Rồi một hôm đẹp trời nào đó ta c̣n có thể phát hiện mắt ḿnh chẳng những nh́n kém mà c̣n thấy những ngôi sao lấm chấm, những lốm đốm hoa trên bầu trời trong xanh vời vợi kia. Nếu không phải do một thứ bệnh mắt nào đó th́ đây hẳn là hiện tượng thoái hóa của tuổi già, nói nôm na là mắt xài lâu quá, hết thời hạn bảo hành.
Cái mà người xưa gọi là "hoa đốm hư không" chính là nó. Tưởng hoa đốm của trời, ai dè trong mắt ḿnh! Chính cái "tưởng" của ta nhiều khi làm hại ta. Biết vậy ta bớt mất th́ giờ cho những cuộc tranh tụng, bớt tiêu hao năng lượng vào những chuyện hơn thua. Dĩ nhiên có những chuyện phải ra ngô ra khoai, nhưng cái cách cũng đă khác, cái nh́n đă khác, biết tôn trọng ư kiến người khác, biết chấp nhận và nh́n lại ḿnh.
Khi 20 tuổi người ta băn khoăn lo lắng không biết người khác nghĩ ǵ về ḿnh. Đến 40 th́ ai nghĩ ǵ mặc họ. Đến 60 mới biết chả có ai nghĩ ǵ về ḿnh cả! Tóm lại, chấp nhận ḿnh là ḿnh và từ bi với ḿnh một chút. Có lẽ như vậy hay hơn cho ḿnh.
BS. Đỗ Hồng Ngọc
|