R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
nhân cách tăng trưởng, thêm khả năng để sau này giúp đỡ mọi người.
Mặc dầu vậy, nếu có người nào mà lại đem cả cuộc đời dành cho sự sống trong cô độc, chỉ nghĩ đến hạnh phúc và “cứu rỗi” cho riêng ḿnh, không quan tâm đến đồng loại, th́ điều này chắc chắn không phù hợp với lời dạy của đức Phật, vốn đặt nền tảng trên t́nh thương, ḷng trắc ẩn và sự phục vụ tha nhân.
Kinh Sigala đă nói lên sự quan tâm sâu sắc của đức Phật đối với cách hành xử của người cư sĩ tu tại gia, trong những mối dây liên hệ với gia đ́nh và thân bằng quyến thuộc, như sau:
Có một chàng thanh niên tên Sigala, vâng theo lời dặn ḍ của người cha trước khi qua đời, hằng ngày thường quay mặt về sáu Phương là Đông, Nam, Tây, Bắc, Trên, Dưới, để ś sụp lễ lạy.
Đức Phật bảo anh ta rằng theo Phật pháp, sáu Phương có nghĩa khác. Phật pháp dạy rằng Phương Đông là cha mẹ, Phương Nam là thầy dạy, Phương Tây là vợ con, Phương Bắc là bạn bè, quyến thuộc, láng giềng, Phương Dưới là người làm công và thợ thuyền, Phương Trên là tu sĩ và đạo sư. Ngài dạy Sigala phải tôn kính sáu Phương này. Ở đây chữ tôn kính có ư nghĩa rất đặc biệt, v́ người ta chỉ tôn kính cái ǵ thiêng liêng, cao quư, đáng kính. Đạo Phật coi sáu nhóm người này như là những điều thiêng liêng, xứng đáng được tôn kính.
Nhưng làm thế nào để tỏ ḷng tôn kính?
Đức Phật dạy rằng chỉ có thể tỏ ḷng tôn kính chân thành bằng cách làm tṛn bổn phận đối với họ. Những bổn phận này được đức Phật giảng giải rơ ràng cho Sigala như sau:
– Thứ nhất: cha mẹ là thiêng liêng đối với con cái. Cha mẹ là Trời. Từ ngữ “Trời” để biểu tượng sự cao quư và thiêng liêng nhất, theo tư tưởng Ấn Độ. Cho nên ngay tại thời đại này, trong những gia đ́nh theo đạo Phật thuần thành, sáng chiều hằng ngày, con cái vẫn có những hành động để tỏ ḷng tôn kính cha mẹ. Họ phải làm một số bổn phận đối với cha mẹ theo giáo lư nhà Phật: Săn sóc khi cha mẹ già yếu, làm những điều cần thiết để giúp đỡ cha mẹ, giữ ǵn danh dự và truyền thống gia đ́nh, bảo vệ tài sản cha mẹ để lại, và khi cha mẹ qua đời th́ cử hành các nghi thức trong tang lễ của cha mẹ.
Về phần cha mẹ, họ cũng có những bổn phận đối với con cái, phải giữ ǵn, dạy bảo cho con cái tránh xa những đường tà, khuyến khích con cái làm những việc tốt lành và ích lợi, cho con cái được hưởng một nền giáo dục chu đáo, t́m những gia đ́nh lương thiện cho con cái kết hôn và khi con cái đă trưởng thành th́ chia gia tài cho họ.
– Thứ hai: liên hệ giữa thầy và tṛ. Người học tṛ phải kính trọng và vâng lời thầy, phải chú ư đến những sự cần thiết của thầy, nếu thầy cần, phải chăm lo học hành. Về phía thầy, phải tận tâm dạy bảo học tṛ một cách chu đáo, giới thiệu bạn tốt cho tṛ và khi tṛ tốt nghiệp th́ cố gắng t́m việc làm để bảo đảm kế sinh nhai cho tṛ.
– Thứ ba: liên hệ giữa chồng và vợ. T́nh yêu giữa vợ chồng được coi gần như một nếp sống đạo, có tính cách thiêng liêng. Giữa vợ và chồng phải có sự tin cậy, kính trọng, hy sinh, và có những bổn phận đối với nhau. Chồng phải luôn luôn tôn trọng vợ, không được thiếu sự kính nể đối với vợ, phải thương yêu và chung thủy đối với vợ, phải bảo đảm vị trí và tiện nghi của vợ, và nên làm vui ḷng vợ bằng cách tặng nàng y phục và nữ trang. (Sự kiện đức Phật không quên đề cập đến việc tặng quà cho vợ khiến chúng ta thấy được sự mẫn cảm và tế nhị đầy nhân bản của Ngài đối với niềm cảm xúc của những con người b́nh thường). Về phía người vợ, phải tề gia nội trợ chu đáo, làm vui ḷng khách khứa, bạn bè, thân nhân và người làm công. Vợ phải yêu thương và chung thủy với chồng, phải biết giữ ǵn gia sản, phải khôn khéo và hoạt bát trong công việc.
– Thứ tư: liên hệ giữa bạn bè, bà con, hàng xóm láng giềng: Mọi người phải niềm nở và tử tế đối với nhau, nói năng vui vẻ, ḥa nhă, phải làm việc có lợi ích cho nhau và đối xử b́nh đẳng với nhau, không căi cọ mà giúp đỡ lẫn nhau khi cần và đừng bỏ rơi khi người ta gặp hoàn cảnh khó khăn.
– Thứ năm: liên hệ giữa chủ và người làm công: người chủ có nhiều bổn phận đối với người giúp việc hoặc người làm công, phải lượng sức của người ta để mà giao việc phù hợp, tiền lương phải tương xứng, phải cung cấp thuốc men và thỉnh thoảng tặng thưởng cho người ta. Về phía người làm công th́ phải chăm chỉ làm lụng, không lười biếng, phải lương thiện và vâng lời chủ, không ăn gian nói dối và phải tận tụy trong công việc
– Thứ sáu: liên hệ giữa tu sĩ và cư sĩ: với niềm kính quư, người cư sĩ phải quan tâm đến những nhu cầu vật chất của tu sĩ,người tu sĩ phải truyền bá sự hiểu biết cho cư sĩ với tấm ḷng từ bi, lân mẫn và hướng dẫn họ đi trên chánh đạo, không lọt vào tà đạo.
Như vậy, chúng ta đă thấy rơ rằng dù là một người dân b́nh thường sống trong gia đ́nh, tham dự những sinh hoạt ngoài xă hội, họ vẫn được thụ hưởng sự giáo hóa của đức Thế Tôn, vẫn có thể tu tập, tạo sự an lạc trong nếp sống của một người Phật tử …”…
|