R11 Độc Cô Cầu Bại
Join Date: Aug 2007
Posts: 113,793
Thanks: 7,446
Thanked 47,150 Times in 13,135 Posts
Mentioned: 1 Post(s)
Tagged: 0 Thread(s)
Quoted: 511 Post(s)
Rep Power: 161
|
Lấy LỄ mà thờ cha mẹ không phải cha mẹ làm điều ǵ trái đạo cũng theo. Khổng tử nói:
“ Sự phụ mẫu cơ gián, kiến chí bất ṭng, hựu kính bất vi, lao nhi bất oán”
(làm con thờ cha mẹ, như thấy cha mẹ lầm lỗi th́ nên can gián một cách dịu ngọt. Như thấy ư tứ cha mẹ chẳng thuận theo lời khuyên của ḿnh, th́ ḿnh vẫn một ḷng cung kính và chẳng trái nghịch. Như cha mẹ giận mà khiến ḿnh làm công việc cực khổ, chớ có đem dạ oán hờn – Luận ngữ: Lí nhân IV, 18)
Khổng tử khuyên người ta thờ cha mẹ một cách sáng suốt. Không phải bất kỳ điều ǵ cha mẹ sai khiến đều vâng theo, gọi là có hiếu. Người có hiếu nên biết phân biệt những điều lành của cha mẹ mà tuân theo, những điều dữ của cha mẹ mà can gián.
Vua Ai công nước Lỗ hỏi Khổng tử rằng:
“ Con theo mệnh cha có phải là hiếu không? Tôi theo mệnh vua có phải là trung không?”. Hỏi ba lần mà Khổng tử không trả lời. Lúc Khổng tử ra ngoài, Khổng tử đem chuyện ấy nói với Tử Cống và hỏi ư Tử Cống thế nào. Tử Cống thưa:
“ Con theo mệnh cha là hiếu, tôi theo mệnh vua là trung, c̣n ngờ ǵ nữa?”
Khổng tử nói:
“Ngươi không biết ǵ. Đời xưa đấng minh quân làm vua nước vạn thặng có tránh thần bảy người th́ vua không làm điều lỗi; làm vua nước thiên thặng có tránh thần năm người, th́ xă tắc không nguy; làm chủ một nhà, có tránh thần ba người th́ lộc vị không suy. Cha có tránh tử, th́ không hăm vào điều vô lễ; kẻ sĩ có tránh hữu, th́ không làm điều bất nghĩa. Cho nên con theo mệnh cha há đă là hiếu, tôi theo mệnh vua há đă là trung. Chỉ có biết xét cái đáng theo mà theo, mới gọi là hiếu, là trung vậy”
(Khổng tử gia ngữ: Tam thứ, IX).
Xem thế làm điều hiếu, không phải cha làm thế nào cũng phải theo. Có khi cha làm điều ǵ trái lẽ, th́ phải hết sức can ngăn, để cho cha khỏi bị những điều lầm lỗi. Nhưng chỉ cốt phải theo lễ mà can ngăn. Hiếu có hợp lễ mới thật là hiếu.
( xem Trần Trọng Kim, Nho giáo , quyển thượng – in lần thứ tư, Nxb Tân Việt- Sài G̣n, trang 142-143).
V́ nghe qua trong câu: “Quân sử thần tử, thần bất tử bất trung; Phụ sử tử vong tử bất vong bất hiếu” xuất hiện những từ “Quân”; “Thần”; “Phụ”; “Tử” có âm hưởng của Nho giáo nên quy nạp câu nói ấy là của Nho gia.
Câu nói ấy chính là của Thái tử Phù Tô nói khi nhận lệnh vua cha là Tần Thủy Hoàng bắt phải chết do Lư Tư ngụy tạo di chiếu. Tướng Mông Điềm đề nghị đem quân về kinh đô xem có thực là di chiếu của Tần Thủy Hoàng nhưng Thái tử Phù Tô cản lại bằng câu nói:
“Quân sử thần tử ,thần bất tử bất trung; Phụ sử tử vong,tử bất vong bất hiếu”
Như chúng ta biết nhà Tần theo chế độ Pháp gia chứ không phải Nho gia. Quản tử chủ trương:
“ Tôn quân ti thần, dĩ thế thắng dă”
(Tôn vua lên, hạ quan xuống, lấy cái uy thế mà thắng lướt).
Thế là đặt vua trên luật, mở đường cho hơn 2000 năm chuyên chế. Chính Pháp gia mới đưa ra quan niệm: “ Trung thần bất sự nhị quân” (tôi trung không thờ hai vua).
Hơn nữa họ trọng cái “thế”(quyền thế) của vua khiến vua hóa ra độc tài, bắt bề tôi chết th́ chẳng kể phải trái, bề tôi cũng phải chết, không chết th́ không trung (Quân sử thần tử, thần bất tử bất trung).
Từ Hán Vơ đế trở đi, quan niệm đó được các vua chấp nhận, và h́nh như không có nhà Nho nào phản đối, mà nền quân chủ của Trung Hoa hóa ra chuyên chế
(Nguyễn Hiến Lê, Sử Trung Quốc tập 1. Nxb Văn hóa, trang 191)
Nhà nghiên cứu Kim Định nhắc nhở chúng ta:
“…cái bổn gốc của Nho giáo là “chí trung” mà trung là không cậy dựa = “ trung lập nhi bất ỷ cường tai kiểu”. Đó là cốt yếu những bài học dạy học của ông ( Khổng tử- TG).
Đừng đem những câu Hán học như “trung thần bất sự nhị quân” hay “quân sử thần tử, thần bất tử bất trung” mà gán vào miệng ông. Làm thế là thiếu óc khoa học. Cha ông ta tuy về phê b́nh chưa đạt cao lắm nhưng không để cho những câu tầm gửi kiểu trên làm thui chột chí bất khuất”
( Kim Định , Căn bản trong triết lí văn hóa Việt Nam.
_https://www.catholic.org.tw/vntaiwan/kimdinh2/00kim.htm. Xem chương VI : Từ Văn tổ tới Văn miếu; mục 6e: Vạn thế sư biểu)
Một vấn đề mà được “ chúng khẩu đồng từ” (đông người cùng nói một lời) chưa hẳn là sự thật. Sự thật không hẳn thuộc về số đông cho dù trong số đông có cả Ban Tuyên giáo Trung ương !
Nguyễn Văn Nghệ
|