Những năm 1980 khi những người đi công tác, du học ở nước ngoài về nói một câu như thế này: Kinh tế Việt Nam có thể theo kịp được các nước phương Tây, nhưng về văn hóa "Ăn uống" thì có lẽ đến ngàn năm. Nghe mà giật mình. Vậy mà đã gần 40 năm trôi qua, cái kiểu ăn uống của người Việt hình như ngày càng "sôi động" với những tiếng "Dzo"?
Chứng kiến cảnh uống bia miễn phí của ta, nghe chuyện tiếp khách Tây - bạn đọc Nguyễn Duy Nghĩa (Hà Nội) chia sẻ với diễn đàn “Xem Tây, ngẫm ta”.
Đã thành thông lệ, để tri ân những khách hàng ruột đã tuôn vào bụng hàng thùng bia, các hãng bia hùn nhau mở “Ngày hội uống bia miễn phí” vào dịp cuối năm. Âu cũng là kế chiêu khách mở màn cho mùa uống năm mới, trên hành trình chinh phục đỉnh cao chót vót của một siêu cường bia.
Ngắm các quý khách nốc say sưa, hết lòng, căng bao tử mới chợt nhận ra rằng việc xứ sở này bây giờ mới trở thành cường quốc bia là muộn, không chịu đi tắt đón đầu. Bia nhập, ngôn xuất.
Ngôn ngữ là phương tiện để kết nối cộng đồng. Chưa hề quen biết nhưng lúc này đã “hồng diện” ắt đều là “tri kỷ”, bàn kéo sát bàn, vại cụng vại, mồi nhắm bình dân mời mọc bốc bải vô tư.
Ảnh có tính chất minh họa
Cùng bơi trong biển bia hiển nhiên “tứ hải giai huynh đệ” (bốn biển là nhà). Uống nửa vại, đổ phắt đi, rót đầy phè vại mới, cụng. Uống được nửa bình, thấy nhà hàng khui “bom”mới cũng đổ phắt, hứng bình mới, lại cụng, cùng zô.
Nhà hàng hào phóng.Vòi hút từ bom chảy phè phè, tung bọt tràn bình. Sàn nhà ngập ngụa những bia. Bia vàng sánh, tinh khiết, giờ đục ngầu. Giày dép lép nhép dẫm lên bia như đi đường làng sau mưa. Mùi bia, đồ nướng, khói lò nướng…quện thành mùi gớm ghê, chắc không có văn sĩ nào thế hệ Nam Cao, Nguyễn Công Hoan tả nổi vì thời các cụ đâu sẵn bia thế này.
Sự hoành tráng này khiến mỗi năm lại lập kỷ lục mới về… nốc bia và cũng là kỷ lục về phí phạm.
Kể chuyện này với người bạn. Anh không bình phẩm mà chỉ thuật chuyện cũ nhưng vẫn mới.
Vietbf @ sưu tầm.