Hai vợ chồng giận nhau, quyết không thèm nói chuyện.
Ông chồng cứng đầu:
– Tui không nói với bà nữa!
Bà vợ cũng đâu vừa:
– Tui cũng chẳng cần nói với ông!
Vậy là suốt mấy ngày, trong nhà chỉ còn tiếng xoong nồi và tiếng dép lẹp xẹp. Ngủ thì mỗi người một giường, nằm quay lưng lại nhau, coi như người lạ cùng phòng trọ.
Một hôm, ông chồng có cuộc họp quan trọng, cần dậy sớm. Nhưng vì sĩ diện, nhất định không mở miệng nhờ vợ. Thế là ông hí hoáy viết lên tờ giấy:
“Mai 7 giờ sáng nhớ gọi tui dậy. Tui có cuộc họp rất quan trọng.”
Viết xong, ông để ngay ngắn trên bàn ăn, lòng hả hê: “Để coi bả có dám lơ tui không!”
Đêm đó, hai vợ chồng vẫn lầm lì, không ai nói một câu.
Sáng hôm sau, ông chồng ngủ say như chết. Đến khi mở mắt thì… trời ơi đất hỡi! Đồng hồ đã chỉ 8 giờ 30! Cuộc họp thì chắc chắn trễ toét rồi. Ông vội vàng nhảy dựng lên, miệng lẩm bẩm:
– Sao bả không gọi mình?
Nhưng rồi ông chợt nhìn thấy… ngay cạnh tờ giấy tối qua ông để, có thêm hàng chữ nắn nót của vợ:
“7 giờ rồi, dậy đi! Tui đi chợ đây.”
Ông chồng đọc xong mà đứng hình. Thì ra, khi vợ chồng giận nhau, ngay cả… báo thức cũng phải “bằng văn bản”!
VietBF@sưu tập