Ngoài Bắc thế nào không biết, nhưng trong Nam, tôi dám chắc dân nhậu vỉa hè nào cũng biết đến nhạc chế.
Có những câu nhạc chế rất hài hước. “Xưa hôn em một lần, về đau răng cả tháng”! Lại có khi xuyên tạc đến… nát ḷng! Nguyên tác mỹ miều của người ta: “Em như một nụ hồng”, lại đem chế thành “Em như một người chồng, toàn lo chuyện ḷng ṿng. Anh như người vợ hiền, tề gia và ṭng quyền…”
Có nhạc sĩ đem chế chính bài hát của ḿnh. Chẳng hạn tác giả “Một đời người, một rửng cây”, đă từng cảm thán: “Ai cũng gọi thật nhiều mồi, gian khổ tính tiền phần ai…”
Vu vơ vài câu nhạc chế là chuyện nhỏ, nhưng nếu cứ say lên là lè nhè: “Ngày về sau 3 năm, mắt mù lại bị què, t́m đâu thấy người vợ hiền…”, th́ thưởng “ở trỏng” ra. Nhạc chế dạng này rất đen, cách nói bỗ bă, sặc mùi giang hồ.
Với tôi, nhạc chế như cơn bét nhè. Rằng phiêu th́ đă quá phiêu. Nhưng nghe trong ấy lắm điều lây nhây.
Minh Hoang Nguyen
__________________
|