Một sáng đầu đông, tôi gặp một ông lăo ngồi bên gốc cây, áo rách, tay run run. Tôi đưa ông gói xôi nóng mua vội trên đường. Ông cười hiền, đôi mắt hoe đỏ, nói:
– Lâu lắm rồi mới có người nhớ đến tôi bằng một bữa sáng.
Tôi cười, bước đi, thấy ḷng ḿnh nhẹ hơn cả gói xôi.
👉 Đôi khi, một hành động nhỏ cũng có thể sưởi ấm cả một cuộc đời.
VietBF@sưu tập