Bữa cơm chiều hôm ấy, cả nhà ngồi quây quần quanh chiếc bàn gỗ quen thuộc. Ánh đèn vàng trên trần tỏa xuống, đáng lẽ phải đem lại sự ấm áp, vậy mà không khí lại căng như dây đàn.
Bát canh rau rơi khỏi tay bà Lan, nước canh vương vãi trên mặt bàn. Đứa cháu nhỏ hoảng hốt, lao vào vòng tay bà. Bà ôm chặt cháu, ánh mắt vừa lo lắng, vừa như muốn che chở cho đứa bé khỏi cơn sóng ngầm đang dâng lên trong gia đình.
Mai – con dâu bà – đứng bật dậy, giọng run run nhưng kiềm nén:
Mẹ, con đã nhiều lần nhắc mẹ đừng cho cháu ăn đồ ngọt nhiều quá, sao mẹ vẫn chiều? Bác sĩ đã dặn rõ rồi mà!
Người đàn ông ngồi giữa, chồng của Mai, bối rối đến mức chưa kịp phản ứng. Anh ngước nhìn mẹ, rồi nhìn vợ, mắt mở to như không tin nổi mọi chuyện lại vỡ òa ngay trong bữa cơm.
Bà Lan thở dài, ôm chặt đứa bé hơn, nhẹ nhàng đáp lại:
Mẹ biết, nhưng nó khóc đòi, mẹ không nỡ… Cả ngày nó nhớ mẹ, chỉ mong được ngọt ngào một chút thôi.
Không gian lặng đi. Tiếng gió ngoài cửa sổ khẽ rì rào, hòa vào sự im lặng nặng nề. Đứa bé dụi mặt vào ngực bà, đôi mắt ngây thơ chẳng hiểu gì, chỉ biết trong lòng bà luôn có sự an toàn.
Mai cúi xuống, nhặt chiếc bát rơi, bàn tay run rẩy. Một thoáng, cô thấy đôi bàn tay gầy guộc, nhăn nheo của mẹ chồng đang run lên vì ôm cháu quá chặt. Cô chợt nhận ra, đằng sau sự cứng đầu của mẹ là tình thương vô bờ dành cho cháu.
Cô hít một hơi thật sâu, nhẹ giọng:
Con xin lỗi… Con chỉ lo cho sức khỏe của cháu, không muốn mẹ nghĩ con trách móc.
Bà Lan khựng lại, đôi mắt ánh lên sự ấm áp. Người con trai lúc này mới lên tiếng, như trút được gánh nặng:
Nhà mình… đừng để những chuyện nhỏ làm buồn bữa cơm. Sức khỏe quan trọng, nhưng tình cảm gia đình còn quan trọng hơn.
Cả ba nhìn nhau, không ai nói thêm, nhưng trong lòng mỗi người đã vơi đi phần nào sự căng thẳng. Bữa cơm tiếp tục, vẫn còn vết nước canh loang lổ trên bàn, nhưng ấm áp dần quay trở lại, vì mỗi người đã biết nhường nhau một chút để giữ trọn hai chữ gia đình.
Trong gia đình, đôi khi mâu thuẫn xuất phát từ tình thương. Chỉ cần đặt tình yêu và sự cảm thông lên trên hết, mọi xung đột sẽ hóa giải.
VietBF@sưu tập