Yêu Thương
Yêu em đôi mắt trong xanh
Thương em ngấn lệ long lanh mặn nồng
Yêu em yêu kiếp má hồng
Thương em phận bạc bềnh bồng nổi trôi
Yêu em yêu cả bờ môi
Thương em hồn lạc giữa trời đêm đêm
Yêu em đôi cánh tay mềm
Thương em suối tóc bồng bềnh bao la
Yêu em da trắng nơn nà
Thương em gót ngọc kiêu sa lạc loài
Yêu em giọng nói thơ ngây
Thương em mạch máu dâng đầy tim khô
Yêu em dáng đứng ni cô
Thương em không phấn son tô cuộc đời
Yêu em như nước chảy xuôi
Thương em thương lá vàng rơi cuối gành
Yêu em vẽ lá khắc cành
Thương em anh bổng trở thành ngu ngơ
Yêu em anh biết làm thơ
Thương em những nỗi ước mơ ngậm ngùi
Yêu em mượn gió gửi lời
Thương em chờ đón bên đời quạnh hiu
Yêu em bóng ngả về chiều
Thương em anh măi gặp nhiều đắng cay
Yêu em dệt mộng đêm dài
Thương em xây đắp lâu đài không ngai
Yêu em mở rộng ṿng tay
Thương em ôm bóng hao gầy bơ vơ
Yêu em ấp ủ trong mơ
Thương em thao thức bơ phờ thâu đêm
Yêu em gọi măi tên em
Thương em kinh khổ đêm đêm thầm th́
Yêu em yêu vẫn cuồng si
Thương em niệm khúc từ bi mỏi ṃn
Yêu em trăng khuyết hóa tṛn
Thương em dù mất hay c̣n cũng thương
Xuân Cali
Viễn Phương