Chỉ vì những ghen tuông vô cớ mà hắn đang tâm buộc vợ vào đằng sau xe máy chạy quanh làng. Chưa thỏa cơn ghen tức, người chồng mất hết nhân tính này còn...
Mặc dù sự việc xảy ra đến nay đã hơn 1 năm, nhưng mỗi khi ở Tượng Lĩnh có gia đình nào lục đục, chồng thượng cẳng chân, hạ cẳng tay với vợ, nhiều người lại ghé miệng sang bảo có làm gì thì làm nhưng đừng có học thằng Cương. Nhiều ông chồng nghe nhắc đến tên Phan Văn Cương, SN 1985, trú tại thôn Thọ Cầu, xã Tượng Lĩnh, huyện Kim Bảng, tỉnh Hà Nam ở Thọ Cầu, đang hùng hổ, mặt đỏ tía tai là rụt ngay lại cứ như thể phạm húy. Chẳng biết có phải vì cái cảnh chị Dung, vợ Cương bị chồng đánh quá dã man làm nhiều người hãi hay vì các ông chồng cũng biết sợ mà sau khi vụ đánh ghen kinh hoàng ấy xảy ra, huyện Kim Bảng ít hẳn những vụ xô xát giữa vợ với chồng.
Chị Dung và Cương quen nhau từ thuở học phổ thông, người cùng làng cùng xã nên có nhiều điểm tương đồng. Sau một thời gian dài tìm hiểu, đầu năm 2004 hai người tiến đến hôn nhân song do hai vợ chồng không có công việc ổn định, lại thêm đứa con trai chào đời nên niềm vui chưa kịp tràn đầy thì đôi vợ chồng trẻ đã phải trăn trở lo kiếm tiền vì kinh tế gia đình quá khó khăn.
Ruộng vườn ít, lại có thời vụ nên sau khi bàn bạc, chị Dung đồng ý để chồng đi học lái xe nhưng ở vùng quê nghèo như Kim Bảng, ngoài tham gia vào đội quân chở đá thuê ở mỏ đá Kiện Khê (Cty xi măng Bút Sơn) thì làm gì có mấy Cty nhận lái xe, thành ra học nghề rồi mà Cương vẫn thất nghiệp dài. Trước tình hình trên, Cương lên Hà Nội, xin làm tại một hãng taxi, mỗi tháng trừ ăn tiêu, tiền nhà trọ cũng có triệu hơn triệu kém gửi về cho vợ.
Cương mếu máo ở CQCA và cho rằng vì quá yêu vợ
Ở nhà, ngoài hoàn tất mấy sào ruộng khoán và ít đất màu, chị Dung đảm nhiệm việc nuôi dạy con ăn học. Cuộc sống tuy chưa khấm khá song cũng tạm ổn. Họ bàn nhau cố tiết kiệm ít tiền để đảo lại mái nhà vì đã bắt đầu dột mỗi khi mưa lớn. Nhưng, khoảng năm 2009, không hiểu nghe tin thất thiệt ở đâu mà mỗi lần về thăm gia đình, Cương tìm đủ mọi cách tra khảo, đánh vợ chỉ để hỏi xem có đúng là đã ngủ với trai không! Ban đầu chị Dung còn nhẹ nhàng trò chuyện với chồng nhưng rồi những lời nói quá xúc phạm của Cương đã làm trái tim người vợ lãnh cảm với người chồng mà chị hết mực thương yêu. Ghen tuông đã biến Cương từ một người chồng rất yêu vợ trở nên thô lỗ, cục cằn để tra hỏi vợ vì Cương nghĩ rằng nếu "không có lửa thì làm sao có khói".
Bức xúc trước lối ghen tuông vô cớ của chồng, đầu năm 2010 chị Dung ôm con về nhà bố mẹ đẻ. Cứ tưởng thời gian xa nhau sẽ khiến Cương tĩnh trí, nghĩ lại việc làm của mình, không ngờ anh ta lại cho rằng hành động bỏ nhà về bên ngoại của vợ là một sự thách thức và chứng tỏ Dung không còn yêu mình. Sáng ngày 25-7-2010, Cương từ Hà Nội về, nhờ người sang nhà bố mẹ vợ gọi chị Dung về nói chuyện. Lúc này, chị Dung đang ốm nhưng nghe chị chồng động viên nên cố gắng về nhà gặp chồng. Vừa thấy vợ về, không một lời hỏi han xem vợ con ở nhà thế nào, Cương đã lao tới, căn vặn vợ câu chuyện muôn thuở rồi bắt phải nhận đã quan hệ bất chính với một người đàn ông tên M ở xã Tân Sơn, huyện Kim Bảng.
Thấy chồng vẫn chứng nào tật ấy, gặp vợ lại tra khảo về chuyện này nọ nhằm thỏa mãn sự ghen tuông, chị Dung cảm thấy mệt mỏi rồi lắc đầu không nhận. Như một kẻ điên, không còn lý trí, Cương lao tới, nắm lấy chị Dung rồi dùng dây thừng trói hai tay vợ quặt ra phía sau, đoạn còn lại buộc vào đuôi xe máy sau đó rồ ga phóng đến nhà người đàn ông mà anh ta nghi ngờ có quan hệ với vợ mình để đối chất. Đang ốm, bị chồng trói quặt hai tay về phía sau nên khi Cương phóng xe nhanh, chị Dung không thể bám vào đâu được nên rơi xuống đường. Mặc cho vợ kêu khóc, Cương vẫn phóng xe máy, kéo lê vợ trên đường.
Thấy tình cảnh đó, nhiều người đi đường phản đối, yêu cầu Cương dừng xe lại, cởi trói cho chị Dung. Khi đã thấy việc làm của mình đã gây được chú ý với người dân xung quanh, Cương dừng xe, kéo người vợ đáng thương lúc này lấm bê bết, mặt mũi tướp táp vì bị đá, sỏi cào, vào đình làng thôn Thụy Sơn, xã Tân Sơn. Tại đây Cương lớn tiếng chửi vợ là kẻ lăng loàn, là người vợ mất nết, có tính lang chạ, tuyên bố nếu chị Dung nhận lỗi đã quan hệ với anh M và anh M tới xin lỗi thì Cương sẽ để cho chị Dung về, cuộc sống gia đình sẽ lại đoàn tụ như chưa có chuyện gì xảy ra. Đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần, chị Dung không thể thốt nên lời, nước mắt chảy tràn nhưng Cương không đoái hoài tới vẻ đau khổ của vợ.
Anh ta lôi xềnh xệch vợ tới cột điện gần đó, trói và cởi quần áo chị Dung. Vừa cởi, anh ta vừa tra khảo, bắt vợ phải nhận có quan hệ bất chính với anh M. Mỗi lần phủ nhận, chị Dung đều bị Cương dùng dao lam rạch vào mặt. Những người dân có mặt lá ó, phản đối nhưng cứ mỗi lần xô đẩy đến để giải cứu cho người phụ nữ đáng thương thì Cương lại giơ con dao lam trong tay lên đe đọa khiến họ sợ hãi, không ai dám xông vào. Một người nhanh ý chạy vào nhà dân gần đó, gọi điện thoại báo CA. Khi Cương rạch đến nhát thứ 5 trên mặt vợ, chị Dung ngất đi cũng là lúc CA huyện Kim Bảng tới, chị Dung được giải cứu và được đưa vào bệnh viện huyện Kim Bảng, cấp cứu.
Những vết thương trên mặt chị Dung giờ đã thành sẹo nhưng khi nhắc lại chuyện xưa, những giọt nước mắt vẫn không ngừng lăn dài trên má người phụ nữ tội nghiệp. Chị bảo lấy nhau vì tình yêu, cậu con trai bé bỏng là kết quả của mối tình ấy nên chị rất thương con, không muốn cháu phải sớm thiếu thốn tình cảm được cha mất mẹ nhưng từ ngày xảy ra chuyện, con trai chị rất sợ hãi mỗi khi ai đó nhắc đến bố.
Theo lời chị Dung thì những ngày nằm viện, cậu con trai bé bỏng chính là động lực giúp chị vượt qua nỗi đau, nỗi ê chề để tiếp tục sống. Sau khi xuất viện, chị đã gửi đơn xin ly hôn và giờ đã là người tự do. Hỏi có ý định đi bước nữa không, chị Dung lắc đầu bảo sợ rồi, với chị mục đích của những ngày tiếp theo là làm sao để cậu con trai có đầy đủ điều kiện để đi học. Nghe chị khoe con trai là học sinh giỏi cấp huyện, tôi thầm chúc cho chị sớm nguôi ngoai sự hãi hùng ngày nào để tự tin vào cuộc sống hơn.
Theo Mai Hạ - Ngọc Linh
(Pháp Luật XH)