Theo quan điểm của nhiều nhà Luật học, Xă hội học thế giới, mại dâm là vấn đề đă và chắc chắn không thể giải quyết được tận gốc. Về mặt đạo đức, mại dâm là xấu. Đối với gái mại dâm cũng như với khách hàng của họ, ai cũng biết rằng “việc những người trưởng thành thỏa thuận làm t́nh riêng với nhau không ảnh hưởng ǵ tới luật pháp”, và mại dâm dĩ nhiên đă triệt để lợi dụng điều này để tồn tại và phát triển.
V́ vậy, ở một số nước đă cho phép gái mại dâm hoạt động ở các mức độ, quy mô khác nhau. Có nước coi mại dâm là một nghề hợp pháp được kinh doanh như những nghề khác.
Hợp pháp hóa mại dâm chưa phải là lời giải tối ưu
Trước thực trạng mại dâm và hướng giải quyết vấn đề này c̣n khác nhau nhưng chính phủ một số nước thường quyết định chọn một trong hai hướng giải quyết sau đây:
Hướng thứ nhất là cấm tuyệt đối mại dâm dưới mọi h́nh thức.
Ngày 31/12/2004, tại Hội nghị của Chính phủ về pḥng chống AIDS tổ chức tại Tp.HCM, Thủ tướng Chính phủ đă giao nhiệm vụ cho các Bộ, ngành chức năng cần nghiên cứu kinh nghiệm của các nước và tổng kết các kinh nghiệm đấu tranh trong nước để t́m ra các phương thức kiểm soát nạn mại dâm có hiệu quả ở nước ta trong t́nh h́nh hiện nay.
Theo hướng này có các nước theo đạo Hồi truyền thống, các nước XHCN như Việt Nam, Trung Quốc, CHDCND Triều Tiên. Tổng cộng trên thế giới có gần 10 nước. Chế độ Taliban ở Afghanistan trước đây dùng h́nh thức ném đá đến chết đối với những phụ nữ mại dâm v́ vậy mọi người khiếp sợ và tránh xa mại dâm.
Tuy nhiên, nếu việc cấm đoán mại dâm này không thể thực hiện được th́ hậu quả của nó là hướng tội phạm mại dâm đi vào bí mật và khiến cho những tổ chức tội phạm dễ dàng kiểm soát và lợi dụng nó để cưỡng bức và tống tiền. Sự cấm đoán tạo điều kiện dẫn đến sự phạm tội thông qua lợi dụng t́nh dục.
Hướng giải quyết thứ hai đối với mại dâm là kiểm soát bằng cách hạn chế hay cấp môn bài cho gái mại dâm hoặc nhà chứa.
Trên thế giới có nhiều nước quản lư mại dâm theo phương thức này, kể cả Liên bang Nga, các nước SNG và các nước Đông Âu trước đây đă tồn tại chế độ XHCN. Điều này cho phép công khai hóa và tập trung gái mại dâm lại để quản lư, kiểm soát, bảo vệ sức khỏe chung, đặc biệt là việc đề pḥng bệnh hoa liễu, bệnh HIV/AIDS bằng sự kiểm tra thường xuyên và việc loại trừ những phần tử phạm tội có tổ chức luôn dùng các “bàn tay đen” để kiểm soát mại dâm.
Việc cấp môn bài cho gái mại dâm và các nhà chứa tạo ra ấn tượng là xă hội chấp nhận kinh doanh t́nh dục. Tuy nhiên, theo quan điểm của những nhà Luật học và Xă hội học nước ngoài, luật pháp không định kiến với vấn đề đạo đức và chừng nào c̣n có quan điểm rằng mại dâm làm mất phẩm cách của phụ nữ và xúc phạm đến sự thiêng liêng của bản chất t́nh dục tự nhiên của con người nhưng không tạo nên những giá trị chung của xă hội th́ người phụ nữ có thể tự do kiếm tiền bằng thân xác của ḿnh nếu người ấy thật sự muốn thế.
Chính phủ Hà Lan trước đây xóa bỏ mại dâm, nay đă lựa chọn cách thứ hai để giải quyết vấn đề ở nước ḿnh. Hà Lan là nước hiện nay được cả thế giới coi là có chính sách mở cửa đến lo ngại: nhà nước cấp giấy phép kinh doanh mại dâm... Khu đèn đỏ ở thủ đô Amsterdam là trung tâm của thế giới sex Hà Lan.
Trên thế giới không chỉ có Hà Lan tổ chức các “khu đèn đỏ” kiểu này. Chỉ cần đi dạo quanh các khu phố Băng Cốc (Thái Lan), Phnôm Pênh (Campuchia) chúng ta cũng gặp nhiều khu phố tương tự.
Chính phủ Hà Lan và nhiều nước tổ chức các dịch vụ này chủ yếu nhằm mục đích kinh tế. Bên cạnh đó, việc quản lư và cho phép mại dâm công khai như vậy sẽ tránh được mại dâm bất hợp pháp, ngăn ngừa lây nhiễm HIV/AIDS. Các nhà chứa phải đáp ứng các yêu cầu vệ sinh, y tế, an ninh. Tất cả các nhà cho thuê, cửa hàng kinh doanh sex phải đáp ứng các tiêu chuẩn quy định, được sắp xếp quy củ
|