wow! quá hay! 
 
Đỗ Mục, một thi hào nổi tiếng đời nhà Đường (618-907), nhân một đêm ghé thuyền trên bến Tần Hoài, gần một quán rượu. Đêm đã khuya, hơi sương mù như khói tỏa trên mặt nước. Bãi cát chiếu sáng lồng trong ánh trăng xanh. Bấy giờ trong quán, khách còn đang say sưa ăn uống, bên cạnh những ả buôn son bán phấn hát xướng để mua vui cho khách. Lắng nghe giọng hát réo rắt bên kia sông đưa sang, Đỗ Mục xúc cảnh sinh tình: 
 
    Khói bay, nước lạnh, khói trăng pha, 
 
    Thuyền đậu sông Tần cạnh Tửu gia. 
 
    Hận nước gái buôn không biết rõ, 
 
    Cách sông còn hát "Hậu Đình Hoa". 
 
    (Bản dịch của Quốc Ấn) 
 
Nguyên văn: 
 
    Yên lung hàn thủy, nguyệt lung sa, 
 
    Dạ bạc Tần hoài cận tửu gia. 
 
    Thương nữ bất tri vong quốc hận, 
 
    Cách giang do xướng "Hậu Đình Hoa". 
 
 Rồi bỗng nghĩ đến bà Phó Doan phát biểu '' đất nước ta dân chủ gấp ngàn lần tư sản''. Đúng, đúng quá thưa bà: 
nước ta bỏ tù người yêu nước gấp ngàn lần thế giới!!!!!
		 
		
	
		
		
		
		
		
	 |