Hoài Mơ Cuộc t́nh
Ḍng thơ lặng lẽ liêu điêu
Nào đâu có biết những điều ta mơ
Tâm tư trĩu nặng thương chờ
Dải trời xa vắng lửng lơ bóng người
Thu đi lẻ bóng không lời
Đông sang buốt giá ru đời quạnh hiu
Đếm sầu trên bến cô liêu
Hoài mơ một thuở thương yêu mặn nồng
Yêu là bến đợi buồn trông
T́nh là bể khổ giữa ḷng thế nhân
Hồng trần bao nỗi gian truân
Tơ duyên t́nh đă có lần dở dang
Viễn Phương