Quote:
Originally Posted by Vo_Tam

Ngẩn Ngơ
Từ dạo anh về ngang suối mơ
Dịu dàng anh thả những vần thơ
Dại khờ em vớt lên xem thử
Mà đến tận giờ vẫn ngẩn ngơ
Ngày xưa em luôn luôn hờ hững
V́ nghĩ sao ḿnh cứ bơ vơ
Từ khi anh đến ḷng nhung nhớ
Em thấy hồn em đă vương tơ./.
|
(Mạo muội tiếp ư để trả lời người xưa)
Thơ ấy bây giờ anh vẫn giữ
Vẫn chờ cơ hội lại ngu ngơ
Cả đời anh cứ ngẩn tiếc ngơ
Tại sao ngày ấy không lên tiếng
Mà chỉ tỏ t́nh qua tứ thơ
Suối kia c̣n chảy luôn róc rách
Chẳng trách t́nh em sao hững hờ
Bao năm, trở lại bên gịng suối
Nước chảy, hoa trôi ta vẫn chờ......