Đảng mừng hú khi có quá nhiều cảm thương sâu sắc với anh/chú bộ đội cụ Hồ tử nạn. Hình như nhiều người quên sĩ quan QĐNDVN là cán bộ của đảng CSVN và nhà nước CHXHCNVN!?
Họ nhận lương để làm việc như những người khác, họ không làm hộ. Tại sao không “cảm thông sâu sắc” với tất cả những người bị nạn khi đang làm việc mà chỉ với người lính!?
Sao lại thương cảm khi họ phải… chạy vào bộ đội!? Lương họ cao lắm, nghe đồn muốn đi Trường Sa còn phải… chạy vì lương gấp nhiều lần chứ chả phải vì chủ quyền lãnh thổ mẹ gì đâu. Người ta còn kể các anh ấy bị đồng đội vặt trong thời gian huấn luyện để ra đảo nữa kia. Vậy sao phải thương cảm!? Chả lẽ vì họ đã bỏ công đánh thực dân Pháp, đuổi đế quốc Mỹ thống nhất đất nước, ra tay biến Hòn Ngọc Viễn Đông thành… TP HCM, dốc sức dựng xây chế độ XHCN đẹp tươi chỉ có 1 đảng lãnh đạo duy nhất!?
Tôi không thể cảm thương người ăn lương nhưng không làm tròn trách nhiệm. Họ đã để đồng đội bị thảm sát, để mất Gạc Ma; để Trung Quốc chiếm giữ trái phép chủ quyền xây đảo nhân tạo; không dám xuất hiện khi lãnh thổ bị tàu và giàn khoan xâm phạm. Hơn 4.000 tàu cá bị đâm, hơn 2.300 ngư dân thương vong chỉ trong hơn 2 năm, tàu Trung Quốc vào cách đất liền Đà Nẵng chỉ 4 hải lý để trinh sát họ đã làm gì!? Họ ngồi bờ tăng cường hợp tác quân sự với Trung Quốc và “tuần tra biển khống” để chiếm của nhân dân nhiều tỷ đồng.
Tôi không thể cảm thương người thề “tuyệt đối trung thành với đảng”, làm theo sự “lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt của đảng”. Khi họ tự nguyện là công cụ của đảng thì nhân dân bị đối xử thế nào ai cũng đã rõ. Họ không thể không hiểu lẽ phải, chân lý là tổ quốc, là nhân dân. Nếu họ vì nước, vì dân, họ đã làm theo lẽ phải, chân lý. Họ không thấy xấu hổ khi họ ăn mồ hôi, uống nước mắt của nhân dân nhưng lại bảo vệ đảng.
Người đấu tranh cho dân chủ, công bằng không bao giờ cảm thương với kẻ bảo kê cho thế lực chống lại công bằng, dân chủ. Chế độ toàn trị tồn tại hay không là ở quân đội. Không thể cảm thông với kẻ luôn trau dồi thứ chủ nghĩa vứt đi, luôn học tập, làm theo gương không có gì vĩ đại. Thương cảm kẻ vô tri bắt nhân dân bị đảng độc tài trị nhưng lại sống bám vào nhân dân, sẵn sàng cưỡng chế, kẹp đồng bào giữ đất chống bất công dưới lằn bánh xích, quặp cổ bắt người tuần hành ôn hòa bảo vệ môi sinh chỉ có họa thần kinh.
Có vẻ như nhiều người đang lóa mắt vì cái mác bảo vệ tổ quốc!? Xin lỗi 4000 năm nay nhân dân là người bảo vệ dựng xây đất nước, nếu giặc vào cướp nhà, người lính không bảo vệ, nhân dân sẽ đứng lên. Mà có chắc người lính XHCN bảo vệ tổ quốc không nếu đảng bảo họ ngồi im như những lần đã xảy ra, tổ quốc có còn không; nếu tin đồn bán nước là thật, liệu đất nước có còn không khi họ tuyệt đối tuân theo sự chỉ đạo của đảng!? Thế nên quên cái nhiệm vụ bảo vệ tổ quốc của họ đi.
Tỉ dụ bây giờ nếu các anh ấy… chết hết, khi đó đảng không còn, mọi người có thương cảm sâu sắc không hay ôm nhau mừng phát khóc!?
____
FB Võ Văn Tạo
|