Oanh tạc cơ B52
Loại bom xuyên phá được Không Lực Hoa Kỳ cho sử dụng trong chiến dịch
Búa Đêm ở Iran là loại
GBU-57 (còn gọi là
MOP), có thể xuyên sâu xuống lòng đất đến 60 mét để phá hủy các boong-ke ngầm.
MOP đã được Không quân Mỹ đưa vào hoạt động kể từ năm 2011, đồng thời ngay từ thời điểm đó họ đã nghĩ đến việc thiết kế ra loại bom xuyên phá thế hệ tiếp theo mang tên
NGP (Next Generation Penetrator).
Chiến dịch
Búa Đêm đã đạt thành công lớn, nhưng qua đó cũng cho thấy loại bom
MOP 14,000 kg này còn vài sự hạn chế như phải cho thả gần mục tiêu, thiếu động cơ đẩy và độ sâu xuyên phá còn gây ra nhiều tranh cãi. Không quân Mỹ đạ ý thức điểm này rõ hơn ai hết, bởi vậy hồi tháng 2/2024 họ có đưa ra một bản thông cáo trong đó nêu rõ những đòi hỏi đối với bom xuyên phá thể hệ mới
NGP mà các công ty thầu cần đáp ứng. Tài liệu này không nói ra nhiều chi tiết cụ thể về loại bom
NGP mà chỉ nêu ra một số yêu cầu chung chung, cụ thể như số lượng chất nổ sẽ nặng tối đa là 9,98 tấn (gấp 4 lần
MOP), có khả năng xuyên phá và cho nổ thành nhiều mảnh.

(Minh họa)
Họ cũng không cho biết kích thước của loại bom này cũng như khối lượng tổng quát của
NGP. Giả sử nếu có tỷ lệ giữa chất nổ/tổng số khối lượng là 20% giống như
MOP (tức là 2,4:12,3 tấn) thì tổng số khối lượng của
NGP có thể đạt cao nhất là 50 tấn. Nhưng về kích thước thì sẽ khó mà lớn hơn loại bom
MOP vì khoang chứa bom của chiếc
B-2 Spirit và ngay cả
B-21 Raider đều có phần hạn chế.
Ngoài ra bom NGP sẽ được kết hợp với hệ thống dẫn đường GPS, điều khiển hướng đi và Kiểm soát (
GNC) đạt độ chính xác cao, bất kể có sự hỗ trợ của định vị GPS hay không.
Họ yêu cầu rằng trong số 100 quả bom
NGP thì ít nhất phải có 90 quả nhắm trúng điểm va chạm và chỉ được phép sai lệch tối đa là 2,2 mét. Ngoài ra cũng cần trang bị ngòi nổ chuyên dụng để ứng phó với tình huống không rõ độ sâu chính xác cũng như cấu trúc của boong-ke, làm sao cho nó có thể chịu được độ cứng của lớp bê tông bảo vệ. Đặc biệt là ngòi nổ này phải "cảm nhận" được nó đã lọt xuống một không gian trống (ví dụ căn phòng) rồi mới được cho kích nổ. Hoặc nó có thể được trang bị một khả năng nữa là "đếm" số tầng lầu để ước tính ra độ sâu và cho kích nổ khi thấy đã đủ sâu.
Bom
MOP hiện đang sử dụng không có động cơ đẩy và phải được cho thả xuống khá gần mục tiêu, vì vậy Không quân Mỹ đang cân nhắc trang bị cho
NGP động cơ để cho thả nó xuống từ khoảng cách xa hơn. Về độ sâu, nếu như bom
MOP đào sâu được 60 mét thì
NGP cần phải xuyên sâu hơn, vượt qua được các lớp bê tông kiên cố hơn.
NGP có thể không hẳn là một loại bom duy nhất mà sẽ có nhiều phiên bản nhằm ứng phó với từng kiểu boong-ke khác nhau. Công ty nhận thầu cho bom
NGP cũng chưa được chọn ra, nhưng có một ứng viên nhiều tiềm năng là công ty đã sản xuất ra bom
MOP:
Boeing. Sau khi trao hợp đồng thì Không quân Mỹ tính sẽ cho đem đi thử nghiệm từ 3 đến 5 nguyên mẫu có đầu đạn thật trong vòng 18-24 tháng.
Theo Interesting Engineering, TWZ.