhập cư từ nông thôn, không có nghề nghiệp đến đây để kiếm ăn th́ làm ǵ có cơ sở sản xuất, có nhà để mở quán ăn…nên phải bán vỉa hè. Đây là bối cảnh vỉa hè và bối cảnh thế muốn dẹp phải có thời gian.
Đây rơ ràng là vấn đề qui hoạch thành phố. Chúng ta đă không kịp thời nhận ra vấn đề, tầm nh́n không theo kịp sự phát triển của thành phố. Đây là điều kiện tồn tại khách quan, không thể phê phán bởi đâu ai trải qua đâu mà biết. Nhưng nếu các cán bộ quản lư thành phố thực sự tập trung trí tuệ, t́m ra phương pháp quản lư thành phố hợp lí chừng nào th́ đỡ chừng đó.
Ví dụ như những người bán rong dựa vào đó mà sống th́ ḿnh tạo nghề khác người ta. Cái cuối cùng là kiếm được tiền th́ bây giờ nếu có nghề khác sướng hơn, đàng hoàng, ổn định hơn th́ ai lại không thích.
Nói th́ là lư thuyết nhưng mà rơ ràng đây là tầm nh́n. Chỉ có điều là chúng ta phải đi trước một bước chứ đừng có chạy theo. Rơ ràng bây giờ thành phố “nở ra” đến đâu, chúng ta chạy theo đến đó chứng tỏ cán bộ không theo kịp sự phát triển của thành phố, không thể nói khác được.
PV:Xin cảm ơn ông!./.