Năm 2016, người biểu tình tuần hành đến tòa thị chính Tulsa trong một cuộc biểu tình hòa bình
tưởng nhớ Terence Crutcher, người bị bắn chết bởi sĩ quan cảnh sát Betty Shelby ở Tulsa, Oklahoma.
Ảnh chụp bởi Nick Oxford/Reuters
Kristi Williams, một hướng dẫn viên du lịch tại Quận Greenwood nhận định rằng những gì người da đen ở Tulsa đã phải đối mặt năm 1921 - và cảm nhận của họ ở thời điểm hiện tại - có ảnh hưởng trực tiếp đến cô. Bà của cô đã ở trong rạp chiếu Greenwood khi cơn bạo loạn 1921 diễn ra, và anh trai của cô thì qua đời trong tù vì hen suyễn, nơi cô cáo buộc các quản ngục đã bỏ mặc không làm gì để cải thiện tình hình.
“Tôi không nghĩ cảm thấy hối lỗi sẽ có tác dụng. Tôi muốn mọi người cảm thấy phải có trách nhiệm.”
Cô Williams nói:
“Chúng ta là những người đã truyền những ám ảnh từ thế hệ này sang thế hệ khác. Và chúng ta thậm chí còn không nhận ra mình đang làm thế.”
Cũng như rất nhiều người Mỹ Da Trắng khác đang tự vấn lại vai trò của cá nhân trong những bất công đã hằn dấu lên xã hội hiện hành, Hannibal Johnson cho rằng bài học mà cá nhân ông và những người da trắng khác cần phải học chính là làm thế nào để vượt qua cảm giác đó, và hướng đến sự thay đổi, và chính những thứ đó nên là chất xúc tác để chuyển hóa những cảm xúc thành hành động.
Ông Johnson chỉ ra đã có một số cư dân người Da Trắng tại Tulsa thuê người Da Đen và giấu họ trong nhà để bảo vệ họ khỏi đám đông kích động. Hội Chữ Thập Đỏ và tình nguyện viên tại nhà thờ cũng tham gia chăm sóc các nạn nhân.
Ông Johnson phát biểu:
“Tôi không nghĩ rằng cảm giác tội lỗi là hữu ích. Tôi muốn mọi người cảm thấy có trách nhiệm. Tôi muốn mọi người chịu trách nhiệm cho một cộng đồng chung.”
Không chỉ là câu chuyện về những sang chấn tâm lí và sự kinh hoàng của nạn phân biệt chủng tộc, Cuộc Thảm Sát Sắc Tộc Tulsa còn là một minh chứng hùng hồn cho sự kiên cường của những người Mỹ gốc Phi. Dù bị từ chối các khoản đền bù và trợ cấp từ thành phố, bang hay các công ty bảo hiểm cho tài sản mất mát, chỉ vài năm sau đó, Quận Greenwood lại được xây dựng lại lần nữa khang trang.
Đại lộ Greenwood vào khoảng 1925 được xây dựng lại sau cuộc Thảm sát Sắc tộc Tulsa 1921.
Bảo tàng Lịch sử Cộng đồng Tulsa
Sự kiên cường của cộng đồng Da Đen ở Tulsa đã phản ánh qua lời tường thuật của B.C.Franklin, từ chối việc kết thúc khoảng thời gian kinh hoàng ở Tulsa với cảnh hoang tàn đổ nát.
Ông Franklin đã viết:
“Và thế là cộng đồng giàu có, kiêu hãnh của người Da Đen ở Tulsa đã bị thiêu rụi bởi ngọn lửa.”, ông tiếp: “đó chỉ là những kiến trúc, tài sản và vật chất bên ngoài; nhưng tinh thần của thành phố này sẽ không thể bị khuất phục hay tiêu tan.”
Ngày nay, Kristi Williams nói rằng cô thấy sự can trường từ chính tinh thần bất khuất và lòng quyết tâm của những người đi trước trong việc gầy dựng lại những gì đã mất - hậu quả của cuộc thảm sát năm ấy.
“Nếu như tổ tiên chúng ta đã làm được khi phải đối mặt với đạo luật Jim Crow ngày trước, chúng ta cũng có thể làm được ngày nay. Vậy nên, mục tiêu của tôi chính là: đoàn kết và tái thiết.”
Translation by Duong Nguyen
Copy edits by Helen Nguyen
Gretchen Frazee, ngày 19 tháng 6 năm 2020
|