Sao Đành Chối Bỏ
Đă yêu em, anh nào đâu tiếc nuối
Em nỡ ḷng đ̣i trả tháng ngày qua
Cho mưa đêm rơi rải mắt mi nḥa
Ḷng day dứt lạnh lùng hương ân ái
Mang ước nguyện trọn ḷng ghi nhớ măi
Tháng năm dài giục giă bước qua mau
Dấu yêu thương đậm nét đến ngàn sau
Hương lửa ấm măi hoài mơ hội tụ
Anh vẫn cứ chập chờn trong giấc ngủ
Dư âm nào rung động giữa buồng tim
Cuối trời xa mờ nhạt dấu chân chim
Dung em đă khắc ghi vào tâm khảm
B́nh minh sáng, sao t́nh ta u ám?
Nắng xuân hồng, sao lá vẫn vàng bay?
Đường t́nh vui, sao vội vă chia tay?
Ta yêu lắm, sao em đành chối bỏ?
Viễn Phương