
Một sáng, ông Tám gặp người bạn cũ trong công viên.
– Chào ông, lâu quá mới gặp!
– Chào chào! Ông tên ǵ nhỉ? Tôi nhớ mặt lắm mà quên tên mất tiêu...
Người kia vui vẻ:
– Tôi là Quư nè, hồi học lớp 5 ngồi cạnh ông!
Ông Tám vỗ tay:
– Ờ ờ, Quư! Tôi nhớ rồi! Giỏi toán nhất lớp!
Một lúc sau, ông Tám chép miệng:
– Mà nè, nói chớ… ông nhớ giùm tôi cái tên tôi với. Tôi vừa định giới thiệu mà… tự nhiên quên mất!
VietBF@ sưu tập