Tôi và người yêu có 3 năm làm bạn trước khi yêu nhau. Khoảng thời gian không phải là quá dài nhưng chúng tôi đã cùng nhau trải qua rất nhiều những khó khăn, buồn vui cùng những điều hạnh phúc nhất. Nếu như không có ngày hôm ấy, tôi không biết mình còn đáng thương đến mức nào khi vẫn tin vào lời hứa hẹn của người đàn ông đã phản bội mình.
Khi cảm thấy tình yêu của cả hai đã đủ chín chắn cũng như công việc đã ổn định để có thể tiến tới hôn nhân, chúng tôi quyết định ra mắt hai bên gia đình. Tôi và anh hồi hộp chuẩn bị ngày ra mắt họ hàng hai bên. Đặc biệt, anh là mối tình đầu của tôi nên khi mang tâm lý về nhà chồng tương lai, tôi thực sự thấy hồi hộp và lo lắng rất nhiều. Và những điều tôi lo lắng quả là không thừa chút nào. Bố mẹ anh không thích tôi. Điều này khiến tôi và anh buồn vô cùng nhưng cả hai đều luôn động viên nhau cố gắng để vượt qua, thuyết phục bố mẹ đồng ý.
Cô em đã thẳng thắn nói chuyện và chia sẻ với tôi về thái độ và ý kiến của bố mẹ anh về chuyện tình cảm của chúng tôi. Họ không muốn chúng tôi đến với nhau vì tôi và anh không hợp tuổi nhau, lấy nhau rồi tôi sẽ là gánh nặng cho anh. Nhưng rồi, những lo lắng của tôi nhanh chóng qua đi khi nhận được sự động viên, an ủi của người yêu. Anh luôn cho tôi niềm tin về tương lai của hai đứa, anh cũng đảm bảo rằng sẽ cố gắng thuyết phục bố mẹ bởi vì anh cũng yêu và cũng chỉ muốn kết hôn cùng với tôi.
Một thời gian sau đó, người yêu tôi nói phải đi luân chuyển công tác trong miền Nam khoảng 3 tháng. Tôi rất buồn vì phải xa người yêu nhưng vì tin tưởng anh nên đã tiễn anh ra đi trong trạng thái nhẹ nhàng nhất. Tôi đã đếm từng ngày để chờ anh về.
Khoảng 1 tháng sau ngày anh đi, một người bạn của cả tôi và anh gọi điện cho tôi và nói tôi phải về nhà anh gấp. Và cảnh tượng đập vào mắt tôi khi bước chân vào ngõ nhà anh khiến tôi chết lặng. Mọi người tấp nập vào ra, ai nấy đều váy áo xúng xính, vui tươi. Họ đang tổ chức lễ cưới và chú rể không ai khác chính là anh. Tôi đã mong rằng đó là một giấc mơ, nhưng tất cả đều là sự thật. Anh đang tiến hành làm lễ cưới với cô dâu là người bố mẹ lựa chọn. Nhưng rõ ràng đó là khuôn mặt rạng ngời, là nụ cười hạnh phúc của anh sánh vai bên cạnh cô dâu. Vậy là, tôi đã bị đá ra khỏi câu chuyện này khi nào mà không hề hay biết. 
Sau ngày hôm đó, anh đã gọi điện và chỉ nói lời xin lỗi với tôi mặc cho tôi gào thét, khóc lóc và tra hỏi đến thế nào đi nữa. Anh nói anh không thể làm gì khác để cãi lời bố mẹ dù rất yêu tôi. 
hoalyly@vietbf sưu tầm