Nếu lưu ư, âm nhạc vẫn là loại h́nh giải trí rầm rộ nhất, thu hút nhiều khán giả nhất trong năm, nhưng lạ thay, âm nhạc của năm 2012 không có nhiều điều đọng lại.
Loại h́nh hát với guitar, violon, piano trong những pḥng trà, quán cà phê nhỏ với không gian ấm cúng đang thu hút thêm khán giả - Ảnh: Gia Tiến
Khá thu hút sự quan tâm của công chúng, làn sóng về nước biểu diễn của nghệ sĩ người Việt ở hải ngoại ngày càng nhiều hơn, nhưng những chương tŕnh này thường đầy tính hoài niệm. So với các bộ môn khác của nghệ thuật như hội họa, điện ảnh, văn chương... âm nhạc dường như vẫn thiếu cái mới.
Ngoại trừ một số chương tŕnh âm nhạc giới thiệu các nghệ sĩ gốc Việt như nhạc trưởng Khắc Uyên sống ở Na Uy, pianist Phạm Minh Hoàng, Vân Anh ở Úc, guitarist Nguyên Lê ở Pháp... phần lớn các buổi tŕnh diễn nhạc pop sân khấu đại chúng vẫn là những buổi diễn nhắc lại, những tour lưu diễn không có ǵ mới, nhiều h́nh thức nhưng thiếu nội dung.
Top của các giá trị thật ở đâu?
Rất nhiều bài hát, không ít giọng ca được giới thiệu trên truyền h́nh nhưng không đọng lại trong khán giả. Năm 2012 đi qua nhưng chưa có bài hát Việt nào trở thành sự kiện được hát trên môi của công chúng, được nh́n nhận như một tác phẩm mới có sức sống.
Rất nhiều trang âm nhạc trên mạng, nhiều nhóm hoạt động... đă tự lập nên những top ten, công bố bài hit hằng tuần, hằng tháng... nhưng nhiều người không biết những bài hát đó là ǵ, như thế nào. Nhạc Việt hôm nay dường như đứng chựng lại, không t́m thấy những điểm hút từng có như Phương Thanh bừng lên với Một thời đă xa, Mỹ Linh với Hương ngọc lan, Mỹ Tâm với Cây đàn sinh viên, Đàm Vĩnh Hưng với B́nh minh sẽ mang em đi... Điểm hút đó giờ đây tràn ngập giá trị "ảo" trong các lời quảng cáo và công nghệ âm thanh - ánh sáng.
Trong t́nh h́nh đó, "top" của âm nhạc trong năm qua nghiêng về những điều đă biết nhưng được nhắc lại và có vẻ dễ chấp nhận hơn. Năm 2012 nh́n thấy một loạt chương tŕnh của các giọng ca đầy kỷ niệm như Thanh Tuyền, Vũ Khanh, hoặc những bài hát quen thuộc được làm mới bằng các giọng ca thế hệ sau như của nhạc sĩ Trịnh Nam Sơn, Đức Huy, Từ Công Phụng... Quá khứ tạm cứu rỗi niềm khao khát thưởng thức của công chúng.
Hi vọng từ các mạch ngầm
Tin tức đầu năm 2013 cho hay Vân Sơn, trung tâm âm nhạc lớn hàng thứ ba của người Việt tại Mỹ hiện nay, đă hoàn tất các thủ tục để hoạt động tại Việt Nam. Tiếp cận cách làm biểu diễn chuyên nghiệp ở nước ngoài với công nghệ sân khấu hiện đại, Trung tâm Vân Sơn có lợi thế ở cách tuyển chọn các ca sĩ trẻ, cởi mở với bài hát mới và các thể loại mới.
So với Trung tâm Asia nghiêng về chất semi-classic và bolero, Trung tâm Thúy Nga pha trộn nhiều thể loại và h́nh thức, th́ Vân Sơn có vẻ sẽ dễ tung hoành hơn, nếu khuynh hướng chủ đạo của trung tâm được khai thác đúng ở Việt Nam, nơi dồi dào nhân lực và các loại h́nh tŕnh diễn.
Trong những hi vọng về cái mới cho âm nhạc 2013 c̣n có làn sóng nghệ sĩ trẻ và mới đang h́nh thành từ các quán, sân khấu nhỏ có mô h́nh black box - hát tiếp cận trực tiếp với lượng công chúng giới hạn, trong không gian nhỏ, gần gũi hơn.
Rất nhiều giọng ca trẻ đổ về Sài G̣n và Hà Nội, nhưng đặc biệt vẫn là Sài G̣n, tự giới thiệu ḿnh bằng cách hát và tŕnh diễn mộc mạc ở các sân khấu nhỏ quanh thành phố. Hơn một năm nay, loại h́nh hát với guitar, violon, piano... đang nổi lên. Ở nơi không nhiều âm thanh, ánh sáng cầu kỳ, sự chân phương và khả năng thật là thứ đang chinh phục khán giả. Ghé qua vài điểm như I’m Yours, Bệt, Phong Nguyệt... có vẻ người nghe t́m thấy sự thưởng thức, đọng lại thật sự.
C̣n một niềm hi vọng khác, đó là những nghệ sĩ underground với nhiều thể loại khác nhau vẫn hoạt động thầm lặng, được ưa thích do có cá tính và chất riêng. Internet và các mạng xă hội đang là nơi chuyển đi các bài hát, những sáng tác này. Chỉ riêng với rap, dân nghe nhạc có thể chứng kiến những bài hát độc đáo của Nah, một sinh viên người Việt ở Singapore, giới nghe rap từng bầu chọn Nah với danh hiệu là người chơi rap viết lời hay nhất.
Với pop, có thể t́m thấy những bài hát của Đức Tiến, một nhạc sĩ với nhiều bài hát xuất hiện trên mạng đang ngày càng được nhiều người yêu thích; hoặc rock, với các bài hát thể nghiệm của Dương Diệp Quư (Deep Blue Sea) cũng tạo cảm hứng cho giới trẻ. Underground thật sự là một ḍng chảy thú vị.
Hi vọng một năm mới với nhiều nỗ lực mới sẽ không buồn tẻ như những ngày nhạc Việt vừa qua.
theo KT