1. Trong khi không ít người trong chính quyền có lối hành xử đáng bị lên án th́ một số người biểu t́nh cũng thế. Người phụ nữ trong đoạn h́nh trên không biết có ư thức được hết những điều ḿnh nói ra hay không. Và những người hùa theo nữa. "Ḷng yêu nước" được thể hiện dưới một h́nh thức thật man rợ.
2. H́nh ảnh người đàn ông với tấm biểu ngữ này cũng thế, cứ như một cú vả vào mặt những ai xuống đường v́ ḥa b́nh, công lư cho Biển Đông (như nhiều khẩu hiệu đă viết). Lúc đầu tôi bị sốc trước khẩu hiệu trên, nhưng khi biết ông Đỗ Xuân Thọ là chủ nhân th́ tôi thấy cũng chẳng có ǵ đáng ngạc nhiên cả. Trong nhiều năm qua, từ hồi Yahoo 360, ông Thọ đă luôn nói về các học thuyết Tâm Vũ Trụ cũng như chủ trương đánh vào huyệt TAN của Trung Quốc mà ông dày công xây dựng. Khi bị đánh vào huyệt TAN th́ Trung Quốc bị "xẻ ra thành nhiều quốc gia độc lập", theo ông Thọ th́ đại khái là thế. Không biết đến nay công cuộc tập hợp các lực siêu nhiên để đánh Trung Quốc của tiến sĩ Thọ đă đến đâu rồi mà gă khổng lồ phương bắc càng ngày càng hung hăng. Hay là tiến sĩ đánh nhầm vào huyệt HỢP?
Trong công cuộc huy động thần linh đánh giặc Tàu, có vẻ như ông Thọ mới t́m được một đồng minh đáng kể, đó là ông Phạm Viết Đào. Thời gian gần đây, thấy ông Đào hay nói chuyện với người cơi âm (đại khái thế) về vận nước, về phương cách chống Tàu. Không biết "dưới kia" (hay chính xác hơn "trên kia", như lời nhân vật đối thoại với ông Đào) sắp tới có ủng hộ Việt Nam quả tên lửa hay cục tàu chiến nào không.
Nếu đặt các hiện tượng này dưới lăng kính tâm lư học, có lẽ chúng sẽ được gọi tên là "khủng hoảng niềm tin", hay "mất phương hướng". Khi không tự tin vào sức mạnh của chính ḿnh, khi hoang mang, mất phương hướng, th́ người ta buộc phải mượn thế lực siêu nhiên để giải tỏa ước nguyện.
----------
3. Hơn 1 tháng sau cuộc biểu t́nh lần 1 (ngày 5.6), tôi thấy t́nh h́nh hiện tại là: h́nh ảnh chính quyền càng bết; các cuộc biểu t́nh càng ít người tham gia; h́nh ảnh của biểu t́nh bắt đầu có những vệt xám (như một số khẩu hiệu kích động, phát ngôn tục tĩu...); mâu thuẫn giữa (một bộ phận) người dân và chính quyền càng thêm sâu.
Nếu như xác định biểu t́nh là v́ chủ quyền đất nước, là để chống lại sự lấn át của Trung Quốc, th́ có lẽ nên suy nghĩ xem t́nh h́nh hiện tại là có lợi hay có hại cho... Trung Quốc, để từ đó có những điều chỉnh thích hợp: biểu t́nh tiếp hay thôi, nếu biểu t́nh tiếp th́ h́nh thức sẽ như thế nào, hay là tạm thời thôi biểu t́nh mà đi hô hào quyên tiền cho ngư dân...?
Bởi v́ biểu t́nh là một hoạt động chính trị, nên cần phải đặt nó dưới lăng kính chính trị để xem xét xem mục tiêu chính trị của nó đến đâu rồi, để mà có thể tính tới chuyện tiến thoái. Chính trị hay bất cứ cái ǵ cũng cần có lúc tiến, lúc thoái, lúc sung, lúc x́u, chứ không phải chỉ biết lao thẳng về phía trước.
(Tất nhiên, nếu đặt mục tiêu của biểu t́nh khác đi - không phải chống Trung Quốc mà là để cổ súy cho đời thường hóa, dân sự hóa hoạt động biểu t́nh chẳng hạn - th́ là một câu chuyện khác).
blogmrdo.blogspot.co m