
Người phụ nữ ấy bị bệnh nặng. Trong thời gian điều trị, cô dường như mất đi mọi sức sống: tóc rụng dần, mặt mày xanh xao. Mỗi ngày chồng cô đều cạo trọc đầu cùng cô. Không một lời than văn.
Cô hỏi:
– Anh không thấy xấu à?
Anh chỉ cười:
– Đẹp là khi ta sống v́ nhau. Không phải khi đầu có tóc.
Có những t́nh yêu, không cần ồn ào, chỉ cần đủ lặng để ở lại bên nhau khi đời thăng trầm nhất.
VietBF@sưu tập