
Mỗi buổi sáng, ông cụ tóc bạc lại ngồi một mình trên chiếc ghế đá công viên, tay cầm chiếc bánh mì khô và một bức ảnh cũ đã bạc màu.
Nhiều người tò mò: “Sao cụ không ăn bánh ngon hơn? Cụ nhìn ảnh ai đó vậy?”
Ông cụ cười:
“Đây là ảnh bà nhà tôi, mất cách đây 20 năm. Ngày nào bà cũng ăn bánh mì khô cùng tôi ở đây. Giờ tôi ngồi lại, vẫn chia phần cho bà.”
Người nghe không ai cười, chỉ thấy sống mũi cay cay.
👉 Bài học: Tình yêu, sự thủy chung, hay những điều nhỏ nhặt bạn làm vì ai đó… không mất đi. Nó ở lại, và khiến thế giới này dịu dàng hơn rất nhiều.
VietBF@sưu tập