Ṭa bắt đầu tiến hành thủ tục xét xử. Trước tiên là nghe đọc biên bản bắt phạm gian, biên bản này do ông thừa phát lại lập. Cả ba người cúi đầu lắng nghe biên bản. Mỗi người suy nghĩ theo một cách và nói chung th́ cả ba đều không bằng ḷng về cái biên bản bắt phạm gian này tí nào. Nàng Thùy Dương rất tức lăo già lập biên bản. Hắn ghi sai bét. Hắn viết:”…Khăn trải giường nhăn nhúm một khoảng ở giữa. Nệm và gối c̣n hơi ấm của người nằm…” Sự thực th́ hôm đó chẳng phải thế. Kĩ sư T và chị không hề đặt lưng lên giường, làm ǵ có hơi ấm? Mùa nầy trời nóng lắm, pḥng chẳng có máy lạnh. Chính giữa pḥng chỉ có cái quạt trần hư, mở cũng không chịu quay. Cả hai nằm trên nền nhà tâm sự cho đỡ nóng. Về hiện tượng khăn trải giường nhăn một khoảng, không phải tại người nằm lên lăn lộn mà v́ anh T́nh đứng lên giường dùng cây chổi đẩy cánh quạt cho nó quay nhưng cây quạt hư từ lâu rồi. Như thế khi lập biên bản thằng cha thừa phát lại chỉ muốn tỏ ra cho ṭa biết hắn có học qua khóa h́nh pháp học. Có con mắt quan sát. Riêng việc chiếc gối và chăn lệch, cũng chẳng phải cả hai nằm lên giường và lăn lộn. Nó lệch chỉ v́ nàng nhét cái ví dưới gối rồi sau đó dở gối lên lấy ví để lấy khăn tay, son, phấn điểm trang lại. Số là trước đó hai người có kéo nhau tới quán bánh bèo mụ Ngự ăn, nước mắm cay lắm làm cho nàng đổ mồ hôi và son phấn phai nhạt, giờ đây vào pḥng ngủ nàng lấy son phấn và gương ra soi lại. Cũng chỉ v́ cái việc đi ăn bánh bèo mụ Ngự mà lộ chuyện. Vậy cái biên bản nhận định vết nhăn và chăn gối xô lệch là hoàn toàn sai lầm.
Bác sĩ Quỳ tuy là nạn nhân song cũng rất bất b́nh về tờ biên bản này. Ai đời lăo thừa phát lại làm như suốt ngày suốt đêm nằm dưới giường vợ chồng ông để đếm.
Hắn viết ”…đương sự- chỉ bác sĩ Quỳ- hồi 21 giờ 8 phút, tới văn pḥng báo cho thiểm chức( Cấp dưới xưng với cấp trên) rằng chính y trông thấy vợ ḿnh và tên T́nh kéo nhau vào pḥng ngủ Kim Anh. Ng̣ai ra đương sự khai, nhiều năm rồi đương sự không c̣n chung đụng với vợ nữa…” Bác sĩ Quỳ cho rằng viết như thế là quá đáng ! Dù ông ta có dở cách mấy đi nữa th́ một người đàn ông 60 như ông ít nhất một tháng cũng được một đôi lần. Sao hắn lại nói nhiều năm chẳng có lần nào? Nói như thế là xúc phạm tự ái ông một cách thậm tệ!
Kỹ sư T́nh cũng chẳng chút bằng ḷng với nội dung tờ biên bản. Lăo viết”…thiểm chức, nhân danh pháp luật gọi cửa nhiều lần, ở trong chẳng chịu mở. Thiểm chức xông vào, tên T́nh chống cự. Thiểm chức phải dùng vơ công chế ngự tên T́nh…” Cái lăo nầy thực láo toét !. Tướng tá hắn giống như đồ ho lao. Người như hắn anh chấp bốn tên. Thế mà hắn dám nói dùng vơ công chế ngự anh.
May cho hắn, nếu hắn biết anh đă từng bỏ công học môn Karatedo hơn 15 ngày th́ hắn đă không dám nói dốc!
**
Cụ chánh án gỡ đôi mục kích xuống nh́n cho rơ ba con người. Cụ nh́n, cặp mắt cụ gay gắt thế nào mà cả ba người thấy như bị lấy giấy nhám mà xát lên da thịt. Cụ lên tiếng chậm rải hỏi nàng Dung:
- Chị có hôn thú với ông bác sĩ Quỳ này không?
Nàng Dung không dám nh́n thẳng, đáp:
- Kính thưa quan ṭa dạ có.
Cụ chánh án hỏi tiếp:
- Chị không có hôn thú với anh kĩ sư T́nh phải không?
- Dạ không.
Cụ chánh án chỉ tay về ông bác sĩ Quỳ, hỏi:
- Chị có hôn thú với ông nầy mà hôn không thú phải không?
- Thưa phải
Cụ chỉ tay về anh kỹ sư T́nh, hỏi:
- Chị không có hôn thú với anh chàng này mà hôn thú phải không?
- Thưa, dạ phải!
Nàng Ana Karénina Nguyễn Thị Thùy Dung, nghe cái ǵ cũng “thu thú”ù, mặc dù không nghe rơ lắm cũng cứ “dạ phải”
Cụ chánh án gật gù nói như ngâm nga:” Có hôn thú mà hôn chẳng thú. Không có hôn thú lại hôn thú ! Lạ thật …” Cả ṭa cười ồ. Không khí phiên ṭa nhẹ hẳn giống như cất được ḥn đá nặng ngh́n cân. Ai cũng nghĩ cụ chánh án quả đúng là con người quyền biến, biết hài hước trong bất cứ hoàn cảnh nào. Đúng là bản lĩnh của người cả một đời lăn lộn trong trường áo đỏ áo đen ./.
Quư Thể
|